trust issue.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

suy cho cùng em tin anh là lỗi của em, tất cả là lỗi của em

ngay từ phút ban đầu khi anh nói "đừng dính vào người như anh" thì em đã không nghe còn gì. bởi em cứ mặc kệ mà cố chấp "dính" vào người như anh, tất cả cũng vẫn là lỗi do em

em không trách anh, em có là gì đâu mà trách được cơ chứ

đến lúc anh nói chia tay, anh vẫn chưa từng nói hẳn hoi một câu "anh yêu em", anh đúng chính xác là "không có cảm giác nên bình thường thôi"

tất cả là lỗi tại em, tại em tin anh, em yêu anh nên có đau cỡ nào cũng là phần của em hết, vì em yêu anh nhiều nên mới đau nhiều, mới chẳng thể quên anh thế này

em chẳng dám mở lòng với ai, chẳng dám thích ai

từ lúc em quen anh cũng 2 năm rồi, em chẳng có cảm giác với ai nổi. người ta thích em, nhưng những lúc em ở cạnh người ta, em chẳng có lấy nổi một chút rung động gì

giờ em đọc lại tin nhắn với anh, nghĩ về anh hay chỉ đơn giản là vô tình đọc được tên anh là người em như nóng lên, tim đập nhanh lắm, nhịp thở cũng dồn dập, cổ họng như nghẹn cứng lại, cảm giác khó thở, đau ngực nhiều lắm, cứ vậy rồi lại khóc, em cũng chẳng hiểu nổi chính em

em sợ khi em mở lòng với bất kì ai, em sẽ yêu họ như cách em đã yêu anh, rồi họ sẽ lại bỏ em, lại nói "không có cảm giác thì bình thường thôi", em sợ lắm

bạn em nói yêu mà có lí do thì sợ lắm, yêu là phải o cần lí do

em nhớ lúc em hỏi "sao anh lại muốn hẹn hò với em", lúc đó anh không nói vì yêu em hay thích em mà là "vì nhiều người chủ động với anh nhưng chỉ được một hai ngày, chỉ có em là khác"

đúng thật, nếu em không chủ động, anh cũng sẽ không chủ động, cuối cùng thì vẫn là do em từ đầu

là anh chưa từng yêu em nhưng tại em cố chấp, mù quáng

em chẳng biết em trong mắt anh là gì, chắc cũng chỉ là con nhỏ phiền lướt qua trong cuộc đời

vì em tin anh, nên đó là lỗi của em
nên bây giờ, em chẳng thể tin được ai.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net