5B. 21 tuổi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi Lee Mark rời đi, lần gần nhất mà Lee Donghyuck nhìn thấy anh chính là thông qua TV. Lee Mark đang mặc chiếc áo khoác dù đỏ đen(*) của tuyển Canada, làm cho làn da trắng của anh càng trở nên nổi bật. Trong buổi họp báo giới thiệu tuyển thủ mới, Mark cười rất tươi, tuy phát biểu không nhiều nhưng có thể nhận ra cách nói tiếng Anh vẫn rất chuẩn như ngày nào.

Lee Donghyuck khi xem đã nghĩ rằng nếu biết trước mọi việc sẽ như thế này, khi còn nhỏ mình đã chăm học tiếng hơn. Lee Mark cũng đã từng tự đề cử bản thân làm gia sư miễn phí cho cậu sau khi biết được trình độ nghe - nói của Donghyuck chỉ dừng ở mức cơ bản. Tiếc là Lee Donghyuck lúc nhỏ rất cứng đầu, ai nói cũng không nghe, cậu chỉ lắc đầu rồi nói ba chữ: Không cần thiết. Kể từ đó về sau Lee Mark cũng hạn chế dùng mấy từ tiếng Anh thông dụng trong đời sống để trò chuyện cùng Lee Donghyuck.

Nhìn dòng phụ đề trôi qua chầm chậm trong khi Lee Mark lại đang nói rất nhanh, Lee Donghyuck chán nản đảo mắt. Cậu bật to âm lượng TV rồi lấy điện thoại mở phần mềm dịch để ghi âm những lời Lee Mark nói lại, anh ấy nói đến đâu, chữ tiếng Hàn hiện lên đến đó.

"Tôi cũng đã suy nghĩ rất nhiều trước khi chấp nhận tham gia. Nhưng với một người đam mê những điều mới mẻ như tôi, tôi không ngại va chạm và thử thách. Thế nên tôi đã quyết định đi đến Liên đoàn vào buổi chiều ngày hôm tiếp theo sau khi đáp xuống mảnh đất Canada tuổi thơ này."

"Mark, cậu có thể chia sẻ cho chúng tôi biết về những đãi ngộ mà cậu nhận được cũng như có điều gì làm cho cậu bất ngờ khi đặt chân tới nơi đội tuyển đóng quân không?"

"Cảm ơn câu hỏi. Liên đoàn đưa ra những đãi ngộ rất tốt, nhà và xe đều có đủ, thậm chí còn đảm bảo một khoản tiền sẽ đều đặn mỗi tháng được gửi về Hàn Quốc nơi gia đình tôi đang sinh sống. Đó cũng là lí do chính cho việc tôi chấp nhận tham gia tuyển. Còn về điều bất ngờ, thật ra trong đội tuyển Canada có rất nhiều người lai châu Á, điều đó làm tôi cảm thấy nhẹ nhõm một chút so với suy nghĩ ban đầu của tôi. Người dân Trung Quốc rất đam mê cầu lông, đương nhiên những bạn lai Trung Quốc cũng thế. Kĩ năng và kinh nghiệm của họ thật sự là điều làm tôi rất muốn học hỏi để trở nên tốt hơn."

"Câu hỏi cuối cùng dành cho Mark Lee. Cậu có thể gửi gắm vài lời đến những người dân Hàn Quốc đang xem buổi phát sóng trực tiếp này không? Cảm ơn."

"Cảm ơn câu hỏi của chị, tôi cũng có vài điều muốn chia sẻ." Lee Mark hít vào một hơi thật sâu rồi thở ra, giọng đều đều phát ra ngôn ngữ mẹ đẻ của Lee Donghyuck:

"Xin chào Hàn Quốc, rất xin lỗi vì đã làm các bạn thất vọng, tuy nhiên cơ duyên của tôi cùng đất nước đã hết, tôi cũng không thể tiếp tục thêm. Trong đội tuyển Hàn Quốc có rất nhiều nhân tài, các bạn không cần phải lo đội tuyển sẽ suy tàn chỉ vì sự ra đi của một cá nhân vô trách nhiệm như tôi. Điều duy nhất mà tôi mong các bạn sẽ đáp ứng chính là, gửi những bạn vẫn đang theo dõi và ủng hộ cho tôi, hãy chờ đợi thêm và tôi sẽ sớm quay trở lại, trở thành người mà các bạn có thể xem là tấm gương để bản thân noi theo và phát triển theo. Xin cảm ơn."

Màn hình TV ngay lập tức chuyển về khung cảnh trường quay của đài truyền hình ở Hàn Quốc, hai biên tập viên mang vẻ mặt rất tiếc nuối tiếp tục dẫn chương trình. Lee Donghyuck nằm lên giường rồi mở vài kênh báo điện tử lên đọc. Hàng loạt các tiêu đề giật tít Lee Mark phản bội nằm trên bảng xếp hạng với vị trí cao, dưới bình luận cũng toàn là những bình luận mắng chửi Lee Mark. Cậu cũng tham gia nhưng để lại một bình luận mang tính bảo vệ anh, sau nửa giờ đồng hồ khi Lee Donghyuck quay trở lại, bình luận của cậu chỉ thu về có 2 lượt thích.

