Chương 135: Một kẻ tầm thường

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Này, Lied, tính tới thời điểm hiện tại thì tên nhóc nhà mi đã ở trong tình trạng này trong 3 ngày 12 tiếng 53 phút và 24 giây rồi đấy."

Mặc cho mấy lời rầy la đến điếc lỗ tai của Shax Shakky, Shax Lied vẫn một mực giữ cái biểu cảm chán đời đó mà trùm chăn kín mít nằm trên giường.

Đừng hỏi cậu sao lại lạ lùng như thế này. Đây chỉ là một cách mà Lied dùng để trốn tránh hiện thực cuộc sống thôi...

Nguyên nhân cho tất cả chuyện này chính là cuộc viếng thăm thị tộc Barbatos vài ngày trước.

...

Vài ngày trước, tại căn hộ nhà Shax Lied.

"Lied! Đi nào!"

"Vâng?"

Shax Lied dời mắt ra khỏi máy chơi game, nghi hoặc nhìn Balse Robin đang chống nạnh đứng trước mặt. Ông thầy kia có vẻ chẳng mấy bận tâm về vẻ mặt nhăn như khỉ ăn ớt của cậu, hào hứng nói:

"Còn chần chờ gì nữa mà không cùng người thầy yêu dấu của em khám phá tổng dinh thự của thị tộc Barbatos nào?"

"Hả, nhưng mà tại sao?" Lúc này, Lied mới bỏ cái máy sang một bên mà đối diện với thầy mình, "Tự nhiên qua đó làm gì ạ?"

"Hôm nay chúng ta đổi địa điểm tập huấn! Nhanh nào nhanh nào!" Robin nhanh chóng xách nách Lied lên, cưỡng chế cậu ta đứng dậy và lôi ra ngoài. Lied chưa kịp thông được cái gì thì đã bị lôi đi xồng xộc không kịp giãy dụa. Đến vài giây sau, cậu ta mới hoàn hồn mà la toáng lên:

"Từ từ! Từ từ! Từ từ đã thầy ơi! Đau nách em! Thả em ra!!!"

Và mặc kệ lời kêu than của Lied, Robin cứ thế đem cậu rời khỏi nhà.

Shax Shakky nhìn thấy cảnh đó qua khung cửa sổ, cũng không thèm đoái hoài gì, chỉ lẩm nhẩm câu: "Đi cẩn thận." rồi quay mặt đi tiếp tục chuốt masscara.

...

Từng đầu ngón tay Shax Lied run run, tay đưa ly nước ép lên miệng. Đôi mắt tím không dám nhìn thẳng mà dán chặt xuống bàn, trong đầu đã thầm mắng ông thầy của mình là đồ ngốc cả trăm lần.

Mắc cái gì... Mắc cái mớ gì mà Robin lại đưa cậu đến nhà chính của gia tộc thầy ta, rồi sau đó lại bỏ cậu lại đây một mình vậy hả?

Thà cậu ở một mình từ đầu đến cuối thì không nói. Nhưng đằng này là Robin để cậu lại ở phòng khách sau khi nói là có chút việc cần giải quyết gấp, sau đó, tự nhiên Barbatos Bachiko ở đâu chui ra và chiễm chệ ngồi trước mặt cậu. Cổ ngồi nhìn chằm chằm cậu từ nãy tới giờ chắc cũng được hai mươi phút rồi.

Hai tay Lied đặt lên đùi, díu lại cả với nhau. Aizz, khó xử kinh khủng. Bachiko và cậu có thể là có chút tiếp xúc đấy, nhưng chút tiếp xúc đó chỉ như hạt cát nhỏ nhoi thôi. Họ chỉ biết nhau thông qua cái chương trình đào tạo ứng cử viên và cùng đi tìm Iruma, chấm hết. Chính vì thế Lied hoàn toàn có lí do để cảm thấy áp lực trước một ác ma đầy sức mạnh như Bachiko.

Mà mắc gì cổ nhìn cậu ghê vậy? Bộ mặt cậu có dính cái gì à? Lied nghi hoặc. Hay là hồi nãy cậu ăn bánh chocolate bị dính vụn lên mép?

Nghĩ thế, Lied vội vàng đưa tay lên lau sơ miệng mình một cái. Đang lúc hạ tay xuống thì Bachiki đột nhiên mở lời:

"Này, nhóc."

"Vâng!"

