Đệ ngũ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Ngụy Anh?" Lam Trạm nghi hoặc nhìn Ngụy Anh, có chút ủy khuất nghĩ, y không thích ánh mắt Ngụy Anh dùng để nhìn y lúc này, bất quá Lam Trạm không biết tối qua y ở trước mặt Lam Hi Thần cùng Lam Khải Nhân cường hôn Ngụy Anh, khiến Ngụy Anh khắc sâu kí ức với Lam Trạm, một người hắn chưa từng gặp qua.

Theo một góc độ nào đó tới nói thì Hàm Quang Quân đã có một mục đích khác khi lừa Lam Trạm uống rượu, hắn khiến Ngụy Anh đem Lam Trạm nhớ kĩ. Có điều Lam Trạm một khi tỉnh rượu liền quên sạch sẽ không còn chút gì hết, y chỉ biết đạo lữ tương lai đang vô cùng không vui khi nhìn tới mình.

Ngươi còn dám ủy khuất?

Ngụy Anh quả thực rất muốn đánh người, nhưng trước những người khác hắn không muốn nói chuyện khó nghe, hắn miễn cường nói: "Lam Nhị công tử muốn kết giao bằng hữu với ta phải không? Ngụy mỗ rất-vui-lòng muốn cùng Lam Nhị công tử làm bằng hữu."

Nghe câu này, Lam Trạm có chút mất hứng nói: "Không làm bằng hữu, muốn ngươi làm đạo lữ của ta!"

Răng rắc!

Nhiếp Hoài Tang sợ tới mức quạt trên tay rơi xuống đất cũng không buồn đi nhặt, hắn ăn dưa có chút lớn nha. Chẳng lẽ trước đây hai người đã quen biết? Có điều không giống như đã biết nhau từ trước! Không lẽ là nhất kiến chung tình? Có điều xem phản ứng của Ngụy huynh thì... chẳng lẽ tối qua Lam Vong Cơ đã làm chuyện gì sao?

Sắc mặt Giang Trừng vô cùng tối tăm nhìn Lam Vong Cơ, người này là ai? Chẳng lẽ Ngụy Vô Tiện muốn phản bội Giang gia nên đi câu dẫn Lam Vong Cơ sao? Hắn theo thói quen cho rằng đây là do Ngụy Vô Tiện làm, hoàn toàn không cho rằng Lam Vong Cơ xem trọng Ngụy Vô Tiện ngay lần đầu gặp gỡ.

Ngụy Anh kinh ngạc nhìn Lam Vong Cơ, qua một lúc mới hoàn hồn, lớn tiếng nói: "Ngươi đùa giỡn cái gì chứ! Chúng ta mới gặp lần đầu! Ta là nam tử! Nam tử! Ngươi lại muốn ta làm đạo lữ của ngươi!"

Lam Khải Nhân vừa mới vào cửa nghe được lời của Ngụy Anh thì suýt trượt chân ngã sấp xuống đất, giây tiếp theo liền nghe được âm thanh của cháu mình.

"Ngụy Anh, ta thật tâm thích ngươi!" Lam Trạm mặt không đổi sắc nói, đương nhiên phải xem nhẹ chuyện y nắm chặt nắm tay cùng vành tai đã hồng đến sắp rỉ máu.

"Lam Vong Cơ!" Lam Khải Nhân hô lớn, hắn không thể tin nhìn cháu trai thứ hai của mình, Lam Vong Cơ lại một lần nữa đổi mới nhận tri của hắn, chuyện ngày hôm qua không nói, hôm nay lại tới nữa.

Cả người Lam Trạm cứng đờ, theo bản năng hô: "Vân Thâm Bất Tri Xứ cấm lớn tiếng ồn ào."

Lam Khải Nhân sắp bị Lam Vong Cơ chọc cho tức chết rồi, bây giờ hắn không muốn chú ý tới đứa cháu trai này nữa, đành nhìn Ngụy Anh, nói: "Ngụy Anh, những lời Vong Cơ nói ngươi đừng để ý, cũng không chú ý đến hắn. Nếu hắn dám khi dễ ngươi nữa thì tìm ta, ta làm chủ cho ngươi!"

Ngụy Anh thụ sủng nhược khinh* nhìn Lam Khải Nhân, gật đầu nói: "Cảm ơn Lam tiên sinh, học trò đã rõ. Lúc nãy hắn không có khi dễ ta, chỉ là ta có chút giật mình thôi."

*Thụ sủng nhược khinh: được yêu thương nên vừa mừng vừa lo

Nhiếp Hoài Tang chỉ cảm thấy bản thân đi tới một nơi giả mạo thành Cô Tô Lam thị, hắn còn chưa nhìn thấy Lam lão tiên sinh hòa ái như vậy đâu. Đương nhiên Nhiếp Hoài Tang nhìn không ra ẩn sau vẻ hòa ái của Lam Khải Nhân là chột dạ cùng áy náy.

Lam Khải Nhân vốn đã áy náy với đứa nhỏ này sau chuyện tối qua, hiện tại nghe đến câu này liền cảm thấy áy náy nhiều hơn. Đứa nhỏ này là một người rất tốt, vì sao sẽ bị Vong Cơ bắt đi đâu? Cố tình hắn còn phải trở thành đồng lõa!

Nếu là trước tối hôm qua thì Lam Khải Nhân tuyệt đối sẽ không nghĩ vậy, nhưng mỗi khi nhớ lại tối qua Vong Cơ cưỡng hôn đứa nhỏ này, hơn nữa còn làm người ta hôn mê bất tỉnh trước mặt hắn cùng Hi Thần thì liền cảm thấy càng ngày càng áy náy với Ngụy Vô Tiện.

Mới nữa rồi đứa cháu lớn nhà hắn còn nói toàn thân đứa nhỏ này có ám thương do Nhất Phẩm Linh Khí tạo thành, nếu không trị liệu đúng lúc không chỉ có ảnh hưởng tu luyện mà còn rút ngắn tuổi thọ; Lam Khải Nhân chỉ cảm thấy những lời đồn trước kia nghe được đều do một tay Vân Mộng Giang thị sắp xếp. Một đứa nhỏ tốt như vậy lại bị Vân Mộng Giang thị hại đến nông nỗi này, hắn tuyệt đối phải nghĩ cách giúp Ngụy Anh thoát ly khổ ải.

Lam Hi Thần đứng gần đó có chút đau đầu, Vong Cơ nói chuyện quá trực tiếp, đem Ngụy công tử dọa sợ. Bất quá có chuyện gì đã xảy ra với Vong Cơ vậy, bắt đầu từ tối hôm qua đến giờ hắn có cảm giác bản thân đang tiếp xúc với một người giả làm đệ đệ hắn.

Có điều, đây là lần đầu tiên sau nhiều năm Lam Hi Thần lại có thể thỏa mãn trái tim đệ khống của mình, Vong Cơ hiện giờ đáng yêu hơn nhiều!

.

.

.

.

Evil: Đường tình duyên của đệ đệ còn nhiều trắc trở, ca ca nhất định phải giúp nha!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net