Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




dù minho không đồng ý nhưng trước sự cưỡng ép của chan, cậu chỉ có thể miễn cưỡng gọi cho quản gia nói sẽ về muộn và diện một cái lý do dối trá nào đó để lừa mẹ mình.

trước sự chột dạ đến mức giọng nói cũng run rẩy của minho, mẹ thật sự đã cho phép cậu ở ngoài một đêm.

hai tai minho nóng ran, nhịp tim vẫn chưa thể hồi phục lại tốc độ bình thường.

"sao rồi?"

cửa phòng tắm đẩy ra, hơi nước nóng hổi kéo đến gần theo mỗi bước chuyển động của chan.

vừa rồi hắn than phiền vì vết kem dính trên lưng khó chịu nên đã kéo minho lên tận phòng ngủ, ép cậu ngồi bên ngoài viện lý do để không về nhà trong lúc chờ hắn tắm.

và bây giờ, khi minho đối mắt trước hình ảnh đẹp đến nhức mắt nọ, kí ức về cái hôm ở phòng chơi game lũ lượt kéo vào trong đại não.

đôi bàn tay vô thức siết chặt lấy dây đeo cặp, không dám nhìn chan, càng không dám nghĩ tiếp nữa.

"tôi hỏi em có xin được hay không?"

người nọ thô bạo kéo cằm cậu, hài lòng khi nhìn thấy hai ba vệt đỏ ửng trên gò má trắng nõn xinh đẹp của minho.

hắn là cố tình bày ra cho cậu nhìn cơ mà.

"được..."

minho cắn răng đáp khẽ, cậu muốn trả lời là không được hơn vì bây giờ cậu thật sự muốn về nhà rồi.

nhưng tên độc tài chắc chắn sẽ không cho cậu tội nguyện đâu.

"vậy đêm nay ở lại đây, ngủ...với tôi"

chan để lại một tiếng cười thỏa mãn trong cổ họng, xoay lưng lướt qua tầm mắt minho rồi đi đến tủ quần áo chọn đồ.

như có như không, hắn vẫn cảm nhận được cái ánh mắt lén lút của con thỏ nào đó vẫn luôn đặt trên người mình.

lại chọc vào sợi dây tàn ác trong người hắn rồi.

"em nhìn tôi làm gì? thế nào, nhìn tôi như thế có làm em nhớ lại việc đã xảy ra giữa chúng ta vào hôm trước không?"

chan dựa vào cửa tủ, trêu tức nhìn khuôn mặt đang đỏ dần lên vì ngại của minho.

trêu chọc con thỏ nhỏ đơn thuần này đã sớm trở thành một trải nghiệm kích thích của hắn rồi.

bỏ không được.

"cậu im miệng đi"

"em ăn gan hùm sao? em bảo ai im miệng đấy?"

minho bất ngờ bị ấn xuống giường, mở to đôi mắt đầy kinh ngạc nhìn chằm chằm vào tên hung thần đang từ từ đè lên người cậu.

khăn tắm của hắn bị hành động bất ngờ làm tuột xuống một chút, nửa thân dưới hoàn hảo cường tráng lộ ra.

minho sợ đến nhắm chặt hai mắt không dám nhìn.

"mở mắt ra nào"

bên tai truyền đến cảm giác ướt át, đầu lưỡi trêu đùa, phả hơi thở còn vươn mùi bạc hà của kem đánh răng lên gò má đã hây hây đỏ.

mắt minho càng nhắm chặt hơn nữa.

"minho"

"thỏ con ơi?"

"mở mắt ra nào"

khóe mắt, cánh mũi và đôi môi liên tục bị động chạm sau mỗi lần chan cất lời.

minho triệt để bị dọa cho cứng ngắc, không dám nhúc nhích giả chết trên giường dù bã vai đã run lẩy bẩy.

"chúng ta làm lại chuyện ở phòng game nhé?"

"không...không được..."

minho cuối cùng cũng mở ra đôi mắt ươn ướt như mèo, thấp giọng từ chối bang chan.

nhưng có bao giờ được đâu chứ.

chiếc áo thun trắng mong tanh dễ dàng bị chan kéo lên cao, nửa người trên trắng nõn lộ ra ngoài không khí.

nhiệt độ trong phòng khá thấp, trong sự ngượng ngùng đến mức đỏ ửng hai má của minho, hai đầu ngực nhỏ dần trở nên cương cứng, đỏ lên như hoa giữa phần ngực non mềm.

"để tôi sưởi ấm cho nó nhé?"

khuôn miệng đẹp đẽ khẽ há mở, chan ngậm lấy một bên ngực của minho

nhiệt độ nơi đầu ngực thay đổi và cảm giác ướt át khiến cậu bật ra tiếng rên khe khẽ, đôi tay bị khóa chặt trên đỉnh đầu nên chẳng thể làm gì ngoài xê dịch cơ thể đang bị chan động chạm.

tiếng nước bọt vang lên giữa những tiếng rên rỉ. dù đang nhắm chặt đôi mắt nhưng minho vẫn cảm nhận rõ mồn một sự trêu chọc ở vòng ngực, cái lưỡi mang theo hơi nóng của chan đảo từ vòng, thỉnh thoảng lại liếm lên phần đầu nhũ, liếm mút như đang thưởng thức một viên kẹo ngon.

"ư..."

minho không tự chủ mà ưởng người về phía trước, vô thức mà dâng miếng thịt đến gần với miệng sói.

so với một bên đang được nâng niu đến mức thái quá, bên còn lại càng trở nên cương cứng khó chịu hơn, minho vặn vẹo đòi hỏi một sự yêu thương công bằng.

"em đừng gấp"

chan bao bọc bên còn lại vào trong lòng bàn tay, nhào nắn tưởng chừng như đang chơi đùa với một cục bột mềm mại. hai ngón tay bất ngờ kẹp lấy đầu ngực rồi kéo nhẹ, minho ăn đau, há miệng mà ngân lên một tiếng.

xấu hổ.

minho không dám tin một ngày bản thân có thể bị chơi đùa ở ngực mà nổi lên phản ứng.

"em cứng rồi, cục cưng"
















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net