5:Tao giúp mày cân cả thế giới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tao giúp mày cân cả thế giới
___________________________

            Vào lớp 7,tôi có hứng thú vs môn Toán hơn 1 chút.Phải,chỉ 1 chút!Vì sao ấy hả?Vì tôi thấy chứng minh 2 tam giác bằng nhau cũng ko đến nỗi quá tệ.Mà lớp tôi lại may mắn được thầy Lộc-Hiệu phó trường và cũng là 1 giáo viên dạy giỏi Toán cấp tỉnh,nên môn Toán vs tôi ko còn quá mức nặng nề nữa.Vậy nên trong giờ Toán,bài nào xem qua có thể hiểu thì tôi "để dành" tối về xem lại,còn giờ thì ngồi tán dóc :
-Văn Uy này,2 tam giác bằng nhau nhiều như thế,trường hợp chứng minh chúng bằng nhau cũng...khá nhiều.Vậy mày thử chứng minh...tao vs mày "bằng" nhau ở những chỗ nào đi?-Tôi quay sang Văn Uy đang chăm chú làm bài bên cạnh nói.
      Cậu quay sang nhìn tôi, "soi" tôi 1 hồi,cậu phán 1 câu xanh rờn:
-Tao ko bằng mày cái gì hết!Nhưng tao biết, 80% con người mày là bằng con heo nái!
-Là sao?-Tôi chau mày khó hiểu.
-Thứ nhất,mày ngu bằng con heo nái!Thứ hai,mày béo bằng con beo nái!Thứ 3,giọng mày bằng giọng con heo nái!Thứ 4,..-Thôi dẹp!-Tôi hậm hực cắt ngang lời cậu.
-Tốt!Biết điều thì lo làm bài đi.-Nói rồi cậu trở lại vs quyển sách Toán "yêu quý" của mình.Tôi làu bàu:
-Có mày ngu thì có!Chúng ta bằng tuổi này!Bằng...bằng....hết rồi!-Tôi ỉu xìu nằm trườn ra bàn.Quả thực,tôi vs cậu khác xa nhau như mặt đất vs bầu trời vậy.
        Đang lúc "hồn vắt ngược cành cây" thì 1 giọng nói vang lên làm tôi giật nảy:
-Sen!Em đứng dậy trả lời câu hỏi này cho thầy! "Tam giác ABC cân ở A.Theo những gì em được học về tam giác cân thì suy ra được những điều gì?Và trong trường hợp trên,em sẽ chọn giả thiết nào vừa rút ra được về tam giác cân để chứng minh 2 tam giác EFD và MNO bằng nhau?"-Thấy tôi nằm dài ra bàn,thầy Lộc nghiêm giọng nói luôn 1 hơi dài.Theo lẽ thường,"đề càng dài thì bài càng dễ"!Nhưng lúc này thì đầu tôi xoay như chong chóng,tim đập thình thịch:-"Nãy giờ có để ý bài đâu đòi trả lời!?Giờ có mà trả lời bằng niềm tin à?-Tôi than thầm.
-Để em nghĩ đã thầy.-Tôi tìm cách kéo dài thời gian.Huých huých khuỷu tay Văn Uy,nhưng cậu làm thinh,khiến tôi vừa sợ,vừa lo,vừa tức muốn sôi máu!
-Sao?Trả lời hay là bị ghi vào sổ đầu bài vì tội làm việc riêng trong giờ học?-Thấy tôi..."nghĩ" lâu quá,thầy Lộc bắt đầu hối.
      "Trời ạ!Khốn nạn!Sổ đầu bài!Sổ đầu bài!Bà hận mày!Hận ko thể xé nhỏ mày ra mà quăng cho...lửa nó "ăn"!!!"
    Bất quá,tôi đành làm liều,đánh cược trả lời 1 phen:
-Dạ thưa thầy...Tam giác ABC cân ở A,suy ra...Tam giác ABC ko cân ở B, và cũng ko cân ở C!!!Trong trường hợp trên,ta nên...chọn giả thiết nào trong 2 giả thiết trên đều được ạ!!!
  1s...
    2s...
      3s...
-Haha!Há há!-*Bộp bộp!*Trời ạ!Haha!-Mấy đứa trong lớp tôi bắt đầu vỗ tay,cười lăn lê bò trườn,phải gọi là "cười như chưa từng được cười",cười quên cả trời đất,trăng sao,đến nhỏ Thảo cũng cười đến quên cả..."hình tượng"!Tôi quay sang Văn Uy thì thấy cậu ta đang trợn mắt lên nhìn tôi như thể....tôi là người ngoài hành tinh rớt xuống đây vậy.Ngó lên bàn giáo viên thì...Ối mẹ ơi!Thầy Lộc 1 bộ mặt đen thui như đáy nồi,may mà ổng ko đeo kính,chứ ko cái kính cũng bị con mắt rực lửa của ổng làm vỡ từ lâu rồi!
