Chap 18: Lời nói trong đêm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm tiệc tại Kou náo nhiệt, vui vẻ nhưng hiện tại có vẻ thì không như vậy. Trừ Aladdin và Morgiana ra thì những người còn lại đã ngủ say trên bàn từ lúc nào. Có lẽ họ lại uống quá nhiều rồi
- Bây giờ làm sao đưa họ về phòng đây. Ngủ ngoài này sẽ cảm lạnh mất - Aladdin
- Chị sẽ đưa những tên to lớn này về phòng, còn em thì đưa những tên còn lại được không? - Morgiana
- Vâng! Vậy cũng được ạ! - Aladdin
Thế là Morgiana vác Kouen, Koumei và Sinbad đi về phòng, còn Aladdin thì dùng phép thuật để đưa những người còn lại.
Sao khi xong thì hai người cũng chào nhau mà ai về phòng nấy ngủ. Lúc Aladdin về phòng của mình thì không thấy Judal đâu.
- Chết rồi! Judal đâu!? - Aladdin liền ra ngoài đi tìm ở các phòng thì thấy Judal đang nằm ườn ra ở bên phòng Kouen. Chắc Morgiana lại đưa nhầm phòng rồi. Aladdin chỉ còn dùng cách dùng phép thuật đưa Judal về phòng trước, còn mình thì theo sau.
Lúc cậu chuẩn bị ra khỏi phòng thì một bàn tay to lớn kéo cậu lại. Làm cậu ngã nhào ra giường. Lúc kịp định hình lại thì cậu đã ở trên người của Kouen rồi.
-"Này này. Bỏ ra..! Tôi là người đã có chủ rồi nha" - Aladdin vừa nghĩ vừa cố sức ngồi dậy để thoát khỏi vòng tay của Kouen. Bỗng Kouen ngồi dậy làm cậu ngạc nhiên nên nhanh chóng xuống giường rồi đi nhanh nhanh ra cửa. Nhưng Kouen lại nhanh chân hơn cậu mà nắm lấy tay cậu, kéo cậu vào lòng hắn.
- Này này! Bỏ ra coi! - Aladdin cố sức thoát ra nhưng không được. Do cơ thể cậu nhỏ hơn Kouen rất nhiều.
- Xin lỗi. Ta chỉ muốn ôm nhóc một chút nên lúc nãy ta mới nói Morgiana là đưa Judal qua phòng ta để cậu qua đây đưa hắn về rồi ta mới làm vậy - Kouen
- ..... Nhưng nhưng.....Tôi đã có.... - Aladdin đỏ mặt lắp bắp đáp lại
- Ta biết! Nhưng ta.....vẫn muốn ôm nhóc như thế này - Kouen
- .... Không được đâu......tôi.... - Aladdin lắp bắp nói không thành câu.

- ....Ta...chỉ muốn nói với nhóc điều này... - Kouen nhẹ đẩy cậu ra
- ...... - Aladdin
- Ta...thích nhóc....à không yêu nhóc mới phải. Ta biết nhóc sẽ không chấp nhận ta. Nhưng ta vẫn muốn nói ra. Ta hi vọng nhóc sẽ cho ta một cơ hội - Kouen
- ...Tôi... - Aladdin
- Không cần gấp đâu. Ta vẫn sẽ đợi. Khi nào có câu trả lời thì nhóc có thể đến gặp ta - Kouen
- V...vâng - Aladdin nói xong thì đi ra khỏi phòng. Không quên đóng cửa lại
Kouen đặt người xuống giường, đặt tay lên trán mà suy nghĩ
- "Ngày...mà ta có được nhóc...sẽ không còn xa" - Kouen nở một nụ cười kì lạ rồi nhanh chóng thiếp đi
Lúc Aladdin về tới phòng, thì thấy Judal và Sinbad đã ngủ say lúc nào, vì họ uống nhiều quá mà. Cậu nhẹ đắp chăn cho họ rồi cũng lên giường, nằm ở giữa mà ngủ.
Sáng hôm sau, mặc dù đêm qua rất say nhưng Sinbad lại dậy sớm hơn bình thường, nhưng anh lại không đi vệ sinh ngay mà nằm trên giường, một tay chống đầu mà nhìn người ở giữa đang ngủ say mà hướng mặt về bên mình. Anh nhẹ vén tóc vướng trên mặt cậu lên rồi nhẹ hôn lên trán cậu.
- Nè! Ích kỉ quá đấy! - Judal bỗng thức dậy mà nói
- Ta tưởng ngươi ngủ rồi. - Sinbad
- Ngủ thì ngủ chứ lỡ trong lúc ta ngủ ngươi làm gì Aladdin rồi sao. - Judal
- Dậy rồi thì đi vệ sinh cá nhân đi chứ nằm lì trên giường hoài. - Aladdin thức dậy, xuống giường rồi vào phòng vệ sinh mà vệ sinh cá nhân.
Sinbad và Judal nghe lời mà lù lù đi theo sau Aladdin
Mặc dù đang vệ sinh cá nhân nhưng Sinbad lại ôm eo cậu, ngã mặt vào tóc đang xõa chưa kịp thắt lên, còn Judal thì ôm trước ngực tựa mặt vào bụng cậu. Cậu đã quá quen nên cũng không nói gì.
Sau khi vệ sinh cá nhân xong thì ba người ra ngoài, tất cả đều tập trung tại sảnh, ba người đi đến rồi xuống.
- Sao mắt như gấu trúc vậy Aladdin? - Alibaba thấy mắt Aladdin thâm quầng nên hỏi
- À vâng. Chắc tối qua do ăn nhiều quá nên không ngủ được! - Aladdin đành nói dối vì cậu biết nếu như cậu nói chuyện tối qua giữa cậu và Kouen thì sẽ có khủng hoảng xảy ra mất.
- Chết thật! Tối qua uống nhiều quá nên giờ đầu đau như búa bổ vậy! - Kouha vừa nói vừa xoa cái đầu của mình
- Đệ uống ít hơn huynh nhưng vẫn đau thật - Hakuryuu
- Tớ nói rồi không chịu nghe! - Morgiana
- Gì chứ! Tớ đã uống nhiều đâu - Hakuryuu
- Xem ra tửu lượng của mọi người không tốt nhỉ.  - Alibaba
- Không hẳn vậy! Tại lâu rồi không uống nên mới như vậy thôi - Koumei
- Mà cậu không sao chứ Aladdin? - Kougyoku
- Sao cậu hỏi vậy? - Aladdin
- Tớ thấy cậu khá mệt mỏi đấy - Kougyoku
- ... Đừng lo. Nhìn vậy mà tớ vẫn khỏe lắm đấy. - Aladdin
- Chắc không? - Alibaba
- Yên tâm. Chắc mà - Aladdin
- Có gì nói ta biết. Chứ ta không thích nhóc như vậy đâu đấy - Sinbad
- Đúng đó! Ta cũng không thích dạng người giấu diếm đâu - Judal
- Rồi rồi. Tôi ổn mà mọi người đừng lo. - Aladdin
- Vậy khi nào cậu tính chế thuốc? - Koumei
- Chắc sáng mai tôi sẽ dậy sớm để làm - Aladdin
- Không cần gấp đâu. Đừng quá sức làm gì - Kouen
- Vâng. Tôi biết mà - Aladdin
- Có gì cứ nói. Tớ sẽ giúp cậu - Kougyoku
- Đúng đó. Chế thuốc không phải việc đơn giản nên có khó khăn gì cứ nói - Judal
- Rồi rồi. Có gì khó tôi sẽ nói mà. Mọi người yên tâm - Aladdin
Sáng sớm đã biết bao nhiêu tiếng cười ở sảnh. Mặc dù chỉ xoay quanh những chủ đề thường ngày, nhưng chỉ còn cậu thì tất cả vẫn còn vui, vẫn còn hạnh phúc mỗi ngày
=========End chap 18=========
Thanks for watching<3


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net