Mdla q13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Hoa.

Ngưu Lệ Hoa quả nhiên nghe lời, lớn tiếng rên rỉ, lớn tiếng khen ngợi, biểu hiện ra hình ảnh một nữ nhân buông thả, khiến cho Tiểu Thiền vừa sợ vừa buồn.

Tiểu Thiền từ phía dưới Ngưu Lệ Hoa bò dậy, ngồi qua một bên. Nàng cầm y phục che kín những bộ vị mê người, khẩn trương và khổ sở nhìn chủ nhân mình bị kiền. Nàng chứng kiến vẻ dâm đãng của Ngưu Lệ Hoa, nghe được những tiếng rên la đó, vô cùng bất mãn. Nàng cho rằng Ngưu Lệ Hoa chỉ thuộc về mình, không thể bị người khác đoạt lấy. Nàng sinh ra tức giận với Tiểu Ngưu, hận không thể lập tức giết chết hắn. Nàng nghĩ chính hắn đã cướp đi sủng ái vốn thuộc về mình từ Ngưu Lệ Hoa, âu cũng là ngày kết thúc chuyện tốt giữa hai người.

Nhãn thần nàng nhìn chằm chằm vào Tiểu Ngưu, tràn đầy tức giận; một hồi lại quay sang Ngưu Lệ Hoa, có mấy phần u oán. Nàng không tin nổi Ngưu Lệ Hoa còn có thể dâm đãng tới độ này, nàng ta với mình còn chưa bao giờ thể hiện ra như vậy. Vẻ phóng đãng của nàng có thể làm kinh động cả Thiên Sơn.

Tiểu Ngưu vừa chơi Ngưu Lệ Hoa, vừa hướng Tiểu Thiền làm cái mặt quỷ, vẻ biến hóa không ngừng trên mặt Tiểu Thiền khiến hắn cảm thấy rất hứng thú. Đến khi Ngưu Lệ Hoa vong tình kêu lên: "Tiểu Ngưu, Tiểu Ngưu nha, ta đời này chỉ thích mình ngươi thôi. Ngươi làm mạnh hơn chút nữa đi, ta sắp không được rồi....Ư..."

Tiểu Thiền mặt biến sắc, trong lòng một trận đau xót, cánh tay buông lỏng, bộ y phục đang che chắn trên người rớt xuống lộ ra thân thể mỹ miều.

Bầu ngực của nàng lúc này đây đang ở trước mắt Tiểu Ngưu, trắng trắng, tròn tròn, hai hạt trân châu hồng hồng mê người. Vì tâm tình Tiểu Thiền đang trong trạng thái kích động, thân thể mềm mại cứ liên tục run rẩy, hai nãi tử cũng rung động theo như hai tiểu bạch thỏ đang nhún nhảy.

Tiểu Ngưu kiền Ngưu Lệ Hoa, lại nhìn qua hai tiểu bạch thỏ trên người Tiểu Thiền, nếu có thể thỏa sức chơi đùa thì thật tốt! Suy nghĩ lung tung, chợt quên khống chế bản thân.

Vì vậy hắn không kìm nổi nữa, sau mười mấy cú nắc mãnh liệt nhất, rùng mình bắn ra. Bắn cho Ngưu Lệ Hoa rên rỉ thật lâu không dứt.

Ngưu Lệ Hoa ngồi dậy tò mò quan sát Tiểu Ngưu: "Sao thế? Mới tí đã ra rồi, người ta còn chưa sướng đủ nữa! Bình thường chàng đâu có như vậy, ít nhất cũng phải một đêm kim thương không ngã nha!"

Mặt Tiểu Ngưu đỏ lên, giải thích: "Hôm nay quá kích thích, có thể vì có người thứ ba ở đây!"