       Và sau đó thế nào thì các bạn cũng đoán được rồi nhỉ?Ổng gõ thước cái "Rầm!!!" xuống bàn.(Tội nghiệp cái thước gỗ + cái bàn gỗ,chắc chúng đau lắm! :"> ) Cái lũ "khỉ" đang cười ngặt nghẽo đó liền im bặt.Cuối cùng là phán quyết "tử hình" của "toà án tối cao"!
-Bạn nào cầm sổ Nhật ký của lớp?Ghi vào!'Bạn Trần Thị Hương Sen trong giờ học làm việc riêng!Ko học bài cũ!'
Cuối tuần nói vs cô chủ nhiệm hạ 1 bậc hạnh kiểm tháng này của bạn ấy!Tuần sau phê bình trước cờ!-Vừa nói ổng vừa cầm bút viết viết cái gì đó vào sổ đầu bài.Lúc đó tôi biết chắc là...món cháo "roi lươn" của mẹ tôi đang chờ cái "mông" của tôi về "xơi" rồi!
        Suốt thời gian còn lại của tiết học,tôi phải đứng!Coi bộ lần này ông Lộc ổng dận lắm rồi!Sau đó,chữa bài thì tôi mới biết câu trả lời đúng là thế này:
-"Tam giác ABC cân ở A,suy ra 2 trường hợp.Thứ nhất,2 cạnh bên(AB và AC)của tam giác đó bằng nhau.Thứ 2, hai góc bên (góc B và góc C ) của tam giác đó bằng nhau.Trong bài toán này,vì chứng minh 2 tam giác bằng nhau theo trường hợp g.g.g (góc-góc-góc) nên sẽ chọn giả thiết thứ 2 (hai góc bên bằng nhau)."
       Uầy!Tôi nhớ rõ là sẽ suy ra 2 trường hợp mà!Nên tôi mới đánh liều trả lời như vậy.Ai dè...Haizzz...Tôi cũng  "phục "trí nhớ của tôi quá!
        Thế là ra về,Văn Uy đi bên tôi cười chán chê rồi lại chửi tôi lên bờ xuống ruộng!
-Bài đó dễ như thế,lần trước ở nhà tao cũng hướng dẫn mày làm rồi mà sao mày ngu lâu dốt bền khó đào tạo thế!?
     Tôi lườm cậu 1 cái dài cả cây số:
-Ờ!Biết tao "ngu lâu dốt bền khó đào tạo" rồi mà lúc đó tao nhờ mày nhắc bài hộ thì ko nhắc!
-Bài đó dễ,tao lại mới chỉ cho mày hôm qua.Ko ngờ tới...mày lại ngu vượt quá sức tưởng tượng của tao như vậy!
       Tôi tính mở miệng văng tục,chửi cậu là "chó" như tôi vẫn hay làm vs tk Dương,nhưng tôi sợ bị cậu dận nên đành ôm 1 bụng tức,miệng câm như hến.
       Thấy tôi dận,cậu khẽ huých tay tôi:
-Này!
-Gì!?-Tôi đáp nhưng vẫn ko quay sang nhìn cậu.
-Tao biết,ngoài 2 cái giả thiết mà hồi nãy thầy Lộc suy ra từ tam giác cân ấy,vẫn còn thiếu 1 cái nữa.
       Nghe bảo thầy Lộc có "thiếu" sót,2 mắt tôi sáng quắc như 2 cái bóng đèn 400W :
-Là gì!?
-Là...Tam giác ABC cân ở A,thì suy ra...Tao giúp mày cân cả ghế giới!-Lúc nói xong câu này,tôi để ý mặt cậu hơi đỏ thì phải,tôi nhìn thì cậu liền ngoảnh đi nơi khác.
-Ừ...Tao cũng thấy cái này quen quen...Hình như nghe thấy hay đọc ở đâu rồi ấy!-Tôi cố nhớ.
-Ừm!Tối về mày chịu khó dở sách ra tìm cho kĩ từng chữ 1.Tìm thấy phải đưa lên "kiện" vs thầy Lộc liền!
-Được!Tao sẽ cố!-Nói rồi tôi co tay lại,bàn tay nắm thành quyền giống như trong phim người ta hay làm để thể hiện ý chí quyết tâm.
