chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Huống chi người khác cũng không có loại phương pháp để tăng lên năng lượng này, càng không có dược liệu và trang bị thế nên biện pháp để tăng lên năng lượng mọi người biết chỉ là chờ cho dị năng tăng cấp, như vậy xem ra chẳng phải Bạch Lăng Vi đã chiếm được chỗ tốt lớn sao?

Cho nên, bất cứ khi nào rãnh rỗi Bạch Lăng Vi đều sẽ ngồi thiền, đây chính là tự mình đảm bảo lực lượng a!

Sau khi đem kho hàng thu hết một lần, thứ không cần thiết thì không cần lấy còn lại thu thập sạch mọi thứ, lúc đi ra khỏi kho hàng của siêu thị Bạch Lăng Vi còn nhìn thấy trong gara đậu mấy chiếc xe tải chở hàng lớn. Dùng tinh thần lực xem xét bên trong, nàng mới biết thế nhưng chỉ có một chiếc xe bỏ trống còn lại thì đầy ắp hàng và xăng, phỏng chừng, những chiếc xe này vừa mới chở hàng hóa về còn chưa kịp chuyển hàng hóa xuống thì mạt thế tới nên đồ trên xe vẫn còn nguyên vẹn.

Trong lòng âm thầm vui sướng, Bạch Lăng Vi cũng không thèm khách khí, phất tay một cái thu sạch xe cùng hàng hóa vào kho hàng trong không gian.

Loại mua sắm tùy tiện lấy không cần thu tiền như thế này quả thật làm người ta có cảm giác thích hơn là dùng tiền của mình cực khổ làm ra mua, hơn nữa lấy là có thể lấy một lúc một lượng cực lớn đồ.

Không lo lắng về nhưngc người có mặt trong siêu thị dù sao thì họ cũng hôn mê hết rồi, Bạch Lăng Vi tiếp tục đi đến hai cái siêu thị lớn còn lại trong khu, bởi vì lúc trước chỗ này dân cư cũng đông đúc nên ba cái siêu thị lớn cũng không cách xa nhau.

Càn quét sạch sẽ kho hàng của ba cái siêu thị lớn xong thì cũng đã là sáu giờ sáng, chẳng qua là bầu trời vẫn không thay đổi tối đen như cũ, cho dù lúc này đang là mùa hè thì vẫn chẳng thấy mặt trời đâu cả.

Nhìn vào hệ thống hấy vẫn còn một ít thời gian, Bạch Lăng Vi liền quay lại cái siêu thị đầu tiên, trong ba cái siêu thị lớn thì đây là cái có quy mô lớn nhất, tổng cộng có năm tầng, hơn nữa chỗ của nó người dân sinh sống cũng không nhiều hơn nữa chỉ toàn là kẻ có tiền, chỉ sợ là họ đều đi theo quốc gia cùng nhau đến căn cứ, vì thế đến thời điểm mạt thế sẽ không có nhiều người bỏ thời gian đến đây thu thập vật tư mà chỉ lo chạy đi tị nạn. Thay vì để thực phẩm bị mốc meo trong này thì không băng để cho nàng lấy hết, Bạch Lăng Vi phúc hắc nghĩ, hàng chứa thực phẩm đông lạnh là nơi nàng đặc biệt chú ý, còn những thứ khác trên giá hàng cần thiết cho mạt thế như  rau củ quả thì nàng lại không lấy nhiều như đồ đông lạnh, chỉ lấy một ít trái cây nàng thích ăc còn lại thì không đụng đến, nàng không bao giờ làm chuyện gì quá tuyệt tình.

Dạo xong hai lầu gia dụng thực phẩm, Bạch Lăng Vi lại tiếp tục đi lên trên.

Đến tầng trên, nàng cũng không thèm ngại ngùng thu hết đặc biệt là quần áo đồ trang điểm linh tinh, cơ bản nhiều vô kể nàng thấy cái gì lấy cái đó. Đặc biệt nàng còn thu một ít dụng cụ thiết bị cho nhà ở, đồ dùng cho phòng ốc, nên nhớ là phòng của nàng ở bên trong thần cấp không gian vẫn còn bỏ trông đó, nơi ở tốt như vậy dù sao cũng phải trang bị đầy đủ chứ.

Nói đến quần áo, trong kho hàng của mấy cái siêu thị khẳng định là không thiếu, còn có mấy cái cửa hàng mặt tiền lúc trước của nàng cũng có một ít quần áo đủ loại cái này nàng cũng không bỏ qua.

Có một ít đồ dùng công nghệ cao, Bạch Lăng Vi suy nghĩ một chút cũng thu lấy, hình như trong tiểu thuyết lúc trước có nói bởi vì căn cứ được chuẩn bị từ trước đầy đủ mọi thứ nên về sau cũng có phát điện, Đồ dùng công nghệ cao ít nhiều cũng có chút công dụng.

Lại lên thêm một tầng, tầng này là nơi bán trang sức đá quý, còn có một chút đồ cổ gì đó, quả nhiên nhà giàu thì có đồ chơi của nhà giàu. Đáng lẽ ra Bạch Lăng Vi không thèm để ý đến thế nhưng đại thần hệ thống lại nhắc nhở trong kim cương và đá quý có năng lượng dao động, ngay lập nàng liền hóa thành sói đói càn quét hết tất cả trang sức đá quý không chừa một cộng.

Nuôi một con phệ thiên lang chuyên phá sản Bạch Lăng Vi liền trở nên rất mẫn cảm với hai từ năng lượng, Cứ cho là nàng không dùng được những năng lượng này thì nhất định phệ thiên lang lại có thể chuyển hóa được, có vẻ, theo hiểu biết của nàng thì không có loại năng lượng nào mà phệ thiên lang không thể chuyển hóa được.

“Ngươi nói, cái này có thể làm không gian?” Bạch Lăng Vi cầm một khối thủy tinh đỏ như máu không một tia tạp chất  tuyệt đẹp trên tay, hình như là một khối phỉ thúy đỏ kích thước của nó chỉ bằng nắm tay của nàng, có vẻ đây là bảo vật trấn tiệm nên chưa bị bán đi, thuộc loại phỉ thúy thượng hạng không một tia tạp chất.

Lúc nảy, hệ thống có cho nàng biết khối phỉ thúy này trải qua luyện khí có thể làm không gian trang bị, Bạch Lăng Vi nhất thời lòng vui đến nở hoa.

Ở mạt thế không gian tuyệt đối là vật phẩm có giá trên trời, bên trong tểu thuyết cũng có viết có thể làm ra không gia trữ vật để bán nhưng đó là mạt thế sau này, nếu có thể có được một cái  tinh thể năng lượng không gian hệ, vậy thì có thể làm được không gian vật phẩm, chẳng qua tỉ lệ thành công nhỏ đến đáng thương.

“Ngoài ra còn yêu cầu kĩ năng luyện khí mà thí chủ học được phải đạt đến cao cấp và cần một ít vật liệu phù trợ thì mới có thể làm.” Giọng nói của hệ thống vẫn lạnh nhạt cũ kĩ đến đau trứng như vậy, nhưng Bạch Lăng Vi vẫn cảm thấy hệ thống có trí tuệ rất cao,nay trạng thái của nó là mới bất đầu khai mở đi!

Thu lại khối phủy thúy, Bạch Lăng Vi chuẩn bị về nhà giờ này chắc cũng sắp sáng rồi, tuy rằng bây giờ bầu trời vẫn tối đen như trước không có nửa điểm dấu hiệu sắp sáng.

Bất qua trên đường đi Bạch Lăng Vi cũng không nhàn rỗi, châu báu có năng l;ượng vậy, tiệm kho báu tất nhiên không tránh khỏi tai ương bị nàng ghé thăm, còn có một vài siêu thị nhỏ ven đường.

Đồng thời, nàng còn không bỏ qua hai của hàng chuyên kinh doanh vật phẩm quân dụng mà nàng đã xem qua từ trước, tất cả đều thu trống trơn, nàng đến bây giờ chưa có mua vũ khí mà đã nhìn chằm chằm vào nhà người ta chính là vì ngay lúc này đây.

Đi xung quanh vài vòng vào kha hàng, Bạch Lăng Vi dùng tinh thần lực dò xét ra hai cái mật thất chứa đầy hai nhóm vũ khí nóng.

Đây là khu biệt thự của nhà giàu, Hoa Hạ mặc dù cấm đoán việc sử dụng súng ống nhưng vẫn không thể quản được những người có tiền thích tiêu tiền nhập hàng lậu về, cho nên mặc dù số lượng không sai nhưng chất lượng tuyệt đối tốt. Huống chi, nàng cũng không có qua nhiều nhu cầu về súng ống, nàng mông muốn vẫn là dị năng của bản thân, chỉ cần mạnh lên một điểm có đôi khi cũng có thể chơi đùa người khác, đầu năm nay lưu hành giả heo ăn lão hổ nha!

Mạt thế người mạnh là vua, phải làm cho người khác không bao giờ hơn được mình mới tốt.

Thu thập thỏa mãn xong số vũ khí nóng này, Bạch Lăng Vi cuối cùng còn đi qua kho hàng một chuyến, buổi chiều có chuyển đến một đợt hàng hóa cuối cùng nàng còn chưa kịp lấy đâu!

Dẹp xong hàng hóa của chính mình, nàng nhìn một dãy những kho hàng đang ẩn trong bóng đêm, tim đột nhiên đập thình thịch, những kho hàng này đều là của những thương nhân thuê để đựng hàng hóa nha không lý nào ở trong lại không có hàng hóa a.

Nghĩ đến là làm, Bạch Lăng Vi lập tứa bắt đầu sự nghiệp càn quét của chính mình, quả nhiên 90% các kho hàng đều không thiếu hàng hóa được lưu trữ, 40% kho hàng thì tràn đầy, thậm chí nàng còn tìm được một kho hàng dựng tầng tâng lớp lớp xe, ước chừng có bảy tám mươi chếc trong đó có tám chiếc là được tân trang qua, bởi vậy có thể thấy được kẻ có tiền ở thủ đô có thú vui tiều là không thiếu. Lại có cả hai kho hàng đựng dầu đốt, môic loại đều có đánh dấu chú thích, ôi mẹ ơi, quả nhiên những kho hàng này mới là giàu có nhất.

“Ăc” được ăn quá no, khó có thể cưỡng lại được nàng liền đem những kho hàng này càn quét sạch sẽ, xong việc thì cũng vừa lúc qua tám giờ, mặt trời đột nhiên xuất hiện, khắp nơi đột nhiên sáng choang trong nháy mắt, Bạch Lăng Vi liền lên xe phi về nhà.

May mà trong khoảng thời gian từ tám đến chín giờ rất ít người thúac tỉnh, đều là những người sau này sẽ phát triển thành cao thủ, cho nên nàng phóng xe chạy như bay ở trên đường còn chưa gây ra sự chú ý gì.

Lái xe đi vào gara, nàng liền trèo vào phòng mình bằng của sổ nhìn vào đồng hồ mới có tám giờ rưỡi, nhịn không đượcvỗ ngực thở phào nhẹ nhõm vài cái.

Phệ thiên lang tiểu thiên, không biết đã tỉnh từ lúc nào thế nhưng không có tiến vào không gian mà ngoan ngoãn ở trong phòng đợi, vừa nhìn thấy nàng xuất hiện liền chậm rãi đi tới.

Lại đi tắm rửa một cái, Bạch Lăng Vi liền ôm tiểu thiên nằm trên giường giả bộ ngủ nhưng thực tế là đang vận khởi dị năng rèn luyện thân thể.

Sau chín giờ, người hôn mê liền đồng loạt tỉnh dậy, đén thời điểm quốc gia hẳn là sẽ có động tác thôi!

Nàng nhớ rõ, Bạch Thần là mang theo nàng cô enm gái này cùng nhau đi, theo đại bộ đội của quốc gia đi đến căn cứ, bởi vì hắn thức tỉnh hỏa dị năng, tại tiền kỳ thì roc rằng hắn rất cường đại. hầu kỳ nếu như hắn cố gắng mà nói thì vẫn sẽ giữ vững được ưu thế.

Nhắc tới cũng đáng cười, dữa theo sự sắp xếp của tác giả, thủy hệ năng lực giả tại mạt thế lúc đầu thực vô dụng cơ hồ trở thành sự tồn tại chỉ vì để cung cấp nước, nhưng đến sau này của mạt thế năng lực thủy hệ lại vô cùng mạnh mẽ, cếu cùng cấp thậm chí có thể áp chế công kích cực mạnh của nhưngc hệ khác.

Bởi vì diện tích địa cầu của chúng ta có 71% là nước , còn cơ thể con người hơi nước cũng đã chiếm hết 75%, với cái tỉ lệ này dị năng thủy hệ dĩ nhiên không yếu rồi.

Đang mơ mơ màng màng Bạch Lăng Vi nghe được tiếng đập cửa, nhịn không được khinh bỉ, nếu người trong phòng thật sự bị mạt thế làm cho hôn mê thì việc gõ của này có tác dụng cái lông gì cơ chứ?

Dụi dụi con mắt, Bạch Lăng Vi liền ra mở cửa: “Ca ca?” Nàng còn tưởng là quản gia cơ chứ!Hình như cái vị lão nhân gia tận chức tận trách kia không có xảy ra việc gì, nguyên bản là sau khi đến căn cứ ông ấy cũng vẫn làm  quản gia của nhà họ Bạch, chăm sóc tốt cho tiểu thư và thay mặt Bạch Thần sử lí tốt mọi chuyện trong nhà.

Thấy em gái không đeo kính, Bạch Thần liền sửng sốt một chút, tuy ră3ngf trên trán mái tóc dài che phủ gần hết khuôn mặt nhưng đây là lần đầu tiên Bạch Thần thấy em gái nhà mình dĩ nhiên là cũng … tuyệt sắc?

Bình thường trang điểm quê mùa, người còn âm u im lặng, cho nên hắn rất ít khi đi chút ý đến dung mạo Lăng Vi che dấu, bây giờ suy nghĩ lại Bạch gia gien vốn rất tốt, thêm vào đó mẹ của Bạch Lăng Vi có thể làm tình nhân người khác tất nhiên dung mạo không thể nào xấu được, mà người làm con gái của hai người kia là Lăng Vi cũng có thể xinh đẹp không kếm đi.

Tâm tư nhanh chóng bình tĩnh lại, Bạch Thần cũng chỉ nghĩ nghĩ, không có suy xét quá nhiều: “Thế giưos thay đổi, ngươi mau thu thập một chút đồ đạt của chính mình, nhớ chỉ mang theo những thứ cần thiết, chúng ta sẽ nhanh chóng rời đi.”

“Ân?” Bạch Lăng Vi trong long cảm thán một chút, gãi gãi đầu, Bạch Thần hôm nay bị chi mà lại đích thân đến nới với nàng còn dùng cái vẻ mặt ôn hòa như vậy?

Nản nàng không phải là thụ cuông ngược, chỉ có điểm hơi ngốc mà thôi, nhớ rõ trong tiểu thuyết, hôm nay là quản gia đến nói với nàng, Bạch Thần mặc dù không bỏ nàng lại nhưng cũng không thèm quan tầm nàng a?

Trong đầu toát ra vài câu hỏi to đùng, nàng nghĩ không ra liền không muốn nghĩ nữa dù sao hiện tại nàng là người xuyên không, cũng không có dự định là sẽ cùng Bạch Thần thân cận.

Cô tự nhiên là không biết, nhưngc việc này tất cả đều là di chứn của việc từ lúc đi du lịch xong trở về nàng môic ngày đều mua một xe tràn đầy lương thực.

Vốn đêm qua quản gia còn tố cáo Bạch Lăng Vi với Bạch Thần, nói rằng không biết như thế nào mà dục vọng mua sắm của tiểu thư đột nhiên lại tăng lên, không những thế không mua những thứ khác mà chỉ mua một mình lương thực về nhà chất đống, tuy nói là cũng không mất bao nhiêu tiền nhưng trong nhà kho cũng là có hạn làm sao chứa hết, ai biết dục vọng mua sắm của vị tiểu thư kỳ quái này đến khi nào mới chấm dứt?

Nghe vậy, Bạch Thần liền trầm mặc nhưng nhìn thời gian cũng không còn sớm nên cũng không tìm ” em gái” của chính mình để tâm sự, ai biết sáng sớm hôm nay vừa tỉnh dậy thế giới cũng đã thay đổi.

Tập đoàn Bạch Thị tuy rằng hơi có tài sản nhưng dù sao cũng là cái xí nghiệp của dân phát triển lên mà thành, tài sản cũng không nhiều bằng các gia tộc lâu đời khác, đối với tầng lớp trên của quốc gia cũng không có quan hệ gì, có cũng chỉ là quan hệ qua loa xã giao vì thế thông tin mà thượng tầng nắm giữ Bạch Thần cungc chưa biết gì.

Kết quả, nahys mắt một cái mạt thế kéo đến, tài sản gì đo đều biến thành phù du, Bạch Lăng Vi lại không biết vì lí do gì lại tha về lượng lớn lương thực, nhưng như thế lại biến thành một lợi thế rất lớn.

Làm người đứng đầu Bạch Thị tất nhiên đầu óc của Bạch Thần không thể kém được, sau khi nghiên cứu tìm hiểu hiện trạng hiện nay xong lập tức vận dụng một ít quan hệ có thể liên lạc được liền nghe được không ít sự tình. Đồng thời kiểm kê một ít vật tư của Bạch Gia còn có thể sử dụng được, liền cảm thấy không thể nào trách tội em gái của mình được nữa.

Tác giả có lời muốn nói: tiện nhân quá tiện nhân, Bạch Gia có bao giờ thừa nhận huyết thống của nữ chủ? Ánh mắt không có bị vấn đề gì đi, không thừa nhận kia cổ phần là từ trong tảng đá bung ra à, bình thường tiền tiêu vặ vặt, Lam gia 500 vạn, còn có Bạch gia ca ca sau này cho 200 vạn đều uy là bạch nhãn lang bất thành, bây giờ tam quan quyết đoán không hiểu…

Nói thật, bất quá một cái văn thiết lập mà thôi, có tất yếu đến quảng cáo rùm beng so sánh giả ta càng thiện lương, càng logic sao? Rốt cuộc biết vì sao nhiều như vậy mạt thế văn hố, thuần túy bị nói được, đã lâu không ở JJ khai văn, kết quả vẫn là như vậy, thật sự làm người ta càng viết càng không kình.

Được rồi, ta đây thuần túy là phun tao khó chịu một chút, không quen nhìn mà nói liền điểm xoa đi, thật sự là tâm tình nghẹn khuất, ta gấp rút thích xem, lại tưởng xem độc giả hảo, có lòng mặc kệ đâu, lại nhìn đến nơi nơi nhảy nhót.

Về phần siêu thị gì đó, có giải thích quá, trên giá hàng không có động, đó chính là lưu cho người bình thường, vừa đến người thường dù cho thức tỉnh không gian dị năng cũng trang không được quá nhiều, người bình thường lại càng không cần nói, có thể lấy bao nhiêu? Hơn nữa, thủ đô lớn như vậy, này nơi chật hẹp nhỏ bé còn không chỉ ba đại siêu thị, mặt khác mặt tiền cửa hàng, trung tiểu siêu thị, tiệm tạp hoá nhiều phải là, chỉ riêng liền này ba đại siêu thị mà thôi, không đáng kể, lưu lại còn không phải tiện nghi căn cứ phương, muốn hay không liền hỏng, căn cứ cao tầng, vậy có thể lấy ra cho người thường ăn không phải trả tiền uống không không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net