Ngưu Lệ Hoa quay đầu nhìn Tiểu Thiền, Tiểu Thiền vội vã đem thân thể che đậy. Nàng cười ha ha một tiếng, cười đến mức rung rinh cả người, vô cùng mê người. Nàng chăm chú nhìn Tiểu Ngưu, mị hoặc nói: "Tiểu Ngưu à, ngươi có phải nổi lên ý đồ xấu xa với Tiểu Thiền nhà chúng ta đúng không? Thành thật khai ra mau."

Không đợi Tiểu Ngưu hồi đáp, Tiểu Thiền kêu lên: "Xú nam nhân, ta không mượn ngươi đụng đến thân thể của ta. Người ta chỉ thuộc về Ngưu tỷ tỷ, không phải là ngươi."

Tiểu Ngưu nhếch miệng cười châm biến: "Chớ tự coi mình thánh khiết như tiên nữ. Ngày hôm đó trong nhà trọ, ngươi còn cùng ta thân thiết đó thôi? Ngươi hình như còn liếm cái đó của ta thì phải?" Tiểu Ngưu vừa nói vừa chỉ chỉ nhục côn. Lúc này nó đang mềm oặt rủ xuống, trên đó còn dính lại chút ái dịch, bộ dáng như đã chết.

Tiểu Thiền trợn mắt nhìn Tiểu Ngưu, quay sang Ngưu Lệ Hoa làm nũng: "Ngưu tỷ tỷ, hắn nói hưu nói vượn. Lúc ấy ta bị hắn cưỡng ép, ngươi không biết tên này xấu xa tới mức nào đâu, hắn thấy ta dáng dấp xinh đẹp, liền nổi lên dâm ý. Ngươi phải thay ta giáo huấn hắn một chút."

"Dáng người ngươi xinh đẹp thật, nhưng không phải ta nổi lên tà ý. Ngược lại là ngươi thấy ma đao, nổi lên ý muốn chiếm đoạt, dùng sắc đẹp câu dẫn hòng cướp đi đao của ta. Ta nói không sai chứ? Nếu không ngươi tại sao có thể đem ma đao thu vào tay." Tiểu Ngưu cười hắc hắc.

Tiểu Thiền mắng to: "Thúi lắm, thúi lắm, nói như chó phóng thí." Dưới sự kích động đầu Tiểu Thiền không ngừng lắc nguầy nguậy, cả người đứng thẳng lên, ở trên giường như đang phát uy với Tiểu Ngưu. Chỉ là vừa đứng dậy đã lộ ra hai bắp đùi nõn nà làm người ta say đắm.

Ngưu Lệ Hoa khoát tay chặn lại: "Đủ rồi, đừng ầm ĩ nữa, chuyện trước kia coi như xóa bỏ. Tiểu Thiền, ngồi xuống đây."

Tiểu Thiền vẫn không nghe lời, chống chế: "Ngưu tỷ tỷ, ta muốn đi khỏi đây, ta không muốn cùng tên này ở trong một nhà. Hắn là nam nhân ta ghét nhất, cũng là địch nhân của tà phái chúng ta. Ở trên Lao Sơn, nếu không phải do hắn làm loạn, những tên chính đạo ngụy quân tử kia đã sớm bị giết sạch."

Tiểu Ngưu nghe nàng nhắc tới chuyện này, chỉ cười lạnh: "Coi như có thể giết sạch, thế ngươi đã coi tà phái cần phải chết bao nhiêu người chưa? Giết địch một ngàn, mình chết năm trăm." Ngưu Lệ Hoa không tranh cãi về vấn đề này, chỉ nói: "Tiểu Thiền, không cần đi nữa, tối nay còn chưa vui vẻ xong! Ngồi xuống nghỉ ngơi một chút, chúng ta chơi tiếp."

Lệnh của Ngưu Lệ Hoa, Tiểu Thiền không dám không nghe, chỉ đành trợn mắt với Tiểu Ngưu rồi ngồi xuống. Trước mặt xú nam nhân này, Tiểu Thiền luôn có chút mất tự nhiên.

