Chương 1. Quá khứ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(Đang rewrite, một phiên bản xịn xịn hơn sương sương, các nàng nên có thể chọn "Chương 1: Bi thương là thế, nhưng đâu ai hay" để đọc, nội dung khum đổi lắm đâu)

Luv you~~ 🙆‍♀️❤️

***

"
*Chát! Chát! Chát!...*

- Con nhóc này nhìn thật chướng mắt, càng đánh nó càng im thin thít. Sao không rên la đi hả? - Một tên đàn ông giàu có đang dẫm đạp lên cơ thể gầy gò của một cô bé. - Rác rưởi! Sao mày không van nài như mọi hôm nữa? Đúng là chán chết! - Tên đó vứt cây roi da sang một bên rồi bỏ đi.

Tiếng roi vọt tàn khốc, bị đánh đập, tra tấn làm thú tiêu khiển.
Cô bé nằm co ro trên mặt đất lạnh lẽo.
Nhưng cái lạnh lẽo đó so gì với những tổn thương mà cô đã chịu đựng.

- Đau... - Giọng nói yếu ớt, đôi môi nứt nẻ.

Nước mắt cô bé lặng lẽ rơi, ướt đẫm cả khuôn mặt đau khổ.

...

"

...

- Aaaa... Không... Huhu... đau... - Cự Giải giật mình tỉnh dậy, hai tay ôm chặt đầu, hét lên toáng loạn, nước mắt đầm đìa.

- Người không sao đấy chứ? - Yuu nhanh chóng vào phòng ngủ cô, lo lắng hỏi.

Yuu là Thần Khí của cô.

- Không sao. - Vẫn như mọi khi, cô lạnh lùng đáp lại rất ngắn gọn.

- Người lại mơ thấy ác mộng nữa à, tôi nghĩ cần mời Thần Sức Khỏe đến, đã một tháng Người bị như thế rồi đấy!

- Phiền phức, ta không cần, ngươi ra đi.

- Nhưng sức khỏe người đang...

- Biến. - Cô hét lên.

- Vâng. - Yuu lặng lẽ ra khỏi phòng cô.

Sau khi Yuu ra khỏi phòng, Cự Giải lấy tay xoa xoa thái dương.
Thật là mệt mỏi.

"Giấc mơ chết tiệt, sao ngươi lại cứ đeo bám ta hết lần này đến lần khác?"

Cự Giải đứng dậy, thở dài rồi đến mở màn cửa sổ, nhìn ra ngoài.
Hiện tại cô đang ở trong Thiên Giới, bầu trời Thiên Giới sao mà trong sáng thế, làm cô rất khó chịu nên cô ngay lập tức đóng rèm lại.

Sau vài phút chuẩn bị, cô bước ra phòng ngủ. Bên ngoài thì Yuu vẫn đang đứng đợi, thấy cô bước ra liền cúi chào kính cẩn.

- Buổi sáng tốt lành, thưa Giải Thần.

Cự Giải không nói gì, cô chỉ liếc mắt nhìn rồi đi thẳng đến phòng ăn.
Đối với Yuu, đó cũng là chuyện bình thường như mọi ngày và có vẻ cũng như một lời chào lại.

- Thưa Người, bữa sáng của Người đây, chúc Người ăn sáng ngon miệng. - Cô người hầu mang bữa ăn sáng đến đặt trước mặt cô, kèm theo rất nhiều trái cây, bánh ngọt và sữa.

Buổi sáng hôm nay Cự Giải có thịt bít tết hảo hạng nấu với rượu vang đỏ, mùi thơm rất hấp dẫn.
Cự Giải cô ăn rất nhiều nên các người hầu đã phải dậy sớm để chuẩn bị.

Sau khi hoàn thành xong bữa sáng, Cự Giải lau miệng rồi hỏi.

- Hôm nay ta có việc gì không?

- Vâng, hôm nay Người sẽ phải tham gia cuộc họp của các vị Thần, đây là cuộc họp quan trọng nên Người nhất định phải đi, không được bỏ qua như những cuộc họp khác, Thần Mặt Trời đã ra lệnh bắt buộc Người. - Yuu từ tốn nói.

- Hừ, lão già khó ưa... - Cô lảm nhảm trong miệng.

- Vậy Người sẽ đi chứ?

- Ừm. - Cô đứng dậy, chỉnh sửa trang phục rồi bước ra ngoài.

- Người đi đâu vậy ạ? - Yuu hỏi khẽ.

- Không phải chuyện của ngươi. - Cô dù nói với anh nhưng không quay lại nhìn.

...

Cự Giải đang mặc 1 chiếc đầm trắng tinh khôi, cô cũng không hiểu tại sao cô lại thích màu trắng đến vậy.
Là vì nó tinh khiết hay là biểu hiện sự cô đơn của tâm hồn cô?
Mà thôi kệ đi, ai cũng có những sở thích mà không thể giải thích được.
Thế nên toàn bộ khu vực, tất cả những thứ thuộc về quyền sở hữu của cô đều có màu trắng, rất ít thấy các màu khác. Nhìn có vẻ nhạt nhẽo nhưng đối với cô đó là sự tinh tế, sự trong sáng rất kì diệu nhưng lại rất đơn giản.

Cô đi lang thang bên ngoài rồi đến những nơi xa hơn, cô đi trong vô thức và không có chủ đích.
Đưa mắt lên nhìn ngắm khoảng trời bao la.

"Tại sao mình lại tồn tại nhỉ? Là do lũ con người ngu ngốc tin tưởng vào à? Dù có chết đi cũng sẽ đầu thai lại. 1 cuộc đời thật luẩn quẩn và bất tử, nghe hết sức nhàm chán."

Bỗng nhiên cô khựng lại, cơ thể cô đứng yên, không sao cử động hay di chuyển được.
Từ trong lùm cây xa xa phía sau cô, dường như có 1 ai đó đang tiến lại gần.
Không thể nhìn bằng mắt thì cô sẽ "nhìn" bằng tai, bằng cảm giác và trí óc. Nhưng mà, dù cô cảm nhận được người đó đang di chuyển lại gần cô nhưng không thể nghe được tiếng bước chân hay thậm chí là âm thanh phát ra từ người đó.
Vậy chắc hẳn người đó đang sử dụng kết giới để ngăn chặn mọi xâm nhập từ bên ngoài.

- Hể, ai đây? Có phải chăng là quý cô đáng yêu Cự Giải đây sao? - Giọng nam khô khốc, nghe thật già nua đến mức ghê sợ.

- Ta không cần biết ngươi là ai nhưng mà đã dám đụng chạm đến ta thì đừng bảo sao ta ác. - Dù trong hoàn cảnh như thế nào, Cự Giải vẫn không quên cái cách kiêu ngạo và hống hách của mình. - Khôn hồn thì dừng cái hành động ngu ngốc của ngươi lại đi.

Giọng nói của hắn ta cô chưa lần nào nghe cả, rất lạ lẫm.

Ngay tức khắc, câu thần chú trói buộc mà hắn ta yểm lên cô bị phá vỡ.
Cự Giải quay phắt lại nhưng hắn cũng nhanh chóng lui về nơi có bóng tối, để lộ cặp mắt đỏ như máu và áo choàng đen rách nát.

- Đúng như ta dự đoán, quý cô đây thật mạnh mẽ, chỉ trong vài giây ngắn ngủi mà đã phá được thần chú của ta, ta có lời khen, hahahaha... - Hắn ta cười phá lên.

- Ngươi thật tầm thường, thể loại như ngươi không đáng được ta đếm xỉa đến. - Cự Giải nhìn hắn bằng ánh mắt khinh thường, đôi mắt lóe lên tia nguy hiểm.

- Ta không vòng vo nữa, có phải là dạo này cô hay nhìn thấy ác mộng phải không? Ác mộng về thời xa xưa? Về quá khứ chẳng hạn? - Hắn nở nụ cười nham hiểm.

- Thì sao? Liên quan gì đến ngươi. - Cự Giải vòng tay trước ngực.

- Có chứ, có chứ. Vì đó chính là quá khứ đau thương của cô và ta là người biết rõ nó trông như thế nào? - Nụ cười của hắn càng cong lên.

Cự Giải nửa tin nửa ngờ, quá khứ của cô, cô rất muốn biết rõ, cô rất tò mò về nó.
Giờ đây tự nhiên lại xuất hiện 1 người nói biết thì khác nào 1 bài toán cực kỳ khó trong chớp mắt thì đã tìm ra lời giải, mọi thứ đều có lí do của nó.

- Ngươi muốn gì?

- Hahaha, quả là Cự Giải, cô cũng thấu được ý định của ta rồi à.

- Nói.

- Đó là...

- Đổi lại ta được gì?

- Bất cứ thứ gì, bất cứ điều mà cô thắc mắc từ bấy lâu nay.

- Những điều đó có đáng để ta đánh đổi và chưa chắc gì ngươi sẽ cho ta câu trả lời thỏa đáng.