Lee Donghyuck khó chịu cau mày. Cậu từ lâu đã phát hiện ra anh chặn số điện thoại cũng như tài khoản mạng xã hội của mình. Lee Mark có 2 tài khoản, chính là 1 cái do liên đoàn quản lí, đăng tải hình ảnh anh tập luyện cũng như đi tập huấn, cái còn lại là tài khoản riêng tư, anh cho rất ít người theo dõi, chủ yếu là đăng tải những hình ảnh đời thường của gia đình và bạn bè anh.

Donghyuck đã từng thắc mắc, vì sao tài khoản cá nhân chỉ có 20 bài đăng, nhưng ảnh chụp cùng em lại chiếm đến 12 bài? Cậu có thể nhìn ra đôi chút vẻ bất ngờ trên khuôn mặt Lee Mark, cuối cùng anh chỉ cười tươi rồi lấy ống hút của mình đặt sang ly của Donghyuck hút một hơi nước, anh nói: Tại em dễ thương, đăng lên câu like.

Lee Donghyuck thời điểm đó hơi ngây thơ, cảm thấy mình mà cũng được gọi là dễ thương nên đâm ra rất vui vẻ, hài lòng mà mua tặng Lee Mark một ly kem dưa hấu ngay sau đó. Mãi vài năm về sau, khi Lee Donghyuck gửi cho Lee Mark một tấm selfie bản thân đang đứng trên đỉnh của một ngọn núi và hỏi liệu có nên đăng tải tấm này lên mạng xã hội không, nửa ngày sau Lee Mark mới trả lời: Thật ra em không dễ thương. Kết quả Lee Mark lại bị Lee Donghyuck giận vặt 1 tuần.

Nhưng thật ra Lee Mark cũng là một con người dễ thương, thế nên Lee Donghyuck không thể giận anh quá 1 tuần được. Sao nhỉ, có thể nói trong mắt người khác, Lee Mark là một vị tiền bối đáng quý, tuy hơi khó tiếp cận nhưng rất tốt bụng, lễ lộc cũng nhận được rất nhiều món quà bí mật thơm rất thơm từ mọi người.

Những tưởng anh ấy sẽ trút bỏ hàng rào an toàn của bản thân mà khai zin - theo từ điển của chàng trai ngỗ nghịch Lee Donghyuck - mở lòng yêu đương với ai đó, nhưng cuối cùng Lee Mark vẫn chọn việc độc toàn thân mà tiến về phía trước. Cậu đôi lúc suy nghĩ có phải anh đang hẹn hò mà giấu mình không? Bởi vì khi còn học cấp 2, Lee Donghyuck đã ép buộc anh thề thốt rằng giữa chúng ta không nên có bí mật, đương nhiên là bao gồm cả chuyện tình cảm.

Donghyuck không hề muốn thất hứa, chỉ là đêm mấy năm trước, ngay khi cậu định mở miệng ra thông báo việc mình đã có người yêu, anh ấy lại biết trước rồi.

Tầm bốn giờ sau đó, Lee Mark đăng tải ảnh chụp chiếc áo thi đấu bên trong màu đỏ đen của đội tuyển Canada lên tài khoản công khai cùng dòng trạng thái: "A new journey [🤞]". Trong vô thức, Lee Donghyuck đã bấm liên tục hai lần vào màn hình để tặng Lee Mark một lượt thích nhưng rồi chợt nhận ra, cậu lại gỡ đi lượt thích bằng tài khoản phụ của mình.

Ahn Jiyoo vẫn đang trong thời gian tập trung đội tuyển, thời gian bên cạnh Lee Donghyuck không nhiều, nhưng mỗi lần có thời gian dành cho cậu thì anh luôn cố gắng bày tỏ sự quan tâm nhất có thể để an ủi tâm trạng còn đang chênh vênh trên đỉnh núi của Donghyuck.

Anh đôi lúc sẽ gửi cho Lee Donghyuck ảnh chụp bầu trời, đôi lúc sẽ nhắn tin than vãn về chế độ luyện tập của huấn luyện viên, còn những lúc Jiyoo cảm thấy bản thân mình "có những giọt mồ hôi đẹp trai" - trích nguyên văn lời nhắn của anh ý - thì sẽ cố tình chụp ảnh có dính chút khuôn mặt của mình rồi gửi Lee Donghyuck. Lúc ấy cậu sẽ hào phóng, sẵn sàng tặng anh 100 trái tim trực tuyến và 1 trái tim nồng nhiệt trực tiếp khi gặp nhau lần tiếp theo.

Dù đang vui buồn lẫn lộn, nhưng Donghyuck bản chất là một đứa trẻ ngoan ngoãn. Cậu chân thành gọi đến gia đình của Lee Mark để thăm hỏi cũng như làm rõ một số điểm còn đang mù mịt trong những quyết định của Mark. Sau cuộc trò chuyện gần một giờ đồng hồ, cậu nhớ rõ mẹ Mark đã nói:

"Nếu nó thấy điều đó tốt, cô sẵn lòng cho nó đi."

Phải rồi, mình sẽ luôn ủng hộ anh Mark dù sau này anh Mark có thể quên mất mình là ai.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net