26.Bữa tối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau Đức Duy dậy từ sớm để chuẩn bị đi học. Tiếng chuông vang lên cũng là lúc thân ảnh to lớn xoay người tắt đi. Cậu mắt nhắm mắt mở quay sang ôm eo em rồi hôn lên trán em một cái.

" Quang Anh làm việc ngoan nhé, đợi em về, em yêu Quang Anh "

Cậu cười một cái rồi ngồi dậy rời khởi phòng. Mãi đến khi cậu đi học được một lúc rồi thân ảnh bé nhỏ trên giường mới tỉnh giấc, em cắn răng ngồi dậy nhưng cái eo như không muốn em ngồi dậy vậy, hạ thân của em vẫn còn đau lắm. Đấu tranh mãi em mới đứng dậy được, đi đến đâu em bấu víu đến đấy, mãi mới vào được nhà vệ sinh. Có vẻ cuộc hoan ái đêm qua đã làm tướng đi của em trông có chút...kì cục. Đứng trong nhà vệ sinh em loay hoay không biết nên che vết bầm trên tay với mấy vết hickey kiểu gì, lòng thầm chửi chó Đức Duy đánh dấu chi chít quanh cổ em.

Sau vài phút (tiếng) em quyết định mặc áo giữ nhiệt cổ lọ bên trong bộ đồng phục, vấn đề ngoại hình đã được giải quyết. Vấn đề tiếp theo, dáng đi...

Em không thể nào đi hai hàng thế này ra ngoài được. Thôi kệ đi chắc chiều là hết, thế là em lười biếng nằm xuống giường ngủ đến buổi chiều luôn mới chịu dậy ra ngoài làm việc.

--------------

5h chiều lúc Đức Duy cùng Minh Ngọc đi học về

Hôm nay cậu về đến nhà lại không thấy em ra đón, đợi cô ả đi lên phòng trước cậu mới quay sang hỏi một người hầu khác

" Quang Anh đâu? "

" Dạ thưa cậu ấy đang nấu ăn trong bếp "

" Nấu ăn? "

" Cậu ấy nói muốn làm việc đó nên... "

" Ừm tôi biết rồi "

Cậu gật đầu đứng dậy tiến vào trong bếp, đứng ở cửa cậu dùng ánh mắt ra lệnh cho những người hầu khác rời đi, họ cũng hiểu ý rời đi hết chỉ còn em vẫn đang tập trung nấu nướng. Cậu tiến lại gần ôm lấy eo em khiến giật mình dừng hành động mình đang làm lại liếc về sau.

" Sao thế nấu đi chứ "

" Anh hết đau chưa? "

" Hôm nay anh có ăn sáng không? "

" Sao em hỏi không trả lời? "

Một loạt câu hỏi được đặt ra nhưng đáp lại cậu chỉ là sự im lặng của em, cậu mất kiên nhẫn cầm lấy một bên vai của em xoay mạnh lại rồi bế em ngồi lên thành bếp tay ôm lấy eo nhỏ vẫn còn hơi nhói của em.

" Sao em hỏi không trả lời "

"..."

" Hả!? "

Cậu kéo eo em áp sát vào cơ thể mình, mắt dán chặt vào đôi môi căng hồng có vài vết rách của em.

"..."

" Anh thích bướng đúng không, được em cho anh bướng "

Cậu nắm lấy cằm em mạnh bạo chiếm lấy môi nhỏ không thương tiếc mà dày vò cắn xé, em khó chịu dùng tay muốn đẩy ra nhưng bị cậu cầm lấy hai tay để lên đỉnh đầu. Môi nhỏ cứ thế bị cậu hành hạ đến đỏ lừ, bật cả máu. Chiếc lưỡi tinh nghịch cũng liên tục cảm nhận được vị máu trên môi em, nó tham lam mà càn quét xung quanh khoang miệng rồi tìm kiếm chiếc lưỡi của em. Cảm nhận được hơi thở của em dần trở nên gấp gáp cậu mới nhả ra còn kéo theo một sợi chỉ bạc dài. Vừa dứt khỏi nụ hôn em liền thở hồng hộc như sắp ngạt khí đến nơi.

" Buông tôi ra "

" Không thích "

" Vô liêm sỉ "

Cậu không nói chỉ nhếch mép một cái kéo áo em lên cắn mạnh vào núm ti của em làm em rên lớn một cái rồi nhanh chóng đỏ mặt mà bịt miệng mình lại

" Áa~! C...cậu đang làm gì vậy hả "

" Không sướng sao? Anh vừa rên rất thỏa mãn còn gì "

" Mất dạy, vô sỉ, cút ra "

" Càng chửi em càng thích "

Cậu vừa định cắn tiếp bên còn lại thì có người gõ cửa kính

" Mẹ nó "

Cậu thả hai tay em ra, ôm lấy eo em kéo lại hôn cái chụt lên môi em rồi quay người lại nhìn chú Phúc đang đứng ngoài cửa.

" Em không thích nhắc lại nhiều lần đâu Quang Anh, bé hiểu tính em mà "

Cậu nói xong thì rời đi, sau khi cậu rời đi chú Phúc mới tiến vào hỏi han em.

" Cháu không sao chứ Quang Anh? "

" À-dạ cháu không sao "

" Thật không chú thấy cháu không ổn lắm đâu "

Chắc chắn là không ổn rồi, quần áo thì xộc xệch, môi thì rách sưng chảy cả máu, ổn mới lạ.

" Cháu thật sự không sao mà, chú yên tâm "

" Ừm, dọn cơm đi nhé, chú ra gọi cô cậu chủ "

" Vâng "

Em chỉnh lại quần áo rồi bê thức ăn ra bàn

-------------

Một lúc sau cậu đi vào. Lúc nãy Minh Ngọc đã cùng bạn bè ra ngoài ăn nên giờ chỉ có cậu ăn một mình. Cậu ngồi xuống đúng lúc em đang bê bát cơm ra chỗ cậu

" Anh ngồi xuống cùng ăn đi "

" Lát tôi sẽ ăn "

" Em nói anh ngồi xuống ăn đi "

" Tôi sẽ- "

Chẳng đợi em trả lời xong cậu lập tức cầm lấy tay em kéo xuống để em ngồi cạnh mình.

" Này Đức- "

" Mang cho anh ấy một bát cơm canh và đũa ra đây "

" Tôi đã nói là- "

" Mai anh có muốn làm nữa không Quang Anh? "

Em nghe vậy thì cũng ngồi im không nhúc nhích đợi người mang đồ ra. Trong suốt bữa ăn cậu liên tục sờ soạng cơ thể em, thi thoảng cậu còn 'vô tình' lướt qua hay chạm vào thân dưới của em làm em ăn không nổi, mặt đỏ bừng như sắp nổ tung đến nơi. Cậu đang định ấn vào lỗ nhỏ của em nhưng bị em hất tay ra với vẻ mặt khó chịu làm cậu bực theo luôn, cậu đập đũa xuống bàn rồi lại hất cằm cho người hầu đi hết, họ cũng lịch sự rời đi còn không quên kéo rèm, họ cũng quá hiểu Hoàng Đức Duy này rồi.

" Đức Duy không phải, tôi không cố ý tôi- Ưm!"

Em cố gắng giải thích nhưng mọi thứ là vô nghĩa. Cậu bế em lên cho em ngồi trên đùi mặt đối mặt với mình. Một tay ôm lấy gáy em ép em vào nụ hôn sâu, một tay cậu mò vào trong áo em xoa nắn từ eo nhỏ lên đến ngực rồi xoa nắn hai núm vú đang căng cứng. Hết gẩy rồi lại kéo ấn, công nhận kĩ thuật của cậu rất điệu nghệ, chỉ mỗi thế cũng có thể làm cho em suýt lên đỉnh mấy lần. Em bị chạm vào điểm nhạy cảm như mất hết sức lực chẳng thể phản kháng, chỉ biết thốt ra mấy tiếng rên rỉ nơi cổ họng thôi. Hết trêu đùa ngực em cậu lại bóp nắn mông cong rồi chạm vào lỗ nhỏ của em. Sự kích thích bên ngoài làm em khó chịu đến phát điên

" Hức-ư Đức Duy, aa~ tôi khó chịu lắm, ưm..~ "

" Anh khó chịu á, khó chịu ở đâu, đây à "

Cậu vừa nói vừa ấn mạnh vào lỗ nhỏ mấy lần làm em rên lên với vẻ mặt thỏa mãn.

