chương 39: Vợ của ông trùm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nani để mặc cho chiếc điện thoại rơi xuống đất. Anh xoay xe lăn lại, dôi mắt anh sáng hơn bao giờ hết. Cũng may anh chưa cho gã đụng chạm gì đến cơ thể mình. Cho dù có chết, anh cũng chỉ để cho mỗi Dew được chạm vào anh thôi

- Xem ra vẫn rất bình tĩnh nhỉ
- Đối với 1 kẻ giả mạo chồng tao việc gì tao phải sợ ?

Cho dù đôi chân anh có tàn phế không đứng lên được anh không cho phép bản thân mình sợ hãi. Anh tin Dew sẽ không bỏ rơi 2 bố con nhà anh

- Vậy sao? tao tự hỏi mày nhận ra tao từ bao giờ ?
- Chồng tao sẽ không có ánh mắt tham vọng và nham hiểm như mày đâu
- Tao cho mày xem sự tàn nhẫn và máu lạnh của thàng khốn đó

Ren giơ điện thoại lên đoạn camera quay lại trên đảo, thời điểm Dew cắt đầu Kao, đem cả mặt hắn nhúng vào chả dầu đang sôi nóng. Nghe rõ cả âm thanh cháy xèo xèo của da thịt. Lòng bàn tay Nani có chút đổ mồ hôi lạnh, anh đặt 2 tay lên đùi để yên. Đôi mắt hắc bạch phân mình nhìn chằm chằm Ren

- Mày đưa tao xem để làm gì?
- Để mày xem đọ tàn nhẫn của chồng mày đấy. Nani mày sợ không, Dew chồng mày nó chết rồi. Xe phát nổ rơi xuống vực sâu như thế nếu nó sống thì đúng là nó không phải con người
- Là con người hay không tao tự biết. Thằng chó

Chát!!!

Nani bị cái tát làm cho đỏ 1 bên má. Nhưng anh vẫn không sợ anh không cho phép mình yếu thế trước kẻ thù. Thằng khốn này dám mạo danh chông của anh còn ăn thịt người đúng là đến ma quỷ cũng không bằng

- Nghe nói mày là người song tính, còn đang mang thai ?
- Thằng khốn, mày cấm được làm hại con tao. Tao có chết cũng kéo mày xuống địa ngục

Đụng đến bảo bối của anh sao? Nani đưa tay xuống chỗ ngồi của mình lấy ra 1 khẩu súng đen ngắn loại 6 viên

- Chồng tao là người đúng dầu của bang làm so để tao 1 mình mà không có vũ khí phòng thân

Thật ra Nani cũng đang đánh cược mạng sống của mình và bảo bối. Khẩu súng trên tay anh vốn không có 1 viên đạn nào. Khẩu này là hồi bữa anh lấy trong hộp tủ của Dew ra nghịch, lúc đó Dew từ phòng tắm đi ra, thấy mèo con của mình nghịch súng hắn vội vàng chay j đến giằng lại, giọng nghiêm khắc

- Nini không được nghịch súng. Nhỡ có gì thì sao hửm? Không nghe lời !
- Em muốn nhìn xem 1 chút. Sao lại lớn tiếng như thế với em ?
- Còn dỗi tôi nữa ? tin tôi chịch chết em giờ !
- Tại sao không cho em dùng vũ khí tự vệ chứ? Hứ. Là sợ em giết anh sao
- Hưmmm.... tôi không sợ em giết tôi mà tôi sợ em nghịch súng bị làm thương chính mình và con. Hôm nay con dám làm nũng với tôi. Lá gan em cũng lớn quá đấy, mẹ nhỏ!
- Hứ! Trả nè
- Dỗi tôi rồi đấy

-..........
- Được rồi,được rồi tôi sẽ đưa em chơi nhưng tôi sẽ lấy hết đạn ra. Súng có linh tính, em chưa cầm súng sẽ không quen. Đừng dỗi tôi nữa tôi không biết dỗ ngọt đâu. Tôi chỉ biết làm em khóc trên giường thôi

-....hừ...

Dew khi đó hôn lên cách môi mềm mại kia. Hắn lấy hết đầu đạn ra, đưa khẩu súng cho bảo bối mình chơi. Đối với hắn không có gì quan trọng hơn tính mạng của người hắn yêu

Vì thế khi Nani cầm khẩu súng không đạn trên tay, anh buộc phải mạnh mẽ can đảm kia. Anh cũng thầm tạ ơn 6 năm ở bang đã luyện cho anh vẻ mặt bình tĩnh trước kẻ địch

- Mày giỏi lắm đấy Nani. Tao cũng muốn xem phu nhân của người đứng đầu trong bang Huyết Long sẽ như thế nào

Ren có chút bất ngờ về khẩu súng trên tay Nani  nhưng vẫn không thể qua mặt gã nhìn tay anh đang run run cầm súng chứng tỏ đây anh chưa từng bắn súng. Muốn hù doạ hắn sao vậy thì cùng chơi, 1 cuộc chơi sinh tử

Điện thoại chú Trung nhận được tín hiệu cầu cứu của Nani. Ông tức tốc chạy xuống hầm lấy xe rồi rời đi, nhưng 4 họng súng đã sát trên đầu ông cùng giọng nói

- Cứu thế chủ có dặn không được để xổng con mồi nào. Đùng!

Viên đạn xuyên qua chân chua Trung khiến chú bị ngã

- Cứu thế chủ bảo đứa ông ta xuống đông lạnh mai xử lý nội tạng sau

Chú Trung được 1 người kéo xuống hầm thoát hiểm. Nơi đó đang có 1 chiếc xe đợi sẵn. Chú Trung mở mắt ra nhìn người trước mặt nhìn người trên xe, trên mặt không giấu được sự vui mừng

- Thiếu chủ, cậu đã trở về
- Chú Trung tôi cần điều người tới căn hộ
- Tôi sẽ lo liệu
- Nhưng trước hết chú phải đến bệnh viện lấy đầu đạn kia ra
- Tôi không sao hết
- Chú nghe đấy tôi không đem tính mạng của anh em trong bang ra đổi lấy mạng của tôi, huống chi chú còn đang bị thương
-........
- Off đưa chú Trung đến bệnh viện, cứ theo kế hoạch mà làm
- Vâng thiếu chủ cẩn thận
- Ừm!

Dew tự lái xe rời đi. 1 bên chân của hắn còn đang nẹp băng vải trắng thấm đỏ máu, hắn không thể ngồi yên dù 1 giây, 2 bảo bối đang cần hắn, cả người chằng chịt vết thương chưa lành. Nhưng hắn vẫn vững tay lái về con đường quen thuộc về căn hộ

Nani nhìn con pitbull đang nhe những răng nanh bén nhọn dồn anh vào góc tưởng ở phòng đông lạnh. Anh xoay lưng ra đỡ đòn nhằm che chiếc bụng của mình, anh không biết liệu anh có thể cầm cự đến lúc có người đến không

- Thần thần, bữa ăn tôi của mày đây ăn ngoan nhé. haha.......

Gã cười thích thú đóng của phòng đông lạnh lại. Gã để con chó máu lạnh kia ở cùng với Nani bị đánh đến ngắc ngứ. Anh cố dùng sức của mình mà lết về phía sau

- Dew nếu em và con có chết thì em cũng không hối hận vì đã yêu anh

con pitbull gầm gừ lao đến định ngoạm cổ anh. Vạn nhất phải chết như vậy, đành liều 1 phen vậy. 1 cây viết chì anh hay dũng để vẽ thiết kế. Nó đã bị gãy đôi, anh cầm bỏ nó vào áo lúc xuống đây. Anh tính dùng để viết kí tự cho cảnh sát nếu như anh không qua khỏi. Nhưng giờ anh đã có tính toán khác, ngay khi con pitbull kia lao đến anh dùng đầu cây viết đam thẳng vào mắt nó

- Nếu có chết tao cũng không để mày cắn chết con tao

Cây bút chì đầm thủng tròng mắt nó, nhưng nó vẫn nhe răng ngoạm cánh tay trắng nõn của anh. Anh nghiêng người chịu đựng cho hàm răng sắc nhọn kia nghiến tay mình. Màu từ miệng con pitbull tràn ra khoé miệng nó

Dew em nghĩ mình không đợi được anh rồi

Máu từ người anh chảy xuống sàn gặng đỏ 1 vùng

________________
Chúc mấy bà 20/10 vui vẻ, ngày càng xinh đẹp học giỏi nha 🤍🤎


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC