Chap 7: Đêm Trăng Đỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là một ngày khá đặc biệt so với Ma Giới. Một ngày mà các Ác Ma đua nhau tại nhiều con phố để vui chơi và dành thời gian bên gia đình cũng như là bạn bè. Với cái ngày được gọi là 'Ngày Trăng Đỏ', một ngày mà khắp nơi trên Ma Giới tổ chức lễ hội linh đình

Cũng giống như bao Ác Ma đang vui đùa tại lễ hội. Nhóm lớp Cá Biệt cũng có dự định đi đến đó để chơi. Nhằm giải tỏa mọi căng thẳng sau những ngày làm nhiệm vụ do Điều Hành giao cho cũng như là vứt đi mọi lo âu muộn phiền do đống bài tập mà Kalego quăng tới

- Nè nè mọi người, hôm nay là 'Ngày Trăng Đỏ' đấy. Mọi người có dự định đi đến lễ hội chơi không? - Sắp xếp lại đống tài liệu rồi đặt lên bàn, Elizabetta lên tiếng hỏi về những kẻ ở đấy có muốn đi chơi hay không
- 'Ngày Trăng Đỏ' à? Nghe nói nó sẽ được tổ chức ở lễ hội tại 'Phố Trăng Đỏ' đúng không? - Nghe đến mấy từ quen thuộc, Kerori hỏi ngược lại Elizabetta
- 'Phố Trăng Đỏ'? Có nơi đó tồn tại à? - Có vẻ như chưa được bao giờ nghe hay đến đó, Lied đang nằm dài ra bàn liền lên tiếng hỏi về 'Phố Trăng Đỏ' mà Kerori nhắc tới

- 'Phố Trăng Đỏ' cách chúng ta khoảng tầm từ ba đến bốn dãy núi và hai vùng đồng bằng ở phía Tây. Phố ấy được xem là nổi tiếng chỉ sau khu 'Phố Mua Sắm' mà thôi. Nơi đó được xem như là chịu ảnh hưởng mạnh mẽ nhất từ ánh sáng của Mặt Trăng, đặc biệt là vào đêm 'Trăng Đỏ'. Theo như truyền thuyết kể lại thì ngài Ma Vương Dekira đã đến nơi đó từ khi nó chỉ là một ngôi làng vào đúng 'Ngày Trăng Đỏ' ấy nên người dân ở đó đã coi đó là một ngày đặc biệt. Hằng năm cứ đến ngày này thì bọn họ sẽ vui vẻ tổ chức lễ hội nhằm thu hút khách tham quan. Đó là một trong những điều đặc biệt ở ngày này tại Ma Giới đấy. - Thay cho Elizabetta, Schneider liền lên tiếng trả lời cũng như là giải thích về 'Phố Trăng Đỏ' cho Lied và những người còn lại nghe

- ....Nghe cũng thú vị đấy chứ...Nếu chúng ta đến đó chắc cũng thu thập được kha khá thông tin về Ma Vương Dekira. Nó sẽ giúp ích không ít sau này đấy. Iruma - kun, cậu thấy thế nào? - Nghe những lời đó từ Schneider, Jazz có vẻ cảm thấy khu phố ấy có điều gì đấy thú vị nên quay qua hỏi Iruma có muốn đi hay không
- Sao không chứ? Dù gì hôm nay chúng ta cũng được nghỉ mà. Sao lại không đi được. Hơn nữa, sau chuyến đi này chắc chúng ta sẽ có nhiều thông tin mới lắm đấy. Mọi người đồng ý không? - Thay vì đi Walter Park cho các ngày nghỉ bình thường thì Iruma quyết định sẽ đến 'Phố Trăng Đỏ'. Vì cậu tin rằng nơi đó cũng không thua kém gì Walter Park, hơn nữa chắc chắn sẽ thu thập được nhiều thông tin mới cho sau này nữa

- Nếu Iruma - sama đã muốn thì tôi sẽ đi cùng! - Không cần phải suy nghĩ nhiều, ngay sau khi nghe được Iruma có dự định đi, Alice liền đồng ý mà không cần lí do
- Chỉ cần có Iruma - chi là được! - Khoác lấy tay của Iruma, Clara cười tươi nói chỉ cần có Iruma thì cô sẽ đi
- Không thành vấn đề.... - Đến cả một kẻ hay ngủ như Agares cũng đồng ý thì cũng hiểu rồi
- Tán thành! - Chỉ vỏn vẹn hai từ, Soy không ngần ngại đồng ý đi cùng Iruma. Mặc dù hắn chỉ thích đi một mình với cậu hơn
- Đồng ý! Chắc chắn ở đấy sẽ có rất nhiều quý cô! - Ngồi cạnh Agares, Kamui rất hào hứng khi được đi đến phía Tây
- Đối thủ ở đâu thì ta sẽ ở đấy! - Khoác vai Iruma, Sabro cười trừ mà nói
- Tại hạ không có ý kiến! - Chỉnh lại cổ áo của mình, Goemon cũng tán thành

- Nhưng có ổn không? Riêng tớ thì tớ thấy hơi lo đấy. - Khác với vẻ mặt hào hứng trước mọi chuyến đi thường ngày, Lied có vẻ hơi lo lắng mà hỏi
- Sao vậy, Lied? - Nhận ra vẻ mặt lo lắng ấy, Iruma hỏi hắn
- Theo như những gì chúng ta đã biết thì phía Tây dường như là nơi phong ấn của một trong ba con quỷ còn sống đúng không? Liệu chúng ta đi đến đó thì có ổn không? - Đẩy cặp kính, Kerori nói ra một trong số lí do khiến cho Lied có vẻ lo lắng về chuyến đi kì này
- Chắc chắn sẽ không có vấn đề gì đâu. Quyển sách phong ấn chưa được mở, nơi phong ấn chưa bị động đến thì chắc chắn sẽ không có vấn đề gì xảy ra. Hơn nữa, nếu như phong ấn bị phá thì chúng ta vẫn có thể chiến đấu được mà đúng không? - Uống ngụm trà ấm do Elizabetta, Iruma cười nhẹ khẳng định rằng chắc chắn sẽ không có chuyện gì xảy ra cả

- Nhưng con quỷ ấy khác hẳn những đối thủ mà chúng ta từng đối đầu. Không chắc được việc chúng ta có thể đánh bại được bọn chúng hay không. Ngài có chắc về chuyện này chứ thưa Iruma - sama? - Nhìn vẻ mặt thư thái của Iruma, Alice nói rằng bọn quỷ đấy khác hoàn toàn với những đối thủ mà bọn chúng từng chạm trán nên hắn hỏi thêm lần nữa về việc cậu có chắc về vấn đề đó hay không

- Không sao đâu...Tớ dám chắc đảm bảo rằng sẽ không có kẻ nào ngu ngốc đến mức lại đi mở phong ấn cho mấy con quỷ đó đâu. Tớ nói đúng không? - Ngã lưng ra ghế, Iruma ngẩng mặt lên nhìn Alice rồi cười nhe răng mà nói
- ....Lời nói của Iruma - kun là chân lý nhỉ? Được rồi. Vậy quyết định nhé mọi người! - Nhìn Iruma một lúc lâu, Elizabetta hiểu ra lí do mà cậu cảm thấy thoải mái mà không lo sợ bất cứ điều gì rồi cười nhẹ
- Đồng ý! Vậy hẹn nhau ở trước cổng trường vào chiều nay nhé! - Bỏ điện thoại vào túi, Jazz cười trừ cất tiếng
- Tán thành! - Lied vừa nói xong thì tiếng cười đã rộ lên cả căn phòng. Xem ra cả đám đang rất mong chờ chuyến đi này nha

- Hả...? Chuyến đi lễ hội ở 'Phố Trăng Đỏ'? - Ở phòng giáo viên, Haruna đang làm việc thì lại bị Haruta kéo vào một cuộc trò chuyện về 'Ngày Trăng Đỏ' của Ma Giới
- Ừm! Anh thấy lễ hội đó có vẻ thú vị đấy chứ. Em thấy thế nào, có muốn đi không? - Gật đầu, Haruta đặt khuỷa tay lên bàn của Haruna rồi hỏi cô có muốn đi hay không
- Thôi tha cho em đi. Đừng có kéo em vào mớ rắc rối không có điểm ra đấy. Hơn nữa còn nhiều việc phải làm lắm. Không có thời gian đâu mà vui chơi. - Gạt qua mọi sự mong đợi từ phía Haruta, Haruna thẳng thừng từ chối chuyến đi đó mà quay qua xử lí tài liệu trong máy tính

- Gì chứ..? Em nói nghe hụt hẫng thế. Chỉ là một lễ hội bình thường thôi mà. Có gì đâu mà rắc rối. - Hụt hẫng khi nghe Haruna từ chối thẳng thừng, Haruta liền đưa ra những lời khuyên nhằm muốn cô đi cùng mình
- Đúng đó! Đúng đó! Lễ hội 'Trăng Đỏ', mỗi năm mới có một lần mà. Sao Haruna - sensei không đi thử cho biết. Tôi thấy rất là vui đó nha! - Khác với sự hào hứng của Haruta đang cố khuyên nhủ Haruna thì Robin liền bay vào mà tiếp lời cho hắn
- Thôi đi! Mấy lễ hội nhảm nhí có gì đâu mà thú vị. Tôi chỉ có cảm giác đó là mớ rắc rối đang ập vào đầu của mình thôi. Xin lỗi, tôi cần đến chỗ Điều Hành để giao tài liệu. Xin phép! - Sắp lại mớ tài liệu dày cộp, Haruna vẫn với vẻ mặt vô cảm ấy mà lướt qua Robin cùng với Haruta, rời khỏi phòng giáo viên để đến căn phòng của Dali mà giao tài liệu

- ....Haruna - sensei vẫn vô cảm và ghét mớ rắc rối như ngày nào nhỉ? Thật giống với Kalego - sensei đấy... - Khoác vai Haruta, Ifrit vừa hút điếu thuốc vừa nói
- Đừng có mà đánh đồng em gái tôi với [Cerberus]. Hắn và em ấy không giống nhau. - Hướng đôi mắt sắc lạnh về phía của Ifrit, Haruta khó chịu khi nghe hắn nói về việc Haruna và Kalego có vẻ giống nhau
- Thôi thôi được rồi. Ifrit - sensei nói vậy cũng không có ác ý gì đâu. Vì trong trường Babyls này chỉ có Kalego - sensei, Balam - sensei, Haruna - sensei và thầy là cùng đẳng cấp với nhau mà. Không phải sao? - Tiếng vỗ tay vang lên nhằm trấn lại hoàn cảnh đang căng thẳng lên cao ấy, Raim từ từ tiến lại gần rồi nói

- ...Đẳng cấp...? Đồng hạng 8 [Het] thôi mà. Có gì đâu mà cùng đẳng cấp chứ. - Khi nghe những lời đó từ Raim, Haruta nhướng mày khó hiểu
- Thì...[Cerberus], [Gargoyle], [Katsuo], và....[ShusaiSuru]? Chỉ có bốn người hạng 8 [Het] và được đặt biệt danh bởi thầy Hiệu Trưởng thì không phải là cùng đẳng cấp hay sao? - Từ đằng sau Raim, Mononoki từ từ tiến lại gần rồi nói ra bốn biệt danh của bốn kẻ mạnh nhất trường Babyls
- ....Gì chứ..? Được đặt theo năng lực thôi chứ có gì đâu...Đừng làm quá lên như vậy chứ... - Gương mặt bày ra vẻ bất cần, Haruta dài giọng mà đáp

- Hahaha! Nhưng hai người là hai kẻ duy nhất không sở hữu năng lực dòng dõi mà. Sao mà nói vậy được. - Bật cười, Robin biết rõ việc hai anh em nhà này không sở hữu năng lực dòng dõi nên cũng không ngại mà nói quỵt toẹt ra
- Thầy nói cái ? Bớt bớt lo chuyện bao đồng lại nhé!!! - Tóm lấy cổ áo của Robin rồi nhấc lên, Haruta gằn giọng mà nói. Điều đó làm Robin khóc thét, tiếng la của thanh niên vang vọng khắp cả trường khiến cho những học sinh đang đi dọc hành lang cũng phải giật mình nhưng lại thôi

Chiều đó, Iruma vừa vui vẻ vừa sắp xếp những món đồ mình cần vào balo để chuẩn bị cho chuyến đi lễ hội tối nay cùng mọi người. Nhìn gương mặt ấy thì cũng đoán ra được là cậu đang rất hào hứng rồi đây

- Iruma - sama chuẩn bị đâu vậy ạ? - Nhìn thấy Iruma đang xếp đồ vào trong balo, Opera tiến lại gần hỏi cậu

- À vâng! Em cùng với lớp đang có chuyến đi lễ hội ở 'Phố Trăng Đỏ' ạ. Vì cả lớp đã thống nhất là gặp nhau ở trước cổng trường trong một giờ nữa nên em mới chuẩn bị ạ. À mà Opera - san có muốn đi cùng không? - Bỏ chai nước cuối cùng vào balo, Iruma cười cười rồi quay qua trả lời Opera, đồng thời hỏi anh có muốn đi cùng mình hay không

- ...Tôi có chuyện cần phải đến tháp Babel cùng với ngài Hiệu Trưởng nên sẽ không đi cùng được ạ. Mong cậu thứ lỗi giúp tôi. - Cúi người trước Iruma, Opera với vẻ mặt như thường ngày, từ chối yêu cầu của Iruma vì mình có việc cần đến tháp Babel với Sullivan vào tối nay nên không thể đi cùng cậu được
- Vậy ạ....Vậy thì tiếc quá...Nhưng không sao, em chắc chắn sẽ mua quà lưu niệm về cho Opera - san! Nên anh không cần phải cảm thấy cô đơn đâu ạ! - Tỏ vẻ tiếc nuối khi Opera không thể đi cùng mình. Nhưng Iruma lại trở nên vui vẻ và khẳng định rằng chắc chắn cậu sẽ mua quà lưu niệm về cho anh
- Vâng! Cám ơn cậu ạ. - Đôi tai liền vểnh lên và cái đuôi vẫy qua lại, Opera biểu hiện vui vẻ khi Iruma lại khẳng định mua quà cho mình khi cậu trở về
- Đến giờ rồi. Em đi đây nha Opera - san. - Nhìn vào đồng hồ thì thấy đã đến giờ, Iruma liền đeo balo lên rồi chạy ra ngoài cửa. Opera thấy vậy liền dịch chuyển đến cạnh cánh cửa rồi mở ra cho cậu
- Cậu đi cẩn thận thưa Iruma - sama! Có gì thì cứ liên lạc qua điện thoại, tôi chắc chắn sẽ đến chỗ cậu ngay lập tức. - Chỉnh lại cổ áo cho Iruma, Opera nhẹ nhàng căn dặn cậu một số điều cần thiết
- Vâng! Anh cũng vậy ạ! Em đi đây, tạm biệt Opera - san! - Dứt lời, Iruma liền lao ra ngoài cửa rồi phi đi trong tích tắc. Xem ra từ sau cuộc chiến thì cậu đã có sự tiến bộ mới trong sức mạnh thể chất của mình rồi nha. Thật là đáng kinh ngạc mà

Opera nhìn theo, anh im lặng không nói gì mà chỉ lấy điện thoại ra. Bấm bấm gì đấy rồi gửi đi. Xem ra, nếu như anh không theo bảo vệ cậu được thì anh sẽ nhờ người khác bảo vệ cậu. Bằng mọi giá phải đảm bảo sự an toàn cho cậu, không được để cậu gặp bất cứ chuyện gì. Cho dù nó có là nhỏ nhất

Cùng khoảng thời gian đó ở nhà của Sagutawa. Haruna đang lấy áo ra chuẩn bị đi tắm thì nhận được tin nhắn. Cô liền ném nó qua cho Haruta đọc để hắn hiểu, tránh trường hợp phải nói nhiều đến phát điên với người anh trai tăng động này

- Vậy là cuối cùng em vẫn quyết định đi à? - Nhìn qua Haruna đang khoác chiếc áo ngoài có đuôi áo dài hơn đầu gối ở phía sau, Haruta cất tiếng hỏi cô
- Bảo vệ cậu Iruma là ưu tiên hàng đầu. Hơn nữa đây là lời nhờ cậy từ 'ngài' Lệnh Tôn. Không thể từ chối. - Đeo lại chiếc vòng trên cổ, Haruna đáp lại
- ...Rồi rồi...Theo ý em vậy...Vậy đi thôi. - Đứng dậy khỏi ghế, Haruta bất cần lên tiếng. Ngay khi hắn vừa dứt câu thì cả hai biến mất, bỏ lại căn phòng trống lỗng với sự yên lặng chết người trong căn phòng ấy. Cứ thế tiến đến lễ hội, bảo vệ Iruma

Ở lễ hội, Iruma cùng nhóm bạn Cá Biệt đã gặp nhau và đang cười nói rất vui vẻ. Bọn họ đi từ chỗ này, chạy đến chỗ kia. Tiếng cười cứ thế vang vọng khắp cả không gian. Có vẻ như lễ hội thật sự rất đông đấy

- Nếu như nói ở Walter Park thì theo tớ ở đây vui hơn so với ở đấy. - Vừa ngậm kẹo, Lied vừa đánh mắt xung quanh rồi nói
- Thì ở đây là lễ hội một năm mới có một lần mà. Đâu phải như Walter Park mà mỗi ngày là có cuộc vui. Lễ hội này chỉ kéo dài trong một khoảng thời gian nhất định thôi. - Trả lời Lied, Schneider uống ngụm nước màu đỏ đỏ rồi nói
- Nghe nói lễ hội sẽ lên cao trào khi 'Trăng Đỏ' lên cao. Ánh sáng của nó sẽ chiếu rọi toàn bộ khu phố đấy. - Đưa cho Clara thanh kẹo bông cỡ lớn, Elizabetta nói

- Opera - san không đi à Iruma - kun? - Nhìn quanh không thấy anh chàng quản gia tóc đỏ có tai mèo kia, Jazz cất tiếng hỏi Iruma
- Anh ấy cần đi đến tháp Babel với Ojii - san. Tớ nghĩ là anh ấy cần làm một số việc ấy mà. Nhưng có lẽ khi hồi về tớ sẽ mua một ít đồ cho anh ấy. - Dùng điện thoại chụp lại quang cảnh nơi đây, Iruma vẫn không quên trả lời Jazz
- Sao ngài không thử dùng chiếc máy ảnh này thưa Iruma - sama? - Nhìn thấy Iruma chụp bằng điện thoại có vẻ khó khăn, Alice liền đưa cho cậu chiếc máy ảnh cầm tay màu xanh lam, cùng với hai chiếc sừng đen trên đầu. Có vẻ như Alice đã mua nó hoặc đã có ai gửi cho hắn trước khi hắn tới đây
- ...Cám ơn cậu, Azz - kun. - Nhìn thấy chiếc máy ảnh, Iruma đưa tay nhận lấy nó rồi cười nhẹ nói lời cám ơn với Alice

- ...Không...không có gì đâu ạ... - Giật mình khi Iruma lại mỉm cười với mình, Alice lắp bắp đáp lại

- À mà sao Chima - chan lại không đi vậy Kerori - chan? Tớ nghĩ rằng con bé sẽ rất thích lễ hội này đấy. - Nhận ra được rằng Kerori không có dẫn Chima theo, Elizabetta liền lên tiếng hỏi cô
- Sylvia và Chima dường như đang có bài kiểm tra sắp tới nên có vẻ không đi được. Trước lúc đi, con bé Sylvia có nhờ ta đưa đến nhà của cô nhóc này này. Có lẽ là để ôn tập. - Khoác vai Kerori, Sabro liền thay cô trả lời
- Chậc! Cái tên mất lịch sự. Dường như đám năm nhất đang chuẩn bị có bài thi gì đấy thì phải. Không biết có phải là thi cuối kì hay không. Tớ vẫn chưa hỏi Chima được. - Đẩy Sabro ra khỏi người mình, Kerori vừa ăn kẹo vừa trả lời Elizabetta

- ....Trăng lên rồi kìa mọi người.. - Chỉ tay về hướng của Mặt Trăng tròn màu đỏ, Kamui cất tiếng gọi cả đám
- Đẹp ghê á... - Nhìn Mặt Trăng, Elizabetta thốt lên. Không thể nào có thể diễn tả được nét đẹp của 'Trăng Đỏ' này cả. Thật sự quá là lộng lẫy rồi

Ai ai nhìn vào Mặt Trăng ấy đều đang tấm tắc khen nét đẹp của nó. Riêng Iruma thì không. Cậu nhìn chăm chăm vào 'Trăng Đỏ' ấy mà không chớp mắt. Đôi mắt mở to, còn con ngươi thì không hề chuyển động. Cơ thể cứ đứng bất động như đang có thứ gì đấy giữ chặt lấy cậu vậy

Cho đến khi có hiện tượng lạ xảy ra. Mắt của Iruma có tia đỏ nhấp nháy liên hồi, chiếc 'Nhẫn Ác Thực' có dấu hiệu như tràn Ma Lực ra bên ngoài. Mái tóc như dần ngã màu tím. Mọi thứ dường như đang hướng theo chiều hướng tệ dần vậy

- Iruma - sama! Iruma - sama! Iruma - sama!!!! - Nhận ra Iruma có biểu hiện bất thường khi ngắm trăng, Alice liền quay qua gọi cậu liên hồi mà lay người cậu
- ....! Ơ...Hả...hả? Có chuyện gì sao? - Giật mình, Iruma thoát khỏi biểu hiện ấy. Quay qua thì thấy cả đám nhìn mình với ánh mắt lo lắng
- Iruma - chi sao thế? Sao tự nhiên cậu lại thất thần khi ngắm trăng vậy? Có chuyện gì khiến cậu trở nên như vậy hay sao? - Lấy chiếc khăn tay thấm những hạt sương nhỏ trên gò má của Iruma, Clara lo lắng hỏi cậu
- Ờ..ừm...Không có gì đâu...Mọi người đừng lo. Tớ chỉ đang suy nghĩ một số chuyện thôi... - Lắc đầu, Iruma lắp bắp trả lời lại

- ....Tớ nghĩ rằng cậu không nên nhìn vào Mặt Trăng quá lâu. Nếu không sẽ ảnh hưởng đến tinh thần của cậu mất. - Biết rằng Iruma đang cố che dấu điều gì đó, nhưng Jazz vẫn không hỏi mà ngược lại khuyên cậu không nên nhìn nó quá lâu sẽ tốt hơn
- Được rồi mọi người. Gạt qua chuyện đó đi. Iruma - kun đói rồi đúng không? Chúng ta cùng đến hàng quán đằng kia rồi ăn nhé? - Nhận thấy tình hình đang dần trở nên căng thẳng, Elizabetta liền lên tiếng nhằm gạt qua mọi thứ để cả đám tiến đến hàng quán đằng kia để ăn
- Ừm! Vậy đi thôi! - Dứt lời, Iruma vui vẻ chạy đến hàng quán. Clara, Lied và Alice liền chạy theo. Những đứa còn lại thấy vậy cũng cười khì mà đi theo. Xem ra chỉ cần thấy cậu luôn tươi cười như vậy là được rồi. Còn lại thì không quan trọng

- Tìm...thấy em rồi nhé...Iruma - kun.... - Cả đám vui chơi vui vẻ mà không hề để ý rằng ở trên khu cao nhất của một tòa nhà to lớn, có một bóng người cao tầm trung. Vì là trời tối nên không rõ kẻ đó là. Chỉ biết là hắn đang nhìn chăm chăm vào cậu nhóc tóc xanh ấy rồi nở nụ cười. Không rõ là thiện hay tà, chính hay phản và...tốt hay xấu. Đơn giản là nụ cười đó ngay khi nở ra thì biến mất giữa màn đêm, giữa không gian tĩnh mịch ấy

- ......! - Như cảm nhận được điều gì đó, Haruna đang đứng trên không cùng anh trai mình liền quay qua khu tòa nhà ấy mà nhìn. Nhưng chớp mắt thoáng lại không thấy đâu. Rõ ràng đã có một kẻ đã đứng ở đó. Nhưng lại biến mất ngay tức khắc khi cô cảm nhận được. Không phải là do ảo giác đấy chứ?
- Em sao thế? Có chuyện gì à? - Nhận ra Haruna đang suy nghĩ điều gì đấy, Haruta cất tiếng hỏi
- ...Không có gì...Sau một hồi hai anh em ta đến khu tòa nhà đó được chứ? - Lắc đầu, Haruna chỉ tay về phía của tòa nhà rồi yêu cầu Haruta một hồi nữa cùng mình đến đó kiểm tra
- Không biết là em đang nghĩ cái gì nhưng em muốn thì anh sẽ chiều. Hơn nữa, em cũng nhận ra điểm bất thường từ cậu Iruma rồi đúng không? - Nhận ra được rằng Haruna đang che dấu cái gì đấy, Haruta cũng bất cần trả lời

- ...Em biết chứ...Có vẻ như 'Trăng Đỏ' không tốt cho cậu Iruma. Chúng ta nên ngăn cậu ấy đến mấy lễ hội như này thì sẽ tốt hơn. - Hiểu ra được việc rằng Haruta đang đề cập đến vấn đề gì, Haruna cũng bình thản đáp lại
- ...Có vẻ là vậy.... - Dài giọng, mặc dù khá là chán ngắt, nhưng Haruta vẫn tiếp tục nhiệm vụ bảo vệ Iruma. Thực hiện nhiệm vụ mà một trong Tam Kiệt với lại cả Lệnh Tôn giao cho bọn họ. Chà...Đúng là nghe có vẻ chán thật....!

========End chap 7========
Thanks for reading<3

- Ngày hoàn chap: 14/8/2022
- Ngày đăng: 14/8/2022


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net