Vì sao ta không ăn cơm, bởi vì ta có thể tự quang hợp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit+Beta: Tiểu Sắc Sắc Hủ Nữ

Chu Kỳ cũng không đem việc này để ở trong lòng, hắn cho rằng đó là chuyện đương nhiên, đều là huynh đệ, giúp đỡ cho nhau không phải thật bình thường sao! Còn phân ngươi ta cái gì, đến nỗi vì sao hắn đối với người khác không có nửa phần ý tưởng như vậy mà chỉ theo dõi Cố Phàm, chính hắn cũng không suy xét, hắn vội vàng xử lý chuyển lớp, lại tìm quan hệ để đổi Cố Phàm đến phòng ngủ của mình, dù sao trong phòng ngủ đều là thẳng nam, lão nhị cùng lão tam đã có bạn gái, nhất định không có khả năng lại xảy ra chuyện như vậy đi.

Chu Kỳ tận lực đem người đặt dưới cánh chim của chính mình, nhìn chằm chằm 24 giờ, hắn cũng không tin, đám biến thái kia còn có thể sấn hư mà nhập, hắn giống như một lão mẫu cẩu hộ hài tử, ai dám mơ ước nhóc con nhà mình, hắn đều nhào lên xé nát hắn! Kết quả không nghĩ tới, nhóc con nhà mình thế nhưng mơ ước lão mẫu cẩu là hắn???

Chu Kỳ phiền đến hoàn toàn không ngủ được, muốn kéo hắn qua đánh một trận, lại sợ bị thương đến lòng tự trọng của Cố Phàm, nếu không gượng dậy nổi hậm hực thì làm sao bây giờ, lăn qua lộn lại cả đêm, cuối cùng mang theo một đôi mắt gấu trúc đứng lên, hắn thật cẩn thận mà thử Cố Phàm ngày hôm qua mơ thấy cái gì, làm sao cười vui vẻ đến như vậy?

Kết quả, Cố Phàm làm bộ làm tịch suy nghĩ nửa ngày, cười đến giống tiểu quái tinh linh: "Không nhớ rõ, đại khái cũng không phải là giấc mơ quan trọng gì đi!"

Còn không quan trọng?!! Ngươi mơ ước lão đại nhà ngươi rồi còn nói không quan trọng!! Chu Kỳ đương trường muốn đánh một cây búa ra, dạy hắn rốt cuộc cái gì gọi là không quan trọng!

Rõ ràng không nhớ là chuyện tốt, nhưng trong lòng hắn giống như bị một tảng đá lớn chắn ngang, rầu rĩ một chút cũng không thoải mái, thậm chí còn nghĩ thỏ con không lương tâm này thật tuyệt tình, để hắn bị đám biến thái kia ăn sạch sẽ luôn đi!

Nói là nói như thế, nhưng hắn vẫn nhìn chằm chằm so với bất cứ ai khác đều chặt chẽ, cũng không tự giác càng ngày càng chú ý hắn, Cố Phàm lười nhác vươn vai lộ nửa vòng eo hắn đều có thể âm thầm dư vị thật lâu, không ngừng nghĩ sờ lên là cảm giác gì, nhéo có lưu lại dấu vết không, thậm chí còn tưởng liếm lên.

Càng quá phận chính là, hắn bắt đầu không ngừng nhớ tới lần du lịch mùa thu cùng lớp trước đó, từ trước đến nay lão nhị ngốc nghếch quả nhiên không phụ sự mong đợi của mọi người mà đặt sai xe, các bạn không đủ chỗ ngồi, chỉ có thể áp sát nhau, lúc ấy Chu Kỳ không hề nghĩ ngợi ôm Cố Phàm ngồi lên đùi mình, dù sao tên kia nhìn gầy ốm không có mấy cân thịt chắc cũng không nặng, nhưng không nghĩ tới Cố Phàm nhìn gầy, nhưng thật ra có rất nhiều, quần hắn bị lõm một góc lớn ở giữa, kéo dài, lúc ấy hắn không nghĩ nhiều, chỉ cảm khái một chút, nhưng mấy ngày này hắn lại bắt đầu càng ngày càng thường xuyên nhớ tới, thậm chí bắt đầu minh bạch ý tưởng của những tên biến thái đó, chính hắn cũng nhịn không được thẳng lăng lăng nhìn chằm chằm lúc Cố Phàm đổi đồ vào buổi sáng, nhìn hắn cởi áo ngủ ra, bên trong mềm mại cùng trắng nõn, câu đến lúc ấy hắn chỉ muốn đem đầu chôn vào.

Ý tưởng của hắn càng ngày càng sâu, nhưng hắn cũng không cảm thấy có cái gì không đúng, rốt cuộc hắn là một thẳng nam có thể làm cái gì với người ta, đều là huynh đệ, người xinh đẹp đi trên đường gặp phải phần lớn bản năng nhịn không được nhìn nhiều hai lần, hắn nhìn tiểu đệ đẹp đẽ hai lần không phải thực bình thường hay sao!!

Nhưng hắn cũng chỉ dám ngẫm lại trong lòng, Cố Phàm vừa nhìn lại đây hắn liền giống như con chim cút cúi thấp đầu, rốt cuộc hắn đã chính tai nghe được Cố Phàm muốn hắn, nếu hắn không thích hắn sao muốn hắn đâu, khẳng định là đối với hắn có ý tưởng không an phận, nói không chừng vụ bạn cùng phòng đều là do hắn bịa đặt, mục đích vì cùng hắn ở bên nhau đi học cùng nhau ngủ, nghĩ như vậy, hắn còn sợ cái gì?

Nhưng mộng của hắn thực nhanh đã rách nát, mấy ngày này, bởi vì hắn luôn trốn tránh Cố Phàm, Cố Phàm tìm hắn hắn cũng không để ý tới, ban đầu Cố Phàm còn sẽ chờ hắn cùng nhau đi học, nhưng cho dù cùng một môn, Chu Kỳ cũng một mình chạy nhanh ở phía trước, giống như phía sau có chó đuổi, thường xuyên như vậy, Cố Phàm cũng lười chờ hắn, trực tiếp đi rồi.

Thời điểm chờ hắn, Chu Kỳ biệt nữu. Lúc này không đợi, hắn càng biệt nữu hơn. Thậm chí có cảm giác chính mình giống như người vợ tào khang bị tra nam vứt bỏ. Nhưng hắn lại không muốn mất mặt, đợi Cố Phàm ra ngoài, hắn liền nhảy nhót theo sau, còn làm bộ không thèm để ý mà ngó trái ngó phải, chỉ kém không viết trên mặt: "Ta cùng với ngươi không có quan hệ gì".

Vốn dĩ, ngày như vậy cũng có thể qua đi. Nhưng không nghĩ tới, hắn đi WC một lần, nhìn thấy Dục chờ Cố Phàm ở bên ngoài phòng học, hai người vui vẻ đùa giỡn, động bất động làm bộ lơ đãng nắm tay, chạm vai, thậm chí --

Cố phàm còn duỗi ngón tay trắng nõn chọc hắn!!!

Cười đến giống như đóa hoa.

Hắn tức giận trực tiếp trở về phòng ngủ, cũng chưa ăn cơm chiều, liền lên giường.

Tiếp theo, lão nhị lão tam cũng trước sau trở về, xác định hắn đã đi ngủ thoải mái chơi game, Cố Phàm là người cuối cùng về phòng ngủ, nhìn thấy trong tay hắn không mang cơm, lão nhị kỳ quái, hỏi một câu:

"Phàm Phàm đã ăn no sao, vì sao không mua cơm".

"Hưu" lỗ tai người nào đó lập tức dựng thẳng lên.

"Không đâu, ta hẹn ăn cơm".

"Ồ, có liên hoan sao, khi nào về?"

"Ân, hôm nay không trở lại" Cố Phàm cúi đầu, cười thẹn thùng.

"Nha ~" lão nhị lão tam đều phát ra một tiếng than ý vị, tuy rằng cải thìa nhà mình không biết bị heo nào trộm làm bọn họ phiền muộn, nhưng đều lớn như vậy, cũng có thể khai trai.

Chu Kỳ "Đằng" bật dậy, "Không trở lại, ngươi đi đâu!" Hắn ôm đôi tay, đầy mặt phẫn nộ.

"Khai phòng, còn có thể làm gì?" Cố Phàm chỉ lo thu thập đồ vật của chính mình, đầu cũng chưa nâng.

Còn khai phòng, ngươi nhìn xem đây chính là nói tiếng người sao, hai ngày trước còn đối với hắn đến chết đi sống lại, trong mộng đều không quên gọi hắn, hôm nay liền cùng người khác đi khai phòng???

"Ngươi không được đi!!" Chu Kỳ phẫn nộ giống như người vợ đi bắt gian.

"Vì sao?"

"Bởi vì hắn không sạch sẽ!" Chỉ cần nói dối một lần, phía sau liền sẽ càng nói càng trơn tru "Đúng! Tên Dục kia, luôn lạm giao ở ngoài, sắp liệt dương rồi, lần trước ta còn thấy hắn cùng người khác chơi np, chim đen thui!"

"A?! Vậy ta không đi" Cố Phàm không quá quan tâm"Hắn còn nói với ta chưa từng cùng người ước pháo, là lần đầu tiên đâu"

Chu Kỳ thật vừa lòng, eo không mỏi thận không đau tâm cũng không loạn, hắn thỏa mãn mà nằm lại, chuẩn bị gọi cơm hộp cho mình và Cố Phàm.

"Ngươi ăn cái gì, chúng ta cùng ăn"

"A? Ta không ăn, chờ cuộc hẹn khác".

"Hắn đều đen, ngươi còn muốn ngủ cùng hắn??"

"Không phải, Văn Học vừa mới hẹn ta".

"Ngươi còn có cuộc hẹn thứ hai???" Lần này tim Chu Kỳ trực tiếp ngừng đập, ngày thường tại sao hắn không phát hiện vòng giao tế của Chu Phàm nhiều như vậy, không đúng, hắn nhíu mày, nhớ tới di động ngày thường không ngừng chấn động của Cố Phàm, nói không chừng không chỉ có hai người, tức khắc tức giận đến tâm đau.

"Hắc hắc" Lần này Cố Phàm không có trực tiếp đáp lời, nhếch miệng cười với hắn, không nói gì.

"Ngươi cũng không được đi!"

"A? Lại như thế nào, yên tâm, lần này ta hỏi thăm rõ ràng, người ta đến tay cũng chưa từng nắm. "

"Bởi vì, bởi vì" Chu Kỳ gấp đến độ giống như con kiến bò trên chảo nóng, não loạn thành một đống hồ nhão.

"Không có nguyên nhân gì vậy ta đi trước nha."

"Không được!" Chu Kỳ lời lẽ chính đáng ngăn trở hắn: "Một đám lớp văn học đều yếu đuối mong manh, không chừng dương vật vừa nhỏ vừa giây bắn, ngươi sẽ không có khoái cảm đâu"

"Ha! Là việc này sao?" Cố Phàm không chút nào để ý vẫy vẫy tay: "Ta lớn là được rồi, cũng không phải hắn thượng ta".

"A??" Chu Kỳ nửa ngày không kịp phản ứng, nhưng Cố Phàm đã thu thập đến không sai biệt lắm, chuẩn bị đeo cặp sách lên đi ra ngoài, hắn không rảnh truy cứu việc vì sao nhìn ngươi còn yếu đuối mong manh hơn so với người ta vậy mà lại muốn làm một, chỉ phải vội vã ngăn trở: "Ngươi không phải thích cơ bắp sao! Lớp văn học của bọn họ đều không có!"

"Ngô, điều này cũng đúng" Cố Phàm dừng lại, nhưng không đợi Chu Kỳ vui vẻ, lại nghe thấy hắn chậm rì rì bổ sung thêm một câu: "Nhưng mông to, cũng có thể mà".

Nói xong vui vẻ đeo cặp sách lên mở cửa phòng ngủ ra.

"Hắn có mông to như ta sao! Hắn có cơ bắp lớn như ta sao! Hắn cái gì cũng không bằng ta. Tại sao ngươi không muốn ta?" Chu Kỳ tức giận đến không chọn ngôn ngữ, cái gì đều nói đến, nhìn vẻ mặt ngơ ngốc của Cố Phàm, càng tức giận, muốn ta chính là ngươi, bây giờ giả vờ tiểu bạch thỏ vô tội cái gì! Hắn tức giận đến lập tức ngồi dậy, mang giày vào, lôi kéo Cố Phàm: "Đi! Khai phòng đi!"

Lão nhị lão tam bị bắt chứng kiến ngây ngốc mở to mắt.

Cái gì vậy? Đối tượng cải trắng nhà mình khai phòng là nam?

Ngọa tào! Là lạn hóa nào không biết xấu hổ dụ dỗ cải trắng nhà ta lên giường?

Cái gì! Cải trắng thế nhưng còn có dự bị? Cũng quá ngưu đi!

???Vì sao lão đại nói xấu tiểu bạch kiểm nhiều lần???

!!!Lão đại thế nhưng muốn cùng cải trắng đi khai phòng!!! Quá gay nha!!!

Sợ tới mức dưa của bọn họ đều rơi hết......

▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬▬

P/s: Mười sao mới có chương mới nha mọi người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC