First day!! 26-9-2023

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Chữ tớ hơi xấu hehe,nhưng không sao, xấu nhưng tớ vẫn cứ thích viết đấy ,làm sao nào?



               Chà, thì cũng chẳng biết tại sao, hôm nay nay mình lại có hứng viết lách một tí xàm xàm một mình một tí. Bây giờ đang là buổi chiều, thầy Qúy dạy tốt nghiệp, à đâu, ôn tốt nghiệp cho lớp tớ : 12Dk38. chiều nay trời mát, lạnh lạnh,có mưa,tớ thích kiểu này lắm.mưa nhè nhẹ,,gió ,trời tối do nhiều mây, tiết trời nghe buồn buồn thế nên mới nổi lên cái hừng viết lách:>>

          Chẳng biết là sẽ viết gì nhiều nhưng nói chung là xàm xí vào vở.

Tớ thích cái mùi mưa lắm, không biết mô tả cái mùi ấy kiểu gì nữa ,nó là sự kết hợp của nhiều mùi vào nhau, mùi của đất ẩm, mùi của hơi nước , mùi riêng của mưa, có cái hương như có như không của gió nữa. Mấy cái mùi đấy kết hợp vào nhau tưởng chừng nó sẽ thành cái bãi gì nhưng mà không hề nha, cái mùi ấy dễ chịu lắm luôn,nó còn kết hợp với cả bầu không khí đặc trung của ngày mưa vào nữa .
               Nên bên trong tớ, cái phần hồn, cái phần mà chẳng bao giờ hiện hữa thành vật thể được í. Bên trong ấy,nó nổi lên nhiều cái thứ mâu thuẫn với nhau lắm.

               Mà có thật sự là mâu thuẫn với nhau không nhỉ? hmmmm.. Vẫn có nhưng nó nhẹ hơn cái mức đọ của tự mâu thuẫn một tí . ở đấy nó có mấy cái loại cảm xúc của tớ, một phần của chúng nó đang tận hưởng cái dễ chịu của chiều nay, một phần nó đang nổi hứng và khiến tớ phải ngồi đây viết lách ,xàm l, một phần thì nó đang buồn, nó bảo cái tiết trời này mà buồn buồn một tí thì đúng bài lắm và thế là nó bắt đầu buồn thôi.cái phần còn lại, phần cuối cùng của cái mâu thuẫn "nhẹ" này í, nó đang giận dữ, và nó bắt tớ phải tập chung vào giời học ,bọn tớ đang ôn tốt nghiệp mà. Nhưng mà tiếc quá, chẳng phần nào trong chúng nó ủng hộ nó. Nó thua rồi, và cậu biết phần nào đã chiến thắng không? Có hai phần đã chiến thắng cơ, chúng nó thông đồng kết hợp tiêu diệt hai cái phần còn lại kia rồi, chúng nó cậy mạnh hiếp yếu. Thật chẳng đáng mặt quân tử, quá là mệt mỏi.

             Và giờ thì sao ạ ? Tớ đang vừa thưởng thức trời mưa, vừa viết , vậy thì quá rõ là là phần nào đã chiến thắng rồi nhỉ haha

              Tớ có nhiều câu chuyện lắm, tớ muốn có một người bạn để kể cho, để tâm sự,một người biết lắng nghe, một người đáng để tin tưởng. Mà tớ chẳng tin được ai đâu:(( tớ đã bỏ lỡ cái đoạn thời gian dùng để kết bạn thân rồi, nhiều chuyện đã xảy ra lắm, nó đến cũng nhanh mà nó đi cũng nhanh

             Lớp 10 là địa ngục đầu tiên của cấp 3 , lớp11 là thời gian hối lỗi, sợ hãi và di chứng của lớp 10 để lại và đã được chữa lành trong một khoảng thời gian , ko dài. Cái lớp 11 nó trôi qua nhanh lắm,như một giấc mơ vậy,cứ như thế mà chớp mắt cái đã lên 12, sắp hết cấp3 rồi, tớ không thích chút nào,tớ thật là thất bại đúng ko? Tớ nghĩ mình bị trầm cảm cậu ạ

               Không biết là nặng hay nhẹ nhưng nói chúng là nhiều lúc cái cơn nó đến í, lúc đấy tuyệt vọng, thất vọng về bản thân nhiều lắm, tớ còn hối tiếc, tớ khóc một mình,tớ muốn có một người bạn để tâm sự mà chẳng có ai đâu, chẳng có ai cả,đến mãi về sau chắc cũng vậy, chẳng có ai cả.

            Ôi, gió lạnh lạnh mát mát quá cậu ạ, tớ ngồi góc cuối lớp , ngay gần cửa , cửa mở to nên có thẻ thấy hết bên ngoài, chill lắm

            Hầy, cái cảm xúc của tớ thật thất thường. Tớ thấy tớ sai vc . Thôi thì lỡ sai thù sai một mình thôi ,  biết một mình thôi, ở một mình thôi. Tốt nhất nên là như vậy.

             Tớ tự ti lắm cậu, tớ cũng có nhiều lúc bị nhạy cảm quá về mặt cảm xúc, nhiều lúc tớ còn muốn phá huỷ đi đôi tai của mình để chúng ko phải còn nghe những lời kia nữa. Nhưng chỉ trong vài giây thất bại của cuộc đời tớ mới nghĩ vậy thôi.

             Mệt quá, buồn ngủ. Không viết nữa, có gì mai viết hoặc tí viết hoặc tối viết hoặc sẽ chẳng bao giờ viết nữa.

             Tớ không biết đâu, thôi bai bai.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net