Nàng không muốn để hắn thấy mình lõa thể, càng không muốn cho hắn thấy dáng vẻ phóng đãng của mình. Có thể nghĩ mà không thể làm, lời nói của Ngưu Lệ Hoa chính là thánh chỉ a!"

Ngưu Lệ Hoa mỉm cười kéo tay Tiểu Ngưu, quan tâm hỏi: "Tiểu Ngưu à, chàng còn có thể tái chiến không? Thôi thì tối nay đến đây chấm dứt vậy!"

Tiểu Ngưu tự tin cười với nàng: "Dĩ nhiên có thể. Nàng cũng biết rồi, kim thương của ta chính là bất khả chiến bại!"

Ngưu Lệ Hoa mang theo lãng cười, nhìn nhìn Tiểu Ngưu cây gậy, nói: "Ngươi xem nó như vậy yên ba, cùng con tiểu trùng tử tựa như, muốn làm cũng kiền không được nha!"

Tiểu Ngưu bổ sung: "Nó rất nhanh có thể đứng lên, không tin nàng hãy nhìn thêm một lát nữa! Ngoài miệng nói vậy nhưng trong lòng thầm kêu: 'Đứng lên, đứng lên, mau dậy đi nha! Đây không phải lúc làm biếng. Ngươi đừng làm ta mất thể diện trước mặt mỹ nữ chứ. Đây chính là sỉ nhục lớn nhất của nam nhân. Trong lòng hắn kêu lên cả trăm lần, nhưng vật kia vẫn không nghe lời, vẫn rủ oặt bất động như đã chết.

Bên kia Tiểu Thiền chứng kiến cảnh này liền cười khẩy: "Ta nghe nói trong cung đang tuyển thái giám, ta thấy ngươi nên đi danh đi! Làm tốt còn có thể phục vụ hoàng hậu nương nương nha!" Vừa nói chuyện đã che miệng cười ha hả.

Tiểu Ngưu tức khí phản bác: "Ngươi nếu vào cung làm cung nữ, ta sẽ ghi danh làm thái giám, chúng ta vừa dịp chơi 'Đối thực' ."

Ngưu Lệ Hoa cảm thấy buồn cười, chỉ nói: "Hai người các ngươi, thật là kiếp trước có thù, kiếp này làm oan gia a! Nếu nói các ngươi cả ngày ở chung một chỗ, nhất định rất thú vị." "Còn lâu." Tiểu Ngưu và Tiểu Thiền đưa mắt nhìn nhau, không hẹn mà cùng hét lớn.

Ngưu Lệ Hoa cười vui vẻ, sau đó để cho Tiểu Ngưu ngồi trên mép giường nghỉ ngơi. Nhưng sau khi nghỉ ngơi một chút, kim thương vẫn chưa có khởi sắc.

Ngưu Lệ Hoa chăm chú quan sát tiểu bổng tử, không ngẩng mặt lên mà nói: "Ngươi hôm nay làm sao vậy? Trước kia đâu có như thế này?"

Tiểu Ngưu chỉ biết cười khổ: "Từ khi ta xuất súng tới nay, chưa bao giờ trải qua thời điểm này. Ta nghĩ có thể bị người khác chọc tức nên như thế!" Dứt lời nhìn lướt qua Tiểu Thiền bên cạnh.

Nàng lập tức phản ứng: "Ngưu tỷ tỷ, đừng nghe hắn nói lung tung. Chính hắn không được, còn đổ lên người ta! Ta thấy do hắn kiếp trước nhất định là một thái giám, cho nên kiếp này mới bất lực." Nói đến đây lại cười hì hì, so với lúc lượm được ngân lượng còn cao hứng hơn!

Tiểu Ngưu đang muốn phản kích, Ngưu Lệ Hoa đã khoát tay chặn lại: "Nàng là tiểu hài tử, chớ cùng so đo với nàng. Nào, để ta giúp ngươi một chút! Nói xong liền ngồi bên cạnh Tiểu Ngưu, đưa tay nắm lấy nhục côn, vô cùng yêu thương chơi đùa.

Ngưu Lệ Hoa vừa cầm vừa xoa nắn rất nhẹ nhàng, ngay cả hai trái trứng cũng không buông tha. Tiểu Ngưu từ động tác của nàng có thể cảm nhận tình ý cùng nhu tình vô hạn.

Hắn cảm kích nghênh đón ánh mắt của nàng.

Đôi mắt lam nhu hòa kia rõ ràng đang nói, đừng lo, dù ngựa tốt cũng có lúc suy yếu. Việc này không tính là gì, ta nhất định giúp ngươi đòi lại mặt mũi.

Tiểu Ngưu cũng rất phối hợp, hai chân dang rộng thuận theo động tác của nàng. Ngón tay của nàng như đang đánh đàn, nhiệt hỏa từ ngón tay truyền tới người Tiểu Ngưu khiến hắn có chút rung động. Chẳng qua khi ánh mắt của hắn rơi trên người Tiểu Thiền, xung động liền hóa thành phiền não.

Tiểu Thiền cố ý làm khó Tiểu Ngưu, thỉnh thoảng cau mày với hắn, ánh mắt đó gây ra cho hắn chút tức khí.

Chuyện này lọt vào mắt Ngưu Lệ Hoa, trong chớp nhoáng nàng liền có chủ ý. Nàng di dời ánh mắt sang Tiểu Thiền, nói như ra lệnh: "Tiểu Thiền à, giúp ta một chuyện nho nhỏ có được hay không?"

"Ngưu tỷ tỷ có gì cứ nói, ta nhất nhất nghe lời. Bất quá, không thể để cho hắn chiếm tiện nghi." Tiểu Thiền khách khí.

"Chuyện này rất đơn giản. Ngươi hãy cởi y phục, lộ ra thân thể là được." Ngưu Lệ Hoa khẽ mỉm cười.

Tiểu Thiền mặt đau khổ: "Ngưu tỷ tỷ, ta không muốn!"

Thấy vẻ mặt Ngưu Lệ Hoa lạnh lẻo, Tiểu Thiền bất đắc dĩ phải cầm quần áo vứt bỏ. Vì vậy hai tiểu bạch thỏ trắng trắng hồng hồng đập vào mắt Tiểu Ngưu.

Tiểu Ngưu lấy đó làm trung tâm, đi lên bả vai, nhìn khuôn mặt đẹp, nhìn xuống vòng eo, tiểu phúc, còn có cặp trường túc thon dài. Bởi vì chân của nàng khép lại gắt gao, kích thích lòng hiếu kỳ của Tiểu Ngưu. Hắn thầm nghĩ phong cảnh bên trong nhất định rất đẹp?

Nghĩ như vậy, nhục côn lại cứng lên, biến thành một cây trường thương, là binh khí khiến nữ nhân si mê.

Chương 2 : Tam nhân đồng nhạc - P1

Dịch: Diệp Lảng

Nguồn: Hoa Nguyệt Tao Đàn

Hùng phong khôi phục, Tiểu Ngưu liền đẩy ngã Ngưu Lệ Hoa đang đứng, tách ra đôi chân ngọc, nơi thầm kín đó rất nhiều nhung mao, dâm thủy chảy ra óng ánh, có thể thấy rằng nàng vẫn cần được an ủi .

Tiểu Ngưu kẹp chân ngọc ngang hông, nhục bổng không cần dùng tay mà tự mình tìm đường vào động. Chợt đâm mạnh một nhát, vì được dâm thủy bôi trơn nên dễ dàng vào đến tận cùng. Tiểu động lập tức bị đại bổng tử nong chật khít.

Ngưu Lệ Hoa cảm nhận sự căng chật, vô cùng hưởng thụ, khen ngợi: "Thật là bổng tử tốt, vừa đi vào thiếp đã thấy hết ngứa rồi."

