Chap 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trời cũng đã xế chiều, đến lúc Iruma và Elisa phải về nhà. Nếu không Sullivan và Opera sẽ lo lắng lắm.

Elisa:"Tạm biệt Amaryllis và Alice-kun nhé, lần sau ta lại ghé!" cô vui vẻ nói

Iruma:"Hẹn gặp lại, Azu-kun!"

Alice:"Vâng ạ!" anh hớn hở

Amaryllis:"Bái bai~ Elisa-chan và Iruma-kun~"

David:"Hai người đi cẩn thận!"

/ Dinh thự của Sullivan/

Sullivan:"Huhu Iruma-kun, ông nhớ con chết mất...." vừa về đến thì ông đột nhiên lao ra ôm cậu rồi nhõng nhẽo

Opera:"Iruma-sama, mừng ngài đã trở về!" anh cúi đầu nói. Rồi nhìn qua con người đang bị cho ăn bơ kia tiếp tục nói "....Và cả Elisa-sama nữa ạ!"

"Vào nhà thôi Sullivan, tôi có chuyện muốn nói với ông đây!" cô cười trừ rồi nói

...

...

...

"CÁI GÌ! CÔ NÓI CÁI GÌ?!!!" Sullivan đập bàn nói

Opera:"Ngài hiệu trưởng à, bình tĩnh một chút đi ạ!" anh cũng shock không kém

"Ừm thì là vậy đó! Tôi đã lập hôn ước cho Iruma và Alice Asmodeus..." cô nói

"Không được, cô không có quyền huhuhu!" lão hiệu trưởng tiếp tục ăn vạ như con nít

Elisa:"Tại sao lại không ấy nhể! Thằng bé mang họ của tôi! Tôi là người thân ruột thịt duy nhất của Iruma!" cô nhếch mép cười, cà khịa Sullivan

Sullivan:"Thật không công bằng huhuhu!" ông khóc ròng

Opera:"...." anh im lặng không nói một lời, tim anh đau thắt lại...nhưng cũng phải chấp nhận việc này thôi.

/Sáng hôm sau/

Iruma đang dạo trước cổng nhà, còn mọi người thì đang bàn chuyện lập ngôi rất bận. Cậu đi xung quanh rồi lạc vào Rừng Lạo Xạo mà không hề hay biết, ở đây mọc dại khá nhiều trái Ma Dứa, đây là trái mà Clara mang đến và được Opera-san làm thành chiếc bánh kem ngon lành trong bữa tiệc mà Sullivan tổ chức(Au: Tập 5 phần 2 cho ai chưa biết trái này)

"Ơ, đây là đâu đây?! Mình bị lạc rồi!!" cậu nói

Đi một đoạn ngắn, cậu nhìn thấy một dinh thự to chà bá lửa, có vẻ gấp 3 hay 4 lần dinh thự của Alice. Đang nhìn thì bỗng dưng có một bàn tay chạm vào vai cậu.

"Nhóc con, đi đâu đây?!"

Một giọng nữ trầm nghe rất hay vang lên. Cậu giật mình quay đầu lại nhìn,...mặt cậu tái xanh đi đôi chút. Người trước mặt cậu là Lucastar Raphael

Iruma: "Cháu bị lạc ạ!" cậu nói, giọng cậu hơi run

Lucastar:"Lạc sao? Thế thì theo ta, con nít không được đi lung tung, nguy hiểm lắm!" cô nói

Iruma:"V-Vâng ạ!" cậu không biết tại sao mình lại nói như thế. Chẳng phải gia đình này rất nguy hiểm sao. Hơn nữa, ngài Raphael còn nhìn cậu với cặp mắt trìu mến.

Chợt cô ấy nắm tay Iruma, cậu ngạc nhiên nhưng không nói gì. Chỉ bất giác nhìn vào khuôn mặt cô. Nó rất xinh đẹp, theo kiểu lạnh lùng và bí ẩn. Iruma nhìn vào vườn hoa trước dinh thự, suy nghĩ 'Đó không phải là hoa Chi Tử sao? Tại sao lại được trồng nhiều như thế chứ?'

Lucastar:"Cháu ngồi đi! Quản gia...lấy trà mời khách!" cô nói

Iruma:"A-vâng!" cậu lúng túng

Iruma:" Ngài Raphael...tại sao ngài lại mời cháu vào đây?" cậu hỏi

Cô ấy chỉ cười nhẹ rồi nói "Tại sao không? Mời cháu cố của mình vào đây là không được sao, hửm?!" xoa nhẹ đầu Iruma

Iruma:"C-Cháu cố?!!!" cậu hốt hoảng

Lucastar:"Bình tĩnh một chút đi! Sau này cứ gọi ta là Lucas!" cô nói

Lucastar:"Nào, ăn chút ma Pudding đi! Đây là món mà Elisa rất thích...khi em ấy vẫn còn ở đây!"

Iruma:"Rốt cuộc thì...tại sao ngài lại biết Elisa-san ạ?!" cậu nói

Lucastar:"Chuyện này kể ra thì dài dòng lắm! Lần sau đến ta sẽ kể!"

_________________________

Iruma:' Elisa-san đã từng nói...'

Elisa:"Nè Iruma, ta thích ăn món ma Pudding này lắm! Ta biết có một nơi làm rất ngon....nhưng mà ta không muốn đến nơi đó một lần nào nữa!"

Iruma:"Tại sao vậy ạ?"

Elisa:"Không có gì! Chỉ là không muốn về đó nữa!"
                    ----0----
Iruma:"Còn có lần..."

Elisa:"Loài hoa Chi Tử này, là loài hoa ta rất thích, nó thơm lắm đó Iruma!"

Iruma:"Rốt cuộc là họ có mối quan hệ như thế nào?!" cậu vừa đi vừa nói

Sullivan:"IRUMA-GUN!!"

Opera:"Iruma-sama, ngài đâu rồi!?"

Iruma:"Cháu ở đây! Oji-chan, Opera-san!" cậu hét. Có lẽ cậu đã làm cho mọi người lo lắng.

Sullivan:"Huhuhu Iruma-gun!!! Cháu đã đi đâu vậy?! Huhuhu"

Iruma:"Cháu muốn đi hái một vài quả ma dứa thôi ạ!"

_________________________

Lúc Iruma đang ngủ, Ali từ trong chiếc nhẫn Ác Thực chui ra, bay lại con người đang đứng trước cửa sổ.

Ali:"Elisa-sama, rốt cuộc ngài đã nghĩ cái gì vậy?"

Elisa:"Hửm, cái gì là cái gì?!" cô chau mày nói

Ali:"Tại sao...ngài lại lập hôn ước cho nhóc Iru và Asmodeus?!" Ali hơi bực bội nói

"..."

"..."

"Chẳng lẽ ngài muốn Iru theo vết xe đổ của ngài sao....giống như ngài và Raphael...Thực sự là tôi không muốn nói như vậy nhưng....ngài không nên làm vậy với Iru..."Ali nói

"Ta biết là ta hồ đồ...nhưng ta không sai hoàn toàn. Ngươi biết không Ali..."

"Ta đã cảm nhận được tình cảm của hai đứa nhỏ, nó rất mãnh liệt... giống như một ngọn lửa tình yêu luôn cháy rực mà mãi mãi không bao giờ bị dập tắt!" cô mỉm cười nói

"..."

Elisa ngước nhìn vầng trăng sáng rỡ kia, đôi mắt rực lên màu đỏ tươi, rồi nhìn về phía Iruma,cô nói

"Có lẽ ta thật sự quá ích kỉ!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net