LỚP HỌC LÀM CHỒNG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Một đoạn kịch nhỏ tác giả viết vui vui-

Tiếng âm thanh từ ống xả của chiếc xe Ducati màu đỏ vang vọng khắp đường đua. Khoảnh khắc chiếc xe màu đỏ chuyển hướng, đầu gối của người thanh niên trong bộ đồ đua màu đen gần như chạm đất. Theo sau là một chiếc Ducati màu trắng khác cũng tăng tốc băng qua vạch đích.

Kuea Keerati cởi mũ bảo hiểm, đợi người đàn ông mặc bộ đồ đua màu trắng cũng làm như vậy rồi bước tới bắt tay anh một cách vui vẻ.

"P'Thee thật tuyệt!"

"Không không, kỹ năng vào cua của anh không đủ tốt."

"P'Thee! Kueaaa! Tim em sắp nhảy ra ngoài luôn rồi!!"

Ai có thể ngờ rằng Nathee cũng biết lái xe đua và lái được cả superbike! Đến cả Lian và Phayak cũng phải sững sờ khi thấy những gì mà một người thanh lịch như Khun Thee làm được.

"Bố... như vậy mà bố cũng đồng ý được sao?"

"Vợ ta muốn thì phải cho vợ ta thử. Khi kết hôn, Nathee mới có 20 tuổi, còn ta đã 40 tuổi. Ta phải phải để cho vợ học mọi thứ. Phải để cho vợ ta biết cách chăm sóc mình thật tốt. Chỉ cần vợ ta muốn, thì ta không ngăn cản!"

"Lần đầu tiên đưa Nủ Kuea đến trường đua, con suýt đã lên cơn đau tim."

"Ta hiểu, Lian. Nhưng hãy để người bên cạnh làm điều mình muốn. Chỉ cần chúng ta không ngăn cản, thì người bên cạnh sẽ không âm thầm làm sau lưng chúng ta. Chỉ cần họ ở trong tầm mắt, chúng ta có thể bảo vệ họ khỏi bất kỳ nguy hiểm nào. Hãy nghe lời khuyên từ người đi trước. Khi Nathee còn sống với gia đình, vợ ta cũng thường lén ra ngoài chơi trượt ván và có nhiều lần bị ngã nặng nhưng không ai biết. Cũng giống như thằng Yi, Nong Deaw còn lén đi dạy taekwondo. Sẽ có nhiều điều còn đáng lo ngại hơn!"

"Vâng. Bố đúng là người chồng tuyệt vời. Con sẽ nhớ kỹ!"

"May là Nong Deaw không thích những thứ này... nhưng em ấy chỉ muốn đi trại huấn luyện của Thủy quân lục chiến... chao ôi!"

Nhìn vẻ mặt mệt mỏi của con trai, Makorn Chen không khỏi bật cười. Anh nhớ rằng Ai Yi từng phàn nàn rằng Nong Dearw muốn đến trại huấn luyện, và phải mất rất nhiều thời gian thuyết phục và dỗ dành thì con trai nhỏ của anh mới không đề cập đến điều đó nữa. Nhưng thay vào đó thì Nong Deaw được phép tham gia các cuộc huấn luyện với các giáo viên khác.

"Bố có bí quyết gì để quản lý tình yêu không? Con cũng muốn áp dụng cho bản thân và Nủ Kuea. Con cảm thấy mình sắp trở thành một người chồng bị vợ bỏ rơi!"

"Hãy luôn để bản thân trong trạng thái đang tán tỉnh. Giống như đưa vợ đi hưởng tuần trăng mật sáu tháng một lần, mỗi lần đều giống như đang theo đuổi vợ một lần nữa. Thi thoảng thì hãy tạo những bất ngờ nho nhỏ. Thế là đủ!"

"Vậy nếu chúng con cãi nhau thì sao ạ?"

"Có gì khó đâu. Hãy cứ nhận thua trước! Làm sai thì phải xin lỗi! Dù cho không mắc lỗi thì cũng phải nhận lỗi. Sao phải cãi nhau với vợ. Vợ vui thì chồng mới được vui. Nghĩ xem vợ không vui đến cuối cùng ai là người chịu thiệt!"

'Đội vợ lên đầu... trường sinh bất lão!'*

Đó là câu trả lời chính xác... không bao giờ thay đổi!

*Nguyên văn câu tiếng thái dịch là 'Thắng một trận, mất một mạng!' nên mình đổi thành câu trên đọc cho nó vui hơn

-Kết thúc-

Cảm ơn mọi người đã yêu thích Makorn Chen. Cảm ơn mọi người đã kiên trì chờ đợi! Cảm ơn vì đã đồng hành cùng mình! Yêu mọi người nhiều~~~

P/S: Quên mất giới thiệu độ tuổi các nhân vật trong kịch:

Makorn Chen, 57 tuổi. Bạn đời, Nathee Chen, 37 tuổi

Phayak Chen và Lian Wang khoảng 32 tuổi. 

Khon Deaw và Kuea khảng 25 tuổi. 

Nên xưng hô rất loạn nha. Vợ chồng Makorn xưng hô là Hia Nủ. Mọi người đều gọi Makorn là bố, nhưng Phayak, Lian xưng với Nathee là Khun Nathee (ý là xưng tôn trọng chứ không xưng mae vì độ tuổi quá gần và Nathee trông rất trẻ, trẻ hơn cả Phayak- theo lời Nong Deaw nhận xét!). Còn Deaw và Kuea gọi Nathee là Phi Thee... nói chung là Khun Makorn đáng tuổi bố của vợ nên đành chấp nhận thôi!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net