Phần 7:BÁCH HOA CHƯƠNG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Ngày mười lăm tháng ba , nắng dịu nhẹ , gió mát

Đối với Thiên Trạch hoàng triều mà nói , hôm nay là một ngày đặc thù , Bách hoa chương . Trừ bỏ nam nữ trưởng thành có thể nhân cơ hội này tìm kiếm người trong lòng , là ngày tế thiên lớn nhất . Hàng năm mọi người bắt đầu tới hoành thành , đủ mọi loại người , phú thương , bình dân , vương tôn quý tộc , đương nhiên cũng có người quốc gia khác.

Mỗi năm ngày này , các gia đình tiểu thương Hoành thành đều vắt hết đầu óc , liều mạng kiếm tiền , khách sạn , tửu lâu toàn bộ chật ních , ở ngoài đường tiếng người rao bán đầy đủ các mặt hàng , cần gì cũng có , thậm chí thu nhập một ngày này có khi bằng số tiền kiếm được trong một năm . Bách hoa chương , các quốc gia trao đổi chính trị , kinh tế

Mà ngày này , để cho mọi người chờ mong chính là có thể nhìn thấy Quốc sư tuyện trần vô song , nổi tiếng trong truyền thuyết.

Shinichi quốc sư,tinh thông ngũ hành , nổi tiếng thiên hạ.

*************************

Phủ Mori, Tĩnh Như viện

Ayumi vất vả dùng đủ mọi loại hình thức , làm cho Shiho đáp ứng đi tham gia Bách hoa chương , vì đạt tới mục đích này , nàng không ngại túm quần áo , vừa khóc lại nháo , thậm chí cầm luôn dây thừng chuẩn bị sẳn .

Rốt cuộc , nhờ cố gắng không ngừng của nàng , khuôn mặt lạnh lùng nhỏ nhắn của tiểu thư nhà nàng cũng đồng ý

Shiho ngồi trước gương đồng , Ayumi thuần thục thay nàng bới một kiểu tóc đơn giản lại thuần khiết , cầm lấy trâm cài tóc trên bàn chuẩn bị cài lên đầu nàng

Một bàn tay nhỏ bé ngăn cản Ayumi, Shiho có chút chán ghét nhìn trâm cài trong tay Ayumi , nàng không thích 

-Ta không cần thứ này!-Khẩu khí chán ghét


Ayumi nghe vậy đành phải buông xuống , nàng biết rõ tính tình chủ tử này , cố chấp cực kì , nàng không thích cài bất cứ gì trên đầu , nói là quá nặng , nhưng hôm nay là ngày hội, nữ tử chưa chồng đều trang điểm long trọng . Bách hoa chương , bách hoa là hoa tươi , đương nhiên chủ yếu là tìm nữ nhi rồi

-Tiểu thư , cái này được không?- Nàng lấy trong người ra một ngọc trâm , cả cây trâm đều trong suốt , cái này là Đại tiểu thư vừa đưa cho nàng , nói không thể cho tiểu thư biết , sợ tiểu thư cự tuyệt

-Tiểu thư cái này được chứ , người xem mang trên đầu một chút sức nặng cũng không có! Ayumj có điểm xấu hổ , mấy cái khác cũng đều rất nhẹ a .

  Quả nhiên , ngọc trâm trong suốt mang ở trên đầu nàng , làm cho tóc nâu đỏ của nàng càng nổi bật , là da trắng nõn , ngón tay tiếp xúc da đầu trong nháy mắt , Shiho bất động thanh sắc nhìn ngọc trâm , Ran đưa , vừa định mở miệng , nghĩ nghĩ lại thôi , quên đi , nàng muốn đưa thì cứ lấy . Ayumi muốn nàng cài thì cứ cài đi . Dù sao mình cũng không nhìn thấy

Ayumi nhìn nữ tử trước mặt , cô gái trước mắt mặc khinh vũ sa y màu lam nhạt , màu lam có chút giống như màu trời thanh nhã , lại có chút giống như nước biển sáng lên , đai lưng tinh tế buộc qua vòng eo mảnh khảnh , giống như yếu đuối , nhưng nhìn kỹ lại ẩn ẩn một cỗ quật cường không nói nên lời . Làn da nõn nà trơn mịn , thật ra diện mạo Shiho không thể xưng là tuyệt sắc ,chỉ có thể xưng là thanh tú , nhưng nàng lại có một đôi mắt nhìn thấu tình , sâu thẳm . Cùng một thân thể vài năm không thấy ánh mặt trời , hiển nhiên da thịt quá mức trắng nõn.

Dung mạo thanh tao làm cho người ta khó có thể quên , nếu Ran Mori là bông Hải đường được chiều chuộng , như vậy Shiho Morichính là Bạch lan trên vách núi . Một mình nở rộ , không gì sánh bằng

-Tiểu thư thật đẹp!- Ayumi đáy lòng ca ngợi cô gái trước mắt 

-Tiểu thư là nữ tử đẹp nhất ta từng thấy .À? trừ bỏ Đại tiểu thư . Không phải......ý của muội là......" Ayumi lại một trận cà lăm , nàng thật muốn tát vào miệng mình , nói cái gì không nói , sau đó vội vàng bổ sung 

-Ý của muội là tiểu thư cùng Đại tiểu thư đều rất đẹp.


Shiho chỉ thản nhiên lướt qua , làm cho nha hoàng này câm miệng , nội tâm cảm giác chua xót lại yên lặng dâng lên , đẹp thì sao, không đẹp thì sao , người kia sẽ bao không giờ thấy được

Đúng lúc này , tiếng gõ cửa truyền tới , Ayumi chạy tới mở cửa , không biết ở ngoài cửa nói gì đó , khi trở về , lôi kéo Shiho bước đi , vừa đi vừa nói , xe ngựa đã đợi trước cửa , chỉ còn đợi tiểu thư

Trước cổng , một chiếc xe ngựa màu đỏ đậu trước cửa, hoa lệ vô cùng , cửa xe điêu khắc tinh xảo hoa cỏ trùng ngư , màn che xốc lên , bên trong xe không gian thật lớn , thảm bằng lông dê , dẫm dưới chân thập phần mềm mại , hai bên là hàng ghế dài thập phần xinh đẹp , ở giữa có một cái bàn , trên bàn có sẳn điểm tâm cùng một ly trà xanh thật xa hoa...

-Muội muội đến đây-Ran vừa thấy Shiho đến vui vẻ tiếp đón , Sakura cùng Mina ngồi bên cạnh nàng , Sakura liếc mắt sang chỗ khác, tất nhiên là không muốn nhìn thấy nàng ,Mina khuôn mặt vẫn là bình tĩnh im lặng

Shiho được Ayumi đỡ ngồi xuống bên phải Ran, thản nhiên gật đầu , Ran vốn là quốc sắc thiên hương , hôm nay lại trang phục hoa lệ , sa y màu hồng phấn , áo dùng ngân tuyến điểm mấy đóa mai vàng , làm nàng càng thêm xinh đẹp , như một đóa hoa đào , tóc mai như mây , ánh mắt như nước

Ran nhìn về phía ngọc trâm củaShiho , khóe môi khẽ nhếch , nhìn về phía Ayumi ngồi ở bên cạnh , Ayumi cũng nhìn về phía nàng , hai người hiểu ý cười

Nhưng Shiho chỉ cúi đầu , ánh mắt nhắm lại , trong miệng hay trong lòng đều là chua sót , từng hy vọng cỡ nào được sống dưới ánh mặt trời , có thể nhìn người qua đường đi lại , sẽ thực hạnh phúc , chỉ là hiện tại , loại hạnh phúc này chỉ có một mình nàng thấy được , người kia , rốt cuộc nhìn không thấy....  

  Bên trong xe yên tĩnh 

-Tiểu thư , hôm nay Quốc sư sẽ đến sao?-Sakura đột nhiên mở miệng , khó nén cảm giác hưng phấn


-Ừ-Ran nghe hai chữ Quốc sư ,gò má đỏ bừng lên , càng diễm lệ vô song .

Chàng nhất định sẽ đến!- ngữ khí kiên định . Nghi thức tế thiên hằng năm đều do hắn chủ trì , năm nay cũng sẽ không ngoại lệ


Sakura vẻ mặt luôn bình tĩnh cũng có chút ý cười , nhìn về phía Ran , tâm sự tiểu thư nhà nàng , nàng sao lại không biết được, tiểu thư nhà nàng hai năm trước nhìn thấy Quốc sư , đã phát sinh tình cảm thắm thiết , lần đầu tiên nhìn thấy đã không thể giữ được lòng nữa . Nam tử như Quốc sư , tiểu thư chung tình cũng không sai , nhưng là.... nàng nhớ tới mấy câu nói kia , không khỏi có chút lo lắng nhìn Ran sắc mặt ửng đỏ , tiểu thư nhà nàng , sợ là nhất định khổ sở vì tình

-Nhị tiểu thư , người đã gặp qua Quốc sư chưa?-Ayumi nghe bọn họ nói chuyện cũng cảm thấy hứng thú , Quốc sư a , chính mình năm trước cũng từ rất xa nhìn thoáng qua , cho dù chỉ là bóng dáng , cũng làm cho người ta khó quên , nghe nói Quốc sư giống như thiên tiên hạ phàm , lại trí tuệ vô song , quả thực là vị hôn phu tốt nhất trong lòng nữ tử thiên hạ , chẳng qua chỉ có thể nhìn thôi , người như vậy , lại là Hoàng tử , người bình thường làm sao có thể xứng , huống chi hắn có chi thê mệnh định (thê tử được định sẳn)

-Quốc sư?-Vân Tâm Nhược có chút nghi hoặc nhìn về phía mọi người , nàng quả thật không biết Quốc sư là ai , nàng không quan tâm ai ngoại trừ Akai. Quốc sư là ai , nàng làm sao biết được?

Ayumi nhìn ánh mắt nghi hoặc của Shiho , biết nàng muốn nói gì , tiểu thư nhà nàng đối với việc bên ngoài thật sự hoàn toàn không biết gì cả , nàng có khi thực sự cảm giác, tiểu thư chính là từ trên trời rơi xuống  , cho nên nàng phải đổi với tiểu thư thật tốt mới được 

Vì thế liên tục nói những tin tức chắp vá về Quốc sư mà mình nghe được

-Quốc sư a , nghe nói là đệ nhất mỹ nam của Thiên trạch , trên biết thiên văn dưới biết lý , cầm kỳ thư họa , thi từ ca phú mọi thứ tinh thông-Ayumi sùng bái nói -Hơn nữa có thể nhìn thấy được chuyện phát sinh trong tương lai. Nhưng là quốc sư có chi thê mệnh định , không biết đánh nát giấc mộng của bao nhiêu khuê các tiểu thư đâu?

"Thiên trạch trăm năm , ngàn liên nở rộ , Cửu tử Quốc sư , Vân Long tướng tùy , Quốc sư chi thê , phách nguyệt đứng đầu , vân dạng trăng thủ , thiên hạ thái bình , vân nguyệt chia lìa , ma tinh hàng thế"

Ayumi thanh âm khinh thúy vang vọng lên trong xe ngựa , Ran nghe đến chi thê mệnh định , sắc mặc trắng bạch , thân hình lại có chút run run , mềm nhũn tựa vào bên người Mina, thần sắc thê lương . Trên khuôn mặt tuyệt mỹ , một giọt nước mắt rơi xuống

-Tiểu thư.....-Sakura hốc mắt ửng đỏ, đau lòng nhìn Ran rơi lệ , nội tâm cũng cảm thấy cực khó chịu

Shiho giương mắt nhìn về phía Ran rơi lệ , một tia phức tạp xẹt qua đôi mắt nàng , nguyên lai nàng yêu thầm Quốc sư kia , rốt cuộc nam tử kia như thế nào , có thể làm cho  Đại tiểu thư ái mộ

"Thiên trạch trăm năm , ngàn liên nở rộ, Cửu tử Quốc sư , Vân Long tướng tùy , quốc sư chi thê, phách nguyệt đứng đầu , vân dạng trăng thủ , thiên hạ thái bình , vân nguyệt chia lìa , ma tinh hàng thế"

Nam tử như vậy , hẳn là giống mình cùngAkai , không có tự do? Tuyệt trần vô song thì như thế nào , kinh tài tuyệt diễm thì lại như thế nào , không phải là không có tự do ư , đem mọi chuyện đổ lên một người , nhưng là có ai biết , người kia vô tội . Đột nhiên , nàng lại có cảm giác muốn gặp người gọi là Shinichi Quốc sư , nhìn xem hắn có thật sự hạnh phúc không

Hạnh phúc là cái gì? nàng nhớ từng xem qua một câu trong sách

Hạnh phúc chính là mèo được ăn cá, chó được ăn thịt

Thực đơn giản , lại ẩn chứa triết lý bất phàm , hạnh phúc thật sự rất đơn giản , vậy hạnh phúc của nàng đâu , có phải hay không ở nơi mà không ai có thể nhìn thấy kia ... tựa hồ ở một nơi rất xa kia........

Trên đường , một gã nam tử áo xanh đột nhiên nhìn về phía xe ngựa đẹp đẽ quý giá màu đỏ , một loại suy nghĩ đột nhiên nảy lên trong lòng , sau đó hắn khẽ cười , quay đầu rời đi , nam tử bước đi nhẹ nhàng , vững vàng như tảng đá , thân ảnh cao lớn

Bên trong xe, Shiho cảm thấy trái tim đột nhiên nhảy dựng lên , giống như bị cái gì đó bắt lấy . vô ý thức đẩy màn che ra , nhìn thấy một chút màu xanh trước mắt thoảng qua , cũng không nhìn thấy bóng dáng

-Tiểu thư người làm sao vậy?-Ayuminhìn động tác kỳ quái của nàng không khỏi lo lắng hỏi -Có phải hay không không thoải mái?

-Muội muội , có chuyện gì?-Ran đã bình thường trở lại , quan tâm hỏi

-Không có việc gì- nhẹ nhàng trả lời . - lẳng lặng ngồi trong xe , trái tim của nàng , vừa rồi rung động rõ ràng như vậy, nàng cảm giác, tựa hồ mình bỏ qua cái gì đó , tâm có hơi hơi đau.

Xe ngựa chạy tới nơi thực hiện nghi thức Tế thiên đã muốn nửa canh giờ , bởi vì trên đường dòng người nhiều lắm ,nên xe ngựa đi rất chậm , tới khi tới nơi , nơi đó đã muốn tấp nập đông người , Shiho xuống xe trước , sau đó Ran cũng tao nhã được hai tỳ nữ đỡ xuống xe ngựa

Năm người đi một hàng , đi tới nơi Vân phủ đã đặt trước , có 5 thị vệ bên cạnh , mỗi người ánh mắt lộ ra tinh quang , thoạt nhìn thân thủ rất tốt , Ran đứng ở đó , ánh mắt khao khát , Shiho lại có chút hoảng hốt , ở nơi đông người nàng có chút không quen ,Mori phủ tuy rằng cũng có rất nhiều người , nhưng ở biệt viện của nàng chỉ có Ayumi , nơi này làm cho nàng có cảm giác không thở nổi , nàng có điểm sợ hãi , có điểm muốn chạy trốn

Hít một hơi thật sâu , xoay người thong thả tiêu sái đi ra khỏi đám đông , tận lực cẩn thận đi không đụng trúng người đi đường , Ayumiánh mắt gắt gao nhìn lên trên đài , không chút chú ý hành động của chủ tử , lúc này nàng thật sự có chút thất trách...

Nhưng lại bị Ran cẩn thận phát hiện ,Ran ngoái đầu nhìn về phía sau , chỉ thấy một mình nha hoàn Ayumi , không thấy thân ảnh Shiho , trong lòng hoảng hốt , lập tức đứng dậy , nhìn đến cách đó không xa có một mảnh lam nhạt , màu lam nhạt đó , là quần áo hôm nay Shiho mặc

-Các ngươi đứng ở đây , ta đi một chút- Dàn xếp mọi người , Ran không để ý mọi người phản đối , đẩy đám người ra , hướng theo phương hướng lam nhạt chạy tới .hai nha hoàn cũng đi theo sau nàng

Chỉ có Ayumi ngây ngốc chưa hiểu gì đứng nhìn

Ran đuổi theo mảnh lam nhạt kia , bốn phía người càng ngày càng nhiều , không cẩn thận một chút , đã va chạm trúng người khác , mắt thấy sắp té ngã , hai lo lắng quát to một tiếng 


