Chương 21 - 40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 21: Tang thi huynh a, vây xem là không đúng.

Tang thi huynh thực bình tĩnh lao về phía đám nhân loại kia tụ tập.

Đương nhiên, mục đích lần này chủ yếu là xua đuổi mấy người này đi, vô luận như thế nào thì nơi này cũng là lãnh địa tư nhân, những người này như thế nào chưa được chủ nhân đồng ý liền vào đâu? Thật là không lễ phép.

Tang thi chung quanh có điểm ít a, quên đi, lần này chỉ cảnh cáo. Hy vọng mấy 'thức ăn' chạy đến địa bàn người khác về sau sẽ tự giác, biết đường mà tự lui ra ngoài. Phát ra sóng âm rất nhỏ chỉ có tang thi mới có thể nghe được, tang thi huynh thực bình tĩnh triệu hồi rất nhiều tang thi, tạo thành vòng vây chậm rãi xúm lại đám người.

Nhóm tang thi kỳ thực đã sớm ngửi được mùi con người, nhưng chưa xác định được vị trí cụ thể ở nơi nào, hiện tại có đồng bạn phát ra cảnh kỳ nhắc nhở, không chút do dự hướng về phía 'thực vật' xuất phát. Nhóm tang thi hưng phấn xúm lại, bọn chúng gầm nhẹ, hưng phấn.

Người đến nhân sổ có điểm nhiều, đại khái tả hữu 200 người, trên cơ bản đều là thanh niên trai tráng, có vài người tóc hoa râm, nhìn bộ dạng có vẻ là nhân viên nghiên cứu. Bọn họ dựng lều trại, đang thăm dò địa hình cùng tình huống địa hình chung quanh.

So với tang thi đang vây công, tang thi huynh tránh trên cây cách đó không xa theo dõi.

Lều trại đã dựng xong, có vài người đàn ông thoạt nhìn rất cao to, đang đứng canh gác cách lều trại một khoảng, mấy người vừa vặn vây thành một vòng tròn. Có mấy người đứng yên cũng không có động tác gì, tựa hồ đang lo lắng.

Tang thi huynh hơi hơi nhíu mi, trên người mấy 'thực vật' này có một loại năng lượng dao động giống với sủng vật nhà mình, chính là trong người sủng vật thực cuồng bạo, so với mấy người này dày hơn.

Quay đầu nhìn về phía nhóm 'thực vật' khác. Những người này đại đa số đều có năng lượng dị năng, xem ra tang thi ở đây không đủ nhiều, lại triệu hồi thêm một ít đi.

Vì thế tang thi huynh thực vô sỉ lại lần nữa kêu gọi một ít tang thi ở phía xa hơn.

Vài người này giống như đang suy nghĩ kỹ, cùng nhau vươn tay đặt trên mặt đất.

Một nửa bức tường dày chậm rãi dâng lên, người chung quanh vẫn làm việc của mình, đối với chuyện này giống như tập mãi thành thói quen. Thời điểm tường không sai biệt lắm lên tới một thước, mọi người đồng loạt dừng tay, cũng chính là thu hồi năng lượng. Bức tường vững vàng đứng trên mặt đất, về phần có hiệu quả hay không phải chờ nhóm tang thi đến đây mới rõ.

Hiện tại lại thêm một vòng tròn bảo vệ vây mọi người bên trong, bức tường vừa rồi của vài người vẫn có điểm thoát lực. Tìm một chỗ nghỉ ngơi chậm rãi khôi phục năng lượng, ở mạt thế này sức mạnh vẫn là nên tích trữ, nếu chẳng may nguy hiểm tới mà mình lại kiệt lực, vậy thật châm chọc đâu.

Vài người nhìn cách ăn mặc có vẻ là giáo sư đang vây quanh một chiếc bàn thì thầm, thỉnh thoảng cầm lấy cây bút chỉ tới chỉ lui trên mặt giấy. Cuối cùng giống như quyết định gì đó, một số người bắt đầu nói nhỏ, nhưng lần này giống như có khắc khẩu, cuối cùng thiểu số phục tùng đa số, cũng không lại ầm ĩ nữa, tất cả đều vẻ mặt mang ý cười ly khai, trang giấy trên bàn được cẩn thận thu hồi.

Bên kia đã có người bắt đầu chuẩn bị đồ ăn, khói lửa chậm rãi dâng lên hòa lẫn mùi thức ăn dần dần bay xa, mọi người ai nấy nước miếng chảy ròng. Nhiều người nên phải chuẩn bị nhiều đồ ăn, sẽ không được ăn nhanh như vậy, nhưng là mùi thức ăn càng ngày càng đậm, vài người đã ngưng tay chờ ăn cơm.

Kỳ thật có người có dị năng hỏa chuẩn bị thức ăn nên không tốn thời gian lắm, hơn nữa vài người cùng nấu, thời điểm cơm chin cũng không sai biệt lắm.

Lĩnh thức ăn cũng có chia cấp bậc, giáo sư cùng một số người mặc tương đối sạch sẽ được nhận thức ăn trước, cũng là những món tốt nhất, những người khác được đối xử bình đẳng, xếp hàng lĩnh. Người không có dị năng tự động xếp hàng phía sau dị năng giả.

Này coi như là một kiểu quy tắc đi, ai nắm giữ sức mạnh cùng tài nguyên liền có thể đứng đầu.

Tang thi huynh nhìn bọn họ ăn, trong lòng yên lặng bất mãn, sủng vật của hắn cư nhiên ăn không bằng bọn họ? Xem ra chủ nhân như hắn còn chưa đủ tốt.

Có một người tới chậm một chút, kỳ thật là do dị năng yếu hơn, người này vừa rồi tuy rằng cùng xuất lực xây tường, dụng lực cũng nhiều như nhau, nhưng đối với dị năng giả yếu hơn mà nói sẽ tiêu hao nhiều lực hơn. Những người khác đã sớm ăn cơm còn hắn chỉ mới vừa khôi phục, có thể trách ai được, chỉ có thể tự trách mình nhỏ yếu.

Tay chống trên mặt đất, muốn đá cho kẻ ngồi kia bật ngửa, dị năng thôi mà, mượn dùng một chút.

'Ba' một chiêu 'bình sa lạc nhạn thức' xuất ra, cả người cắm xuống quỳ rạp trên mặt đất, tiểu gia hỏa này cũng chả thèm quản người khác cười nhạo, hắn ngẩng đầu hoảng sợ nhìn về phía phương hướng được tường vây quanh, biểu tình kia tựa như có rất nhiều tang thi trước mặt hắn vậy.

"Tiểu Trương a! Ngươi biểu tình kinh ngạc kia là thấy tang thi sao?" Một đại hán khinh thường nhìn tiểu gia hỏa đang quỳ rạp trên mặt đất, trong lời nói tràn đầy ý khinh thường, người này dựa vào quan hệ của chị mình mới được đi theo đến đây, nhiệm vụ lần này được cho là an toàn nhất, phúc lợi tốt nhất, kết quả cho người kia đi làm lãng phí một suất. Hiện tại nhìn người này bộ dáng uất ức thực hả giận a.

"Ha ha ha ha! Lão kiều a, có khi ngươi nói đúng ấy! Người này có lẽ gặp phải tang thi rồi, nhìn bộ dạng kinh sợ của hắn kìa!" Một cái đại hán khác giao hảo với người thanh niên ha ha nở nụ cười.

'Ha ha ha!'

'Ha ha!' nhất thời trong doanh địa tràn đầy tiếng cười. Đối với loại người yếu đuối này sẽ không có người đồng tình.

Tiểu Trương quỳ rạp trên mặt đất, cũng không để ý những người khác cười nhạo hắn, hắn chỉ biết là vừa rồi trong lúc vô ý dùng dị năng, kết quả cảm giác được bùn đất chung quanh chấn động tựa như lần trước căn cứ bị lọt vào vây công của tang thi, hắn quỳ rạp trên mặt đất trong lúc vô ý dùng dị năng cảm giác giống nhau như đúc. Cái này chứng tỏ hắnđang bị tang thi vây quanh, toàn bộ mọi người bị tang thi vây quanh thì đúng hơn.

Tiểu Trương biết cảm giác của mình sẽ không sai, bên ngoài thật sự có tang thi, rất nhiều tang thi. Run rẩy đứng lên, Tiểu Trương không để ý đến những người khác lại một lần nữa cười to, hắn hiện tại thầm nghĩ nói cho người dẫn đầu rằng tang thi đang đến đây, rất nhiều tang thi đã vây quanh chúng ta.

Hiện tại là giờ cơm, cười cười xong cũng thôi, ăn cơm ăn cơm, ăn xong việc ai người ấy làm, nhìn Tiểu Trương đứng lên sau đi đường đều run run, trong mắt bọn họ mang theo khinh thường cùng khinh bỉ.

Tiểu Trương không thể đi thẳng người có phải do run run hay không, hắn chỉ biết là mình hiện tại phải nhanh lên một chút, đi nhanh chút.

Bước nhanh run run đến trước mặt trưởng đoàn, Tiểu Trương chỉnh chỉnh khuôn mặt đang trắng bệch.

Nhìn Tiểu Trương đứng trước mặt mình, trong mắt trưởng đoàn không không hề thu liễm sự khinh bỉ, bởi vì trong mắt hắn, loại sinh vật này căn bản không tồn tại.

"Trưởng đoàn..., bên ngoài ...rất nhiều ...tang thi!" Tiểu Trương thanh âm không lớn nhưng trong hoàn cảnh hỗn tạp vẫn bị rất nhiều người nghe thấy. Có người thực kinh ngạc, sắc mặt ngưng trọng cũng có, còn có người hoàn toàn không đi để ý tới.

Trưởng đoàn cũng chỉ hơi hơi kinh ngạc một chút, chính hắn đều không cảm giác được có tang thi tiếp cận, tiểu tử này cư nhiên biết có tang thi, hắn đang đùa sao?

Nhìn trưởng đoàn không phải thực tin tưởng mình, Tiểu Trương nóng nảy: "Thật sự, trưởng đoàn à, thật là có rất nhiều tang thi, tang thi đã vây quanh trụ chúng ta!" Thanh âm nức nở truyền rất xa.

Trưởng đoàn cũng không dám khinh thường, vẫn là kiểm tra một chút. "A Lực. Cậu mang theo anh em đi chung quanh nhìn xem."

"Vâng." Đằng sau trưởng đoàn là một vị nam tử dáng người cao lớn đáp lại, lưu loát triệu tập huynh đệ mình, phân chia nhau đi chung quanh quan sát.

Chỉ chốc lát sau A Lực đã trở lại, đôi lông mày nhíu chặt cho thấy có tang thi.

Trưởng đoàn nhìn về phía A Lực, hơi hơi mang theo nghi vấn.

"Trưởng đoàn." Dừng một chút "Có tang thi, rất nhiều, chúng ta cũng sắp bị vây lên rồi, hoàn toàn không có khả năng phá vòng vây, nếu không nhìn lầm thì phía xa còn có tang thi lần lượt chạy về bên này."

Trưởng đoàn lập tức đen mặt, đây gọi là xuất sư bất lợi sao? Dọc theo đường đi đều xuôi gió xuôi nước, đến nơi này đột nhiên rơi xuống một cái giải thưởng lớn.

"A Lực, có thể ngăn cản được không." Không phải ngữ khí nghi vấn, hoàn toàn là trần thuật, trưởng đoàn nhìn về phía bức tường vừa mới dựng, không biết có thể ngăn cản bao nhiêu tang thi.

"Trưởng đoàn, phỏng chừng trụ không được bao lâu. Nơi này tang thi ..." A Lực nhìn thoáng qua trưởng đoàn, nhìn đến khi hắn không kiên nhẫn mới nói tiếp: "Nơi này tang thi bình thường cấp bậc khá cao, cơ hồ không có tang thi đẳng cấp thấp nhất!"

Cả doanh địa một mảnh im lặng, cơ hồ không có một con tang thi nào đẳng cấp thấp nhất, như vậy an toàn không thể xác định. Ở đây nguy hiểm nhất là người dị năng yếu và người hoàn toàn không có dị năng, bọn họ có thể sống sót hay không có lẽ phải nhờ vào vận khí.

Tang thi huynh bình tĩnh nhìn bọn họ thất kinh, nhìn bọn họ bắt đầu an bài cái gọi là chiến lược.

Đối với tang thi mà nói, thực vật dụ hoặc cái gì cũng ngăn không được. Tường rất nhanh đã bị tang thi phá hủy, cho dù bức tường sẽ được sửa chữa nhanh chóng, thế nhưng tang thi sẽ không biết mệt, dị năng giả lại ngược lại, dần dần dị năng không đủ, nhóm tang thi công kích càng ngày càng mạnh.

Toàn bộ trong doanh địa đều là tiếng kêu khóc thảm thiết, còn có dị năng các màu lóng lánh. Không biết khi nào thì những người sống sót dựa lưng vào tường đất dị thường rắn chắc, phía trước là dị năng giả đang chiến đấu, mặt sau thổ dị năng giả dùng một phần lực lượng cuối cùng tạo ra một đạo tường đất rắn chắc, thời điểm sắp thành công, nhóm thổ dị năng giả đều kiệt lực.

May mắn chỉ còn một chỗ hổng, chỉ cần có dị năng giả ở chỗ hổng đó chống đỡ thì mọi người sẽ không bị tang thi tiêu diệt.

Cứ như vậy chắn trước chỗ hổng đó, tang thi dày đặc rất nhanh đã bị tiêu diệt chỉ còn lại một phần nhỏ, nhóm dị năng giả được nghỉ ngơi, những người may mắn sống sót thở dài nhẹ nhõm một hơi, tuy rằng tang thi vây lên không nhiều nhưng vừa rồi cũng bị chết không ít người, nói tóm lại nơi này vẫn còn rất rộng.

Dị năng giả lần lượt thay nhau đứng vào chỗ khuyết, từng con từng con tang thi bị tiêu diệt đến khi toàn bộ tang thi đều ngã xuống.

Tang thi bị tiêu diệt, người ở bên trong đều từ từ đi ra, đối với những người vừa chết mà nói, thế giới của bọn họ đã chấm dứt, còn đối với còn những ai còn sống, bọn họ là người may mắn, bọn họ còn sống a.

Thật ra đối với bọn họ cái chết kỳ thật không ghê gớm như vậy, là do thời điểm xuất phát cấp trên hạ lệnh xuống, phái rất nhiều dị năng giả bảo hộ đám giáo sư, cho nên dị năng giả chiến đấu bị thiếu, rất nhanh đã bị tang thi phá tường mà vào. Chết cũng nhiều hơn, huống hồ đang đánh nhau với tang thi mà bị thương cũng chẳng khác nào tử vong, không chết cũng bị giết.

Hết thảy lấy an toàn làm chủ.

Tang thi huynh đứng xem toàn bộ quá trình, nếu xem xong có ý nghĩ gì thì chính là ngày mai phải lấy hết thức ăn của bọn họ. Ừm, lấy cho sủng vật ăn, hình như gọi là thức ăn gia súc, đúng vậy, chính là thức ăn gia súc. Hôm nay sủng vật còn đang chờ, vậy để ngày mai đi sau, tối nay cho sủng vật ăn đồ lần trước mang về.

Trước khi rời đi tang thi huynh nhìn thoáng qua doanh địa, quyết định ngày mai phải đem thức ăn gia súc lấy về cho sủng vật làm cơm trưa. Nếu nhiều quá có thể phóng vào trong không gian lưu trữ cho sủng vật lần sau ăn.

Chương 22: Có cừu tất báo, nhân tiện trấn lột.

Vào buổi sáng, Tiêu Văn cảm thấy miệng được thỏa mãn, ngày hôm qua ăn xong có điểm đáng tiếc a, vì sao không lưu lại một chút để sáng nay ăn với bánh mỳ quá hạn đâu?

Sắp ly khai, hôm nay phỏng chừng không cần đi đánh tang thi rồi, chung quanh đều không còn tang thi. Lười biếng nằm trên sô pha, Tiêu Văn chẳng muốn động, hôm nay rốt cuộc có phải xuất môn đánh tang thi hay không a.

Hai tay che mặt, miệng chậm rãi lẩm bẩm: "Ngô, khi nào mới không còn tang thi đây, ta chán ghét đánh tang thi, tang thi cái gì chứ thực chán ghét a!"

Lại trở mình, hôm nay rốt cuộc có đi hay không đây. Tang thi huynh ngươi xuất hiện nhanh lên, bằng không hôm nay ta liền bãi công, "Chán ghét tang thi, chán ghét tang thi huynh!"

Tiêu Văn hôm nay cảm thấy thực phiền, vấn đề ở chỗ ngày hôm qua được ăn thịt, con người thôi, nếu không được ăn ngon, ăn ngon rồi lại hy vọng vẫn được ăn nữa, sau đó lại muốn ăn ngon hơn. Này quả nhiên là chân lý, Tiêu Văn hiện tại cũng rất muốn ăn thịt nướng nha. Ngẫm lại hương vị kia thật sự rất thèm a.

"Ực!" Nuốt một ngụm nước miếng, Tiêu Văn cảm thấy dường như ngửi thấy hương vị thịt nướng, cuộc sống này không biết phải trải qua thế nào.

Vặn vẹo ~~ vặn vẹo ~~, Tiêu Văn nằm ở sô pha không thèm để ý cái gì gọi là hình tượng, nơi này chỉ có mỗi cậu là người sống cùng với tang thi huynh, mất mặt cũng không ai biết. Cho nên Tiêu Văn làm nũng hết sức, bởi vì là cô nhi, Tiêu Văn thường xuyên tự làm nũng với chính mình, an ủi bản thân.

"Ngô ~~ đáng ghét, tang thi huynh đáng ghét, tại sao chỏ cho ta có một hộp a, ta bây giờ còn muốn ăn mà, tang thi huynh đáng ghét ~ đáng ghét ~!" Tiêu Văn hảo hảo mà phát tiết một chút, sau đó lẳng lặng nằm úp sấp, một lúc lâu sau tiếng ngáy nhẹ nhàng truyền đến.

Cậu đang ngủ, đúng vậy, tại cái thời mạt thế này có thể không phiền lụy, im lặng ngủ một giấc là chuyện thực hạnh phúc.

Không hề phát ra thanh âm, tang thi huynh chậm rãi từ từ đi đến bên người Tiêu Văn, nhìn sủng vật đang ngủ say, tang thi huynh hơi hơi nở nụ cười. Ngồi xổm xuống thật cẩn thận vươn tay, dùng ngón trỏ từng chút từng chút dịch tới gần khuôn mặt Tiêu Văn bởi vì đè trên cánh tay mà có vẻ phúng phính.

Chọc, nhẹ nhàng mà chọc một cái, nhìn sủng vật bởi vì ngón tay lạnh như băng mà không thoải mái nhíu mày, tang thi huynh vô lương nở nụ cười, nghĩ đến lời nói vừa rồi của Tiêu Văn, hắn mi hơi nhíu. 'Đáng ghét?' Hắn lẳng lặng nhìn sủng vật, là do hắn lúc trước không nuôi nấng sủng vật cẩn thận sao, làm cho sủng vật có điểm chán ghét mình. Xem ra thật sự phải đi lấy 'thức ăn gia súc' về, hy vọng lần sau sủng vật sẽ nói 'Thích'.

Lại chọc chọc một chút, nhìn cái má đô đô bị chọc đến lõm vào, tang thi huynh nở nụ cười, sủng vật thật ngoan a, chủ nhân ta đây liền mang thức ăn ngon về cho ngươi.

Nhìn sủng vật bộ dáng ngủ say sưa, tang thi huynh hồi tưởng lại những gì sủng vật nói, ừm, hình như nghe sủng vật nói qua: 'Tiêu Văn ta thật không hay ho!' gì đó. Như vậy sủng vật tên là Tiêu Văn?

Nghĩ đến sủng vật lúc trước phát ra thanh âm thế nào, tang thi huynh thử há miệng thở dốc: "Cười ..." thanh âm rất nhẹ rất nhẹ chỉ sợ đánh thức sủng vật, hắn lại không muốn cách sủng vật quá xa.

Nhíu mày, không đúng, lại lần nữa.

"A ..." có điểm mất mát, vẫn chưa đúng, lại nữa.

...

"Tiêu..." kiên trì không ngừng thử, tang thi huynh lần này cười thực vui vẻ.

"Tiêu ...Văn ..." cẩn thận từng chút gọi tên sủng vật, nhìn sủng vật bộ dáng khi ngủ thực thỏa mãn.

Tiêu Văn thoáng nhíu mày, lẩm bẩm một tiếng "Ưm!" Sau đó lại không có động tĩnh, chỉ lẳng lặng ngủ.

Tang thi huynh ngây người một hồi lâu mới đứng dậy đi về phía ngoài cửa, thời điểm đến cạnh cửa lại quay đầu nhìn thoáng qua sủng vật đang ngủ say. Ánh mắt kia thực ôn nhu.

Tiêu Văn vẫn như trước ngủ say như chết, cậu không biết tang thi huynh hôm nay mở miệng nói chuyện, xuỵt! Bởi vì cậu đang ngủ.

Tang thi huynh từ trong khóm cây thật nhanh chạy ra, hiện tại phải nhanh đến xem nhóm 'thực vật' kia chạy đi đâu rồi, hy vọng không đem 'thức ăn gia súc' tất cả đều ăn luôn.

Tang thi huynh đến nơi, trong doanh địa mọi người đã sớm ăn xong điểm tâm, đang sửa sang lại lều trại. Bọn họ hôm nay muốn đến nơi hôm qua thương định, hoàn thành nhiệm vụ sớm một chút là có thể trở về, nơi này khá nguy hiểm. Tối qua chính là chứng minh tốt nhất, bọn họ tổn thất 80 người không sai biệt lắm, hiện tại chỉ còn hơn một trăm người, nếu tang thi lại đến gấp vài lần hôm qua, bọn họ phỏng chừng rất nhanh liền công đạo ở trong này.

Một đám người sửa sang lại cho tốt, không dám tách ra, nhóm giáo sư đứng tận bên trong cùng, sau đó là người không có dị năng, dị năng giả căn cứ theo năng lực, tựa như con kiến qua sông, một vòng một vòng vây quanh đám giáo sư ở trung tâm.

Kỳ thật đối với dị năng giả mà nói, bọn họ không biết vì sao lại tới đồi núi vừa mới khai phá này, nơi này không có vũ khí nhiệt hạch gì, cũng không có nguồn lương thực lớn, cho nên đối với việc đến đây bọn họ rất thích ý, theo bọn họ thấy nơi này thực an toàn. Nhưng ngày hôm qua tang thi chứng minh cho bọn họ tất cả đều sai lầm rồi, tang thi nơi này so với chung quanh căn cứ còn nhiều hơn, cấp bậc cũng cao hơn.

Nơi này rất nguy hiểm.

