7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Râu Trắng xem xong cũng không có phản ứng gì đặc biệt, dù sao trên đời này không phải tất cả mọi người đều coi gia đình là quan trọng nhất giống như hắn. Teach có dã tâm như vậy không có gì kỳ lạ, chỉ là không thể nhìn thấu bản tính của hắn, không thể bảo vệ tốt các con trai trong thế giới khác của mình khiến Râu Trắng có vài phần tự trách.

Giờ đây, con trai ông, người từng trải qua đau khổ ở một thế giới khác, phải gánh vác trách nhiệm và giấu kín mọi chuyện với họ, chỉ vì không để cho bọn họ bận tâm về điều đó, cảm giác tội lỗi sâu sắc bùng nổ trong lồng ngực Râu Trắng.

"Hay là tôi ăn trái ác quỷ đó nhé!" Thatch đột nhiên mở miệng nói, anh ta vốn không có hứng thú, nhưng sau chuyện của Teach (bao gồm cả chuyện xưa nghe được từ miệng Vista), Thatch cảm giác sâu sắc cho dù mình biến thành vịt cạn, cũng không thể để năng lực nguy hiểm như vậy rơi vào tay kẻ thù hoặc là kẻ có thể biến thành kẻ thù. "Cẩn thận nghĩ lại, cũng rất thực dụng."

Râu Trắng đối với lựa chọn của các con trai cho tới bây giờ đều là tôn trọng, kiếm sĩ cũng không có ý kiến gì, vì thế Thatch ở trước mặt Bố già và Vista cắn một miếng trái ác quỷ, hương vị một lời khó nói hết, sau đó không có gì bất ngờ chính là sắc mặt vặn vẹo mà ai từng ăn trái ác quỷ cũng sinh ra đồng cảm.



"Bố già! Chị Wydibe đến rồi! "Ngoài cửa truyền đến một tiếng hô to, hấp dẫn sự chú ý của ba người trong phòng. Đi ra cửa, Thhatch tinh mắt phát hiện Marco cũng mở cửa nhìn ra ngoài.

Wydibe lên Moby Dick, đầu tiên là chào hỏi Bố già, sau đó nhìn xung quanh như đang tìm kiếm cái gì, cuối cùng đem tầm mắt dừng ở cửa, sau khi bị phát hiện Marco chuẩn bị đóng cửa quay về phòng. Cô bước nhanh tới, túm chặt cửa, cẩn thận quan sát Marco trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, thốt ra một câu kinh người: "Ồ... khi nhóc trưởng thành thì ra trông như thế này, Marco."

"Eh? Eh?! Chị biết anh ta sao chị Wydibe!" "Chẳng lẽ là người quen sao?""Không thể nào, có thể là bạn cũ trước khi gia nhập băng Râu Trắng?"  Các thuyền viên nghe cô phát biểu làm cho hoảng sợ, ngay cả Râu Trắng cùng các đội trưởng nghe được động tĩnh ra ngoài kiểm tra cũng hoảng sợ theo.

"Không phải, tôi đã gặp trong mơ." Wydibe tự nhiên giơ tay lên xoa đầu Marco và Marco bởi vì kinh ngạc mà đứng tại chỗ không có phản ứng, cảm xúc mềm mại thực làm người ta thỏa mãn, "Không biết vì tại sao lại có cảm giác cậu ta hẳn là một thành viên của chúng ta." "Ơ? điều này cũng quá tùy tiện đi?""Các cậu đừng có xem thường trực giác của phụ nữ!" Ngẩng đầu nhìn lên, Bố già đã đi tới phía sau cô, bên cạnh còn có Thatch và Vista đi theo. Râu Trắng chỉ chỉ phòng mình, ý bảo Wydibe cùng mình nói chuyện riêng. Thatch, người vừa mới nói chuyện với nhau, lập tức phản đối, nói rằng anh ta cũng muốn tham gia vào cuộc trò chuyện của họ. Vista ở bên cạnh gật gật đầu, lặng lẽ chen vào trong cuộc hội thoại này.

"Chị cũng mơ thấy chuyện tương lai sao, Wydibe! "Thatch vừa vào phòng liền khẩn cấp hỏi. "Tương lại?" Wydibe kì lạ nhìn anh ta một cái, "Không, tôi mơ thấy quá khứ." "Quá khứ? " "Bố già, bố có nhớ lúc chúng ta gặp Oden không?" Wydibe lại bắt đầu câu chuyện khác, nói về quá khứ. Thatch bất đắc dĩ hạ bả vai xuống, đối với đầu đại tỷ của bọn họ, anh ta một chút biện pháp cũng không có.

"Chuyện đó thì có liên quan gì đến Oden?" Vista hỏi, và Râu Trắng và Thatch cũng rất kỳ lạ. "Tôi mơ thấy chuyện lúc đó, chỉ là ngoại trừ mọi người, còn có Marco. "Vị đại tỷ hải tặc này tuy rằng độc lập đi ra ngoài nhưng vẫn ở dưới cờ Râu Trắng nói chuyện vô cùng sảng khoái trước mặt Bố già và anh em nhà mình," Lúc đó cậu ta chỉ là một tiểu quỷ hoạt bát hiếu động, nhưng mà ngược lại rất đáng yêu. "Suy nghĩ về tên nhóc tươi mới thú vị trong mơ, Wydibe lộ ra nụ cười," Sau khi tỉnh dậy con liền có cảm giác sẽ gặp được cậu ta ở chỗ bố, cho nên con liền tới đây. "Wydibe nói như vậy, hai tay khoanh ngực," Lúc tôi vừa mới gặp được cậu ta, cảm giác giống như thật sự đã cùng cậu ta trải qua tất cả mọi chuyện, thậm chí không tự chủ được muốn tin tưởng cậu ta."

Chúng tôi cũng vậy... Thatch gãi đầu, nhìn chằm chằm vào Bố già và Vista, nhưng không ai nói ra.

Wydibe tới nhanh đi cũng rất nhanh, trước khi rời đi cô còn cố ý đi tìm Marco nói chuyện một lát. Không giống như Bố già và các đội trưởng khác, Wydibe đơn giản là mang theo tâm trạng ôn chuyện kì lạ cùng hắn nói rất nhiều chuyện cũ. Marco quả nhiên cũng nhẹ nhàng trả lời từng chi tiết như trong dự liệu của cô, thậm chí còn thỉnh thoảng phàn nàn về vài câu chuyện xấu hổ mà Wydibe năm đó đã làm, sau đó bị đại tỷ nắm chặt hai má hắn, vừa kêu "Đau đau đau" vừa mang theo ý cười xin tha thứ.

Có lẽ là bởi vì phù thủy băng trước khi độc lập quả thật đã làm đại tỷ quá lâu, Marco khi đối mặt với cô không giống như ngày thường giọt nước không lọt, ngược lại càng giống như một đứa trẻ hơn, điều này làm cho Thatch ngồi xổm ở cửa cùng Fosa và Jozu bị anh ta kéo tới cùng nhau nghe trộm.



Nói về Jozu, dường như anh ta cũng có những giấc mơ kỳ lạ. Những gì anh ta nhìn thấy trong giấc mơ của mình là khoảng trước những gì Vista nhìn thấy, khi anh ta nhìn thấy Ace bị giam trên bục xử tử, trong khi họ xuất hiện từ đáy biển trên chiếc Moby Dick mạ màng và bắt đầu một cuộc chiến cứu người anh em của họ ở Marineford. Marco canh giữ bên cạnh Bố già, còn thay Bố già ngăn cản công kích của Kizaru.

Mà giấc mơ của Fosa lại càng giống với Wydibe, anh ta mơ thấy chính là lần gặp gỡ với Roger sau khi Oden lên thuyền. Phượng Hoàng trẻ tuổi còn không trầm ổn như bọn họ nhìn thấy, mà là bộ dạng hồn nhiên, vui vẻ. Sau khi hai thuyền trưởng không hẹn mà cùng nói ra lời cướp đoạt, Phượng Hoàng trẻ tuổi vung cánh xông ra phía trước.

