Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau , nghe theo lời căn dặn của chủ tịch Khổng , cô bước vào công ty với một diện mạo khác với ngày hôm qua . Cô khoác lên cho mình một chiếc đầm hồng phấn  dài hơn đầu gối , một đôi guốc trắng và thắt bím để xéo . Mọi ánh mắt của tất cả nhân viên nam đều đổ gục vì cô . Cô bước vào phòng chủ tịch và cơn thịnh nộ bùng phát...

⁃ "May quá cái tên chủ tịch đáng ghét đó chưa vô ! "

Từ xa chủ tịch Khổng đã bước vào công ty khi tới văn phòng mình thấy Hy Yến liền đứng một lúc xem thử..

⁃ "Cái tên chủ tịch đáng ghét tôi chưa bao giờ thấy ai như anh cả , tại sao lại bắt tôi mặc váy còn thêm đôi cao gót này nữa !! Anh không phải là sếp tôi là tôi đập anh nhừ tử rồi ! " (cô tức giận trách móc)

Cô liền thử tập đi từng bước với đôi giày cao gót đó không sao được cứ bị vấp ngã khiến cho Khổng Tuấn Cơ thấy vậy liền cười thì thầm , thì bỗng nhiên khi thấy cô đang đi một vật gì đó từ trên người cô rơi xuống đất như một sợi dây chuyền khiến cô không khỏi lo lắng bèn nhặt lên và phủi sạch đi...

⁃ "Sợi móc dây chuyền này lỏng lắm rồi chắc mình phải thay thôi " (cô ủ rủ)

Cô tiếp tục tập đi trên đôi guốc đáng ghét và chịu đựng bộ váy hồng khiến cho cô khó chịu ngứa ngáy không sao ngưng rủa Khổng Tuấn Cơ được . Chủ tịch Khổng thấy vậy liền bước vào và như không có chuyện gì xảy ra....

⁃ "... A... A... Chủ tịch Khổng "

⁃ "Xin chào ngài buổi sáng ! "

Cô thay đổi 360* từ một con người cục súc khó chịu nóng nảy khi thấy Khổng Tuấn Cơ liền dịu dàng không sao khiến anh cười thầm trong bụng

⁃ “Dạ thưa hôm nay lịch trình bao gồm như sau : 10h có một cuộc họp về ra mắt sản phẩm mới , 12h30 có cuộc hẹn ăn trưa với  người mẫu quảng cáo giới thiệu sản phẩm ra mắt , 15h có Bộ Y tế kiểm tra nhà máy sản xuất , và 18h có cuộc hẹn ăn tối với minh tinh Lan Nhi "

⁃ " Được rồi cảm ơn cô , hôm nay không còn lịch trình nào nữa thì hôm nay cô có thể về sớm "

⁃ " Thật vậy à ? Vậy tôi cảm ơn ngài nhiều ạ ! " (cô vui vẻ trả lời )

Hoàng hôn bắt đầu chiếu dần những tia nắng chiếu nhè nhẹ vào cửa sổ Hy Yến nhìn đồng hồ thì đã thấy đến giờ tan làm  cô liền thu xếp đồ đạc

⁃ “Dạ thưa đã đến giờ tan làm rồi ạ ! Xin phép ngài tôi về trước ! " (cô cúi xuống chào)

⁃ "Ừ.. "

Khổng Tuấn Cơ lạnh lùng trả lời , nhưng cô không ngờ rằng khi cô cúi xuống chào thì vô tình thứ quý giá nhất mà cô cất giữ lại rơi xuống đất khi nào cô không hay . Thì vào lúc ấy Khổng Tuấn Cơ đang thu xếp để đến với cuộc hẹn của mình , anh thấy thứ gì đó chiếu sáng bèn cầm lên

⁃ " Hình như vật này là.... "

..... Còn Tiếp......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net