Chap2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Fern thở hổn hển, thoi thóp cố giữ lấy sợi dây sinh mệnh mong manh của mik. Việc hoo hấp của cô giờ đây trở nên khó khăn hơn bao giờ hết. Miệng cô khô khốc, cổ họng thì đau rát không thể phát ra tiếng. Người cố trắng bệch, bênh cách tay bị đứt bây giờ đã mất cảm giác. Máu vẫn chảy không ngớt, mắt cô mờ dần rồi đen lại.
Xác cô bé bị lũ quạ rỉa thịt tới nỗi không thể nhận dạng. Bụng cô bé bị rạch ra, nội tạng trào ra ngoài và bị kéo đứt bởi những con quạ.

Người của tổ chức đó đã tới san phẳng cũng như phi tang mọi thứ ở nơi chứa bao nhiêu kỉ niệm đẹp của cô bỗng chốc trở thành một khu đất trống như thể nó chưa từng tồn tại vậy. Phần xác còn lại của cô chưa bị động vật ăn hết bị quăng xuống hỗ xác thối rữa, lúc nhúc đầy ròi bọ đang bị phân hủy.
Fern bừng tỉnh, trước mắt cô bé là một vùng không gian trắng xóa trải dài vô tận. "Đây là thiên đàng như lời cha mẹ nói phải không? Liệu mình có thể gặp lại họ ở đây chứ?": Cô bé thầm nghĩ rồi chống hai tay đứng dậy nhưng bị ngã khuỵu xuống. Nhận ra rằng mình đã bị mất một bên cánh tay, cô bé trầm ngâm một lúc rồi cẩn thận đứng dậy và đi tìm kiếm xung quanh. Cô đi mãi đi mãi không biết bao nhiêu lâu trong khoảng không ấy. Bỗng không gian xung quanh dần thay đổi, trước mặt cô từ màu xám xịt thành một màu đen xì trải dài một vùng.
Fern tò mò tiến lại kiểm tra, khi cô bé tiến đến gần thì có một con quái vật lao ra từ vùng tối muốn nuốt chửng cô. Toàn thân nó chỉ là một màu đen kèm với hàm răng sắc nhọn. Chấn thương tâm lý vừa rồi khiến cơ thể cô bé như đóng băng, cô bé đứng đờ ra một lúc. Trong lúc mất ý thức đó, cô bé đã vơ lấy đc một vật nhọn rồi lao vào đâm con quái vật đó rồi ngất đi.
"Có cái gì đó nặng nặng trên chân mình": Fern nheo mắt. Một cái gì đó màu hồng to lớn đang nằm trên người cô.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net