Bị giật mình, Lied ngồi thẳng lưng dậy, la lên một tiếng thật lớn. Bachiko nhăn mày, la gì mà lớn thế?

"Thả lỏng đi, ta không làm gì nhóc đâu." Nhận ra sự căng thẳng của đối phương, Bachiko nói.

Lied gật đầu, nhưng vẫn không thể nào làm theo được. Đâu phải cứ nói thả lỏng là sẽ thả lỏng được ngay lập tức đâu...

Bachiko tay chống cằm, nói: "Tộc trưởng gọi Robin đi kiểm tra kho một chút, chắc khoảng mười phút nữa nó sẽ về."

"À... vâng." Lied có chút ngạc nhiên nhìn Bachiko, không ngờ rằng đối phương sẽ giải thích cho mình như vậy.

"Ta biết nhóc khó xử với ta, nhưng trong lễ nghi tiếp khách của nhà Barbatos tuyệt đối không có chuyện để khách ngồi một mình đâu."

"Vâng." Lied đáp một tiếng rồi thầm nghĩ, nhưng đâu nhất thiết phải là đối phương ra tiếp đãi chứ...

"Này, ngươi vừa nghĩ tới điều gì đó vô lễ đúng không?"

Bị nói trúng tim đen, Lied giật nảy mình. Bachiko thầm nhếch môi, thằng nhóc này buồn cười phết!

Bỏ qua chuyện đó, Bachiko dựa lưng ra ghế, bâng quơ hỏi:

"Thế... nhóc định làm gì sau này?"

Shax Lied không ngốc tới nỗi không biết Barbatos Bachiko muốn ám chỉ điều gì. Cậu nghiêng đầu, ngẫm nghĩ một chút.

Quả nhiên...

"Thực sự gì... em cũng không biết sao nữa. Một Thập Tam Quan sao? Em hiện tại vẫn chưa hình dung được một dáng vẻ rõ ràng của ngôi vị đó." Đôi mắt Lied mơ hồ, vô định nhìn lên trần nhà. Bachiko nhìn đối phương, đăm chiêu suy nghĩ.

Dù câu trả lời có chút khác so với mong đợi, nhưng nó là một câu trả lời rất thực tế.

Trên thực tế, đám nhóc lớp cá biệt hiện tại vẫn chưa hình dung được dáng vẻ của một Thập Tam Quan. Chúng nó khác hoàn toàn với những ứng cử viên Thập Tam Quan khác. Điều chúng muốn không phải là được nhận lấy chiếc vương miện quyền thế, mà là quyền lực để có thể tìm thấy người bọn chúng hiến dâng cả tâm hồn.

Chính vì thế, lớp cá biệt sẽ không bao giờ bị làm mờ mắt bởi hư vinh hấp dẫn trên con đường dẫn tới ngôi vị kia.

Tuy nhiên, có mặt lợi cũng đồng nghĩa có mặt hại. Chính vì mục tiêu của bọn chúng không phải là Thập Tam Quan, nên chúng không có những tham vọng mãnh liệt. Nói cách khác, chúng quá hời hợt với ngôi vị đó.

Và điều này khiến Bachiko đau đầu.

Nếu để một đám nhóc không quan trọng quyền lực của một người cai quản trở thành một Thập Tam Quan thì thực sự sẽ rất loạn. Đảm bảo là Ma giới sẽ suy tàn vào một ngày không xa.

Đó là lí do Bachiko không muốn để bọn nhóc này trở thành một ứng cử viên chính thức trong tình trạng này.

Barbatos Bachiko liếc nhìn Lied, hàng loạt suy tính chạy qua trong đầu cô.

Trông thấy ánh mắt của Bachiko dành cho bản thân, Shax Lied rùng mình.

Cái gì vậy?

Và theo cảm bất an của Lied, Bachiko khoanh tay, lần nữa cất giọng:

"Nếu ngươi cứ như thế này thì mãi mãi không bao giờ chạm tay vào cái ghế Thập Tam Quan được đâu, Shax Lied."

Lied mím chặt môi khi giọng nói của Bachiko vang lên, như thể chuẩn bị tinh thần cho lời nói tiếp theo của ngài ta.

Trông thấy dáng vẻ đó, Bachiko âm thầm cười trong lòng.

Bộ dạng được đấy.

Gương mặt Bachiko đanh lại một cách nghiêm khác, cô hạ giọng:

"Nếu ngươi không xác định được mục tiêu của mình thì ngươi sẽ thất bại. Bởi vì ngươi - Shax Lied bắt buộc phải định hình sớm và tiến bước sớm hơn đám nhóc còn lại."

