mtmt || người tình nhỏ dưới ánh nắng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

sau nhiều năm với thời gian dài đằng đẵng, oscar đếm được, anh đếm được ngày mặt trời trong anh ngả xuống. có lẽ trong lòng ai cũng có ánh mặt trời dù chói sáng rực rỡ hay nhẹ nhàng ấm áp. cho dù khoảng cách là hàng trăm ki lô mét thì vẫn khiến làn da bạn cháy bỏng.

trong lòng oscar có một mặt trời nhỏ, vùi mình trong trái tim chỉ vừa đủ chỗ cho một mình em. dù khoảng cách xa bao nhiêu, anh vẫn cảm nhận được tia nắng của em. nụ cười tươi ngọt ngào như ánh sáng mùa xuân em mang đến làm anh mỗi đêm đều nhớ mong.

có lẽ em không biết, người tình nhỏ dưới ánh nắng của anh.

oscar thì thầm trong làn gió mát, nhìn em dưới sân bóng màu xanh. mái tóc màu nâu nâu bay phấp phới trong gió, đẹp trai nhất trong lòng anh.

caelan.

caelan.

nếu em còn nhớ đến, xin hãy đừng quên anh.

nếu em chưa có ai, xin hãy chờ anh một chút.

và nếu em chưa thể thứ tha, anh hứa sẽ đem một bản thân hoàn thiện đến bên cạnh bù đắp lỗi lầm cho em.

anh chưa từng có ý định buông tay, chỉ cần em còn ở đó.

anh nhất định vẫn chọn yêu em.

"ồ caelan, anh đang nhìn gì thế ?"

tựa như tiếng gọi trong màn đêm sâu thẳm, em dường như nghe thấy tiếng anh.

patrick ở bên cạnh cùng em dạo quanh trường học cũ, đi cùng daniel mà cậu ấy tâm niệm nhất.

"lầu ba trên kia, hình như có người."

có nhiều cuộc tình nhưng không phải đều giống nhau. hắn ta thì ngọt ngào, anh ta thì lạnh lùng, daniel đối với patrick là cưng chiều lo sợ mất đi. patrick ngược lại rất nghe lời còn dịu dàng như làn sương sớm.

còn em thì sao ?

còn cuộc tình của em ?

cùng nhau bắt đầu nhưng cuộc tình của em đã sớm kết thúc. em vui cho patrick cho sự ngọt ngào của cả hai. em buồn cho chính mình cho sự vỡ nát của tình ta.

oscar.

oscar.

anh bây giờ liệu có còn nhớ đến em không ?

anh bây giờ liệu bên cạnh có còn ai ?

em chỉ là không có đủ dũng cảm, để tự mình nói ra rằng em vẫn còn yêu.

khoảnh khắc anh quay người, em muốn nói rằng em tha thứ.

nhưng mà..

em đã không.

"caelan, đó là lớp của anh osc.."

daniel vừa túm chặt tay patrick vừa che miệng cậu ấy. daniel biết patrick không cố ý bởi vì cậu ấy cũng nhớ oscar nhưng caelan chỉ cần nghe đến tên liền sẽ buồn bã như mây đen che khuất bầu trời.

"kết thúc lâu rồi, anh không sao hết."

đó là câu duy nhất em có thể nói lúc này. che lấp đi khoảng trống trong lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net