Chap 13: Cảm ơn, Đội trưởng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng





"Bọn tôi sẽ thắng bên cô" Sirius hất cái cằm đáng ghét của cậu ta lên và bắt đầu luyên thuyên

"Nếu như bên bọn tôi thắng thì sao?" cô chẳng quan tâm tới lời nói đó của Sirius cho lắm, nhưng thái độ của cậu ta khiến cô không muốn cũng phải đáp trả lại

Chỉ còn một giờ đồng hồ nữa thỗi sẽ bắt đầu trận Quidditch giữa Ravenclaw và Slytherin, ngay ngày hôm sau sẽ là Ravenclaw và Gryffindor, ngày sau nữa là trận của Gryffindor và Hufflepuff. Chẳng có một tí xíu nghỉ ngơi nào!

Jupiter ngày đêm nghĩ ra kế sách để đánh bại Slytherin lẫn Gryffindor tới nỗi mất ăn mất ngủ, ý chí chiến thắng ngày càng lớn mạnh bên trong tâm trí của anh.

"Nhớ nhắc Danseur lớn ăn uống đầy đủ đấy nhé Danseur nhỏ, ra ngoài trận dù cưỡi chổi bay nhưng vẫn rất dễ mất sức" Canopus đi song song bên cạnh cô "Và Danseur nhỏ cũng phải nạp năng lượng nha"

"Cảm ơn đội trưởng, em nhớ rồi" cô cũng đã thân thiết hơn một tí với đội Quidditch

Và câu chuyện Jupiter đang hẹn hò với chị Olivia đã truyền tới tai Lucia, cơn ác mộng đáng sợ của Juliana đã thực sự xảy ra, tuy nó không nghiêm trọng hay ghê gớm gì so với Juliette và Juliana suy nghĩ nhưng nó vẫn rất là khó thở.

"Lại đây đi mọi người, cùng bàn chiến thuật đi" Canobus vẫy tay goik cả đội lại một góc ít người bên trong phòng nghỉ ngơi của cầu thủ

Juliette chăm chú lắng nghe, chủ yếu là một Tấn thủ sẽ bảo vệ ba Truy thủ kia còn Tấn thủ còn lại sẽ tập trung kè kè cạnh Tầm thủ. Có một Truy thủ trong ba người chỉ cần giả vờ ghi bàn hay bắt bóng thôi còn nhiệm vụ thật sẽ là đẩy trái bóng "tử thần" vào đội bạn, một trận đấu không chơi xấu thì khó mà thắng được.

"Bảo trọng, Danseur nhỏ" Canopus ghé vào tai cô, nói

"Này Gray, bồ thích con bé đúng không? Từ nãy tới giờ mình để ý bồ cứ nhìn con bé mãi" Ariadne vô tình để ý thấy từng cử chỉ ôn nhu, nhẹ nhành của Canopus đối với cô quá rõ ràng

"Thôi đi!" Canopus ngó lơ, mọi người cười phá lên chỉ trừ Jupiter, anh bắt đầu nhìn Canopus với một ánh mắt khác, đó là ánh mắt của sự soi mói

Theo bản năng của người anh trai , anh kéo Juliette sang chỗ khác cách xa người kia càng xa càng tốt.

"Nếu thằng đó làm gì quá trớn với mày thì cứ nói với anh, anh sẵn sàng đấm vỡ mồm nó"

"Anh bị điên hả?"

"Tao không điên, nó điên mới đúng, chỉ điên mới thích mày"

Cô thấy thật nực cười, có lẽ Canopus luôn đối xử tử tế với mọi cô gái nên cô cũng chẳng mấy để ý, Ariadne nói thế nhưng chưa chắc rằng câu nói nửa đùa nửa thật ấy là đúng.

"Có lẽ họ chỉ đùa thôi, không cần phải lo lắng thái quá như thế" cô cố gắng để anh không nghĩ ngợi nhiều

"Nghe anh đi, mày phải đặt mình vào hoàn cảnh của anh thì mới hiểu lý do mày nên cách xa nó"

Juliette thấy được sự lo lắng của anh trai mình nên cũng đành im lặng, tâm trí cô chợt nhớ lại lời nói hồi sáng mà Theseus đã nói với cô, Juliette không tin vào tình yêu tuổi học trò, bởi lẽ còn quá nhỏ để có thể yêu ai đó lâu dài.

Cô cầm chắc chổi của mình và đợi trọng tài ra tín hiệu sẽ bay ra ngoài sân. Vừa ra khỏi bên trong chỗ chờ hồi hợp tới nỗi khiến người ta sắp tắt thở thôi liền có ồ ập tiếng cỗ vũ từ khán đài, học sinh hai nhà hai bên liên tục hò hét nhưng có lẽ bên Slytherin có hơi im ắng hơn.

Trời bắt đầu nặng hạt những cơn mưa, nó đổ ào xuống nền đất, tầm nhìn của các cầu thủ có kém đi vài phần.

"Danseur! Nhanh lên!" Tấn thủ Alex Wood gọi cô từ xa, không phải gọi nữa mà là gào thét

Juliette bắt được trái Quaffle vội vã tăng tốc về phía đằng trước, đồng đội vẫn đang hỗ trợ đằng sau cô. Mắt nhắm mắt mở, chẳng thế ngước cổ lên quá cao, cũng may là cô có cái kính bảo hộ chứ không thôi chắc mới vào trận Juliette đã tòi rồi.

"Ravenclaw thêm sáu mươi điểm!"

Nói thật thì cô thấy khá nhức đầu với bình luận viên, cứ liên tục bàn luận về trận đấu, mặc dù biết bình luận như thế sẽ giúp cho trận đấu thú vị hơn nhưng mà một đứa ghét sự ồn ào như cô thì thấy phân tâm vô cùng.

"Danseur!"

"Danseur!"

Đồng đội cứ gào thét tên cô mãi, cô biết là mình vừa làm trái kế hoạch, thay vì ghi bàn rồi quay lại bay tới chỗ Truy thủ đang làm "điệp viên hại đối thủ" rồi thay thế cho Truy thủ ấy nhưng mà...cô đã quăng thêm một cú sáu mươi điểm nữa, dù sao thì cũng đã giúp đội ghi bàn mà đúng không? Chắc là vẫn ổn nhỉ?

"Em tới đây!" cô giật ngược cây chổi của mình, tìm Truy thủ "điệp viên hại đối thủ" trong cơn mưa rào không ngớt

Phía sau Juliette bây giờ trái Bludger lao nhanh về cô, tay Juliette run rẩy nắm chặt cán chổi, ai biết được lỡ như mãi vẫn không thể đẩy quả bóng chết tiệt này cho đối thủ nào đó thì cô sẽ là người hứng trọn quả bóng sấm sét này.

"Danseur nhỏ! Em ghi bàn đi" Canopus bay sát bên cô, chuyền cho Juliette trái Quaffle

Rõ ràng theo như kế hoạch đã vạch ra thì Canopus ngay bây giờ phải là người ghi bàn chứ không phải cô.

"Slytherin chín mươi điểm!"

"Nhanh lên Danseur!" Canopus rẽ chỗi sang hướng khác để trái Bludger đi theo anh, giúp cô có cơ hội bay nhanh lên gôn của đối thủ

Trận Quidditch đầu năm học nói chung và đầu tiên của cô khá thuận lợi, mới là trận đầu vì thế hầu như ai cũng khá sung sức.

"Hiệp một kết thúc!"

Giờ phút cô mong chờ từ nãy tới giờ cũng đã tới. Các cầu thủ quay lại phòng chờ của đội.

"Cảm ơn đội trưởng" cô chạy theo phía sau Canopus, nói nhỏ rồi lại chạy đi lên trước

Mọi người tiếp tục bàn kế hoạch với nhau, lần này có vẻ căng thẳng hơn lần trước bởi lẽ hai bên đang hoà nhau, không cần phải hại đổi thủ nữa mà sẽ chỉ tập trung ghi bàn. Hai Tấn thủ sẽ bảo vệ Truy thủ và Truy thủ phải vừa ghi bàn vừa chặn không cho trái Bludger đuổi theo Tầm thủ, Thủ quân thì sẽ thực hiện kế hoạch lúc đầu là giữ gôn đội mình, tập trung cao độ.

"Danseur, lần này nhất định phải bắt được trái Snitch" Canopus dứt câu thì hiệp thứ cũng đã bắt đầu

Vừa rồi hiệp một, Juliette đã vô tình làm trái kế hoạch, dù chỉ là một hành động riêng lẻ nhỏ bé nhưng cũng đủ để khiến cho đội hình bị rối lên dẫn đến để cho đối thủ ghi bàn.

Để lấy lại bộ mặt danh dự cho chính mình! Cô cần phải chấp hành theo kế hoạch và lấy càng nhiều điểm càng tốt, phải để cho kẻ nào đó sáng mắt ra.

Tiếng gió rít lên từng đợt hai bên tai, cô cứ thế cắm đầu bay lên phía trước. Chẳng hiểu trong màn mưa có những thứ gì đó xước vào mặt cô khiến cô đau rát.

"Slytherin chín mươi điểm!"

Tình hình hiện giờ rằng đội bạn đã cao điểm hơn bên cô, điều đó khiến ruột gan bên trong Juliette gào thét dữ dội.

"Ravenclaw chín mươi điểm!"

Ồ, mừng dễ sợ.

"Một trăm năm chục điểm giành cho..." bình luận viên cố tình kéo dài thời gian khiến cho cầu thủ hai bên nín thở

"Làm ơn đi...nói lẹ lên" cô còn chẳng dám mở mắt

"Ravenclaw! Ravenclaw đã giành chiến thắng trong trận đấu Quidditch đầu tiên!"

Để mà nói lúc này thì chắc có lẽ tim cô sắp rớt ra ngoài rồi.

____________________________

Tôi sẽ đào thật nhiều cái hố cho các cô các cậu rớt chơi:)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net