Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: @小笊闯天涯

_

Nhìn Ngụy Anh vì nghe xong câu nói của hắn mà thất kinh, Kim Quang Dao lãnh nghiêm mặt, nói ra đánh cược mấy ngày trước của bọn hắn.

Nguyên lai mấy ngày trước, lúc Kim Quang Dao biết được thân thể mới đã luyện chế thành công, mới mời tới mấy vị tham gia vào kế hoạch ở Bãi Tha Ma.

"Mọi người có tâm tư gì, không cần ta nhiều lời đi."

"Hừ!" Một tiếng hừ lạnh thay thế tất cả trả lời.

Thấy ánh mắt từ chối cho ý kiến của mọi người, lòng Kim Quang Dao đầy không cam tâm, hắn thật sự không muốn bọn họ tham dự vào, nhưng hắn lại không có biện pháp ngăn cản.

"Ta hiểu con người Ngụy Vô Tiện, hắn khẳng định sẽ không nhập vào bộ thân thể này." Giang Trừng nhìn khuôn mặt tinh xảo kia, thật sự không thể tưởng tượng được hình ảnh linh hồn Ngụy Anh nhập vào.

"Kim Quang Dao, ngươi làm một bộ thân xác như thế cho Ngụy Vô Tiện nhập vào có phải là hơi quá phận rồi không?"

"Giang tông chủ, ta đây chính là vì phúc lợi của mọi người, huống chi phương pháp bức hắn cam tâm tình nguyện nhập vào ta cũng không phải là không có."

Kim Quang Dao cười cười, đột nhiên nhìn về phía Lam Vong Cơ đang trầm tư, nhìn thấy y vẻ mặt của y lúc này có rối rắm không rõ.

"Lam Vong Cơ, ngươi làm sao vậy?"

"Chúng ta làm thế với hắn. . . Làm thế với hắn thật sự rất. . . . Huống hồ hồn phách của hắn không đầy đủ, cho dù thành công nhập vào cũng sẽ trở nên thật yếu ớt mẫn cảm." Lam Vong Cơ tình trạng lúc trước hắn tới thăm Ngụy Anh, nếu như biết chính mình về sau sẽ ở trong thân thể có tình trạng như thế, hắn nhất định không thể thừa nhận nổi.

"Lam Vong Cơ, quả nhiên cảm tình của ngươi với hắn không giống bình thường."

Lam Vong Cơ cũng không trả lời, y chỉ thất thần mà nhìn 'hắn'.

"Tốt lắm, thế nhưng nếu ngươi lại không đành lòng, như vậy chuyện này đều do chính bản thân Ngụy Anh quyết định. Ta cho hắn hai lựa chọn, nếu hắn chọn sinh, ta đây sẽ không lại dây dưa hắn hơn nữa còn hoàn nguyên dáng vẻ vốn có của hắn, nhưng nếu hắn cố ý muốn chết, ta đây liền không để hắn chọn nữa, hắn sẽ do chúng ta định đoạt. . ."Kim Quang Dao nói xong, dừng một chút lại nói: "Các ngươi nếu có điều không đành lòng, có thể rời khỏi."

"Muốn ta rời đi, tuyệt đối không thể!"

"Tốt!"

Mọi người đương trường biểu quyết, Kim Quang Dao cũng bắt đầu thực thi kế hoạch của hắn.

"Không, không có khả năng, ngươi gạt ta! Giang Trừng bọn họ làm sao có thể thích ta."

Ngụy Anh lui về phía sau vẫn là một bộ khó có thể tin bộ dáng, không có khả năng, Giang Trừng hận hắn, Lam Vong Cơ chán ghét hắn, hắn có thể cảm giác được điều đó, bọn họ làm so có thể vì thích hắn mà làm ra loại đánh cược nhàm chán này.

"Ngụy Vô Tiện, ngươi bớt giả ngu cho ta, ta không tin ngươi đối bọn họ tình ý một chút cảm giác đều không có."

"Không, ngươi gạt ta! Ngươi gạt ta!"Ngụy Anh đã đánh mất một hồn một phách, quả nhiên như lời Lam Vong Cơ nói, trở nên có chút yếu ớt nhưng lại làm người thương yêu.

"Bọn họ nếu không thích ngươi, thì vì sao lại phải đuổi theo ngươi không ngừng, Ngụy Vô Tiện ngươi mau nhận rõ chuyện này cho ta."

"Không, ta không tin! Ngươi tránh ra!" Ngụy Anh giống như tiểu hài tử vô tội bị người khác khi dễ, run rẩy mà vào rúc vào một góc.

Nhìn thấy người kia trở nên yếu ớt như vậy, dù Kim Quang Dao không đành lòng, nhưng hắn không hối hận. Ngưng tụ quang quyển, đem linh thể Ngụy Anh kéo lại trước người mình.

"Ngụy Vô Tiện, đây là chính là lựa chọn của ngươi, trách không được người khác."

Ngụy Anh nguyên bản vốn đang run rẩy, lại giống như nghe được chuyện cười, hắn đột nhiên đứng dậy cất tiếng cười to.

"Ha ha ha. . . . Kim Quang Dao, các ngươi nghĩ cũng thật đẹp, nếu lòng ta không hề nguyện ý, loại chuyện nhập xác này căn bản không có khả năng hoàn thành." Ngụy Anh liếc mắt cười lạnh, giống như hắn lại trở về là Di Lăng Lão Tổ thao túng điều khiển tử linh.

"Ngụy Vô Tiện, ngươi vẫn là xem thường ta quá nha! Ta cũng nói rồi, biện pháp bức ngươi cam tâm tình nguyện nhập vào ta cũng không phải không có."

Kim Quang Dao cười vẫy tay với người ngoài của, quát lớn một tiếng: "Đem Kim Lăng mang vào đây."

"Ngươi. . . ." Ngụy Anh nhìn đứa bé trước mắt, trừng lớn hai mắt, đây là nhi tử của sư tỷ mà hắn kính yêu nhất.

"Kim Quang Dao, ngươi muốn làm gì, đây là cháu ruột của ngươi."

"Ta muốn làm gì, còn tùy thuộc vào lời nói của ngươi."Kim Quang Dao lạnh lùng ôm lấy Kim Lăng đang ngủ say, nắm lấy hầu kết hắn mà lạnh lùng nói với Ngụy Anh.

"Ngươi. . .Khốn kiếp. . . ." Ngụy Anh tức giận đến run rẩy cả người, hắn ngoan lực muốn tiến lại gần, nhưng đều bị kết giới đẩy văng ra.

Kim Quang Dao tăng lớn lực tay, gắt gao nắm chặt cổ Kim Lăng, sắc mặt Kim Lăng nhất thời vì không thể hô hấp mà xanh tím.

"Ngươi buông hắn ra . . ." Ngụy Anh hỏng mất, hắn đi đến bên cạnh Kim Quang Dao, thanh âm run rẩy nói: "Ngươi buông hắn ra, ta đáp ứng ngươi, ta đáp ứng ngươi!"

"Tốt!"

Kim Quang Dao nở nụ cười, hắn cuối cùng cũng buông lỏng tay đang khóa trụ Kim Lăng, nhẹ giọng nói: "Dẫn hắn ra ngoài đi."

Người đã đi xa, nhưng Ngụy Anh vẫn dán mắt nhìn về hướng Kim Lăng bị đưa đi.





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net