"Ngươi đang thầm hỏi tại sao, đúng chứ?" Gõ nhịp tay lên mặt bàn, Bachiko nhướn mày.

Lied gật nhẹ đầu, không hề phủ nhận.

Thấy thế, Bachiko như được đà lấn tới, tung ra sát chiêu:

"Bởi có lẽ ngươi là đứa không có khả năng trở thành Thập Tam Quan nhất."

Trái tim Lied hụt một nhịp. Trong vô thức, cậu nuốt nước bọt.

Gì cơ?

Không để Lied có thời gian để ổn định, Bachiko tiếp tục:

"Ngươi đã từng nghĩ tới điều này bao giờ chưa? Liệu một kẻ như ngươi có xứng đáng trở thành Thập Tam Quan? Có bao giờ ngươi tự nhìn lại bản thân mình chưa? Hay là ngươi cứ luôn bị kéo đi bởi đám nhóc lớp cá biệt và lầm tưởng rằng ngươi giống bọn chúng?"

Từng lời nói của Bachiko dần khiến tinh thần Lied có những vết nứt, nhưng cậu con trai tóc vàng cố gắng ổn định hô hấp để không lộ ra điều đó.

"Shax Lied, ngươi khác bọn chúng hoàn toàn. Mỗi người trong số chúng đều là thiên tài trong một lĩnh vực, không một ai có thể đánh bại chúng trong lĩnh vực đó."

"Nhưng còn ngươi, ngươi có gì?"

"Năng lực thể chất không có, ma thuật không có, và kể cả năng lực dòng dõi cũng không nổi bật, đến thời điểm hiện tại mà vẫn chưa gặt hái được trái ngọt của năng lực đó. Thành thật mà nói, nếu so về phạm trù năng lực, Caim Kamui hoàn toàn có thể thay thế ngươi."

"Và hơn hết, ngươi đến từ một gia đình bình thường, không có lịch sử, cũng không có sức nặng ở thời điểm hiện tại."

"Chính vì thế nên ta mới nói rằng người là đứa cần nỗ lực hơn tất cả những đứa khác nếu không muốn bản thân bị bỏ lại hoàn toàn ở phía sau."

À...

Một sự thật quá đỗi phũ phàng đi.

Phũ phàng đến nỗi... Lied không biết phải bày ra vẻ mặt gì khi nghe xong những lời đó.

"Hãy suy nghĩ thật kĩ về điều mình cần làm, Shax Lied."

Nói xong, Bachiko đứng dậy. Và ngay sau đó Robin cũng bước vào phòng. Vị giáo viên nhìn họ, cảm thấy bầu không khí có chút kì lạ liền nhận ra ngay rằng đang có điều gì đó không ổn.

"Chị! Chị đã nói gì với học trò của em hả?" Robin cuống cuồng níu tay Bachiko lại hỏi, đổi lại thì hắn nhận được cái nhìn nhàn nhạt của đối phương, kèm theo câu nói: "Vài lời cảnh tỉnh để giúp nó làm tốt hơn đấy."

Rồi phó thủ lĩnh Barbatos liếc nhìn Shax Lied đang ngồi siết chặt tay ở phía sau, bảo: "Nếu chỉ vì vài lời nói này mà nó đã muốn từ bỏ thì thật tầm thường."

Robin nhìn chị họ mình, rồi lại lo lắng nhìn Lied. Sau cùng cũng đến bên học trò mình để hỏi han cậu.

Barbatos Bachiko nhìn thấy đôi môi cắn chặt đến muốn bật máu của đối phương, rồi lạnh lùng quay đi.

Nếu muốn đi đến nhân giới để tìm Suzuki Iruma thì cũng phải vượt qua được chút thử thách cỏn con này chứ.

...

"Bởi có lẽ ngươi là đứa không có khả năng trở thành Thập Tam Quan nhất."

Giọng nói của Barbatos Bachiko vang vọng trong trí óc của Shax Lied. Nó khiến cậu ta thở dài liên tục và ụp mặt vào gối.

Cậu biết đó là sự thật, nhưng có cần phải nói thẳng ra không?

Thật tàn nhẫn.

Đầu óc Lied hiện tại cứ như trên mây, gương mặt thì bơ phờ hệt như xác sống. Chỉ nhiêu đó cũng đủ hiểu là chuyện ở nhà Barbatos đã ảnh hưởng tới cậu ta nhiều thế nào.

