Giới thiệu+Đêm 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhân vật + chức năng

Thợ săn: Khi Thợ săn chết hoặc bị loại, dù là dưới bất kỳ hình thức nào, hắn cũng có thể chọn và giết thêm một người chơi nữa. Từ đêm thứ 2 thợ săn có quyền bắn 1 người chết vào mỗi đêm. 

Trưởng làng: Bất kì người chơi có thể nhận được lá bài này ngoài lá bài hiện tại họ đang giữ. Trưởng làng được chọn nhờ vào sự bỏ phiếu của mọi người. Khi mọi người bỏ phiếu treo giàn thì phiếu của Trưởng làng sẽ được tính là 2 phiếu thay vì 1. Nếu Trưởng làng chết, người chơi đó có quyền chuyển quyền làm Trưởng làng cho bất kỳ ai.

 Phù Thủy: Sở hữu hai bình thuốc, một bình để cứu một người; một bình để giết một người. Phù thuỷ chỉ được sử dụng mỗi bình một lần trong cả ván chơi và có thể sử dụng cả hai bình trong một đêm. Mỗi đêm, quản trò gọi Phù thuỷ dậy và cho Phù thuỷ biết hôm qua ai đã bị Sói giết vào đêm đó và Phù thuỷ có quyền quyết định có cứu người đó hay không. Sau đó, quản trò sẽ hỏi Phù thuỷ có muốn dùng bình "giết" giết ai đó không.

Người phù phép: Mỗi đêm, Người phú phép sẽ được phép chỉ định 1 người bị câm vào hôm sau. Người này vào ngày hôm sau sẽ không được nói. 

Thầy tu: Một đêm trong ván game, Thầy tu có thể chọn một người chơi để được bảo vệ bởi sức mạnh của Chúa. Người chơi này sẽ bất tử vào buổi đêm. Chỉ bị loại bởi các lí do vào bam ngày. ( như bị treo cổ).

Bảo vệ : Mỗi đêm, Bảo vệ chọn một người khác nhau để bảo vệ. Người chơi này sẽ bất tử vào đêm đó. Biến thể: Người chơi đó sẽ không chết vào ngày hôm sau ( kể cả do bị treo cổ hay lí do khác).

Người bệnh: Nếu Người bệnh bị Sói cắn, thì Sói sẽ không thể cắn người nào vào đêm tiếp theo do bị bệnh.

Tiên tri: Mỗi đêm, Tiên tri chỉ tay vào một người. Quản trò sẽ cho Tiên tri biết người đó có phải là Ma sói hay không bằng cách gật hoặc lắc đầu.

Kẻ phản bội:Phản bội thức dậy cùng Sói và biết Sói là ai. Tham gia cùng Sói để giết Dân làng. Tuy nhiên Tiên tri khi soi vào Phản bội thì vẫn ra dân làng.

Ma sói: Vào ban đêm, Ma sói sẽ tỉnh dậy cùng nhau và thống nhất giết 1 nạn nhận nào đó. Sói có thể không giết người nào và không được giết sói khác.

Sói con: Sói con là Sói và thức dậy cùng Sói mỗi đêm. Nếu Sói con bị giết, Sói còn lại sẽ giết 2 người vào đêm hôm sau. Sói có thể chọn giết Sói Con như 1 sự hy sinh ( Tất cả Sói bao gồm cả Sói con đều đồng ý việc đó). Khi đó Sói có thể lập tức giết 2 người chơi khác vào ngay đêm hôm đó.

-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-

'Ma sói' khi nhắc đến hai từ đó người ta thường nghĩ ngay đến một trò chơi vô cùng phổ biến hiện tại. Nhưng ít ai biết được có một câu chuyện được kể rằng có một ngôi làng được sinh ra từ vụ cá cược của thiện và ác, mỗi một đứa trẻ trong ngôi làng đó đều mang trong mình một vai trò từ khi sinh ra và mọi thứ điều sẽ diễn ra như bình thường cho đến khi những đứa trẻ ấy tròn 18 tuổi thì trò chơi sẽ bắt đầu.

Tiếng chuông vang lên không ngừng, tất cả mọi người đều chạy ra khỏi nhà tập hợp với nhau tại khu đất trung tâm của ngôi làng, tiếng xôn xao nói chuyện không ngừng phát ra cho đến khi một người xuất hiện thì tất cả mọi người đều yên lặng. Cự Giải- thị trưởng của ngôi làng đang đứng trên cao rồi bắt đầu thông báo 

"Mọi người nghe rõ đây đã đến lúc thực hiện những vai trò của riêng mình, hỡi những dân làng hãy cố gắng hết sức để giành lấy phần thắng về phía mình đánh bại những thứ ghê tởm đó giống như những năm trước đi"

"Chiến thắng! Chiến thắng! Chiến thắng!"

Từng tiếng hô vang lên không ngớt có vẻ như những cuộc chơi gần đây phần thắng luôn nghiêng về phía dân làng, trong suy nghĩ của họ giờ đây không còn là sự sợ hãi mà là sự đắc thắng cùng với những suy nghĩ về cách thức hành hạ lũ sói kia sao cho thê thảm nhất có thể. 

Cứ như thế mọi người ai lại về nhà nấy vẫn như cũ bắt đầu công việc của riêng mình. Song Tử cùng với Song Ngư đang trên đường đi đến nhà Bảo Bình để rủ cô đi chợ chung cho vui. 

"Bảo Bình mày đâu rồi ra đi chợ chung với chị em tao này"

"Nghe rồi ra liền"

Bảo Bình từ trong nhà chạy ra trên tay là chiếc giỏ tre có phần hơi cũ kĩ, Song Tử nhìn nhìn rồi cất tiếng nói

"Cái giỏ của mày bỏ một con cá vào là nó đứt ra thiệt đó chớ"

"Đâu cha đây là cái giỏ gia truyền nhà tao, để tao kể mày nghe nó được-"

"Thôi bớt xạo hộ con nghèo nói mẹ đi còn vòng vo"

Chưa để cho Bảo Bình nói hết câu Song Ngư đã chen vào nói. Bảo Bình nghe thấy liền trề môi bảo

"Biết tao nghèo mà chị mày còn hỏi"

"Thôi đi mua đồ ăn nè định đứng đây tới trưa à"

Nói rồi cả ba cùng nhau đi ra chợ mua chút đồ ăn. Song Tử và Song Ngư chính là hai chị em sinh đôi chơi khá thân với Bảo Bình một cô bé nhà kế bên có người anh trai có phần tuấn tú là Ma Kết nhưng lại bệnh quanh năm. Sau khi đi chợ về do Song Tử cùng Song Ngư muốn vào nhà Bảo Bình thăm bệnh anh Ma Kết nên cô cũng đồng ý không nghĩ gì. Nhưng Bảo Bình đã quá sai lầm, sau khi vào nhà hai chị em sinh đôi ấy thiếu điều dính chặt lên người anh trai đang cảm nặng của cô, thăm bệnh kiểu này chắc bệnh nhân sẽ chết mất. Bảo Bình đành tiếng lên giải thoát cho Ma Kết bằng cách đuổi cổ hai người kia ra về bằng lý do rằng tới giờ anh mình uống thuốc rồi nhưng không ngờ hai con người ấy còn định ở lại đút thuốc cho anh cô nữa chứ. Cô phải dùng hết sức mình mới đuổi hai người ấy đi về nhà. Ma Kết ngồi trên giường chờ Bảo Bình đem thức ăn cùng thuốc đến cho mình.

"Uống thuốc nè anh ơi"

Đưa chén thuốc mới nấu còn nghi ngút khói về phía anh mình. Bỗng Ma Kết lại nói

"Nhưng thuốc đắng lắm anh không muốn uống"

"Anh phải uống để khỏe lại chớ"

"Vậy anh uống nhưng em phải thơm anh một cái"

Bảo Bình nghe thế liền gật đầu đồng ý vì cô nghĩ rằng anh em với nhau thì thơm một cái chắc cũng giống ba mẹ thơm con cái vậy thôi. Ma Kết nhanh chóng uống hết chén thuốc thì Bảo Bình liền nhanh nhẹn làm cái chốc lên trán anh  rồi chạy đi để lại cho anh một câu

"Xong rồi đó nha"

Ma Kết thì vẫn trong trạng thái chưa hoàn hồn đưa tay chạm lên trán của mình phì cười rồi nghĩ thầm đứa em gái nuôi này của mình quá đáng yêu rồi. 

Thời gian cứ thế trôi đi chẳng mấy chốc đã đến buổi tối, ai ai cũng đóng cửa nhưng lại có phần cho có lệ thôi chứ không đề phòng gì mấy. Khi ánh trăng đã treo trên ngọn tre đầu làng, trong cái không gian tưởng chừng như yên ắng ấy lại xuất hiện những bóng người à không nói đúng hơn là những con sói khoác lên mình bộ lông đen tuyền hòa cùng với màn đêm, nhưng lại có một bóng trắng nõn như vầng trăng đó chính là sói con. Bọn chúng thì thầm to nhỏ với nhau và đã chọn một căn nhà không hề đóng cửa cũng như có bất kì một biện pháp phòng hộ nào.

Nhân lúc con mồi đang say giấc thì.......

Không một tiếng hét cứ thế mọi thứ chìm dần vào tĩnh mịch của màn đêm u tối. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net