Chương 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Côn thịt của Trình Chanh non nớt giống như cậu, toàn thân trắng nõn, không có một cái lông tóc, Trầm Lê nuốt nước miếng, cúi người xuống đem nó ngậm lấy trong miệng.

"Nha ha a...... Ca ca...... Bẩn ngô ha a a a a......"

Trình Chanh hoảng sợ, giơ tay muốn đẩy ra, nhưng Trầm Lê đột nhiên hút một cái, trực tiếp đem Trình Chanh hút đến mềm thân thể, ngã vào trên ghế không biết làm sao.

"Sao có thể, Nịnh Nịnh sạch sẽ như vậy, biểu ca ăn đều ăn không đủ."

Thể vị của Trình Chanh cơ hồ không có, côn thịt ngọt ngào làm Trầm Lê trầm mê trong đó.

"Ngô ha a a a...... Đừng hút ha a a...... Muốn tiểu ô ô......"

Trình Chanh nắm tóc Trầm Lê tóc, bất lực rên rỉ, run rẩy thân mình ở trong miệng Trầm Lê bắn ra.

"Ô ô tiểu đến trong miệng biểu ca, thực xin lỗi."

Khóe mắt Trình Chanh rưng rưng, xấu hổ nhìn Trầm Lê, Trầm Lê ở dưới ánh nhìn chăm chú của Trình Chanh đem tinh dịch trong miệng nuốt xuống, giơ tay nhéo mũi cậu.

"Không phải nước tiểu, Nịnh Nịnh ngốc, ngươi bắn ra chính là tinh dịch."

"Tinh dịch?"

Trình Chanh ngẩn người, tiếng khóc cũng dần dần ngừng lại, Trầm Lê đứng lên đem lưng quần chính mình cởi bỏ, phóng xuất ra cự vật của chính mình, phóng tới trước mặt Trình Chanh.

"Nịnh Nịnh có muốn nhìn xem bộ dáng của tinh dịch?"

"Muốn......"

Trình Chanh chỉ từng ở sách giáo khoa xem qua, cậu chưa từng có loát quá chính mình, cũng không biết rõ ràng tinh dịch trông như thế nào.

"Ngậm lấy nó, dùng đầu lưỡi liếm, biểu ca cho ngươi xem bộ dáng tinh dịch."

Trầm Lê thấp giọng dụ dỗ, Trình Chanh nhìn côn thịt lớn trước mặt, ngoan ngoãn mở miệng.

"Ách...... Thật mềm."

Trầm Lê thở hổn hển cúi đầu nhìn cái miệng nhỏ hồng của Trình Chanh ở côn thịt của chính mình liếm láp, trong lòng càng thêm kích động.

"Ngô ngô ngô ngô......"

Như thế nào lại lớn, Trình Chanh muốn đem côn thịt lớn nhổ ra, nhưng bị Trầm Lê ngăn lại, ngược lại đỡ đầu Trình Chanh một chút hướng chỗ sâu bên trong thẳng tiến.

"Ô ô khụ...... Ha ô ô......"

Quy đầu đỉnh tới yết hầu, Trình Chanh không thoải mái giãy giụa, Trầm Lê vội vàng ngăn lại động tác chính mình, rút côn thịt ra, ngầm bực chính mình không biết đúng mực.

"Làm đau ngươi sao?"

Trầm Lê thương tiếc hôn lên khóe mắt Trình Chanh, sắc mặt Trình Chanh đỏ bừng.

"Không, sẽ không."

Nhìn bộ dáng Trình Chanh chân tay luống cuống, Trầm Lê một lần nữa đem côn thịt đặt ở bên miệng cậu.

"Vươn đầu lưỡi tới liếm, không ngậm đi vào."

Trình Chanh nghe lời dùng đầu lưỡi nhỏ liếm thịt trụ, khuôn mặt nhỏ xinh đẹp cùng côn thịt dữ tợn giao nhau, có loại thô bạo mỹ cảm, bàn tay to của Trầm Lê vén lên quần áo Trình Chanh.

"Đây là cái gì?"

Trầm Lê vuốt ve băng vải trước ngực Trình Chanh, trong mắt mang theo nghi hoặc, Trình Chanh phản ứng rất lớn, một phen đánh bay tay Trầm Lê, che chở ngực chính mình vẻ mặt trắng bệch.

"Ô —— không cần xem, Nịnh Nịnh không phải quái vật."

Trong giọng nói Trình Chanh lộ ra tin tức làm hô hấp Trầm Lê hô hấp, bộ dáng Trình Chanh hoảng sợ làm hắn phóng nhu thân mình.

"Nịnh Nịnh chính là bảo bối của biểu ca, sao sẽ là quái vật đâu."

Trình Chanh nước mắt mông lung nhìn Trầm Lê, vẻ mặt ủy khuất.

"Bị thấy sẽ bị biểu ca chán ghét."

"Vô luận Nịnh Nịnh là bộ dáng gì, biểu ca đều sẽ không chán ghét Nịnh Nịnh, tin tưởng ta được sao?"

Trầm Lê cong lưng, ánh mắt trầm ổn mà lại kiên định, thân thể Trình Chanh căng chặt hơi thả lỏng, chần chờ nhìn Trầm Lê.

Ở dưới Trầm Lê năn nỉ ỉ ôi, Trình Chanh chậm rãi cởi ra băng vải của chính mình.

"Thật đẹp."

Bàn tay to bao phủ lên, bắt lấy một cái vú trong đó tùy ý đùa bỡn.

"Rõ ràng chính là thiên sứ, như thế nào sẽ là quái vật, biểu ca rất thích vú Nịnh Nịnh."

Si mê trong mắt Trầm Lê thực tốt an ủi tâm linh bị thương của Trình Chanh, cậu ưỡn ngực, hướng về phía tay Trầm Lê nhích lại gần.

"Biểu ca thích Nịnh Nịnh cho biểu ca sờ."

"Thật ngoan."

Trầm Lê xoa bóp ngực lớn của Trình Chanh, đem cậu một phen bế lên đặt ở trên bàn.

"Ha a a a...... Biểu ca ngón tay......"

Trình Chanh chặt lại tao huyệt, thình lình xảy ra khuếch trương làm cậu thực không được tự nhiên.

"Biểu ca muốn đem côn thịt phóng tới nơi này, chữa bệnh cho Nịnh Nịnh."

Trầm Lê trợn mắt nói dối, không ngừng khuếch trương tao huyệt Trình Chanh.

"Ách ha a a...... Thật kỳ lạ...... Biểu ca Nịnh Nịnh...... Ha a a a......"

Trình Chanh không tự chủ đem hai chân khoanh lại eo Trầm Lê, Trầm Lê rút ra ngón tay ướt dầm dề, mang ra một chỉ bạc ái muội.

"Chuẩn bị tốt sao, biểu ca muốn vào tới."

Trầm Lê hôn lấy môi Trình Chanh, côn thịt lớn chậm rãi thẳng tiến, cảm giác no căng đánh úp lại, làm cả người Trình Chanh đều tê tê dại dại.

"Hừ......"

Tầng tầng mị thịt liều mạng mút lấy côn thịt lớn đột nhiên tiến vào, Trầm Lê không kịp phòng ngừa, trực tiếp công đạo ở bên trong.

"Ha a...... Là thuốc chữa bệnh cho Nịnh Nịnh sao?"

Trình Chanh ' ngây thơ vô tội ' mở miệng, Trầm Lê trực tiếp đen mặt, mạnh mẽ xoa bóp vú Trình Chanh, há mồm ngậm ở trong miệng đùa bỡn, côn thịt lớn trong khoảng thời gian ngắn lại lần nữa tỉnh lại lên.

"Hiện tại mới chính thức bắt đầu chữa bệnh cho Nịnh Nịnh."

Trầm Lê lời còn chưa dứt, eo đã gấp không chờ nổi kích thích lên, không ngừng xâm phạm ướt dầm dề tao huyệt.

"Ha a a a a sâu quá...... Biểu ca...... A a a a a quá dùng sức......"

Trình Chanh bị thao kêu dâm, Trầm Lê bị ngôn ngữ của cậu kích thích không nhẹ, đem đầu vùi  ở hõm vai Trình Chanh, động tác trên người mau ra tàn ảnh.

"Tao huyệt Nịnh Nịnh thật mềm, muốn sướng chết biểu ca...... Hô."

"Ha a a a biểu ca...... Nịnh Nịnh trở nên thật kỳ quái......"

Cảm thụ được thân thể truyền đến sảng khoái, Trình Chanh há to miệng, nước bọt từ khóe miệng chảy xuống, hai mắt vô thần nhìn Trầm Lê.

"Nịnh Nịnh thoải mái hay không, côn thịt lớn thao sướng không sướng."

Trầm Lê bóp lấy eo Trình Chanh, đại khai đại hợp thao lộng, ngực lớn bị đâm khắp nơi loạn ném, hoảng mù hai mắt Trầm Lê.

"Thật thoải mái...... Ha a a a ca ca thật là lợi hại ngô ha a a a......"

Đôi tay Trình Chanh chống đỡ không được thân thể chính mình, ngã xuống phía sau ở trên bàn, bộ dáng ngọc thể ngang dọc dẫn tới Trầm Lê đối cậu giở trò.

"Ha a a a a...... Nịnh Nịnh lại muốn tiểu...... Ô ô ha a a......"

Tao huyệt đột nhiên chặt lại, giây tiếp theo, một dòng nước ấm tưới lên quy đầu Trầm Lê, nam nhân mới vừa phá thân gầm nhẹ một tiếng, lần thứ hai đem tinh dịch của chính mình tưới ở bên trong tao huyệt Trình Chanh.

"Ha a...... Ngô ha a...... Nóng quá."

Trình Chanh đỡ bụng nhỏ chính mình, miệng huyệt trở nên đỏ bừng, mềm lạn ngậm lấy  thịt trụ cực đại, tinh dịch thỉnh thoảng từ trong tao huyệt chảy ra, nhìn vô cùng dâm mĩ.

"Nịnh Nịnh xem, đây là tinh dịch."

Trầm Lê rút ra côn thịt, hướng huyệt nhét vào hai ngón tay, đem tao huyệt một lần nữa chặt lại bẻ ra, lượng lớn tinh dịch từ bên trong tràn ra, làm dơ tư liệu.

"A, văn kiện."

Trình Chanh chờ phản ứng lại đây, muốn chặt lại tao huyệt, phòng ngừa tinh dịch chảy ra, nề hà bị ngón tay Trầm Lê ngăn trở, chỉ có thể trơ mắt nhìn văn kiện bị làm dơ.

"Không quan hệ, biểu ca có thể lại đóng dấu một phần."

Trầm Lê nói nhẹ nhàng bâng quơ, làm hòa hoãn nội tâm bất an của Trình Chanh, làm cậu có tinh lực đem lực chú ý chuyển dời đến địa phương khác.

"Ca ca đem tinh dịch làm ra tới, có phải hay không liền trị không hết bệnh?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net