Tiểu Ngưu cười hắc hắc: "Điều đó là dĩ nhiên. Trời cao ban tặng cho nam nhân cây đồ chơi dài như vậy, chính là giúp nữ nhân giải quyết phiền não." Vừa nói vừa bắt đầu nhấp nhổm. Lúc thì nông, lúc thì sâu tận hoa tâm, tận tình hưởng thụ các tư thế hoa dạng.

Giữa chỗ hai người kết hợp, dâm thủy chảy ra lênh láng. Càng lúc càng nhiều, đem đồ chơi hai người làm cho ướt nhẹp, ướt tới cả lông đen và bắp đùi, chảy ra trên giường.

Bởi vì nước non nhiều, làm tình càng thoải mái hơn. Tiếng "bép bép" vang dội liên tục, kéo dài không dứt. Hai người nghe được càng thêm dục hỏa thiêu đốt, càng hận không có thêm sức lực để tận tình hưởng thụ. 

Tiểu Ngưu nâng chân ngọc của Ngưu Lệ Hoa đặt trên vai, dùng lực đâm thọc như một con sư tử đang cuồng nộ. Mà Ngưu Lệ Hoa cũng ra sức vặn vẹo rên rỉ, đôi mắt đẹp nhắm chặt, cặp môi đỏ mọng khép hờ, một đầu tóc vàng xõa ra tứ tán, tăng thêm vẻ dâm mị. Bộ dáng nàng lúc này đây phảng phất như con báo cái phát tình. Tiểu Ngưu ra sức rút cắm làm dâm thủy vung vãi khắp nơi; Ngưu Lệ Hoa tận tình phối hợp, hận không thể để cho bổng tử định cư luôn trong tiểu động của mình.

Hai người ngươi tới ta đi, có thể nói là kỳ phùng địch thủ, ngang sức ngang tài, giết tới độ bất phân thắng bại. Tiếng thở dốc, tiếng rên rỉ, tiếng bép bép cùng thanh âm kẽo kẹt từ chiếc giường hòa làm một chỗ, tạo thành một bản nhạc tiêu hồn, khiến con người ta nghe thấy khó mà kiềm chế nổi.

Tiểu Thiền đứng một bên quan sát, càng xem càng thẹn thùng, càng xem càng lo sợ, hơn nữa có chút ngạc nhiên. Nàng nhìn dáng vẻ hưởng thụ của Ngưu Lệ Hoa, thầm nghĩ: 'Chẳng lẽ chuyện nam nữ thật sự vui vẻ như vậy? Nhìn Ngưu tỷ tỷ như sướng muốn ngất đi.

Nữ nhân thì ra cũng có thể phóng lãng và điên cuồng như thế.

"Giỏi, giỏi quá, quả là một đấng nam nhi. Đến đây đi, dùng sức chơi thiếp đi! Chơi chết thiếp, để thiếp thành thần tiên." Ngưu Lệ Hoa hạ thân ưỡn ra, vong tình mời gọi, thanh âm vì quá hưng phấn mà trở nên lắp bắp.

"Tốt, tốt, ta nhất định thỏa mãn nàng, ta nhất định cho nàng sướng như tiên." Dứt lời, Tiểu Ngưu đẩy tốc độ tới cực hạn, nhục côn ra vào tiểu động như bão táp mưa sa, từng nhát từng nhát như muốn chọc thủng tiểu động Ngưu Lệ Hoa.

Tiểu Ngưu làm một hơi chừng trăm cái, Ngưu Lệ Hoa run rẩy đạt tới cao trào. Ngay khi khoảnh khắc tuyệt vời kia vừa đến, Tiểu Ngưu dừng lại mọi động tác, để nhục bổng nằm sâu trong hoa tâm của nàng, cảm thụ cỗ thủy lưu chảy sâu bên trong. Cái loại tư vị tiêu hồn này không ngôn ngữ nào có thể tả hết.

Kế đó Tiểu Ngưu đặt chân ngọc xuống. Ngưu Lệ Hoa để Tiểu Ngưu nằm trên người nàng, nàng ôm lấy cổ Tiểu Ngưu, khít khao không buông, hơn nữa không để cho bổng tử lọt ra ngoài. Tiểu Ngưu vui vẻ nằm trên thân người đầy đặn nóng bỏng của nàng, hưởng thụ cái ý vị sau mưa gió.

Một lát sau, Ngưu Lệ Hoa vẫn không nói gì, nằm lẳng lặng bất động. Tiểu Thiền ân cần hỏi han: "Ngưu tỷ tỷ, ngươi không có việc gì chứ? Hắn không phải hại chết ngươi rồi?"

Đôi mắt đẹp của Ngưu Lệ Hoa hé mở, nhẹ nhàng thở dốc: "Nha đầu ngốc, chuyện như vậy sao chết người được, đó là sướng muốn chết nha! Không tin ngươi cũng tự mình tới thử một chút đi?"

Tiểu Thiền lắc lắc đầu từ chối: "Ngưu tỷ tỷ, ta chỉ thuộc về một mình ngươi, ta quyết không để cho xú nam nhân này vấy bẩn thân thể."

Tiểu Ngưu nhếch miệng cười: "Thân thể ngươi vốn đã dơ bẩn, miệng ngươi đã ngậm bổng của ta rồi." Tiểu Thiền vô cùng thẹn thùng, mắng to: "Xú nam nhân, câm miệng cho ta. Ngươi nói hưu nói vượn nữa, ta liều mạng với ngươi." Ngưu Lệ Hoa nói: "Các ngươi chớ ồn ào. Tiểu Ngưu à, chàng nghỉ ngơi một chút đi, để Tiểu Thiền tới hầu hạ ta." Tiểu Ngưu nghe lời từ trên người Ngưu Lệ Hoa hạ xuống, ngồi vào cái ghế bên cạnh. Tiểu Thiền nhìn thấy bổng bổng dính đầy dâm thủy đang ngẩng cao, hầm hừ: "Thật khó nhìn." 

Tiểu Ngưu cười ha hả: "Ngươi dù muốn ta cũng không cho ngươi ăn nữa!" Ngưu Lệ Hoa nằm trên giường phân phó: "Tiểu Thiền, nhanh nhanh một chút hầu hạ ta! Ngươi là một cô nương ngoan, ngươi cũng phải làm ta vui sướng."

Tiểu Thiền hỏi: "Vậy ta so với hắn, ai làm ngươi sung sướng hơn?"

"Mỗi người đều có ưu điểm riêng, giống như ăn dưa Hami (một loại dưa ngọt ở vùng Tân Cương - Trung Quốc) với bồ đào, mỗi người một tư vị riêng, không thể so sánh." Ngưu Lệ Hoa cười phóng đãng.

Tiểu Thiền không dám làm trái mệnh lệnh từ Ngưu Lệ Hoa, nằm trên người Ngưu Lệ Hoa vừa hôn hít vừa sờ mó. Ngưu Lệ Hoa ôm lấy Tiểu Thiền, luôn miệng gọi bảo bối, lời nói đầy vẻ khêu gợi khiến Tiểu Ngưu nghe thấy có chút ghen tuông. 

Hai người trần truồng ở trên giường nằm lên nhau, tỏa ra vô số quang mang hấp dẫn, hơn nữa còn giãy dụa, rung động, còn có thanh âm cao vút uyển chuyển mời gọi, Tiểu Ngưu chứng kiến một màn không nhịn được từ trên ghế đứng bật dậy, hai mắt đỏ ngầu, nhục côn càng ngày càng cứng, càng ngày càng vươn cao.

Thân thể hai người có những đặc điểm riêng. Ngưu Lệ Hoa thân thể đầy đặn mà tuyết trắng, vóc người cao lớn, mang vẻ đẹp cuồng dã. Mà Tiểu Thiền dáng dấp cũng không nhỏ, nhưng so sánh với Ngưu Lệ Hoa vẫn coi là nhỏ yếu hơn. Thân thể của nàng không quá trắng trẻo, ngược lại mang cho người ta cảm giác khỏe mạnh.

Tiểu Ngưu nổi lên lòng tham, tự nhủ: 'Nếu như ta có thể đoạt lấy Tiểu Thiền, tứ đại ma nữ coi như đều thu vào tay. Hơn nữa Tiểu Thiền động lòng người như thế. Phong thái hung dữ, phóng đãng kết hợp so với người khác hoàn toàn bất đồng.' Lát sau Tiểu Thiền đã du nọoạn trên hai bầu nãi tử của Ngưu Lệ Hoa, một tay xoa bóp, miết chặt, lâu lâu khẽ kéo rồi lại ấn vào, thủ nghệ gần như vô tận. Nàng rất ưa thích chúng, coi đây là địa phương đẹp nhất của Ngưu tỷ tỷ. Chẳng những dùng tay mà còn dùng miệng, vừa bú vừa nút vang lên tiếng "chụt chụt", khiến Ngưu Lệ Hoa luôn miệng kêu lên: "Nhột quá, á...thật thoải mái. Tiểu Thiền ngoan, ngươi càng ngày càng giỏi."

Chốc lát, đôi môi đỏ mọng của nàng di chuyển xuống dưới. Nàng tách hai bắp đùi của Ngưu Lệ Hoa rồi khom người, dùng miệng hôn chỗ kín. Ngưu Lệ Hoa rất cao hứng, nàng khen: "Hài tử ngoan, đối với ta thật tốt. Đúng rồi, cứ như vậy, liếm mạnh vào, trong lòng thật thoải mái." 

Tiểu Thiền do có Tiểu Ngưu ở bên, ban đầu vẫn còn e ngại. Sau một màn thân thiết, đã bắt đầu chú tâm. Nàng như một người đói khát tham lam mút lấy mút để nguồn suối của Ngưu Lệ Hoa, nước non rỉ ra không ngừng, tất cả đều vào trong miệng Tiểu Thiền. Nàng không hề chán ghét, thỉnh thoảng còn nuốt xuống bụng.

Tiểu Ngưu đến gần, thấy Tiểu Thiền môi đỏ mọng trong veo như nước, cái lưỡi thơm tho rất linh hoạt. Tiểu động Ngưu Lệ Hoa hoàn toàn mở ra, lộ ra mép thịt màu phấn hồng. Vừa nghĩ tới mới vừa rồi nhục bổng còn cọ xát với chỗ này, cảm thấy rất đỗi tự hào. 

Ngưu Lệ Hoa giương mắt thấy Tiểu Ngưu, chợt nháy nháy mắt. Ánh mắt nàng hướng lên trên người Tiểu Thiền, Tiểu Ngưu lúc này đã hiểu. Hắn còn chưa có bắn đây, kìm nén đến mức khó chịu, trước mắt còn có một người tiểu động nhàn rỗi, tại sao mình không đi lấp đầy cho nàng a? Nhàn rỗi cũng đã nhàn rỗi rồi. 

Tiểu Ngưu quan sát cặp mông Tiểu Thiền vun cao, cặp nãi tử run rẩy cùng eo ếch đang lắc lư, vừa khẩn trương vừa hưng phấn. Hắn lấy hết dũng khí, lặng lẽ bò lên giường, đi tới sau mông Tiểu Thiền. Mắt thấy cúc hoa nho nhỏ đang co rúm, tiểu động hồng hồng hé mở, dâm thủy chảy ra so với Ngưu Lệ Hoa không kém bao nhiêu. Cái mông căng tròn mượt mà, giống như một trái táo đẹp mắt.