- Cô không tin ta sao, ta thề với cô bằng tất cả danh dự.

- Cái danh dự chó gặm của ngươi mà đáng tin sao?

Cự Giải đưa tay đung đưa mái tóc và suy ngẫm, cô cũng đang rất phân vân. Bỗng:

- Thưa Giải Thần, đã đến giờ họp rồi. - Tiếng Yuu vang lên kéo cô ra khỏi những suy nghĩ.

Người đàn ông cô trò chuyện khi nãy cũng đã biến mất khỏi lùm cây không một dấu vết.

- Ừm. - Cự Giải gạt đi tất cả, hi vọng đó chỉ là tưởng tượng.

- Tất cả đã chuẩn bị xong, mời Người đi theo tôi.

Cự Giải im lặng, ánh mắt hời hợt đăm chiêu, tinh thần trông rất mơ màng.
Sau cuộc đi dạo của Cự Giải, Yuu cũng cảm thấy điều khác lạ ở Cự Giải, anh định gặn hỏi nhưng sợ cô lại khó chịu, ảnh hưởng đến cuộc họp sắp tới nên thôi.

...

Trên chiếc xe ô tô trắng lộng lẫy, nhìn qua khung cửa xe, Cự Giải để tâm hồn mình bay bổng ngoài kia rồi thiếp đi khi nào không hay.
Khi cô tỉnh dậy, cô đã nhận thức rằng có rất nhiều người đang nhìn vào cô. Chắc là khi cô đang ngủ thì Yuu đã bế cô vào trong đại sảnh.
Đã thế thì sao không gọi cô dậy luôn đi, dù gì ánh sáng bên trong đại sảnh cũng quá chói để cô có thể ngủ mà.
Thức dậy với tâm trạng không mấy thoải mái mà còn bị người khác nhìn chằm chằm khi ngủ, rõ là bực bội.
Cự Giải lờ đờ chống tay ngồi dậy, ngước qua bên trái thì thấy Yuu đang mỉm cười nhìn cô còn bên phải thì sao?

*Rầm!*

Cô thẳng tay đá bay một chàng trai một cách không thương tiếc.
Nhưng thân thủ chàng trai đó lại rất nhanh nhạy nên đã tránh được cú đá trời giáng của cô.

- Thật là, em không biết tỏ ra đáng yêu gì cả Cự Giải à, nỡ đánh anh như vậy sao? - Chàng trai đó phồng má, khoanh tay trước ngực tỏ vẻ giận hờn. - Hehe, nhưng lần này anh tránh được rồi nhé!

- Tốt hơn hết là tránh xa tôi ra. - Cự Giải nói cứ như là người không có lỗi vậy.

- Thôi mà, Cự... Cự Giải cậu đừng lạnh lùng với Thiên Yết như vậy chứ? Cậu... cậu ấy đã cố gắng tỏ ra dễ thương để làm cậu vui đấy.

Thì ra chàng trai đó là Thiên Yết, cũng khá là bất ngờ khi Thiên Yết đã cố hạ mình xuống vì Cự Giải.

- Cậu nữa, cậu cũng thích Thiên Yết mà, sao lại tỏ vẻ như vậy. - Cự Giải ngước nhìn cô gái vừa nãy.

- Cậu... cậu... - Cô gái đó lấy tay che khuôn mặt đang đỏ ửng rồi chạy đi, Thần khí của cô ấy cũng chạy theo.

- Thôi được rồi, chấm dứt tại đây, cậu phải xin lỗi Kim Ngưu đấy. - Xử Nữ lên tiếng.

- Không.

- Đừng cư xử trẻ con như vậy! Cậu quá đáng thật! - Xử Nữ chau mày.

- Thì sao? Quá đáng? Tôi chỉ giúp cậu ấy nhận ra thôi mà. - Cự Giải hững hờ đứng lên.

- Cậu...

- Bỏ đi, cậu ấy là như vậy, kệ đi. - Ma Kết khuyên.

- Hứ, đồ con người... - Xử Nữ liếc nhìn Cự Giải.

Dù đã đi được một đoạn và Xử Nữ nói cũng không to nhưng tất cả vẫn lọt vào tai Cự Giải.
Cô quay lại nhìn Xử Nữ đang trưng bộ mặt hống hách như thách thức cô.
Cự Giải nhếch môi, ánh nhìn như là kẻ thù không đội trời chung, thể hiện rõ tia tàn nhẫn và thâm độc.

- Hả? Cậu dám nhắc lại lần nữa không? Đồ khó ưa!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net