Phản Bội

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thành phố XXX.Thế kỉ XXX. Đồng hồ điểm 12 giờ. Trong căn biệt thự,một bóng đen lướt qua, " tạch " tiếng mở cửa nhẹ nhàng vang lên. Trên giường, một người đàn ông trung niên đang nằm ngủ mà không hay biết nguy hiểm cận kề . Nàng nhẹ nhàng tiền đến, chĩa khẩu súng lục lên đầu hắn. " Tạm biệt " . Bằng! Tiếng súng nổ. Nhiệm vụ kết thúc. Xong việc nàng nhảy qua cửa sổ, thay bộ quần áo mới. Một chiếc xe đã chờ sẵn ở đó. Nàng bước lên xe thì một giọng nói vang lên. "Huyết tu la" chúc mừng hoàn thành nhiệm vụ! Nàng môi hơi nhấc lên, gỡ bỏ tấm mặt nạ nguỵ trang xuống, một khuôn mặt xinh đẹp hiện ra. Ngũ quan tinh xảo, đôi mắt màu lam nhạt quyết rũ, mái tóc đen xoã dài, đôi môi anh đào xinh xắn, phải nói là cực phẩm nữ tử. Tiếng người vừa nói là "Hắc Dương " một trong những trợ thủ đắc lực của nàng,cũng là một trong những sát thủ nổi tiếng thế giới, mệnh danh " Ám Dạ Vô Sát ".Hắn có khuôn mặt cũng gọi là thuộc hàng soái ca đẹp trai nhất nhì,khuôn mặt nghiêm nghị, phong lưu, một đôi mắt tím huyền bí cùng tóc màu đỏ nổi bật .Tuy đã quen nàng nhiều năm nhưng rất ít lần hắn thấy nàng cười, vì con người nàng rất lạnh lùng. Nhưng đúng thật là nàng cười lên rất đẹp, mọi vật quanh nàng như mất đicảnh sắc. Mỗi lần thấy nàng cười, tim hắn lại đập nhanh hơn, cả mặt nóng bừng . Sau một hồi hồi phục tinh thần hắn trở lại bình thường nói :
      - Bây giờ, Huyết Tu La... À không phải là thiên kim đại tiểu thư Lãnh Sương của chúng ta muốn đi đâu.
     - Trở về biệt thự lãnh gia đi.
Chiếc xe chở ra ngoài thành phố đến một toà biệt thự. Biệt thự lãnh gia rất lớn ,  bốn phía là bãi cỏ được cắt tỉa bằng phẳng, trăm hoa đua nở. Chiếc xe hơi đã đậu ơ đó. Người trong thế giới đều biết đây là nơi ơ của Lãnh Sương, chủ tịch tập đoàn lớn nhất thế giới Lãnh thị. Ai cũng biết, đại tiểu thư Lãnh thị Lãnh Sương mới mười tám tuổi với thủ đoạn tàn nhẫn cùng mưu lược hơn người đã mang Lãnh thị lên vị trí đứng đầu thế giới.Thủ đoạn của nàng rất tàn nhẫn  .Người khiêu khích .giết! Người có tâm tư bất chính, giết! Người cố ý gây chuyện, giết! Người bất trung, giết!Người không phục, giết! Khiến mọi người phải nhớ kỹ tên nàng : Lãnh Sương. Tất cả mọi người đều biết rõ,,đừng tưởng người con gái xinh đẹp này dễ trêu, ai chọc tới nàng đều phải chuẩn bị tốt tinh thần để xuống địa ngục. Măm cô 23 tuổi, tin tức chấn động thế giới là nàng có bạn trai. Đó là thiếu gia tập đoàn Lâm thị cũng là một tập đoàn lớn của thế giới : Lâm Thiếu khanh. Thì cũng phải rồi, thiếu gia tập đoàn Lâm thị ôn nhu, dịu dàng mới lọt được vào mắt của nàng. Về sau nhất định Lãnh gia sẽ rơi vào tay hắn. Lãnh sương mở chiếc xe của mình ra ,sau khi thay bộ váy màu đỏ, phần dưới bó sát người, làn váy dài tinh tế bước theo đôi chân trắng nõn . Lãnh sương xuất hiện làm rung động lòng người, đúng là đẹp câu hồn. Hôm nay là sinh nhật thứ 24 của nàng, ở trong biệt thự chờ nàng là em gái  nàng Lãnh Hoa Hoa.
      - Chị trở về rồi à. Một giọng nói ấm áp vang lên. Bước ra ngoài là một cô gái nhỏ. Khoảng tầm 16 tuổi, mặc dù là chị em nhưng khuôn mặt lại không giống .Khuôn mặt lãnh sương mị hoặc, quyến rũ còn khuôn mặt Lãnh Hoa Hoa lại chỉ thuộc giạng đáng yêu. Vì cha mẹ nàng mất xớm nên nàng lúc nào cũng yêu thương chăm sóc em gái  .Hôm nay Lãnh Hoa mặc một bộ váy hồng xinh xắn đã chờ trước cửa nhà.
      -  Chị gái xinh nhật vui vẻ.
      - Lãnh Sương chúc em xinh nhật vui vẻ. Một người đàn ông mặc âu phục đen tuyền. Mặt mày sáng sủa, ôn nhu hiền hoà, tướng mạo tao nhã. Đây là bạn trai của nàng : Phong Thiếu Khanh. Hắc Dương vừa bước ra ngoài nhìn thấy hắn khuôn mặt trầm xuống.                     - Hắc dương, cậu không sao chứ!  Lãnh sương hỏi.