Shax Lied tự biết rằng mình yếu kém hơn mấy đứa trong lớp nhiều. Nhưng cậu vẫn phải ngậm ngùi đồng ý với Bachiko rằng từ đó tới giờ, cậu luôn buông thả bản thân và trốn tránh đi sự thật đó.

Nhưng... nếu làm vậy thì có sao chứ?

Dù trốn tránh hay không trốn tránh thì cũng không thay đổi được sự thật rằng cậu không thể đuổi kịp họ dù cho nỗ lực đến đâu. Đây không phải là vấn đề về ý thức của cậu mà là về khả năng bẩm sinh rồi. Lied hoàn toàn không có một cơ sở vững chắc để so tài với bọn họ.

Cậu biết phải làm sao đây hả? Cậu đâu thể thay đổi được điều đó?

"Lied! Thầy em tới này!" Đang chìm đắn trong mớ suy nghĩ tiêu cực thì tiếng gõ cửa của Shakky truyền tới. Lied đang định mở mồm kêu chị đuổi thầy về đi thì bỗng dưng cái cửa mở toang ra, triệt để đánh gãy ý định của cậu.

Lied bàng hoàng ngước mắt lên, và đối diện cậu là Balse Robin đang cười tươi như hoa với cây cung trên tay.

Cây cung...

Sao lại cầm cây cung...?

"Em định đuổi thầy à?" Robin tươi cười hỏi.

Shax Lied nuốt nước bọt, sống lưng buốt lên: "Không, tất nhiên là không rồi ạ."

"Vậy thì tốt!" Robin khen ngợi một câu. Sau đó thầy ta quay người lại, gật đầu nhẹ với Shakky:

"Xin lỗi vì tôi đã hành xử vô lễ nhé!"

"Ồ vâng, không sao đâu, thưa thầy." Shakky cười tươi không kém gì Robin khi nãy, sau đó nhìn thằng em mình rồi bảo, "Nhờ thầy giúp nó ạ."

"Tôi rất sẵn lòng."

Shakky nghe thế thì cười một cách rạng rỡ: "Vậy tôi ra ngoài nhé! Chúc hai thầy trò có một khoảng thời gian vui vẻ."

"Tạm biệt cô nhé!"

Robin vẫy tay chào, và Shakky thì từ tốn đóng cửa lại, vờ như không nhìn thấy vẻ mặt như sắp lên thớt tới nơi của đứa em yêu dấu.

Shax Lied thì nghẹn họng, không thể nói năng được gì từ lúc Robin bước vào, cứ thế trơ mắt nhìn chị mình để lại bản thân ở chung với ông thầy quái ác.

Lied len lén nhìn Robin, thầm cầu mong rằng mình sẽ ổn. Nhưng ngay khi thấy ánh mắt khủng bố của đối phương, tự nhiên Lied muốn chạy trốn.

Huhu cứu cậu với!

"Này, Lied, thầy là thầy của em đấy." Trái ngược với những gì Shax Lied tưởng tượng, Robin không hề có ý định mắng cậu. Thay vào đó, đối phương lại hạ giọng một cách thật nhẹ nhàng khiến cậu phải ngây ngẩn một lát.

Lied mím môi, chuẩn bị đáp lại rằng đó là điều đương nhiên mà.

Thế nhưng, trước khi cậu kịp nói điều đó, đối phương đã nói trước:

"Chính vì thế nếu có khó khăn thì hãy tìm đến thầy."

Câu chữ nghẹn lại trong cổ họng Lied. Một cỗ cảm xúc xúc động dâng trào.

Nói gì vậy chứ?

Balse Robin ngồi xuống đối diện trước mặt Lied, nói:

"Có thể trong mắt em, thầy vẫn còn khá non nớt và không có đủ kinh nghiệm để giảng dạy." Đôi mắt ngọc lục bảo như sáng lên khi thầy ta nói những lời đó, "Nhưng thầy hiểu em, và thầy tự tin rằng bản thân có thể giúp em."

Bàn tay Shax Lied siết chặt tấm chăn đang phủ lên người mình, đôi mắt hướng xuống đất một cách vô thức. Sự im lặng bao trùm lấy họ, và có vẻ như Robin hoàn toàn thoải mái với điều đó.

Thầy ta đang chờ đợi một câu trả lời từ Lied.