Tiểu Ngưu sáp lại gần, quỳ phía sau nàng, một tay cầm gậy, một tay vuốt ve cái mông, không kịp nghĩ nhiều liền mạnh mẽ đâm vào. Nhục bổng vừa vào phân nửa, đã cảm thấy sự co bóp rất khít khao.

Tiểu Ngưu a một tiếng, trong lòng nói: 'Thật khít a! Xem ra dù nàng không phải là xử nữ cũng hành sự không nhiều.' Tiểu Thiền kêu đau một tiếng, quay đầu lại căm tức mắng: "Xú nam nhân, ngươi cưỡng gian ta, mau rút ra." Tiểu Ngưu ôm hông nàng, lại ưỡn một cái, rốt cuộc đi thẳng tới hoa tâm. Tiểu đông nàng cũng không sâu, nhục bổng còn chưa hoàn toàn lút cán! Tiểu Ngưu vừa nhẹ nhàng cọ xát với hoa tâm, vừa nói: "Tiểu Thiền à, đồ chơi của nàng không tệ, làm ta sướng thế này sao ta rút ra được."

Tiểu Thiền đong đưa cái mông hòng thoát khỏi hắn, nhưng sao có thể như ý đây? Tiểu Thiền quay đầu lại chính tung một chưởng, Tiểu Ngưu một tay nghênh đón, một bên khuyên nhủ: "Chúng ta có duyên, hãy thuận theo thiên ý thôi!" Ngưu Lệ Hoa ngồi dậy ủng hộ: "Tiểu Thiền ngoan, bồi hắn vui vẻ đi! Hắn là nam nhân ta, cũng là nam nhân của ngươi, để cho hắn chơi là phải, ngươi cũng đâu mất mát gì!" Tiểu Thiền khóc lên oa oa, nức nở: "Ngưu tỷ tỷ, ta chỉ muốn cùng ngươi hoan hảo, ta không muốn cho người khác chiếm tiện nghi."

Ngưu Lệ Hoa vuốt ve khuôn mặt Tiểu Thiền, dỗ dành: "Hài tử ngốc, chúng ta là người một nhà, đừng nói dại dột như vậy. Hắn cũng là lão công ngươi, hắn muốn chơi ngươi, ngươi phải để cho hắn chơi. Ngươi nghĩ mà xem, chúng ta còn có thể cùng nhau chơi đùa. Như thế không tốt sao, còn có thể hưởng thụ niềm vui thú." Tiểu Thiền lệ châu chảy quanh: "Ta không muốn, ta không muốn!" 

Tiểu Ngưu cũng chả quản cái chi chi, Ngưu tỷ tỷ đã đồng ý, bổng tử cũng đã cắm vào, vậy cứ chơi tới cùng thôi! Đoạn Tiểu Ngưu ôm eo Tiểu Thiền, ôn nhu cắm rút, cảm thụ vẻ đẹp tiểu huyệt từ tiểu mỹ nữ này. Nàng tiểu huyệt vừa non mềm lại chặt khít, từng cú nhắp đều rất thoải mái làm Tiểu Ngưu thở dốc liên hồi.

Ngưu Lệ Hoa chứng kiến Tiểu Ngưu dương dương đắc ý, hai mắt sáng lên mà nói: "Tiểu Ngưu à, nàng mặc dù không phải xử nữ, nhưng vẫn khít khao như xử nữ nha! Màng trinh nàng chính nàng làm rách, tiểu động nàng chỉ có ta sờ qua, chưa bao giờ bị nam nhân cắm vào đâu! Sau này nàng là nữ nhân của ngươi, ngươi ngàn vạn lần phải đối xử với nàng thật tốt!" Tiểu Ngưu thống khoái đáp ứng: "Yên tâm đi, bất luận thế nào ta sẽ thật tốt với nàng." Nói

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net