Cho nên hôm nay bọn họ rất cảnh giác. Hiện tại họ chỉ muốn mấy giáo sư không có dị năng này làm xong việc nhanh chút, sau đó về căn cứ.

Nhóm giáo sư rất vui vẻ nhìn địa hình chung quanh, vẻ mặt kích động kia tựa như sâu rượu nhìn thấy rất nhiều rượu ngon.

Loại điên cuồng này làm dị năng giả kinh ngạc. Nơi này chỉ là đồi núi có cây cỏ bùn đất bình thường, chẳng lẽ bọn họ bị mù hay sao? Kỳ thật cây, cỏ, bùn đất so với vũ khí nhiệt quý giá hơn? Hiện tại mấy thứ này mới là bảo bối, quả nhiên nghiên cứu sinh với giáo sư so với người thường bất đồng.

Không thèm để ý ánh mắt đám dị năng giả nhìn mình như nhìn quái vật, bọn họ đối với phường vũ phu rất khinh thường, chỉ là đám vũ phu đi theo bảo hộ an toàn cho bọn họ mà thôi. Đợi khi tìm được 'Cô', những người này có thể thí nghiệm thành tang thi.

Đối với suy nghĩ của nhóm giáo sư, nhóm dị năng giả hoàn toàn không biết, bọn hắn bây giờ chỉ để ý đến an toàn, tang thi có đột nhiên nhảy ra hay không. Đối với suy nghĩ hiểm ác của giáo sư hoàn toàn không biết.

Nhìn 'thức ăn' thật cẩn thận, tang thi huynh cũng không để ý mấy, thứ hắn để ý chính là nhóm giáo sư đang được bảo vệ.

Bọn họ hắn đã gặp qua, là gặp qua trong trí nhớ của một thanh niên. Theo như trí nhớ của thanh niên, hắn đều bị những người này tra tấn đến chết. Khi đó những oán hận, thống khổ trong trí của nhớ thanh niên là những thứ tràn vào não tang thi huynh đầu tiên, những người này tang thi huynh sẽ không quên, ít nhất phải giúp thanh niên báo thù.

Hơn nữa nhìn bộ dáng bọn họ thì lần này tới đây phỏng chừng là tới tìm hắn đi, đúng vậy, nếu không có sủng vật, hắn hiện tại có khi vẫn là một con tang thi chỉ biết hấp thu năng lượng từ vật chết đâu.

Có lẽ là nghĩ đến sủng vật, tang thi huynh nở nụ cười.

Nhìn đám người kia đi về nơi cất thức ăn, tang thi huynh hiếm khi tản mát ra hơi thở hung ác, là các ngươi dâng lên tận cửa, sẽ không thể trách ta, tối thiểu bọn họ coi như là người sinh ra ta, là phụ hay mẫu a?

Quên đi, dù sao không có bọn họ thì cũng không có hắn, bất quá nhiều người như vậy rốt cuộc ai là phụ, ai là mẫu đây? Tất cả đều là nam nha, vốn không có mẫu, vậy toàn bộ đều là phụ đi, ân, thì phải là báo thù cha. Các ngươi không cần gấp, ta sẽ từ từ đến, sẽ không bỏ qua một ai.

【tang thi huynh, ngươi là nhìn đám loạn thất bát tao trong trí nhớ của ai a !! Cái gì mà phụ mẫu, thực lôi nhân a!】(edit: trong ngoặc vuông là lời tác giả...)

Tang thi huynh chậm rãi đưa tới mấy con tang thi, từng chút từng chút tới gần đội ngũ.

"Tang thi!" Tang thi đến không hền làm bọn họ khủng hoảng, đối với mấy con tang này thi trong mắt bọn họ không thèm để ý, có vài con rất nhanh giải quyết xong.

"Bính!" Một đầu tang thi.

"Răng rắc!" Một cái đầu nữa bị chặt đứt.

"Ba!", lại thêm một cái đầu bị đập

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net