Phần 5:Đại tiểu thư Ran Mori

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tĩnh Như viện , Shiho sống ở tiểu viện này , bình thường cũng chỉ có một mình Ayumi tự làm mọi việc quét dọn, tuy rằng nhìn có vẻ đơn sơ , lại cực kỳ thanh nhã , trước cửa có một hoa viên nhỏ , bên trong có vài loại hoa nhỏ , mặc dù không phải thực đẹp nhưng rất dễ nhìn , bốn phía là một gốc cây phong lá đỏ, nói vậy mùa thu nhất định là một mảnh lửa đỏ

Đi ra sân , Ayumi nhìn thấy Shiho thân hình khẽ chao đảo , thở nhẹ một tiếng , vội vàng đi lên đỡ lấy nàng

Ổn định thân hình xong , nhìn bàn tay đặt trên người mình , Shiho cúi đầu không nói . Nhíu mày , trong lòng bàn tay truyền đến sự quan tâm của Ayumi

-Tiểu thư!-Lúc này Ayumi là buông tay thì không tốt , mà không buông cũng không tốt , buông tay , nàng sợ tiểu thư đột nhiên té ngã mà không buông ,,,,haiz, tiểu thư nàng lại không thích người khác đụng nàng . Thực mâu thuẫn a

-Đi thôi.- Không có thả ra tay của Ayumi . Shiho ngầm đồng ý . Tùy ý nàng giúp đỡ mình , kỳ thật có người quan tâm cũng không hẳn là không tốt.

-Dạ!- Ayumi nhếch môi cẩn thận giúp đỡ nữ tử bên người , tiểu thư nhà nàng bắt đầu nhận sự quan tâm của người khác ,đây là lần đầu tiên . vì gần nữa 3 tháng nay khi Ayumi được phân phó việc ăn ngủ cho nhị tiểu, Ayumi cảm giác tiểu thư cứ như cái bóng lúc có lúc không. Lúc trước việc hầu hạ Shiho do một lão bà chu toàn, nay lão đã già nên cũng sớm về an nghĩ.Mà được hầu hạ nhị tiểu thư trong phủ viên ngoại xem ra chẳng danh giá gì.Nhưng nhị tiểu thư rất tốt ngoại trừ rất kiệm lời và thường không muốn thân thiện với ai.

  Thời tiết vô cùng tốt. Hai chủ tớ bọn họ dọc đường đi gặp qua không ít nô tài nha hoàn , đều là nhẹ nhàng liếc mắt một cái , không tôn trọng cũng không bài xích , dù sao đã là thói quen , nhị tiểu thư không được sủng , mọi người trong lòng đều biết . Nhưng là , dù sao chủ tử cũng là chủ tử , nô tài là nô tài , vẫn có chút kiêng dè , Ayumi nhìn người người đi tới đi lui không ai nhìn chủ tớ bọn họ , hung hăng trừng , sau đó cúi đầu , trong lòng lại một trận chua xót , Không biết tiểu thư có hay không khó chịu

Mu bàn tay truyền đến một mảnh ấm áp , Ayumi nâng lên, liền nhìn thấy một bàn tay trắng nõn đặt lên mu bàn tay nàng , ngón tay mãnh khảnh , một thanh âm lạnh nhạt truyền đến

-Mỗi người đều có cuộc sống của chính mình , cái nhìn của người khác là áp đặt lên bản thân mình , nếu mọi chuyện đều để ý , sẽ càng ngày càng nặng , như vậy liền quá mệt mỏi , bọn họ là bọn họ , chúng ta là chúng ta

Shiho nhìn Ayumi tươi cười. Ayumi kỳ thật là một người cực kì đơn giản , có chút này nọ là chuyện nàng không thể lựa chọn , giống như Shiho nàng không hề muốn biết suy nghĩ người khác , mỗi người đều có bí mật của mình , đó là độc hữu , không thể cùng người chia sẽ.Nàng không thích thăm dò lòng người , biết nhiều lắm không hẳn là chuyện tốt, bởi vì lòng người khó dò , bên trong có chỗ tối cũng có chỗ sáng , không biết gì sẽ tốt hơn.Một điểm sai , nàng sẽ không phạm hai lần , cho nên lúc này đây , nàng tuyệt đối sẽ không để cho người khác biết năng lực của mình . Nếu không , nàng sẽ tự hại mình.

  Ayumi nhìn Shiho trước mặt không chớp mắt , vẻ mặt trầm tư , không biết đang suy nghĩ cái gì, tựa hồ không ai có thể đi vào lòng nàng

-Chuyện kia tiểu thư không thèm để ý sao? đột nhiên mở miệng hỏi . Nàng có điểm để ý a , nhưng là không biết vị tiểu thư này trong lòng nghĩ như thế nào.

-Ngươi để ý sao?"Shiho hỏi lại . 

- Đường đường Mori phủ nhị tiểu thư, nô tài coi thường , lão gia chẳng quan tâm,.....nói tới đây , Ayumi bĩu môi

"Tiểu thư không để ý sao mình để ý.Ở đây mình điên với tiểu thư quái đản này mất" Ayumi nghĩ

-Nếu muội để ý thì để ý quan tâm ta để ý làm gì?

-A, tiểu thư ?????

"Chẳng lẽ tiểu thư biết mình nghĩ gì sao??"

-Ha ha ha....

Tiểu thư cười với nàng lại còn cười rất lớn nữa.Xem ra tiểu thư cũng không giống mọi người thường nói,.

  Đi theo Ayumi một lúc , đã nghe được một trận mùi hương truyền đến , đập vào mắt là một hồ hoa sen tuyệt mỹ , một màu xanh lá sen vây xung quanh , phấn nộn hoa sen tụ một chỗ , giống như cô gái bên hồ , trên mặt một mảnh thẹn thùng , tươi mát vô tà.

Bên hồ là một cây liễu thụ , liễu nhẹ lay động , tư thái thướt tha, Shiho tựa vào cây liễu, lẳng lặng nhìn hoa sen trong hồ , đôi mắt trong trẻo, giống như nhớ lại , lại giống như tự hỏi

Mặt hồ yên tĩnh , ngẫu nhiên nhảy lên vài con cá nhỏ , vung cái đuôi , vội vàng lẩn vào trong nước , giống như bị ngươi ta làm cho ngạc nhiên , sau đó nghe bỏm một tiếng , bọt nước một mảnh

Ayumi cũng nhìn hồ sen này bâng quơ thì thầm

-Nghe người trong phủ nói đại tiểu thư sinh vào tháng 3 đúng vào mùa sen nở, nên lão gia đã cho người làm hồ sen này.Tiểu thư người-Ayumi nhìn phản ứng của Shiho

Đúng như như nàng nghĩ ,Shiho vẫn dựa vào gốc cây nhắm  hai mắt , thần sắc bình thường không có vẻ chú tâm Ayumi nói

Mùi hương ngào ngạt , hồ nước dập dờn bồng bềnh , trong không trung truyền ra tiếng đàn như ẩn như hiện , như nước chảy mây bay , tuyệt đẹp chi cực , khi thì vui , khi thì ưu thương , giống như hoa ở trước mắt cũng muốn theo âm nhạc mà múa , Shiho không hiểu cầm nhưng nàng lại khá nhạy với âm nhạc .Chưa ai nghe Shiho gảy đàn hay hát ca.

-Là Đại tiểu thư , Đại tiểu thư là tài nữ Thiên trạch. Có thể nói Ran Mori tiểu thư cầm kì thi họa đều tinh thông-Ayumi tự hào nói , không chút ghen tị , tuy rằng Đại tiểu thư đoạt hết sủng ái của tiểu thư , nhưng là , chính mình cũng là người trong phủ , có một cái nhân vật nổi danh như vậy ,  đương nhiên phải hãnh diện rồi

Với Shiho nơi có nhiều người chính là phiền toái , nơi có đại nhân vật ,  phiền toái lại càng lớn hơn nữa  thầm nghĩ lẳng lặng nghe gió xem mưa , một cái hoa viên là đủ rồi . Nếu tương lai có một ngày, nàng cũng có đủ năng lực . Có lẽ nàng sẽ rời đi nơi này , về phần đi về nơi nào , là chuyện sau này.
Đi ra ngoài thời gian đã lâu rồi , nàng có chút buồn ngủ , nên trờ về nghỉ ngơi , hôm nay như vậy đủ rồi , chỉnh lại quần áo trên người , đối với Ayumi nói một câu

- Trở về!- không thêm bớt một chữ nào , liền hướng tiểu viện đi tới , làn váy nhẹ lay động 

-Tiểu thư , người không đi gặp đại tiểu thư sao?- đột nhiên thấy động tác của nàng , Ayumi trong lúc nhất thời còn chưa kịp phản ứng?

Shiho xoay người dừng ánh mắt kỳ quái liếc mắt Ayumi một cái 

-Thấy nàng? Sao ta muốn gặp nàng làm gì? Ta lại thân với nàng?

Ách.........

Ayumi nhất thời giống như suy bụng ta ra bụng người , nàng lại lý giải sai lầm rồi , nàng còn tưởng rằng tiểu thư đối với Đại tiểu thư có hứng thú? Nàng làm nha hoàn thật là....có chút thất bại ..... Tâm chủ tử , như kim đáy biển a

Tiếng đàn vẫn tiếp tục du dương vang lên .Người đàn có đang dùng tâm mà đàn hay không , tiếng đàn không có tri âm , hơi tái nhợt vô lực một ít . Tiếng đàn lưu chuyển thản nhiên bi thương , Nếu dùng tai nghe , có lẽ nghe không được , dụng tâm nghe , cũng không nhất định có thể nghe được , có lẽ ngay cả người đánh đàn cũng không biết đi . Tình.....sợ là đã sớm đâm sâu vào lòng

Shiho dừng lại cước bộ , nhìn về phía xa xa , cái kia hẳn là Nguyệt các , lông mi run rẩy , xem ra , tiểu viện Tĩnh Như của nàng  so với Nguyệt các có phần sập xệ hơn thì phải.

  Ngày chậm rãi qua , thời gian cùng không vì ai mà dừng lại , đảo mắt bán nguyệt đã qua

Bên trong tiểu viện, Ayumi kéo tay áo , cẩn thận chà lau bàn , không lưu một chút tro bụi nào , lau  xong , nàng lau một phen mồ hôi trên trán , thắt lưng có chút đau nhức , dọn dẹp xong hết thảy , đi ra phòng xem chủ tử của nàng.

Trong vườn cỏ xanh , hoa tươi nở ra , ánh nắng theo kẽ hở lá cây hồng phong chiếu vào nữ tử đang nằm trên cái ghế dài

Quần áo màu trắng , bao bọc lấy thân thể quá mức mảnh khảnh của nữ tử , nữ tử nằm ngửa , ánh mặt trời chiếu vào thân thể nàng , một tầng sáng màu vàng như nhập vào thân thể nàng , làm cho làn da có chút ửng đỏ . Nhắm chặt hai mắt , lông mi dày rậm , cái mũi khéo léo hô hấp nhẹ nhàng , ngực cũng cùng nhau phập phồng . Khung cảnh tĩnh lặng như thế , nhưng đôi mi thanh tú nữ tử lúc này nhíu chặt lại , trên trán ẩn ẩn xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng , môi mịn nhẽ mấp máy , phun ra âm thanh đứt quãng không nghe rõ . Hiển nhiên là ngủ không tốt rồi

Ayumi nhìn thấy bất đắc dĩ thở dài , lại là ác mộng , ngay cả ngủ còn không yên , trách không được mỗi ngày ăn cơm , cũng chả thêm được miếng thịt nào , người ta nói ăn ngon ngủ ngon thì tốt , tiểu thư nhà nàng ăn không ngon , ngủ càng không ngon , nàng thật sự hoàn toàn bất lực

Đi tới khẽ lay nữ tử nằm trên nhuyễn tháp , nhẹ gọi 

- Tiểu thư , tiểu thư , tỉnh tỉnh !

Shiho mở hai mắt , có chút sương mù , nhắm mắt lại , mở lại , ánh mắt trong trẻo vài phần , như là hoàn toàn thanh tỉnh . Ngồi dậy , nàng nhu nhu chút trán hỏi 

-Ta ngủ bao lâu rồi?

-Nửa canh giờ- Ayumi thay nàng sửa sang lại sợi tóc loạn , giống như lơ đãng hỏi 

- Tiểu thư nằm mơ?

 Giống như không muốn nói nhiều , chẳng nói một chữ trả lời với Ayumi 

- Ta đi rửa mặt chải đầu một chút- xoay người liền đi vào phòng

Nhún nhún vai , Ayumi cũng không hỏi nhiều , nàng biết Shiho không muốn nói , nàng không muốn nói , hỏi như thế nào cũng không trả lời . Nàng muốn nói , cũng sẽ không chủ động nói . Dù sao cũng là một người kỳ quái . Có khi nàng nói không kiêng kị cái gì , đi thẳng vào vấn đề, có khi ngây thơ như tiểu hài tử , nàng biết đọc chữ nhưng không viết chữ . Cầm kỳ thi họa không biết làm , nhưng lại cực kì hiểu rõ . Lắc đầu , suy nghĩ mấy chuyện đó làm cho Ayumi đau đầu , đemghế dài dọn dẹp sạch sẽ lại

Shiho đi vào phòng , rửa mặt chải đầu đơn giản , mặc thêm một lớp quần áo chuẩn bị cùng Ayumi đi dạo ngắm hoa sen , nàng thích mùi hương ở đó , nhẹ không nồng , thấm vào ruột gan , theo mũi hít vào sâu tận trong cơ thể , sau đó thở ra , liền thấy tâm trầm tĩnh hơn rất nhiều .

  Nàng vừa rồi lại mơ thấy hắn...

Akai....... Shiho mang huynh đi ngắm hoa sen được không?

Còn chưa đến bên hồ kia , tiếng đàn quen thuộc rõ ràng truyền tới , đã nghe qua rất nhiều lần nhưng không rõ ràng như hôm nay , tựa hồ ở rất gần

Vừa đến gần thấy hai tỳ nữ , một người mặc áo vàng, một người mặc áo hồng đứng ở cạnh bên người nữ tử đánh đàn, nữ tử đánh đàn mặc y phục ở ngoài màu xanh lục , màu gấm trắng bên trong , xem ra vải dệt vô cùng tốt , tóc dài vấn lên , tạo thành một cô gái dịu dàng thướt tha , nữ tử đưa lưng về phía Vân Tâm Nhược nên không thấy rõ diện mạo , nhưng nhìn xem bóng dáng , liền cảm giác là một cái nữ tử tuyệt mỹ

Không cần nói nàng cũng biết nữ tử này là ai , đại tiểu thư phủ Mori, Ran Mori

-Đại........-Ayumi che miệng lại , nghĩ như thế nào cũng không nghĩ ở chỗ này gặp được các nàng. Trong lúc nhất thời không biết nói cái gì cho phải ? Trong lòng vừa vội , lại vừa giận , trong lúc nhất thời không có chủ ý , có chút hoang mang lo sợ

Shiho nhìn ran , vị này là đại tiểu thư đoạt hết ba ngàn sủng ái củanhị tiểu thư , nói vậy quan hệ bọn họ cũng là không tốt đi

Ba người phía trước nghe được có động tĩnh , toàn bộ quay đầu nhìn chủ tớ hai nàng . Thấy rõ , ba ánh mắc thần sắc không giống nhau ,  nữ tử mặc áo vàngtrong mắt rõ ràng mang theo khinh thường , giống như bọn họ là ruồi bọ . Mà hồng nhạt nữ tử mặt không chút thay đổi , đối với bọn họ như không có gì . Chỉ có nữ tử đang ngồi ánh mắt phức tạp hơn vài phần . Giống như ngoài ý muốn , giống như không biết , còn thêm một chút áy náy , hơi lúng túng . Hai bên môi nàng khẽ nâng lên , một chút ý cười ôn nhu dâng lên

-Nhị muội , các người cũng đến đây?- Thanh âm ôn nhu , chỉ thấy Ran đứng lên,  bước chân hướng ra chỗ Shiho , làn váy khẽ bay , hoa sen phía sau nở rộ , một khung cảnh tuyệt mỹ

Ayumi giương ánh mắt đánh giá nữ tử trước mắt , mi như thúy vũ , da trắng như tuyết , mắt ngọc mày ngài , nói khuynh quốc khuynh thành cũng không sai ,đúng là một cái nữ tử tuyệt sắc.

  Ran cũng nhìn Shiho , hai người tuy là tỷ muội , nhưng là rất ít gặp mặt , cho dù gặp cũng chỉ gật đầu chào hỏi , không nói câu nào . Nàng vẫn nghĩ Shiho ghét nàng , cho nên cũng không dám tớiTĩnh Như viện , sợ làm Shiho thương tâm , dù gì Shiho cũng là con nuôi, nên đối với nhị muội là có một loại cảm giác áy náy . Nàng cũng không nghĩ rằng hôm nay lại gặp được nhị muội , bất quá vì sao nàng lại có cảm giác này , nhị muôi toát lên khí chất biến hóa cực khác . Trước kia dù sao cũng là hiểu một biết hai , tam muội tính tình ôn nhu nhu thuận . Nhưng là hiện tại sao lại khác như vậy . Có lẽ đã lâu hai nàng không gặp nhau chăng.

Chỉ thấy nữ tử trước mắt thập phần gầy , gió thổi qua , nhìn càng thêm cô đơn , trên tóc nâu đỏ không có trang sức gì , làn da trắng nõn tới trong suốt , dưới da từng mạch máu đều có thể thấy được , ngũ quan tinh xảo thanh tú , nhất là đôi mắt màu lục, như biển cả , sâu không thấy đáy , nhìn vào cảm giác như có vài phần đau thương chảy qua , tinh tế, nhợt nhạt . Khí chất vô nhiễm bụi trần , toàn thân phát ra một loại hơi thở lạnh lùng

Đây là nhị muội của nàng sao? như thế nào lại thay đổi nhiều như vậy , Ran trong lòng vô cùng kinh ngạc , đối với dung mạo chính mình thập phần tự tin, hôm nay lại có cảm giác , nhị muội tuy rằng không xinh đẹp bằng chính mình, nhưng lại không hề thua kém mình . Nhất là cổ khí chất kia , lại hơn mình rất nhiều . Nội tâm thế nhưng lại sinh ra một chút ghen tị

Bình tâm lại , nàng đối với ý nghĩ của mình có chút xấu hổ , sắc mặc hơi hồng ,  thật sự là......

Nàng bắt đầu một chút ý cười ôn nhu , càng phát ra sáng lạn , đứng dậy hướng Shiho , lôi kéo tay nàng , muốn nói lòng mình cho nàng biết . Nói cho nàng kỳ thật chính mình thực sự rất thích nàng

-Nhị muội , Đại tỷ......."-Lời nói còn chưa nói hết , lại bị động tác của Shiho đánh gãy

Shiho nhíu mày , nhìn đến nữ tử cầm lấy tay mình , lập tức rút ra . Người này quá mức giả tạo , nàng không thích , nữ nhân này không vô hại giống như ở ngoài mặt

Xoay người , không nói tiếng nào bước đi ,những người ở đây nàng không biết , nàng chỉ biết Ayumi thôi , không cần phải để ý tới người khác

Ayumi có chút thẹn thùng nhìn Ran , đây đúng là tiểu thư nhà nàng a . Vĩnh viễn hành động khác dự kiến của mọi người và không muốn ai động vào nàng

-Thực xin lỗi , thực xin lỗi......- không ngừng cúi đầu giải thích , nàng cảm giác mặt mình sắp phun ra máu rồi , tiểu thư nhà nàng , thật sự là làm người ta kinh hãi muốn chết mà , ở cùng nàng , trái tim tuyệt đối phải cường đại mới được , người bình thường , nếu nhìn thấy người khác hướng mình chào hỏi , cho dù là người xa lạ , tối thiểu cũng cười cái đi . Cho dù không cười , khẽ gật đầu một cái cũng được đi , nhưng là tiểu thư nhà nàng . Ánh mắt nhìn về phía Shiho , vừa vặn cùng ánh mắt Shiho chạm nhau , Ayumi da đầu cứng đờ , vội vàng hướng nàng chạy tới , sau đó miệng không nói thầm cái gì xong rồi xong rồi?

Ran đơ người nhìn Shiho xoay người bỏ đi , hai tay ở giữa không trung nửa ngày còn chưa thu hồi,  muội muội ghét mình đến vậy . Ngay cả một câu cũng không muốn nói với mình

Mà bên người nàng hai cái nha hoàn đối với biểu hiện của Shiho lại cực kì bất bình

 - Tiểu thư người xem , nàng như thế nào có thể như vậy?- nữ tử áo vàng tức giận mặt đỏ lên . Đạp chân thập phần tức giận với hành vi của nhị tiểu thư , tiểu như nhà nàng là người như thế nào mà nàng ấy có thể đối xử với tiểu thư như vậy . Thật quá đáng

Mà nữ tử phấn y sắc mặc bình tĩnh , chỉ là ánh mắt không như vậy , hừ nhẹ một tiếng , tất nhiên là thập phần khinh thường

Ran xua tay , có chút buồn bã nói 

-Quên đi Sakura, Mina- thanh âm dị thường chua xót . Nàng ngày càng có cảm giác thực có lỗi với Shiho .Muội muội từ nhỏ chịu khổ vô số , làm tỷ tỷ không có chiếu cố tốt muội muội, đều là lỗi của nàng , đoạt sự quan tâm của phụ thân , làm cho muội muội duy nhất đối với mình xa lạ như vậy . Nàng thật sự sai lầm rồi

Ran ngồi lại trên ghế , vô ý thức khẽ gãy đàn, tiếng đàn đã loạn . Bỗng nhiên tay vỗ nhẹ xuống cầm  , tiểu như nhà nàng hình như sinh khí . Thấy khuốn mặt tuyệt mỹ Ran giống như đã quyết định cái gì đó

-Tiểu Thư , người như thế nào có thể như vậy! Nàng là Đại tiểu thư a!-

Ayumi đi theo sau Shiho miệng không ngừng lải nhải , giống như con gà mái nói không ngừng

 -Tiểu thư , người nói gì đi a?- Nàng đều nói nửa ngày , tốt xấu gì tiểu thư cũng phải nói gì đó chứ


Đột nhiênShiho dừng cước bộ , Ayumi mém chút nữa đụng vào nàng , nhìn thấy mặt tiểu thư . Nhất thời một trận lãnh khí đánh tới , xong rồi ..... trong lòng Ayumi kêu khổ , tiểu thư nhà nàng.....sinh khí

Shiho  thu hồi ánh mắt lạnh lẽo, cảnh cáo liếc mắt  một cái , quay đầu tiếp tục đi , không có người nhìn đến nàng , đôi mắt đột nhiên sinh ra một chút tịch mịch , ở khóe mắt một giọt lệ trào ra , trong suốt vô cùng

Akai , thực xin lỗi , hôm nay Shiho không thể mang huynh đi xem hoa sen

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net