" Đúng, ứm..ư ch-chỗ đó "

" Em chả biết, hay anh chỉ cho em đi? "

Tên chó Hoàng Đức Duy gian manh, Đức Duy là đang ép em trở nên damdang à? Em bị dục vọng lu mờ lý trí, em cầm lấy tay cậu cho vào quần rồi đâm thẳng một ngón tay vào lỗ nhỏ đang rỉ nước dâm thấm đẫm cả quần.

" Á..aa~ Sướng chết mất~ "

" Mẹ nó anh dâm thật đấy "

Cậu điên cuồng chọc ngoáy bên trong em thi thoảng còn dùng móng tay cọ nhẹ bên trong làm em tê dại cả đầu óc. 1 ngón 2 ngón rồi 3 ngón, lỗ nhỏ như thể đang mút mát từng ngón tay của cậu vậy, đạt được cái này em lại muốn một thứ to lớn hơn liền chơi liều mà dùng mông cọ vào đũng quần đang phồng to của cậu.

" Hửm? Anh bé muốn gì đây "

" Ư..muốn cái này cơ..ức..aa"

" Vậy phải gọi thế nào "

" Đức Duy "

" Hoàng Đức Duy '

" Ch-chồng yêu~ "

" Ơi em đây "

Nghe được câu trả lời hài lòng cậu lập tức cởi quần của cả hai ra vứt xuống sàn, không ngần ngại mà kéo eo em xuống làm nó đâm sâu vào bên trong em.

" Nhún đi bé yêu "

" Hức..ư đau lắm "

" Muốn sướng thì phải chịu đau một chút chứ đúng không, nhanh nào "

Em rụt rè nhấc hông lên rồi lạu ngồi thụp xuống, cứ thế nhanh dần nhanh dần, tư thế này làm em phát điên vì sướng mất. Càng ngày càng dâm rồi. Em cứ thế nhấp hông dù đã bắn mấy lần lên áo cậu nhưng cậu vẫn chưa hề bắn. Chân của em cũng đã mỏi nhừ rồi, không chống nổi nữa

" Hức tôi...ưm..aa mệt lắm "

" Xưng hô thế nào "

" Hức..ư..bé mệt...ưm..ha..aa"

" Chết tiệt anh đang quyến rũ em đấy à "

Cậu dùng tay gạt mấy cái đĩa với bát sang một bên rồi đè em ra bàn, tốc độ thúc càng lúc càng nhanh, cậu thúc mạnh một cái rồi bắn hết vào trong em. Vừa xong cậu đã gục mặt vào hõm cổ em rồi

" Ha..aa cậu..t-tránh ra "

" Ơ kìa bé phũ thế, mới gọi chồng yêu xong, lợi dụng xong rồi bỏ hả "

" Ừ, rút cái của nợ kia ra mau "

" Không đấy, để thế luôn "

Cậu cố tình thúc mạnh một cái làm em giật nảy mình

" Á! Đồ điên này rút ra "

" Anh gọi em là gì? "

" Hoàng Đức Duy "

Vừa dứt câu cậu liền thúc một cái nữa làm em la toáng lên

" Aah~ chồng..chồng yêu tha bé "

" Thế mới ngoan chứ "

Cậu hôn cái chóc lên môi em rồi rút dv ra.

------------
Đoạn sau thế nào mọi người tự tưởng tượng nhóe😺 Siêng quá ngày đăng 2 chap luôn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net