-Tiểu thư, cẩn thận!-Nhưng là người nhiều lắm , rất nhanh liền nhấn chìm âm thanh bọn họ


Lúc nàng nghĩ đến mặt mũi mình sắp bầm dập , lại bị lãm vào một cái ôm ấm áp , cánh tay như gọng sắt nắm eo nhỏ của nàng , nàng nhìn về phía trước , thấy một vị nam tử anh tuấn cực kì, khuôn mặt sắc nét , dài nhỏ mắt phượng , mày đen rậm , mà nam tử nhìn đến mặt của nàng , có chút ngây ngốc, Ran trên mặt đỏ bừng , đây là lần đầu tiên nàng cùng nam tử tiếp cận gần gũi như vậy , hơi thở nam tử thậm chí phun lên mặt nàng , giống như hỏa thiêu

-Cám ơn...cám ơn...công tử..........

Nàng tay chân luống cuống đẩy nam tử trước mắt ra , nói năng có chút lộn xộn , không dám liếc mắt nhìn thêm cái nào nữa

-Tiểu thư , tiểu thư , người không sao chứ?-hai nha đầu này cũng rất nhanh nâng Ran dậy , kiểm tra một chút xem nàng có bị thương hay không , nhìn thấy không có việc gì mới yên lòng

Ba người lại hướng nam tử kia cảm tạ xong nhanh chóng rời đi , không hề dừng lại

-Vodka- Nam tử kêu lên , phía sau liền xuất hiện một hắc y nam tử

-Tướng quân , có gì phân phó?- Nam tử gọi  thập phần cung kính hỏi

-Đi thăm dò xem nữ tử kia là thiên kim nhà ai- Nam tử mặt mày ý cười ,ánh mắt một mảnh ấm áp ,  khó hiểu nhìn nam tử . Cười như vậy , đây là lần đầu tiên hắn thấy . Lại liếc mắt nhìn hướng nữ tử kia rời đi , trong lòng hiểu được đôi chút

Chủ tử nhà hắn , hình như lần này động tâm , cho tới bây giờ chỉ có nữ nhân chủ động tìm hắn , lần đầu tiên hắn chủ động đi tìm nữ nhân , tướng quân phủ phải hay không sắp có sự kiện mới?

Hắn gọi là Tướng quân , không sai , người này chính là Thiên trạch hoàng triều Huyền vũ đại tướng quân Gin nổi danh cùng với Quốc sư Shinichi

Gin nhìn phương hướng nữ tử kia rời đi , trên mặt môi cười một độ cong tuyệt lệ , khuôn mặt tuyệt sắc kia , vẻ mặt thẹn thùng , đá động thật sâu vào tâm hắn , hắn không quên được cảm giác ấm áp trong lòng kia , tựa hồ còn có hương thơm thản nhiên của nàng , ngay lần đầu tiên đối diện , làm cho hắn tim đập nhanh hơn , một cỗ ấm áp lan tràn khắp cơ thể

Hắn đột nhiên nhớ tới hôm trước ở Bạch Sương cung Gin đã nói hồng loan tinh động , lúc đấy hắn còn cảm thấy thật nhảm nhí , nhưng là hiện tại cảm thấy thật may mắn , nếu nàng thật sự là hồng loan (tân nương,nương tử), như vậy hắn cam nguyện vì nàng mà động tâm

Nàng , hắn yêu chắc rồi , không phải vì câu hồng loan tinh động , cũng không phải vì định mệnh hay không phải định mệnh , đơn thuần là hắn thích , thích tiểu nữ nhân này lần đầu gặp mặt tiền tác động tới cảm giác của hắn , nguyên lai thích một người , cũng không phải khó có thể chấp nhận . Bên môi ý cười không ngừng , hắn nhìn về nơi tế đàn , thân là chức vị quan trọng , trách nhiệm hôm nay của hắn là bảo hộ nghi thức tế thiên không bị quấy rầy . Mọi chuyện luôn luôn có thể có sai lầm , hắn không muốn xuất hiện sai lầm , tuyệt đối không thể có sơ sót

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net