[MA] Silence [Long fic | YunJae]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Title: Silence

*AuthorLillith.

*Disclaimer: Yunjae không thuộc về bất kì ai nhưng ở fic này, họ sẽ là của tôi.

*PairingYunJae.

*Charaters: Jung Yun Ho, Kim Jae Joong...và các thành viên còn lại của DBSK.

*Categories: humour, Yaoi.

*Rating: MA

*Length: Shortfic.

*A/N: Fic này Lillith viết tặng cho một reader mà vô tình đọc fic of Lillith, cậu nhóc đáng yêu của Lillith!!!

*Summary:

Chuyện yêu dương của hai kẻ...

*Warning:

Những gì bạn thấy trước mắt chưa chắc là sự thật!

- Đây là thể loại boys love nghĩa là tình yêu giữa các chàng trai. Nếu bạn không thích nó, vui lòng click back ngay bây giờ.

Đã Warning, mọi vấn đề nảy sinh Lillith không chịu trách nhiệm.

Đôi lời:

Mình không có bất cứ đều gì để giới thiệu về nó cả>”<

Bởi cậu chuyện này được viết dựa vào cảm xúc của mình khi nghe em nuôi mình kể về tình yêu đáng ngưỡng mộ của nó!

Lần đầu tiên nghe mình thật sự rất ghét ck nó (vì ck of em ý là một kẻ theo mình thì quá ĐỘC TÀI+BÁ ĐẠO) nhưng sau đó mình dần cảm nhận được trong sự chiếm hữu này vốn có một tình yêu sâu đậm:”>

Dù sao đó cũng chỉ là suy nghĩ của cá nhân mình thôi!(Cái này gọi là nhiều chuyện)

Và vì tự nhiên mình vô cùng thích đứa em nuôi này nên mới…

Viết cái fiction này!

Nên nhớ fanfic thì chỉ là fanfic!

Nội dung lớn thì đúng nhưng chi tiết thì…là mình bịa>”<

Cũng dừng trách mình bởi…

Mình hỏi nhưng em nuôi mình, nó không chịu nói mà>”<nên mình đành dùng cái đầu mơ mộng này để viết thui!

“Dù sao thì em trai ngoan, ss tặng em cái fic này, hy vọng em và ck sẽ đi cùng nhau đến hết cuộc đời này dù có chuyện gì xãy ra nhé!

Và không bao giờ ân hận!

Ss không phải hủ nữ, ss cũng không cuồng couple. Ss chỉ đơn giản là một Cassiopeia nhưng ss tin vào cái gọi là Tình Yêu :”>

*mình sến quá, mắc cở quá!*

*** ! I love u^^!

(Yêu bằng tình yêu chị em>”<Bạn ck đừng có ghen mà oánh Lillith đó!*Khổ thân tôi=”=*)”

Chap 1: Tôi là Kim Jaejoong!

Một buổi sáng đẹp trời như bao buổi sáng khác nhưng tại sao cơ thể tôi lại đau nhức đến thế này?

Còn nữa hôm nay nơi tôi ngủ sao lại đột nhiên lạnh quá vậy?

Lắc lắc cái đầu đau như búa bổ của mình nhìn quanh phòng rồi nhanh chóng cơn tức giận của tôi dâng trào…

Cái quái gì thế này sao tôi lại nằm dưới đất, hôm qua rõ ràng tôi nhớ mình đã an giấc trên giường mà?

Hôm qua tôi đã làm gì? Nhớ xem nào…

Tôi…

-JUNG YUNHO!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Tôi hét lên như một phản ứng có điều kiện và những buổi sáng gần đây.

-Chuyện gì?_Yunho đi ra từ phòng tắm chỉ với một tấm khăn phía dưới còn tay hắn ta thì dùng cái khăn Heo Boo của tôi mà lao lao đầu.

Ngăn mình nhào đến cho hắn một đấm như tối qua, chân mày tôi nhướng lên thắc mắc hỏi.

-Anh làm gì trong phòng tôi?