Còn Shax Lied thì cứ mãi im lặng, rất nhiều điều khó nói chạy qua trong trí óc cậu ta. Đôi mắt thạch anh tím mông lung nhìn ác ma đối diện mình.

"Nhưng còn ngươi, ngươi có gì?"

Nuốt nước bọt, Lied cất lời: "Thầy à, thầy nghĩ em có gì?"

Nhận được ánh mắt nghi hoặc của đối phương, Lied bối rối giải thích:

"Ý em là... khả năng của em..." Hít một hơi sâu, Shax Lied nói tiếp, "Liệu... em có khả năng nào đó để xứng đáng trở thành một Thập Tam Quan không?"

"Hay... em không có gì ngoài một năng lực tầm thường có thể bị thay thế?"

Nuốt nước bọt lần nữa, Lied run giọng: "Em nghĩ... mình cũng có thể bị thay thế... bởi Kamui."

Nói xong, Lied không dám nhìn mặt thầy mình. Cậu biết rằng mình thảm hại như thế nào khi nói ra những điều này.

Cậu ác ma tóc vàng không hề biết lúc đó Balse Robin đã bày ra vẻ mặt gì, chỉ biết rằng giọng nói của thầy ta vang lên trong không gian tĩnh lặng ấy, thật nghiêm túc và cứng rắn:

"Quả thật, nếu so với những đứa khác, em không quá nổi trội cả về năng lực lẫn gia thế."

Lied cúi gằm mặt xuống.

"Tuy nhiên, thầy có thể chắc chắn với em một điều, rằng Shax Lied chính là độc nhất vô nhị."

Trái tim Lied đập mạnh, cậu ngơ ngẩn ngước nhìn lên thầy mình, để rồi trông thấy nụ cười cùng ánh mắt đầy cao ngạo của đối phương.

"Sao em lại lo lắng về chuyện này, Lied? Em không cần lo về việc mình có xứng đáng trở thành một ứng vử viên chính thức hay không! Người phải lo việc đó chính là thầy - người dạy dỗ em!"

"Khả năng của em vẫn chưa được khai thác hết, em vẫn chỉ là một tên nhóc miệng hôi sữa mà thôi. Chính vì thế đừng quá lo lắng về việc em không mạnh mẽ ở thời điểm hiện tại."

"Em yếu kém, và nó đồng nghĩa với việc em có khả năng mạnh lên."

Và rồi đôi tay của thầy ấy đặt lên vai Shax Lied, mang đến cho cậu một cảm giác an toàn.

"Đừng ủ dột và đứng dậy rèn luyện bản thân đi."

Đôi bàn tay của Lied siết chặt hơn, chiếc chăn mỏng trượt xuống nền đất. Cậu khẽ cất tiếng, khe khẽ trong cổ họng:

"Vâng."

Chưa bao giờ Lied nghĩ rằng Balse Robin đáng tin cậy đến thế này.

Chưa bao giờ Lied nghĩ rằng bản thân sẽ bị thuyết phục bởi những lời nói của Balse Robin.

Chưa bao giờ Lied cảm thấy vững tâm đến vậy.

Phải, yếu kém thì sao? Tầm thường thì sao?

Chẳng phải tất cả đều có xuất phát điểm là một kẻ tầm thường hay sao?

"Em... sẽ trở thành một Thập Tam Quan. Em chắc chắn." Đôi mắt thạch anh tím sáng lên trong căn phòng với ánh đèn điện mờ nhạt. Đây không phải là một lời nói suông, mà hoàn toàn là điều ác ma mang tên Shax Lied mong ước từ tận tâm can.

"Em sẽ mang theo chiếc vương miện, và đi tìm người đó."

Shax Lied là một kẻ tầm thường: năng lực tầm thường, tính cách tầm thường, ngoại hình tầm thường, và xuất thân tầm thường.

Nhưng thế thì sao?

Hai tiếng "tầm thường" suy cho cùng cũng chỉ là định kiến vô hình vô dạng. Nó không thể trực tiếp tước đoạt tham vọng của Lied.

"Cậu đã làm gì, Lied?"

"Không sao đâu, Iruma-kun. Nếu là cậu thì sẽ có thể, tớ chắc chắn vậy."

Shax Lied là người đã khiến cho người đó thay đổi.

Chính vì thế, cậu phải thay đổi để khiến người đó trở lại.

Shax Lied không được phép buông thả bản thân một lần nào nữa.

Kiera[14-3-2024].


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net