- Mình có chút không khỏe, không dự được sinh nhật cậu, vậy lần sau mình sẽ đến tạ lỗi nha. Thôi mình về đây.  Nói rồi Hắc Dương bỏ đi. Lãnh sương bước vào, hôm nay để chúc mừng sinh nhật, em gái nàng đã xuống bếp nấu ăn. Mọi người vui vẻ ngồi vào bàn ăn, Lãnh sương thấy trong tim mình có chút ấm áp. Bởi vì được ở cùng những người thân nhất của mình.
" Cạn ly " Mọi người vui vẻ uống ly rượu. Bỗng Lãnh sương cảm thấy đầu óc choáng váng. - Ly rượu có vấn đề. Nàng cố nói cho mọi người biết mong mọi người nhanh chóng rời khỏi vì cho rằng có người muốn hàm hại mình. - Hahaha, Đương nhiên là có vấn đề rồi. Giọng nói của lãnh hoa hoa vang lên. Giọng nói chói tai này trước giờ nàng chưa từng nghe qua. Nàng ko thể ngờ người phát ra lại chính là đứa em ngây thơ hồn nhiên của nàng. Nàng đơ người đi
         - Chị gái tốt của em,có phải bây giờ chị cảm thấy đầu óc choáng váng, mệt mỏi phải ko. Em đã hạ độc vào ly rượu này đấy  .
Lãnh sương trong lòng đang rất đau đớn, một người là em ruột nàng, một người là người yeu của nàng vậy mà họ tính kế với nàng, phản bội nàng. - Vì sao, là tại vì sao?  Lãnh sương cảm thấy  đau đớn đến tột cùng.
-Vì sao hả, vì cô quá nổi tiếng, vì cô quá xinh đẹp. Mọi người ai cũng biết tới Lãnh sương cô nhưng ko ai nhận ra Lãnh Hoa Hoa tôi cả. Tôi hận cô, tôi muốn cô phải chết.
Lãnh sương tuyệt vọng ngước mặt lên Thiếu Khanh có ý muốn hỏi lý do.
     - Người tôi Luôn yêu là em gái cô. Ko phải cô. Tôi chấp nhận ở bên cô chỉ vì muốn Lãnh gia bảo vệ cho Lâm thị chúng tôi phát triển, còn bây giờ chỉ cần giết cô tôi Và a hoa có thể ơ bên nhau, a hoa có thể điều hành Lánh thị. Nói rồi hắn lấy súng bắn nàng. Bằng, tiếng súng khác vang lên, cùng lúc đó cả Lãnh sương và Thiếu khanh đều ngã xuống. Thật ko ngờ, huyết tu la nàng cũng có một ngày sẽ chết, thật nực cười lại chết trong tay người mình yêu thương nhất. Bằng, lại một tiếng súng nữa vang lên. Một bóng đen chạy đến bên nàng. Nàng cố gắng mở mắt ra đó là Hắc Dương, sao hắn lại đến đây. Hắn quỳ xuống bên nàng, ôm nàng khóc : Sương Sương, là ta không tốt, ta không nên quay về, nếu ta ở lại có lẽ nàng sẽ ko chết. Ta yêu nàng. Lãnh sương ngạc nhiên, hắn nói yêu nàng. Nàng thật ngu ngốc, tại sao lại ko nhận ra sớm hơn .Nàng dùng sức lực cuối cùng đưa bàn tay lên mặt hắn : Xin lỗi cậu, đáng lẽ ra mình phải nhận ra ngay từ đầu, nếu có kiếp sau mình nhất định sẽ ở bên cậu. Nói xong, nàng chết đi, trên mắt còn dính nước. Không


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#tặng #ăn