    Đoạn,sắp tới cổng nhà,tôi nghiêng người sang phía cậu:
-"Chụt!"-Tôi hôn nhẹ lên má cậu rồi chạy vụt lên phía trước,hươ hươ 2 tay lên cao:
-Tạm biệt!Cảm ơn cậu nha!Tối tớ nhất định sẽ tìm kĩ.Hẹn mai gặp.-Nói rồi tôi ôm 2 má nóng bừng chạy vào nhà.Lúc vào tới cổng,tôi trốn sau cánh cổng,ổn định lại nhịp thở .Tôi từ từ chui nửa đầu ra ngó về phía cậu,thấy cậu vẫn đứng như trời trồng ở đó,bàn tay phải đang đặt lên chỗ má lúc nãy tôi vừa hôn lên.Do tôi đứng khá xa nên hoa mắt hay sao ấy,cậu...đang cười!?

          Tối đó,tôi dở quyển sách Toán ra "soi" từng chữ 1.Nhưng hỡi ôi!Tôi "cày" tới tận 1h sáng vs hi vọng ngày mai có thể lên "kiện" thầy Lộc cho ổng bẽ mặt!Ai ngờ...Trước lúc đi ngủ,tôi tranh thủ lấy quyển ghi chép mấy câu trích Ngôn tình hay ra đọc lại.Đập vào mắt tôi,ngay trang đầu,dòng đầu tiên chính là câu đó!Chắc chắn là cậu ấy đọc trộm quyển ghi chép của tôi!
       Trời ạ!!!Ra là mình bị lừa!!!Phan Văn Uy !!!Mai mày chết vs tao!!!

      
        Đó là tôi to mồm thế,chứ sáng ra,nghĩ lại chuyện mình hôn...má cậu ấy,cậu ấy...nói "cân cả thế giới" giúp tôi ,mặc dù biết cậu là cố ý chọc tôi,nhưng tôi vẫn vui.Sáng ra gặp cậu ấy đang đứng trước cổng đợi tôi...
-*BỤP!!!*-Bao nhiêu "sát khí" của tôi đều tan thành mây khói,thay vào đó là nhịp tim đập nhanh tưởng như sắp nổ tung,hai má nóng hừng hực!Tôi cố tỏ ra bình thường,lâu lâu liếc nhìn cậu ấy thì...Trời đất quỷ thần ơi!Cậu ta tỉnh khô,mặt ko có lấy 1 chút biểu cảm,bộ dạng hết sức bình thường,như chưa từng có chuyện...tôi hôn má cậu ấy!Ko những thế,cậu ấy còn chọc quê tôi:
-Sao rồi?Đã tìm thấy câu hôm qua tao nói chưa?
       Nhìn cái bộ dạng cười đểu của cậu ta mà muốn nhào vào đấm cho vỡ mồm !Nhưng tôi chỉ còn nước liếc cậu ta tới nỗi áo cậu ta chỉ thiếu nước muốn bốc cháy!Thế mà cậu ta cứ cười ha hả!Đúng là đáng hận!Đáng hận!!!

      Nhưng hoá ra cậu ấy lừa tôi như vậy là có mục đích.Ngay hôm đó,khi tới lớp,môn Toán của thầy Lộc đã chễm chệ "ngồi" ngay tiết đầu!Quả nhiên,ổng gọi tôi lên trả bài.Do tối qua tôi "cày" cái quyển SGK Toán ấy đến nát bét nên lúc đó tôi trả lời lưu loát.Ko chỉ ông Lộc,mà cả lớp (à,ngoại trừ Văn Uy) đều trố mắt ra nhìn,như ko tin đây là sự thật.Cũng đúng thôi!Đến cái bài đơn giản hôm qua,thầy Lộc "mớm" cho tôi từng tí 1 vậy rồi,mà tôi còn ko trả lời được.Lại còn trả lời cái gì ko đâu,vậy mà giờ trả bài "ngon lành"!Một con 10 đỏ chót trong sổ điểm chính là bằng chứng cho cái gọi là "kỳ tích" ấy!Tuy vậy,ông Lộc vẫn còn truy bài tôi tới 5;6 lần liên tiếp sau đó.Thấy tôi lần nào cũng trả lời tốt,được toàn 9 vs 10,ổng mới tha cho!Đúng là chúa đa nghi!Chúa bắt bẻ học sinh mà!(Nhưng trong số các thầy cô dạy tôi năm lớp 7,tôi vẫn quý ổng nhất!Vì ổng dạy nghiêm,"công tư phân minh"!Lại còn dạy rất chi là dễ hiểu nữa!Và điều quan trọng hơn hết,là bài tập ổng giao về nhà rất ít,toàn mấy bài cơ bản nên tôi "xử lý" ngon ơ!)
         Từ hôm đó đến hết năm lớp 7,môn Toán vs tôi trở nên "dễ nuốt" hơn!Công lớn nhất phải kể đến là của "thầy" Uy!Và 1 đêm "cày" sách miệt mài của tôi!Thật đúng là ko uổng nụ hôn...má của tôi dành cho cậu mà!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net