-Tắm!_Thật thản nhiên kẻ đó nhìn tôi trả lời._Có lời chào buổi sáng nào hay hơn không? Cậu đúng là vừa lùn lại ngu ngốc.

Tôi liếm môi hơi lắp bấp sự hậu đậu của mình lại tạo ra cái cớ cho hắn ta lấy ra trêu chọc. Tôi vốn cũng rất nhanh trí nhưng không hiểu sao mỗi khi đối diên với hắn tôi lại ra nông nổi thế này đây!

-Ừ! Biết.. là tắm nhưng ý tôi là…SAO LẠI TẮM Ở PHÒNG TÔI?_Tôi chịu không được, rống lên.

-Không thích tắm phòng mình nữa!_Hắn nghiêng đầu một tí rồi tiếp tục._Nói nhiều quá! Ăn sáng thôi!

--------------------00

Đấy các bạn vừa trông thấy Jung Yunho-một người trên cả tuyệt vời về ngoại hình lẫn đầu óc! Nhưng là tuyệt trong mắt người khác không phải tôi.

Hắn một sinh viên đai học năm nhất với chỉ số IQ là 220, đạt học vị Tiếng sĩ năm 14 tuổi từng được Nasa 7 lần mời tham gia nhưng đều bị từ chối mà nguyên nhân hắn ta lấy ra đó là chăm sóc tôi một đứa em…không máu mũ.

Càng nghĩ tôi càng ghét con người này, giỏi gì giỏi thấy ghê lấy hết mọi thứ tốt đẹp về mình chẳng chịu để lại cho người ta tí tẹo nào hết.

Yunho có một tật xấu mà bạn không thể tưởng tượng nỗi đâu đó là luôn miệng day đi đay lại một cậu mà theo hắn ta là chân lí muôn thưởu…

Cậu chỉ là một thằng lùn ngốc nghếch có biết không?

Tôi mà lùn à? 14 tuổi tôi co 175 cm rồi đấy! Yunho quả là đầu gấu mắt con chim se sẻ mà nên mới mở miệng quạ ra nói tôi không có được cao.

Đó cũng chính là lí do…hôm qua… máu điên của tôi nó nỗi lên nên tôi thụi hắn ta luôn, thế là…hai anh em đánh nhau…khí thế.

Tôi là người chứ đâu phải cây cột điện như hắn đâu, với lại tôi chỉ mới có 14 tuổi thôi mà, tôi là trẻ em, tôi còn chưa phát triển hết cứ đợi mà xem khi tôi 20 tôi sẽ cao 190 cm cho xem=”=

Tôi một thằng nhóc 14 tuổi vật lộn cùng một tên con trai 16 tuổi kết quả không có gì bất ngờ tôi đã…thua một cách rất thảm hại.

Trách sao được nhìn cái tướng đã biết hắn cốt tinh con Gấu Bự=.=lại là cao thủ karate, hỏi sao mình không thua, tôi là tôi thua…không cam lòng mà.

Cái tên mặt lạnh khó ưa đó dám nói tôi là con heo ngu ngốc nhưng mà tôi đâu có ngu đâu chỉ ham chơi tí thôi. Dù sao tôi cũng là một trong 10 người học giỏi nhất trường chứ bộ, dù không là no.1 như hắn nhưng ít ra tôi cũng là no.10

Vậy cũng là giỏi rồi=”=thế mà hắn cứ hay day đi day lại cái câu tôi là tên ngốc!!!

Tôi không biết vì sao hắn lại luôn nói tôi như thế nhưng cũng nhờ nó mà tôi không bao giờ để hắn thấy tôi bị phê bình cả.

Không hiểu sao tôi không muốn mình yếu thế hơn hắn nữa, chắc tôi điên rồi!

oOo

Hôm nay có một chuyện đã xãy ra đó là tôi và Yoochun vừa đánh nhau. Áo quần còn chưa chỉnh tề đã bị giám thị bắt gặp, mời hai đứa lên văn phòng “uống trà”. Vốn là Hotboy của trường, tôi không thể để mình mất mặt được nên đành gọi nhờ hắn giúp vì sao cả trường này ai cũng rất tôn sùng hắn mà.

Nhưng nói trắng gia lão hiệu trưởng không phải khơi khơi lại nghe lời hắn râm rấp vì hắn là Tiếng sĩ trẻ tuổi nhất Đại Hàn đâu mà còn vì…hắn là người chủ thật sự của ngôi trường tôi đang học.

Tôi vốn không có ý định cùng hắn học chung trường bao giờ nhưng…cha mẹ đặt đâu con ngồi đó nên...hiện giờ tôi có mặt tại nới đây!

Chứ có chết tôi cũng không muốn cùng hắn dưới một mái trường!

Vì sao à? Vì ở nơi này hắn càng nỗi tiếng bao nhiêu thì tôi càng bị lưu mờ bấy nhiêu…một Hoyboy như tôi sao chịu nỗi cái cảnh này chứ, phải nghĩ cách lật đổ chế độ độc tài mang tên Jung Yunho thôi…bởi…

Nếu như ngày xưa con gái trong trường cũ của tôi hễ gặp tôi là mắt sáng như đèn pha ôtô thì bây giờ ngay tại nơi đây, đám đèn ấy hơn một nữa đã chiếu thẳng vào hắn!!!

Thêm nữa, Yunho nói là để cho tôi đi học tự do nhưng ai mà không biết sau cái vụ thằng Siwon, hắn bám lấy tôi như ma ý. Suốt 24/24 cho người theo sát tôi không rời!!!

Còn mình thì thản nhiên đi lại trong trường…tôi biết hắn giỏi nên không cần đến lớp nhưng các bạn biết không tên Jung Yunho đáng ghét đó không bao giờ nghĩ học dù là một buổi nhé dù rằng hắn rất khi vô lớp. Giả định của tôi là hắn đang để ý ai đó…

Tôi mà phát hiện ra hắn dụ dỗ trẻ vị thành niên là tôi sẽ kiện thử xem hắn còn vênh mặt được bao lâu.hehe

Nhưng nghĩ đi thì phải nghĩ lại nếu hắn ngồi tù ai sẽ nuôi tôi, ba mẹ tôi sớm nhờ ơn ai đó đều đã không có ở Hàn Quốc rồi!!!

Trời ơi!!! Số tôi còn thua cả số con rệp!!!

-------------

Phòng Hiệu trưởng

-Em Kim Jaejoong sao em lại đánh nhau với bạn Park Yoochun?_Ông thầy bụng phệ nhướng mày nhìn hai thằng nhóc trước mặt mình là tôi và thằng kia mà nói.

Tôi cuối đầu im lặng không nói vì tôi biết hắn sắp tới, hắn sẽ giúp tôi!

Thế nhưng…

-Tiến sĩ Jung!_Ông thầy hiệu trưởng vừa trông thấy hắn là mặt mày hớn hở liền hà, đúng là...

Vừa bước vào phòng hắn đã liếc mắt về phía tôi, dù chỉ là một chút thôi nhưng tôi cảm nhận rõ sự tức giận trong đôi mắt nâu mà mọi người (không có tôi đâu nha) thường khen là đầy mê hoặc đó.

Giận gì chứ? Tôi là người bị đánh mà, chứ có phải là hắn đâu?

-Thưa thầy hiệu trưởng!_Hắn nói thậm chí không thèm để ý đến lời chào của ông hiệu trưởng nhưng giọng diệu lại ra vẻ một học sinh ngoan ngoãn._Thầy gọi em có việc gì không ạ?

-À! Là…_Ông thầy kia nói gì nói nhanh đi, còn ra vẻ lịch sự, ta khinh.

-Thầy cứ xữ cho nghiêm túc vào!_Thấy chưa, hắn vốn có coi trọng thầy cô đâu, thái độ gì vậy? Lưu manh giả danh trí thức à?

Mà khoan…hắn vừa nói gì? Tôi có nghe nhầm không tôi kêu hắn cứu tôi chứ không phải thêm dầu vào lửa đâu!

Nhìn thái độ của hắn và lão già này tôi chắc 100% số phận hẩm hiu của mình rồi. Jung Yunho! Tôi hận anh!

Biết thế tôi không kêu hắn, có lẻ giờ này tôi và Yoochun không bị đứng ở cột cờ đâu.

Thật xấu hổ mà!!!!

Nhưng cũng nhờ có việc này tôi mới thấy thằng Yoochun cũng không đáng ghét lắm vì nó chịu đứng chổ nắng hơn tôi kìa.kakakaka!

oOo

Hotboy Kim Jaejoong của đai học Rissing Sun…có lúc phải chịu nỗi nhục lớn thế này sao?

Mấy “em” sẽ nhìn bạch mã hoáng tử của mình bằng con mắt nào? Tất cả chỉ tại hắn là hắn hại tôi thê thảm thế này đây, thật đáng căm hận mà!!!

Nhìn về phía con người đó tôi càng phẩn nộ hơn, trong khi mình thì thê thảm thế này đây hắn ta lại nhàng nhã dùng trà ngắm hoa thế đấy!

Nắng quá! Lần này da tôi mà bị đen đi miếng nào là Minyoung và Eunhee chê là tôi…tôi sẽ không chơi games với hắn nữa.

Tôi lấy danh dự ra thề đó!!!!

……………..

Sau buổi chào cờ ê mặt đó, tôi quyết định đi bộ về không thèm lên xe hắn chỡ, đàn ông gì mà ít kĩ nhỏ nhen như con dán=.=

Tôi chỉ là cố tình trêu nhỏ mà hắn thích thôi vậy mà hắn trả đũa tôi vậy nè! Đồ bá đạo độc tài!!!

Đã thế tôi thề hôm nay sẽ không ăn cơm cho hắn biết mặt, coi ai buồn biết liền. Vì tôi biết hắn ta tuy không sợ trời không sợ đất nhưng không hiểu sao rất sợ tôi không khỏe. Tôi nghĩ chắc hẳn là vì ba mẹ tôi dặn dò hắn rồi! Chứ hắn mà tốt lành gì! Không phải khoe chứ hiểu rõ con người hắn tôi mà xưng số hai, không ai dám nhận mình số một đâu!

Nhưng mãi đến sau này tôi mới biết được rằng kẻ không hiểu hắn nhất vốn dĩ chính là tôi!

--------------

-Lên xe!_Giọng nói trầm mang hơi hướng ra lên, lại vang lên kìa, cậu đây mặc kệ đấy! Làm gì nhau…

Ào!!!!!

-Ak!!!_Tôi đứng giữa đường nghiến răng kén két._JUNG YUNHO!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Sau đó quay đầu lại thì lũ con gái nhìn mình như người ngoài hành tinh ý, thật mất mặt Hoyboy mà>”<

Hôm nay là ngày gì vậy ta?

Yunho tôi sẽ giết hắn!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Nói đi là đi thiệt đó hả? Hắn năn nỉ tôi cái hắn chết hả?

Thế là nhân vật đang thương là tôi đó đi bộ hơn 100 mét về đến nhà là quyết tâm chạy lên phòng hắn…

.

.

.

Ném cái cập ướt đẫm nước (đo cái tên đáng ghét kia chạy xe làm bắn nước) lên giường của hắn.

Cũng không màng thay ra bộ đồng phục ướt đẫm tôi ném mình một cái bịch thật êm tai lên giường luôn, mặc kệ có làm dơ hay ướt gì tắm niệm phía dưới không vì đây là phòng của hắn kia mà. Tôi là tôi thích vậy đó, thích làm hắn khó xữ vậy đó dù là…chưa bao giờ thành công cả.

Vung vai ngồi dậy khi nghe tiếng cửa phòng tắm bật mở, tôi vui vẽ “đạp đạp” thêm mấy cái nữa trước khi kẻ xấu xa kia đi ra và bắt gặp. Nhiều khi tôi nghĩ…quả thất mình sống lâu với hắn quả có thể là mình dần trở nên hơi bị dã man, chắc kì này cô giúp việc sẽ la tôi dữ lắm à! T.T

-Về rồi?_Tiếng đến gần kẻ đang gậy án là tôi hắn nói mà không quan tâm đến tấm niệm của mình lúc này đã không hề thua cái giẻ lao nhà chút nào.

Dồn tôi vào giường rồi hắn sờ vào vần trán đang lắm tấm mồ hôi của tôi và ngay lập tức một tay nắm lấy chân tôi để tôi ngã chỗng chơ dưới sàn>”<ê mông quá!

-Có đau không?

-ANH NHẸ NHÀNG MỘT TÍ KHÔNG ĐƯỢC À?_Tôi tức giận rống lên.

-Không!_Đáp gọn._Đáng tội!

-CÚT!_Tôi cắn môi tức giận giơ chân lên đạp cho hắn một cước trước khi bỏ vô nhà tắm.

-Thích Miki lắm hả?_Không quay mặt lại với người ta mà nói chuyện đâu đâu._Còn vì con bé mà đánh nhau?

-Ừ!_Tôi dần dần cũng trở nên cọc cằn rồi, hắn ta chính là vì con nhỏ đó mà hại tôi ra nông nỗi này.

-Hôn nhau chưa?_Giọng nói này nghe giống như lần tôi trốn nhà đi chơi đến 12 giờ đêm nè…ghê quá!

-Rồi!_Không biết từ đâu tôi lấy ra can đảm nói những lời này, thật là muốn chọc điên hắn mà. Xưa nay, hắn rất ghét “đồ vật” của mình bị người khác chạm đến, “em trai” cũng không ngoại lệ. Kì này chắc hắn đem tôi đi tùng xẻo quá! Mà tôi ngu thiệt sao đi nói hôn Miki của hắn chứ?

-Ngủ với nhau chưa?_Tôi há hóc mồn nhìn hắn…tên đó nói gì vậy…ngủ nghĩa là sao? Tôi và Miki còn chưa nắm tay cơ mà…tụi tôi mới 14 tuổi đâu có được.

Chìm trong suy nghĩ của chính mình, tôi không hề nhận thức được sự khác lạ trên đầu môi cho đến khi…

-Say mê nhỉ?

Rời khỏi môi tôi với cái nhếch môi quen thuộc, hắn ta đang cười, nụ cười trêu chọc.

Nụ hôn đầu của tôi???????

-Ah…

BỐP!!!!

-ANH KHÙNG HẢ?

-Cậu làm gì Miki tôi sẽ cho cậu nếm đủ!_Cằm lấy tay tôi hắn ta hằn giọng, trong đôi mắt ấy tôi nhìn thấy một điều gì đó thật lạ.

Nói xong hắn ta thản nhiên bước đi không hề có chút cảm giác kì lạ gì sao? Tôi là con trai đó…

-YA! CÁI ĐỒ ĐIÊN SAO LẠI ĐI HÔN CON TRAI HẢ!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!KHÔNG LẺ TÔI LÊN GIƯỜNG VỚI BẠN GÁI ANH, ANH CŨNG LÊN GIƯỜNG VỚI TÔI LUÔN HAY SAO? CÁI ĐỒ BIẾN THÁI ĐIÊN KHÙNG!

Tôi tức giận rống lên mà không hề hay biết những gì mình nói sẽ đem lại một hậu quả khôn lường về sau…

Và lúc ấy tôi đã thấy...từ trên môi hắn là một nụ cười…rất rất khó đoán!

-Cứ thử xem!_Hắn còn nhìn tôi một ánh nhìn chết chóc nữa mới ghê! Chắc tôi chết mất, nuốt nước bọt cái ực tôi vuốt vuốt lòng ngực của mình tự an ủi…

‘Không thể! Không thể…không giống như mình nghĩ đâu!

Hắn chỉ khùng chứ đâu biến thái!

Mấy người biến thái thường sẽ không có khùng…

Một người đâu có thể nhiều bệnh đến thế?

Trời ơi tôi đang nghĩ gì thế?

Điên mất thôi!

Jung Yunho! Thù này không trả tôi không làm Kim Jaejoong nữa! Hứa luôn!

End chap 1

Chap 2: Lần đầu >”<

Lại một buổi sáng đẹp trời như bao buổi sáng đẹp trời khác!

Vừa bước vào cổng trường tôi đã thấy Yoochun chờ sẵn, tưởng nó còn vì vụ hôm qua mà kiếm chuyện nên tôi bèn hùng hổ đi đến thì chợt nó giơ tay ra…định đánh tôi chứ gì?

Tôi né! Ngu sao cho nó đánh nữa!

-Mày sao thế?_Nó đánh hụt nên hỏi đấy mà.

-Sao là sao?_Tôi nhướng mày.

-Nhát vậy mày!_Nó cười hề hề làm như quen nhau thân lắm vậy!

-Ai?_Tôi ngó đông ngó tây.

-Mày đó!_Nó chỉ vào tôi.

-Tao hả?_Tôi cũng chỉ vào mình.

-Ừ!_Nó cười chọc quê tôi kìa muốn cho nó ăn đấm ghê cơ nhưng thôi mặt mũi Hotboy như tôi mà oánh nhau hoài thì còn đâu >”<

-Tao thích mày rồi đó nhóc, làm bạn hen!_Nói rồi nó choàng tay qua vai tôi một cách rất thản nhiên cứ như thể tôi với nó là hai người bạn lâu năm lắm vậy._ Con Miki chuyển trường rồi!

-Cái gì?_Tôi tròn mắt, trong khi nó bá vào vai tôi ngày một sát hơn.

.

.

.

Thế nhưng ngay lập tức cánh tay trên vai tôi bị hất ra bởi một lực từ phía sau mà tôi không hề rõ…

-AAAA!!!! Anh Yunho…_Mặt mày thằng Yoochun méo xẹo làm tôi suýt chút nữa là không ngăn được cười ra mặt rồi, hắn chỉ bẻ quặp tay ra sau tí thôi có cần làm khoa trương vậy không?

-Mày không đọc nội quy nhà trường hả?_Hắn nói mặt không chút biểu cảm nào trước khi ném Yoochun ra phía xa làm nó té lăn dưới đất, thế là dơ cả bộ đồng phục rồi! Tội quá đi!

Lần đầu tiên tôi mới thấy hắn có cách hành xử này. Và dù không hiểu vì lí do gì mà hình như lúc nãy cũng là lần đầu tiên trong trường này có kẻ dám chạm vào tôi thì phải, xem ra hôm nay có nhiều lần đầu tiên nhỉ?

Mà xem đã thằng Yoochun bị hắn đánh lí do là…không đọc nội quy nhà trường…mà hình như cái nội quy gì gì đó tôi cũng chưa từng đọc. Nghĩ lại cũng lạ vì có lần tôi cũng muốn đọc nó (vì tôi là Hotboy của trường mà, phải gương mẫu mấy bạn nữ mới thích) nhưng hắn tuyệt đối không cho, tôi cũng không thèm. Bởi mỗi lần tôi cãi lại hắn chỉ có nước rước họa vào thân…nhưng tôi không chịu thua nếu hắn coi thường tôi đâu nhé! Không bao giờ!

.

.

.

-Theo tôi!_Hắn kéo tay tôi đi ra khỏi đám đông đang quay quanh, thằng Yoochun còn đang ôm lấy cánh tay bị trật khớp rồi thì phải…

Nhà vệ sinh nam

Vừa thấy hắn đến cả đám nam sinh đang “bận” vội vàng chuồn đi chổ khác, tôi thật không hiểu mọi người vì cái gì mà sợ hắn dữ vậy không lẻ chỉ vì hắn là chủ nhân của ngôi trường này?

Thật không cam tâm mà, hắn chỉ lớn hơn tôi có hai tuổi thôi sao cái gì cũng được làm còn tôi thì không vậy?

Hắn 16 tuổi được thừa hưởng ngôi trường này!

Hắn 16 tuổi dược lái xe đi học!

Hắn 16 tuổi được mọi người kinh sợ!

Tại sao????? Tại sao vậy???

-Thấy lạ lắm à?_Lời nói của hắn kéo tôi trở về thực tại.

-Ơ?

-Tại sao mọi người có thái độ này đúng không?_Sao nhìn tôi chăm chăm vậy? Hành động này làm tôi…đau mắt à!

Lúc này, tự dưng hắn nhíu mày nhìn sâu vào mắt tôi thế là tôi cũng nhíu mày nhìn lại hắn.

Mà hình như hắn đọc được suy nghĩ của tôi thì phải nếu không sao hắn lại nói ra điều mà tôi thắc mắc?

-Jajoong à…cậu…!_Hắn vì cái gì mà ngập ngừng chứ?

Cốp!

-Ui da! Anh khùng hả?_Tôi rống lên tự nhiên cái thằng điên này cụng đầu vào trán tui hà._Đầu tui không phải cái đầu đá như mấy người đâu, hiểu không?

-Đầu cậu là đầu heo!_Hắn đột nhiên tức giận với tôi hà, tôi có chọc gì hắn đâu! Mấy người có chỉ số IQ cao quá thường là mấy người khùng đúng không?

-ĐẦU ANH MỚI LÀ ĐẦU HEO!!!_Tôi tức giận hét lên và thẳng tay ném chiếc dép của mình vào đầu hắn…và trước khi tôi bình tĩnh lại thì mọi việc đã rồi!

Con quái vật đó đang tiến đến gần và…

-DỪNG LẠI!_Thánh thấn ơi, ai mà gan quá vậy hắn đang điên mà dám lên tiếng cơ đấy. Nhưng nói gì nói lát tôi nhất định phải cảm ơn y mới được. Kẻ đó quả là một anh hùng mà!

Hắn dường như cũng hơi bất ngờ với giọng hét đó nên cũng tò mò quay đầu lại thế mà khi tôi chồm ra coi ai thì hắn lại đẩy đầu tui vào, rồi lấy cái thân Gấu Bự ra che tầm nhìn của tôi mới tức chứ!

-Tôi muốn coi mà!_Tôi cự hắn.

-Im!_Tôi im lặng, hắn la tôi đó, thấy ghét.

Nhưng tôi là ai chứ? Tôi canh hắn ngó kẻ đó là tôi hí mắt ra coi mặt kẻ đó liền…

-Ah, Changmin…_Tôi hứng khởi reo lên.

-Jaejoong huyng!_Có ai đó đã chạy đến, xô con Gấu Bự ra và ôm chằm lấy tôi nhưng chưa đến 3 giây sau…

-Changmin cậu đến đây làm gì?_Ngó về phía tôi, hắn nhìn với ánh mắt vô cùng lo lắng, gì chứ? Hắn sợ Minie ăn thịt tôi à?

Nhưng sao dạo này hắn lại biểu lộ nhiều cảm xúc thế nhỉ? Trước đây hắn đâu có thế?

-Jaejoong qua đây!_Hắn lên tiếng nhưng tôi mặc kệ đấy, tôi núp sau lưng Changmin cao như cây cột điện của tôi, mới 13 tuổi đã cao 1m68 rồi đó! Tuy là có thua hắn chút xíu nhưng…hình như hắn rất nể Changmin à! Thấy chưa mắt hắn nỗi đầy gân xanh mà có dám làm gì đâu! Tôi là tôi cầu đúng miếu rồi.hehe

Nghĩ đến đó thôi là miệng tôi không thể khép lại được, hứng chí tôi cúi đầu vào vai Changmin cười sằng sặc…mà không hay mây đen đã phủ đầy trời!

-Hyung! Hôm nay chúng ta sẽ đi ăn tới bến luôn nhé!_Changmin cũng như

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net