chương 8: khuất phục

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiếc mày xăm cũ kĩ kêu rè rè khiến người nghe rợn người. Nani nhớ hồi cấp 3, bạn rủ xem phim kinh dị. Trong khi tụi bạn anh xem phim 1 mắt nhắm 1 mắt mở, còn anh mở to mắt xem hết phim về kẻ giết người hàng loạt bằng lưỡi cưa mà anh không thấy sợ, anh còn cười mấy đứa bạn của anh nhát gan. Vậy mà giờ đây khi anh nhìn thấy Dew cầm máy xăm đâm vào ổ bụng nơi vết thương do kéo gây ra vẫn chưa lành, anh lại sợ đến tái xanh cả mặt

- Tính ra cái máy xăm này cũng hơn chục năm rồi, hồi tôi còn ở trong trại giáo dưỡng.1 người bạn tù đã tặng cho tôi. Tuy nó cũ 1 chút nhưng nét xem vẫn chuẩn lắm

Dew giọng trầm trầm hoà cùng tiếng máy xăm kêu rè rè tạo nên 1 âm thanh đáng sợ như thước phim kinh dị giới hạn tuổi người xem

- Tôi xăm tên tôi lên nơi này là để mẹ nhỏ luôn nhớ đến tôi

Nhớ sao không nhớ đến chết vẫn là nhớ đến gương mặt lãnh tính tưởng vô hại kia nhưng sâu bên trong là ẩn giấu bản tính ác ma tàn nhẫn. Vết thương nơi ổ bụng chịu giày vò của máy xăm khiến Nani đau đến bất tỉnh. Anh không còn tha thiết cuộc sống này nữa rồi. Bản tính vốn cứng rắn quất cường của anh cuối cùng cũng bị sự hung tàn của hắn đánh bại

- Chưa xăm xong mà đã bất tỉnh rồi sao. Mẹ nhỏ sực chịu đựng kém nhỉ. Lần đầu gặp mẹ nhỏ tôi thích nụ cười như hoa mộc lan

Tiếng máy xăm rè rè vẫn ấn đều trên ổ bụng của Nani. Hắn nhớ ngày đầu được đón vào Huyết Long, mẹ nhỏ vui vẻ rót cho hắn 1 tách trà Bích Loa Xuân thật thơm lại thêm nụ cười tươi

- Tôi tên là Nani người phụ trách sổ sách của bang hội. Sau này có gì không hiểu cậu cứ hỏi tôi nhé. Rất vui khi được quen cậu

Ngày đó hắn như chìm đắm trong nụ cười lương thiện kia. Lâu lắm rồi hắn mới nhìn thấy nụ cười này từ sau khi chị gái và mẹ hắn đều qua đời trong 1 đêm. Đó là nụ cười của mẹ mỗi khi hắn đi học về và khoe điểm bài kiểm tra của mình

- Mẹ ơi, hôm nay con làm bài được 10₫
- Dew của mẹ giỏi, sau này con sẽ là người có ích cho xã hội. Cố gắng lên con nhé
- Mẹ ơi, thế sau này con muốn làm cảnh sát được không ạ. Con sẽ đi bắt tội phạm
- Được nhé. Còn làm nghề nào cũng được, nhưng phải làm nghề lương thiện nhá. Tiền mà con kiếm được phải từ mồ hôi nước mắt của con chứ không phải từ máu và nước mắt của người khác
- Dạ mẹ. Con sẽ ghi nhớ lời mẹ ạ

Đó là nụ cười của chị gái sau giờ học chở em trai mình về nhà trên chiếc xe đạp nhỏ

- Chị ơi, chị chở em có nặng không

- Không nha, Dew của chị là 1 em trai dễ thương nhất
- Vậy sau này lớn lên em sẽ chở chị đi nơi nào chị thích
- Đợi đến lúc đó Dew của chị chắc có bạn gái rồi nhỉ
- Vậy em sẽ chở chị cùng bạn gái đi 1 vòng thế giới luôn. Chị ơi, Dew thương chị và mẹ nhất trên đời
- Thế thì phải học thật giỏi đấy. Chị sẽ là người cầm bó hoa to nhất chúc mừng lễ tốt nghiệp của em
- Dạ chị. Em sẽ học thật giỏi
- Chị tin Dew của chị làm được

Ngày đó chị gái chở hắn đi học về, suốt đoạn đường đi chị luôn cười và nói về những niềm vui của tương lai. Vậy mà chỉ 2 ngày sau đó hắn đã không được thấy 2 nụ cười mà hắn cho là đẹp nhất, hạnh phúc nhất

Tiếng máy xăm dừng lại, cuối cùng cũng đã xăm xong ròng chữ DewJirawat che lên vết sẹo ở nơi ổ bụng. Nom nhìn cũng được. Hắn lấy 1 lọ thuốc mỡ bôi lên hình xắm để không bị lem mực ra cũng như cho vết thương mau lành

- Mẹ nhỏ ngủ ngon. Tôi lại thích vẻ mặt ngoan hiền của anh lúc ngủ như vậy. Phải làm anh đau như thế, sợ hãi như thế anh mới không bao giờ quên được tôi. Nani, tôi thích anh chính vị nụ cười ngày đầu gặp mặt

Đó là nụ cười đặc biệt nhất. Những ngày tối tăm tội lỗi kia như được gột sạch. Hắn nhìn thấy hình ảnh của mẹ và chị gái. Lời dạy của mẹ, lòng tin của chị gái hắn đã không thực hiện được. Hắn không làm cảnh sát bắt tội phạm mà là 1 trùm xã hội đen với 2 bàn tay dính máu. Cánh cổng trường đại học kia hắn cũng không chạm tới. Năm 8 tuổi hắn lưu lạc tha hương, xuống tàu theo bọn buôn người. 1 đứ trẻ 8 tuổi đang tuổi chơi và học , thì hắn lại phải cầm cây, dao lao vào đánh bọn trẻ vô gia cư để dành miếng ăn

Từ 1 đứa trẻ có 1 gia đình nhỏ hạnh phúc, ngày ngày sống trong tình yêu thương của mẹ và chị thì hắn mỗi ngày tắm trong máu mà lớn lên. 10 tuổi hắn đã thành thạo lắp súng, 12 tuổi hắn biết đến giết người là gì. 25 tuổi của hắn bao phủ mây đen và tội ác. Giết người đối với hắn chưa bao giờ là đủ. Kẻ mà hắn giết rất nhiều vì vậy kẻ thù của hắn không ít

Hắn đưa nhiên biết quy tắc bù trừ của tạo hoá. Hắn luôn chờ ngày hắn bị quả báo, thậm chí hắn còn đặt sẵn quan tài cho mình nữa kìa. Đó là trước khi hắn gặp mẹ nhỏ. Còn bây giờ hăn không thể để bản thân mình sảy ra chuyện gì. Hắn còn phải chăm sóc mẹ nhỏ và 1 cuộc đời an nhiên.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC