Cây Tùng Bách biến dị (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chưa đầy 10 phút sau, Từ Dật Vũ được Diệp Cẩn An thả lại nóc cabin xe dẫn đầu. Tuy hắn đã từ chối có thể tự dùng dị năng hệ Thuỷ để đưa mình xuống nhưng Diệp Cẩn An cho rằng như thế quá mất thời gian, mặt mũi vứt thì cũng vứt kha khá rồi, nếu có thêm thì cũng chẳng sao cả.

Vậy là trước con mắt như đèn pha của mấy người ngồi xe phía sau, Từ Dật Vũ luyện hoá mặt dày hơn tường thành vạn biến không đổi chui tọt vào ghế phụ, bắt đầu dẫn đoàn theo hướng la bàn.

Khi dừng lại ở cổng công viên, Từ Dật Vũ lệnh cho tất cả xuống xe di chuyển đội hình theo kế hoạch đã bàn trước, bắt đầu đi cạnh Diệp Cẩn An đã đứng đợi tự lúc nào.

Cây Tùng Bách nhìn ở khoảng cách gần thế này càng thấy nó hùng vĩ khó lường, cây cỏ xung quanh là một mảng xanh um tươi tốt hoàn toàn khác với dáng vẻ khô cằn héo úa của các cây khác họ thấy trong thành phố.

Chứng tỏ bọn chúng đều đã biến dị, kể cả thảm cỏ dại. Nghĩ đến đó sắc mặt Từ Dật Vũ sa sầm, bước chân cực kỳ cẩn thận, những người phía sau cũng tự giác nắm chặt súng dao trong tay cảnh giác cao độ có thể hành động bất cứ lúc nào.

Giữa tiếng gió hiu hiu thổi và vài va chạm nhỏ của lá rơi, Diệp Cẩn An nhạy bén thấy tiếng lá khô xào xạc như thể có vật trườn trên đó. Hiển nhiên Từ Dật Vũ và mọi người chẳng mấy chốc đã nhận ra do tiếng động càng lúc càng nhiều.

Lập tức có hàng trăm dây mây xanh rì từ các phương hướng đánh úp lại, vô cùng hung hãn.

Diệp Cẩn An với tay ra sau lưng rút hai thanh kiếm Nhật sắc bén đã được dị năng giả Kim hệ gia cố bắt đầu tấn công.

Nhìn thân thể nhỏ bé nhanh như thiểm điện cắt phăng các dây mây, Từ Dật Vũ không hề chịu thua kém biến ra từ hai tay các lưỡi dao hình cánh quạt cứ thế xoay vần vũ ra các hướng đến mức vạn vật bất xâm.

Lúc này binh lính thành G mới nhẹ thở phào cảm thấy mặt mũi vớt vát được đôi phần.

Từ thiếu tá của bọn họ dị năng cũng đã ở cấp 5, lại còn song hệ Kim - Thuỷ. Thuỷ sinh Mộc nên chắc chắn thiếu tá sẽ dồn lực cho Kim hệ lên mức cao nhất.

Cũng coi là mạnh mẽ không thua kém cô Diệp của bọn người kia.

Cuộc chiến hỗn loạn kéo dài giữa đám dây mây xanh rì tàn độc như hàng ngàn con mãng xà và dị năng giả, rõ ràng đoạn đường từ phía cổng công viên cho tới cây Tùng Bách bình thường trước tận thế chỉ tốn mất 15 phút, thì lúc này đã gần 1 tiếng đồng hồ họ mới đi được 2/3 quãng đường.

Diệp Cẩn An sau khi xử lý kha khá trước mặt, thấy mọi người đấu lại dây mây có vẻ đã thấm mệt thầm kêu không ổn. Lúc đầu đã nhắc nhở hạn chế dùng dị năng tránh mất sức lực, nhưng khi vào trận chiến thực sự thấy vài người bị dây mây cuốn lên cao kéo mất hút trong rừng, bọn họ mới cuống lên phóng luôn dị năng bảo vệ tính mạng.

Cô cắn răng thò tay vào túi quần nắm vài viên tinh hạch lập tức hấp thụ lấp đầy dị năng, Diệp Mộ Nhiễm hiểu ý liền dùng dị năng tốc độ chạy đến bên cạnh cô bảo vệ khỏi dây mây biến dị, thân hình bé nhỏ thoắt ẩn thoắt hiện cũng dùng hai thanh kiếm Nhật chặt đứt vô số khiến chúng rơi đầy dưới chân cả hai.

Từ Dật Vũ thoáng ngạc nhiên trước lực chiến thành thục kinh người của cậu bé 15 tuổi, nhưng cũng chỉ nhìn được chốc lát, bỗng một đạo ánh sáng trắng bao phủ lấy khiến hắn thấy sảng khoái nhẹ nhàng cực kỳ, dị năng tiêu hao phân nửa theo đó cũng dần dần hồi phục một chút.

Không chỉ riêng hắn mà những người đi cùng cũng vậy, ánh sáng trắng như mang theo linh lực lấp đầy tinh thần làm họ sảng khoái vô cùng.

Những người trong toà nhà nhận ra đây là dị năng của Diệp Cẩn An liền quay đầu sang phía cô nói cảm ơn sau đó tiếp tục chiến đấu, những người thành G hồi phục tinh thần thấy bọn họ làm vậy cũng nhao nhao cảm ơn cô rồi nhanh nhẹn kề vai sát cánh tiêu diệt đám dây mây khó ưa.

Thu lại dị năng, trán Diệp Cẩn An đã rịn ra một tầng mồ hôi mỏng.

Bức Quang hệ ra mức cao nhất nhưng phải kìm nén không để chúng chạm phải vùng hoạt động của dây mây biến dị đã hao hụt sức lực của cô đi phân nửa, đã vào đến tận đây mà không tiêu diệt được cây Tùng Bách tất cả chỉ có nước bị chôn xác, chi bằng cô dùng Quang hệ bổ sung dị năng và thể lực cho bọn họ tăng phần trăm thắng còn hơn.

Diệp Mộ Nhiễm tuy chưa quen lắm với thân thể mới, nhưng bản năng sát thủ trong xương máu vẫn khiến hành động của cậu vô cùng nhanh và tàn nhẫn, mỗi chiêu không hề đẹp mắt mà chỉ đơn giản nghĩ cách tiêu diệt dây mây trong thời gian ngắn nhất mà thôi.

Thể lực và dị năng được bổ sung kha khá, tất cả chiến đấu một hồi tầm 10 phút thì đã đến ngay rìa mảnh đất trồng cây Tùng Bách biến dị, dây mây xanh rì đến đó cũng rút lui như không muốn xâm phạm lãnh thổ.

Khi nhìn ở khoảng cách gần bọn họ có thể thấp thoáng nhìn thấy lá cây đã bị biến đổi, dưới ánh nắng ban trưa ánh lên sự sắc bén mơ hồ mỗi phiến lá có thể biến thành lưỡi dao cắt nát bất cứ thứ gì đến gần.

Diệp Cẩn An nheo mắt nhìn đám cỏ xung quanh gốc cây.

Tất cả cỏ dại đều hướng lá của mình đâm thẳng lên trời, hình lá nhọn hoắt như mũi kim tin rằng nếu bàn chân của bất kỳ ai dẫm lên đều có thể thành tổ ong không thể nghi ngờ.

Dường như cây Tùng Bách hơi rung chuyển một chút, sự xâm phạm của con người nó đã biết từ lâu nên từ thân cây rít ra một tiếng dài khiến người ta nhức óc, chưa kịp để ai cử động tức thì hàng loạt dây mây biến dị màu tím ngắt từ tán lá của nó phóng ra hòng trói chặt những kẻ xâm phạm.

Diệp Cẩn An, Từ Dật Vũ và các dị năng giả Kim hệ, Hoả Hệ phụ trách tấn công chính chịu đựng đau nhức do tiếng kêu của nó mang lại dùng hết sức lực chống đỡ.

Đám dây màu tím này còn hung hãn hơn cả đám dây màu xanh, không những thế trên thân chúng còn có lá cây sắc nhọn, mỗi lần xượt qua da đều để lại vết cắt nông sâu dài ngắn gây nhức nhối rất khó chịu.

Diệp Cẩn An tay nắm chặt hai thanh kiếm, cô dùng Băng hệ toả ra hàn khí lạnh lẽo bao phủ hai bàn tay, lan lên mũi kiếm cực nhanh rồi từ chỗ đó hình thành phi tiêu băng 6 cánh cực lớn.

Trực tiếp phóng hai dây thép sang hai cây bên cạnh, tung mình lên cao xoay phi tiêu trong tay giải quyết dây mây của cây Tùng Bách.

Từ Dật Vũ thấy hơi hoảng.

Hắn có thể cảm nhận được dị năng của cô cấp bậc không cao, nhưng thuật cận chiến lại cực tốt.

Không chỉ riêng cô mà cả cậu em trai cũng vậy. Dị năng thấp nhưng bù lại biết cách thi triển độ nhuần nhuyễn lên mức cao nhất, khiến cấp bậc của nó thành ra lại từ thấp biến thành cao có trình độ.

Tất cả đều không có thời gian tiếp tục ngẩn người nhìn cô gái họ Diệp phóng sát trên không trung, đám dây mây hình như bị kích thích còn điên cuồng hơn cả vừa nãy. Lợi dụng sơ hở những người bị thương hơi khó khăn di chuyển, liền cuốn lấy họ kéo mạnh về phía gốc cây Tùng Bách.

Diệp Cẩn An và Từ Dật Vũ gắng hết sức cắt đám dây cứu thoát những binh lính bị chúng bắt được, thế nhưng vẫn bị lọt bốn người.

Khi thân thể bọn họ vừa chạm vào thân cây, vỏ cây xù xì lập tức vươn ra trói họ lại, biến thành những chiếc vòi cắm thật mạnh vào người bắt đầu rút máu.

Bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được. Thân thể bốn người xấu số bị rút đến khô quắt queo chỉ còn da bọc xương, sau đó tàn nhẫn quăng xuống dưới chân phía trước đám dị năng giả tiên phong.

Tất cả đều bần thần trước hành động không ngờ của cây ác quỷ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net