Đây hiển nhiên không phải là giấc mơ bình thường, một số thật sự đã xảy ra, một số tựa hồ là tương lai có thể xảy ra. Các đội trưởng hỏi nhau có loại tình huống này hay không và trao đổi giấc mơ với nhau, cuối cùng phát hiện ngoại trừ bọn họ ra, các đội viên khác cũng có giấc mơ đứt đoạn nối tiếp có liên quan đến Marco. Sau khi thu thập toàn bộ nội dung giấc mơ hiện tại, Thatch phát hiện, bọn họ tựa hồ ghép ra một quá khứ và tương lai hoàn chỉnh, có sự tồn tại của Marco.

Từ lúc ban đầu lên thuyền là thực tập sinh, càng về sau dần dần trở thành đội trưởng đội một băng hải tặc Râu Trắng, trở thành thuyền phó mặc định của bọn họ. Sau đó là chiến tranh khiến bọn họ trả giá bằng tất cả mọi thứ, cuộc chiến báo thù với Râu Đen Teach. Cùng với Weeble đột nhiên xuất hiện tự xưng là con ruột của Bố già, lại khắp nơi săn lùng các thuyền trưởng và các đội trưởng dưới cờ Râu Trắng. Còn có ở Wano cứu tất cả mọi người nhưng không thể cứu đồng đội mình, lại như cũ ép buộc chính mình điều chỉnh trạng thái, trợ giúp và cũng chứng kiến em trai Ace đi lên con đường trở thành vua, cuối cùng lựa chọn ở quyê hương Bố già trông coi các anh em cho đến cuối cùng.

Mà giấc mơ của Izo có liên quan đến Wano kia tựa hồ càng thêm xác nhận những thứ này toàn bộ đều là sự thật đã xảy ra, bằng không anh ta làm sao có thể ở dưới tình huống chưa từng thấy qua Phượng Hoàng đánh nhau mà biết rõ ràng chiêu thức của hắn và vận dụng của hắn đối với lữa tái sinh?

"Cho nên bây giờ còn có ai chưa từng mơ giấc mơ có liên quan đến Marco? "Thatch có chút tò mò hỏi. "Ơ? Ace không có sao? Tên nhóc đó chính là một trong những người bị Râu Đen hại! "Jozu có chút ngoài ý muốn. Ace vô tội ngồi xổm một bên, gãi đầu ngoan ngoãn không nói gì. "Được rồi, tôi cũng có chút manh mối. "Vista vén râu, vuốt xuống phía dưới, buông tay ra, râu lại vểnh trở về vị trí ban đầu. Anh ta gọi Bố già, lại trở về phòng đem quyển sách lần trước lấy ra, mở ra dặt trên bàn.

"Đây là cái gì? Tôi xem thử...... "Thatch lại gần," Trái ác quỷ thần thoại rốt cuộc là tồn tại như thế nào......"




Trái ác quỷ thần thoại đến cùng là loại tồn tại như thế nào? Tôi rất tò mò về điều đó. Hầu hết mọi người chỉ cho rằng đây là động vật hệ biến chủng, nhưng động vật hệ đều đã tồn tại qua sinh vật là bản gốc màu xanh, làm sao có thể diễn biến ra sinh vật chỉ tồn tại ở trong thần thoại? Chúng xuất hiện như thế nào? Vì sao có thể biến mất không dấu vết?

Sự tò mò thúc đẩy tôi tìm được người có năng lực thần thoại. Tôi phải thừa nhận nghiên cứu đối với sinh vật thần thoại không phải dựa vào điều tra đơn giản hoặc là thí nghiệm không đến nơi đến chốn là có thể đưa ra kết luận, phương pháp của tôi cũng không vẻ vang, cách làm cũng vô nhân đạo, cho nên tôi sẽ không công bố ra ngoài. Nhưng tất cả đều đáng giá, bởi vì tôi đã có được sự thật của thế giới mà tôi mơ ước!

Trên thực tế, câu trả lời này tương tự như giả thuyết thế giới song song. Thế giới chúng ta đang sống cũng không phải là duy nhất, bên cạnh nó còn tồn tại một thế giới khác gần như giống như nơi này. Không hề nghi ngờ, sinh vật thần thoại là cầu nối giữa hai thế giới. Chỉ có một và chỉ có một cây cầu, và khi sinh vật sống trong trái ác quỷ (đó là một thực tế khác mà tôi nhận ra rằng ý chí của nó thực sự tồn tại trong trái ác quủy của sinh vật) trở thành cây cầu, thì chỉ có một vật chủ tồn tại trong cả hai thế giới. Đó là lý do tại sao tôi mô tả một thế giới khác với cụm từ "gần giống như ở đây". Mặt khác, căn cứ thí nghiệm kết quả chứng minh, tôi đem một thế giới khác mệnh danh là "Bề mặt thế giới", hết thảy tiến trình đều sẽ dựa theo vận mệnh quỹ tích kín kẽ tiến hành. Đối với thế giới của chúng ta, mà tôi đặt tên là "thế giới bên trong", số phận đã nới lỏng chúng ta một chút, cho phép thay đổi chi tiết mà không làm hỏng các sự kiện lớn.

Điều này  có nghĩa là việc trở thành cầu nối cũng không phải là chuyện xấu, bởi vì sinh vật trở thành cầu nối đều sẽ ban cho ký chủ phần thưởng thích hợp. Tốc độ dòng chảy thời gian của thế giới bên trong thường là giống nhau, nhưng với điều kiện là không phá hoại tiến trình của thế giới, chúng có khả năng lựa chọn đưa vật chủ đến thế giới của chúng ta, và thời gian có thể lùi lại từ năm đến mười năm (dường như cũng có thể lùi lại nhiều hơn, nhưng cần phải trả một cái giá tương ứng), để cho vật chủ có thể bù đắp tiếc nuối. Hơn nữa bởi vì thế giới song phương là bên trong lẫn nhau, người của thế giới bên ngoài có thể sinh ra ảnh hưởng đối với chính mình ở thế giới bên trong (đây cũng không phải là điều khiển hoặc là khôi lỗi các loại nghĩa xấu, bởi vì bọn họ vốn là cùng một người), điều này khiến cho ký chủ của thần thoại làm cầu nối mặc dù không tồn tại ở thế giới bên trong, cũng sẽ không bởi vậy mà mất đi tất cả những gì hắn có.

Thú vị chính là, khi tôi muốn triệt để nghiên cứu kỹ lưỡng như thế nào có thể không cần thần thoại mà vẫn xuyên qua hai thế giới, tầng ngoài thế giới tôi mượn giấc mơ bỏ đi ý niệm của mình. Nếu như không muốn cùng lúc hủy diệt hai thế giới, tốt nhất không nên thử hành vi nguy hiểm này, cùng một lúc xuất hiện hai người giống nhau sẽ tạo thành ảnh hưởng khó lường đối với toàn bộ thế giới. Được rồi, xem ra nghiên cứu của tôi chỉ có thể tới đây, hy vọng tương lai có thể có người sau khi xem xong sổ tay của tôi, nghiên cứu ra phương pháp xuyên qua mà không ảnh hưởng đến hai thế giới, chân chính thực hiện nguyện vọng chưa hoàn thành của tôi.




"A... nói cách khác, giấc mơ của chúng ta, rất có thể là những gì chúng ta muốn truyền đạt cho chúng ta trong cái gọi là thế giới bề mặt?""Những gì chúng ta nhìn thấy cũng là những chuyện đã xảy ra thực tế.""Nhưng không phải nói chỉ có thể lùi lại năm đến mười năm sao?

"Râu Trắng nghe các con trai mồm năm miệng mười thảo luận, cũng không chen vào. Quyển sách này đối với ông mà nói chỉ là càng thêm chứng thực Marco là con trai của ông, chuyện ông đã sớm nhận định, nhưng đối với Marco mà nói ngược lại là một minh chứng mạnh mẽ có thể cho hắn biết mình có thể yên tâm, hợp tình hợp lý ở lại đây.

Chuyện phiền toái nhất đã có biện pháp giải quyết, kế tiếp nên làm cho đứa con ngốc của ông hiểu rõ một điểm: Ông chưa bao giờ dạy bọn trẻ rằng hy sinh bản thân mình mà không nói với những người trong gia đình là cách tốt nhất giải quyết vấn đề.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC