Chương 9: Đến giờ thi đấu!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau khi xong mọi việc cũng đã là 7 giờ kém 15 phút, An Nhiên nhanh chóng ra khỏi phòng và chạy thật nhanh đến khu thi đấu dưới lòng đất. Do được huấn luyện với cả đã khống chế được nội lực trong người mình nên cô chạy một lúc thì đã đến nơi.

Xem đồng hồ thấy chỉ còn lại 5 phút cuối cùng, An Nhiên nhanh chóng lấy ra số hiệu của chính mình đưa cho hai người gác cửa.

Tít! Tít! Tít!

- Hợp lệ! Ngươi có thể qua!

Vừa nghe đến thế, cô nhanh chóng chạy vụt vào. Đánh giá xung quanh một hồi, cô đưa ra tổng kết rằng. Một, nơi này rất to, đúng vậy rất rất to! Hai, nơi này được chia ra làm hai phe khán giả! Mà... khán giả ở đâu ư? Đơn giản thôi! Tổ chức chuyên chế chế tạo "Tân nhân loại" là một tổ chức ngầm nên đương nhiên sẽ có nhiều các nhân vật không tầm thường đến để "chơi" rồi! Cũng giống như đặt cược vậy, mỗi bên sẽ đưa ra một cái giá, con "chuột" nào thắng thì tất cả của phe bên kia sẽ thuộc về bên này, nghe rất thú vị có phải không nào!

Cảm thán xong một hồi, An Nhiên đi tìm chiếc lồng của mình.

- Đâu nhỉ? Đâu nhỉ? Sao nơi này to thế nga~ A! Kia rồi, may quá mình đã đến kịp! Phù~

Tìm được lồng của mình, cô đang định bước vào thì nghe thấy tiếng ồn ào liền nhíu mày. Bên ngoài kia thì đã nhộn nhịp rồi mà bên trong này cũng nhộn nhịp không kém! Ba người, Tuyết_Alex_Ruki đang ngồi bàn luận rôm rả về đối thủ của mình là những người của bốn tổ kia. Alex hô to nói:

- Hôm nay tôi nhất định sẽ đánh bại hết bọn kia!

- Ừ, tôi cũng thế! Mong là tổ của chúng ta sẽ đứng thứ nhất!_Tuyết hào hứng reo lên.

- Hừ! Các ngươi thật ồn ào! Các ngươi đưng quên rằng trong tổ của chúng ta còn một con nhỏ người mới nữa!_Ruki chậm rãi đẩy kính lạnh lùng nói.

Sau khi Ruki nói xong câu đó thì đồng loạt hai người kia đều quay ra nhìn. Nhìn nhau một lúc, Alex nói:

- Ờ nhỉ! Còn con nhỏ yếu đuối, vô dụng đó nữa mà! Nhưng tôi nói cho hai người nghe, tuần trước tôi ở sau cánh rừng nướng thỏ ăn thì bắt gặp được con nhỏ đó, tôi với nó so chiêu với nhau! Có một điều mà tôi không ngờ nhất là nó lại đánh ngang cơ được với tôi! Chậc, nghĩ lại là thấy tức rồi! Tôi mới nói mẹ của nó là một con người ham tiền của mà bỏ rơi nó, đó là sự thật mà! Ấy vậy mà con nhỏ đó lại tát tôi rồi chửi tôi là một thằng oắt con không hiểu phép lịch sự tối thiểu cơ! Hừ! Con nhỏ chết tiệt đó, nó...

Chưa để cậu nói xong thì An Nhiên cất giọng lớn tiếng nói:

- Hừ! Do cậu đáng đời thôi! Ai bảo cậu dám nói thế với mẹ tôi kia chứ!

Cô vừa nói vừa bước vào ngồi xuống chỗ của mình. Sau khi nhìn thấy An Nhiên đến, cả ba đều kinh ngạc nhìn sang. Còn Alex, khi cậu nhìn thấy cô thì khuôn mặt chợt ửng hồng, hơi thở gấp gáp, lồng ngực thì đập thình thịch liên hồi. 

Sau hai tuần không gặp, cả ba người đều thấy An Nhiên khác trước kia rất nhiều. Trước đây, cô mặc một chiếc váy trắng trông rất đáng yêu, lời nói thật thà cùng với một nụ cười rạng rỡ. Còn hiện tại, cô mang trên mình một bộ quần áo đồng phục màu đen của tổ chức, làn da trắng như sứ, khuôn mặt sắc bén nhưng vẫn giữ một nét ngây thơ của trẻ nhỏ, mái tóc đen óng hơi xoăn có vẻ dài hơn một chút đến cổ, đồ trang sức duy nhất cô đeo là một chiếc vòng cổ hình thanh kiếm màu đen với ngọc bội màu đỏ trên cán kiếm. Người hồi thần lại đầu tiên là Tuyết, cô ấy kinh ngạc nói:

- An Nhiên? Sau hai tuần không gặp mà cậu thay đổi lớn thật, làm tôi thật sự không nhận ra cậu được luôn cơ!

- Vậy sao? Tôi thấy mình vẫn vậy mà! Có thay đổi gì đâu!

An Nhiên nói xong thì cười một nụ cười thật tươi để chứng minh rằng mình không có thay đổi gid cả hết.

- Thay đổi cực kì luôn! Trước đây cậu hay xưng "tớ" với bọn này còn bây giờ thì lại chuyển thành "tôi" từ bao giờ vậy! Trông cậu ấy ngày càng xinh ra phải không Ruki, Alex?

- Ờ! / Ừ!_Cả hai người Alex và Ruki đồng thanh nói. Lời ít, ý nhiều! Thâm sâu khó đoán! Mỗi người đều có suy nghĩ của chính mình.

Thăm hỏi nhau xong thì bây giờ cũng đã chính thức đến giờ thi đấu. Ở nơi đây, khán giả đều là những người con ông cháu cha, công tử tiểu thư quyền quý đến ham vui nên dù có như thế nào thì họ cũng vẫn sẽ giữ phép tắc của gia tộc mà không gây ồn ào, náo nhiệt như ở những nơi có cuộc thi khác.

- Alo! Alo! Xin kính chào tất cả các quý ông cùng quý bà đang có mặt tại đây! Tự giới thiệu, tôi tên Triệu Cẩn, số hiệu SW002_MC kiêm trọng tài của các cuộc thi đấu phân hạng hàng tháng tại  tổ chức chuyên chế chế tạo "Tân nhân loại"! Không để các quý vị chờ lâu thêm nữa, sau đây là lời nói đầu của người đứng đầu tổ chức_ngài Hoắc Yến Bạch! Xin kính mời ngài!

Khi nghe Triệu Cẩn nói, Hoắc Yến Bạch đứng dậy khỏi hàng ghế chủ vị mà bước ra giữa sân thi đấu, cầm lấy míc nói bằng giọng lạnh như băng:

- Xin chào, rất vui vì quý vị đã đến đây! Như Triệu Cẩn đã nói, vì đây là một cuộc thi phân hạng nên sẽ có tổng cộng tất cả là năm tổ đội, mỗi đội gồm bốn thành viên. Cuộc thi sẽ kéo dài đến bốn ngày. Hôm nay là ngày đầu tiên sẽ được thi theo mỗi tổ đội! Đội nào thắng sẽ được vào vòng trung kết! Còn về phần thưởng, chúng tôi quyết định sẽ công bố sau! Nhưng có một điều sẽ được đảm bảo điều rằng, trận thi đấu năm nay sẽ CỰC KÌ THÚ VỊ! Còn bây giờ, TRẬN ĐẤU CHÍNH THỨC BẮT ĐẦU!

***********************************************************

Nghe thì có vẻ giống một cuộc thi bình thường thật! Nhưng... thực chất là KHÔNG!

Mọi âm mưu dần dần đã được lập ra...

***********************************************************

*Lưu ý: Bạn nào đọc truyện mà thấy hay thì hãy vote, cm and theo dõi để tôi có động lực viết truyện nhé!





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC