11.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối năm, trời lạnh dần, bọn trẻ con đi học phải mặc đồ dày, khoác áo trùm mũ. Hải nhìn con gấu tròn như trái banh, ôm bụng cười. Gần đây hai thằng thường đi chơi với nhau, Hải tách dần khỏi đám anh em chiến hữu thân thiết để dẫn Lâm đi khám phá từng ngóc ngách trong xóm mình, rồi đi sang những thôn xóm khác thám hiểm. Lâm được thưởng thức đủ thứ đặc sản quê nhà của Hải, toàn là những món Lâm chưa từng nếm qua trước đây. Bánh mướt, khoai xéo, kẹo chỉ, kẹo bông...mọi thứ cứ như là một thế giới mới. Thế nhưng xứ thần tiên thật sự phải là khu căn tin của trường. Hải là con nhà nghèo, ít khi nào có vài đồng tiền lẻ trong túi, hoặc nếu có thì cậu thường cho heo đất ăn hoặc mua những que kem, những bịch sữa chua mát lạnh ở tiệm gần nhà. Lâm thì khác, điều kiện tốt hơn hẳn, ngày nào cũng được bố mẹ nhét túi cho năm nghìn đồng. Lâm không biết dùng tiền để làm gì nên cũng chỉ mang về bỏ ống. Chỉ là có một hôm, Hải có được năm nghìn đồng mới cáu, là do bắn bi ăn được, hồ hởi kéo Lâm đi đến căn tin trường.

Lâm chưa từng nhìn thấy nhiều loại bánh kẹo quà vặt như thế, hai mắt muốn hoa cả lên. Hải dạo khắp một lượt, mua cho hai thằng một bịch bánh ống, hai viên kẹo cao su, một gói xí muội và một cốc đá bào xanh xanh đỏ đỏ. Nhiều thứ như vậy nhưng Hải vẫn còn dành lại được một nghìn đồng, Lâm không khỏi trố mắt ngạc nhiên. Hải nói tiền để dành lại là chờ xe kẹo kéo giờ tan trường, sau đó hào phóng mời Lâm thưởng thức những món ăn ngon nhất của thời học sinh. Kể từ hôm đó, ngày nào Lâm cũng kéo Hải ra căn tin, mỗi ngày lại nếm một món mới. Hải hết sức ngưỡng mộ sự "giàu có" của Lâm, thế nhưng cứ để bạn khao mình mãi cậu cũng thấy kỳ kỳ, vì vậy mà thường nghĩ ra nhiều trò để chơi cùng Lâm hơn. Đương nhiên với Hải, kéo quân kéo đoàn đi đánh nhau chính là trò vui nhất, nhưng với Lâm thì vừa nghe thấy đã lập tức nghiêm mặt lắc đầu ngay.

Xóm 5 có một nơi mà Hải chú ý đến lâu rồi nhưng chưa có dịp, hay chính xác hơn là chưa có gan khám phá. Đó là một căn nhà gạch hai tầng bỏ hoang từ mấy năm nay, tường bám đầy rêu phong, cỏ dại mọc đầy, trông vô cùng u ám, có điều lại kích thích trí tò mò của cậu nhóc hiếu động. Buổi chiều thứ sáu sau khi đi học về, hai thằng bàn với nhau sẽ đi do thám ngôi nhà hoang. Hải trộm cái túi vải sờn rách treo trên móc tủ của ông, cho vào bao nhiêu là đồ ăn thức uống. Vừa nhét cây đèn pin vào túi, Hải vừa hùng hồn nói:

- Đi thám hiểm là phải mang theo đồ ăn phòng khi bị kẹt lại lâu.

- Bị kẹt hả? - Lâm lo lắng hỏi - Nhỡ không về nhà trước trời tối thì sao?

- Thì dựng lều ngủ lại chứ sao? - Hải vung tay - Tao coi trên TV thấy người ta không về nhà toàn dựng lều ở.

- Nhưng mình đâu có lều? - Lâm nuốt nước bọt, nói với giọng lo lắng - Mình cũng không biết dựng.

- Ờ ha. - Hải gãi đầu - Thế để tao mang cái chăn theo.

Có điều khi hai thằng vừa mới ôm đồ chạy ra đầu ngõ thì đã thấy bà nội của Hải đi về từ buổi chợ chiều. Vừa nhìn thấy hai thằng, bà cười vui vẻ:

- Hai thằng đi đâu đó? Ở nhà, bà có mang bánh xèo với kẹo về này.

Hải vừa nghe thế thì hai mắt rực sáng, bay tới cái rá tre bà đang cắp bên hông nhìn vào, cười toét tận mang tai:

- Thơm quá, mà lâu lắm rồi bà nội mới mua kẹo ở lổ cho con. Để con mang cho.

- Từ từ, thằng khỉ con, coi chừng ngã. Mà mày đeo cái túi của ông đi đâu thế hả?

Kết quả của chuyến thám hiểm hôm đó là hai thằng ngồi trước hiên nhà nhâm nhi bánh xèo và kẹo bột. Bánh xèo Nghệ An là món bánh xèo mang hương vị đặc trưng không hề giống món bánh xèo ở nơi nào khác, phần nhân bánh là đậu xanh ngọt bùi kết hợp với vỏ bánh được làm từ bột gạo nếp nguyên chất vô cùng hấp dẫn. Lâm cũng lần đầu tiên ăn món kẹo mà Hải gọi là "kẹo ở lổ", bà nội bảo nó làm bằng đường mật, cưng cứng, nhâm nhi trong miệng mãi mới tan hết, còn có chút hương vị nước gừng ấm áp.

- Chắc phải chờ tới Tết, thằng Đức sang chơi thì lại đi. - Hải nhai chóp chép quả ổi non chát xít, vung tay nói - Lúc đó đầy đủ lực lượng rồi.

- Đành vậy, chứ tụi mình bị phát hiện lấy trộm cái túi của ông nội rồi, thể nào cũng bị để ý. - Lâm xụ mặt gật đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net