chương 54

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Plan kể từ  giúp Gun thông suốt mọi chuyện, mỗi ngày chính là thấy Gun cùng Mark em em ,anh anh a!

Cậu dùng đũa săm săm cơm trong mâm, nhìn Gun một mặt vui vẻ cười nói  đối diện mình, còn Mark sớm đã đi mua thêm một ít nước cho cả ba người. Gun hướng Plan híp mắt:

" Hai chú biết chuyện của mày rồi sao? "

Plan gật đầu bổ xung thêm:

" Cả hai đều muốn gặp Mean."

Gun tỏ ý đã hiểu:

" Chuyện của mày thật dễ dàng, còn tao và nó sợ nếu ba tao biết được sẽ đánh gãy chân tao."

Plan hiểu lo lắng của Gun, cậu vỗ vai Gun an ủi:

" Không sao, chẳng phải còn có tao đây hay sao, đến lúc đó tao sẽ nhờ hai baba qua giúp mày!"

Gun nghe đến đây tâm trạng tốt hơn một chút:

" Vậy, tao cảm ơn mày trước!"

Plan lắc đầu cười đơn giản , tiếp đó tạm biệt Gun trở về lớp học, sức học của cậu không bằng Gun, vì lời hứa đậu đại học với anh ,Plan mỗi ngày đều rất cố gắng!

Mark trở lại chỉ nhìn thấy một mình Gun vẫn còn đang ăn cơm, hắn cười nhẹ đi đến bên y , đem chai nước có ga áp vào một bên má của Gun khiến y giật mình trừng mắt:

" Làm gì thế hả?"

Mark mở chai nước đưa cho Gun cười cười rõ ràng là khuôn mặt của lưu manh:

" Xem phản ứng của anh có nhanh nhạy hay không?"

Gun trợn mắt nghiến răng:

" Vậy để tôi bóp thứ đồ chơi của cậu rồi  xem  có nhanh nhạy hay không?"

Lời vừa nói ra, Gun lập tức ôm mặt, từ khi hai người quen nhau tên này luôn có ham muốn với y, lần này là ngu dại mà lỡ lời a. Mark thông thả cười càng tươi , chộp lấy một tay của Gun đưa đến đũng quần của mình , nhỏ giọng thủ thỉ vào tai Gun:

" Anh Gun, anh cảm thấy có phải nó phục vụ anh rất sướng không?, còn có thời gian kéo dài vô cùng tốt?"

Gun sợ hãi rút tay mình ra khỏi thứ đồ chơi kia, xấu hổ cúi đầu đúng là cái miệng hại cái thân mà. Mark nhìn thấy biểu cảm đáng yêu này của Gun càng muốn trêu chọc:

" Em cảm thấy anh vẫn chưa hiểu rõ lắm, hay là mình đi thảo nghiệm một chút?"

Gun lần này là liên tục lắc đầu:

" Không ,không, tôi đã rất hiểu rõ, cảm ơn!"

Đây là chuyện gì chứ, rõ ràng là đang ăn cơm tại sao lại chuyển qua đề tài này, thật quẫn bách!

Mark lúc này bị khuôn mặt đỏ hồng của Gun làm cho say mê, kéo tay anh đứng dậy, đi nhanh ra khỏi căn teen trường, đến khu nhà kho bỏ hoang nơi mà họ vẫn hay hành sự . Hắn mạnh bạo hôn lấy Gun, nhưng lại nhẹ nhàng đem Gun ôm vào lòng, áo trên người  Gun được cởi ra một nữa, còn một nữa được treo trên cánh tay lỏng lẻo, hắn rãi vô số dấu hôn mới đè lên dấu hôn cũ của hắn hai ba hôm trước vừa để lại, hắn yêu thích người này, say mê đến nghiện. Trái tim hắn âm ỉ vui sướng cùng với nhiệt độ cơ thể nóng dần lên, quần của cả hai cũng đã được cởi ra, hắn quay mặt Gun áp vào cữa phía sau mông cong vểnh, hắn đưa tay phát vào đó vài cái khiến nó đỏ ửng lên sau đó dùng ngón tay thấm một ít dịch trắng mà Gun đã bắn ra đầy tay hắn bắt đầu nới rộng nơi chứa thứ đồ chơi của hắn. Gun lần lượt thừa nhận cảm giác khoái cảm mà Mark đem đến, nhưng phía sau của y vẫn trống rỗng không chịu được , y nức nở đòi hỏi:

" Mark, Mark vào , vào đi, muốn~"

Mark xem ra cũng đã nhịn không nỗi muốn trực tiếp xông vào, nhưng hắn lại sợ Gun bị thương, bá đạo lưu manh là thế nhưng hắn đối với người này luôn muốn thật dịu dàng ôn nhu.

Mark dùng ngón tay trêu chọc vào tuyến tiền liệt của Gun khiến y rên rỉ đến run rẫy:

" Nói một cậu nghe xem xem ,vừa ý sẽ cho anh!"

Gun hít thở không thông, cảm giác phía sau đang kiêu gào đòi hỏi được lấp đầy , y nghiên đầu ghé vào lỗ tai của Mark rên rỉ:

" Ông xã, làm em~"

" Được, ông xã liền làm chết em!"

Mark cứ nghĩ Gun sẽ mạnh miệng chửi mình như những lần trước đây, nhưng bây giờ hắn nghe được câu nói này, máu trong người như dồn lên hết trên trên não hắn, phát điên mà gầm nhẹ , trực tiếp xông vào khiến cả hai thõa mãng mà thở phào. Gun không biết đã bắn bao nhiêu lần, y phải chịu sự đòi hỏi của Mark, đủ tư thế mà hắn bày ra, y ôm cổ Mark hai chân co quắp bắt lấy cái eo đầy lực kia, phía dưới thừa nhận sự ra ra vào vào hệt như máy khoan của hắn, Mark kéo mặt Gun xuống vừa hôn quyến luyến vừa làm y, hai thân thể gắt gao bám chặt vào nhau cùng đạt cao trào. Xong  việc, Mark vẫn để thứ đồ chơi trong người Gun, hắn không muốn rút ra, hắn muốn được hưởng cảm giác bên trong của y co rút bao bọc lấy hắn. Gun mệt lã nằm trên vai Mark, hai người ngồi trên tấm đệm mà Mark không biết đã chủng bị sẵn từ bao giờ vừa để Gun treo trên người, vừa kéo đến trãi ra giữa nền đất.
Gun mệt mõi nằm trong lòng Mark, áo cũng đã được hắn cài lại chỉ có nữa thân dưới của cả hai vẫn trần truồng bám chặt vào nhau, bắt đầu lâm vào một trận tiếp theo........

.....

Một tuần nữa lại trôi qua, Mean cùng Plan nghiêm chỉnh đứng trước nhà của cậu, Plan cười cười huých tay Mean :

" Này có phải sợ rồi không?"

Mean nhéo nhéo một bên má của cậu:

" Cá mắm, em khinh thường tôi quá đấy, người đàn ông của em không tệ đến như vậy!"

Plan vui vẻ khoác tay của Mean :

" Vậy người đàn ông của em phải cố gắng qua cữa để em còn chịu trách nhiệm nha."

Mean nhìn cậu vui vẻ cũng muốn hùa theo:

" Vậy thì vinh dự cho tôi quá!"

Hai người vui vẻ trò chuyện một lúc, thì cánh cữa  được bảo vệ mở ra, cả hai thông thả bước vào. Trên tay Mean là một giỏ trái cây lớn cùng rượu, từ đằng xa đã thấy hai nam nhân tươi cười đứng đợi sẵn. Cả bốn người tiến vào nhà, ngồi đối diện nhau, thím Lee nhanh chóng bưng trà cùng mức bánh lên đặt trước bàn, không khí cứ như vậy từ từ chìm vào nghiêm túc.

Plan nuốt nước bọt nghĩ thầm, chẳng phải là không tạo áp lực cho Mean hay sao, hai vị này muốn làm gì cơ chứ. Đợi một lúc chưa kịp để cậu lên tiếng đánh tan không khí im lặng trước, thì ngài chủ tịch đã dành trước:

" Cháu là Phiravich, cháu của ông Top chủ công ty thương mại ở Ma Cao?"

Mean gật đầu lễ phép:

" Vâng là cháu, Mean Phiravich,  đó là ông nội cháu , chào chú Beam !"

Plan ngạc nhiên lên tiếng:

" Bố và ông của Mean quen biết nhau?"

Ngài chủ tịch gật đầu trả lời:

" Trước đây công ty của bố vừa mới thành lập được ông ấy giúp đỡ mới có cái tập đoàn hôm nay."

Plan tiếp tục dò hỏi:

" Nhưng công ty của bố ở Châu Âu, còn Mean ở Ma Cao?"

Mean lần mày giải đáp thắc mắt cho cậu:

" Lúc đó ông nội anh cũng ở Châu Âu, Ma Cao là ông ấy mới  chuyển sau hai năm hợp tác cùng tập đoàn của chú Beam, vì không muốn trở thành đối thủ!"

Ngài chủ tịch trịnh trọng hỏi:

" Ông Top vẫn khỏe chứ?"

Mean đáp lễ trả lời:

" Ông nội vẫn khỏe, hiện tại chắc là đang du lịch ở quốc gia nào đó đi."

Ngài chủ tịch gật đầu, hướng Plan chốt hạ:

" Ta tưởng con cùng ai yêu đương, nếu là cháu của ân nhân  trước đây đã giúp bố, bố không có ý kiến, hai đứa sống hạnh phúc là được!"

Plan cùng Mean nghe đến đây mừng rỡ :

" Cảm ơn ba/ chú , chúng con sẽ hạnh phúc!"

" Tôi phản đối!"

Lúc này cả ba đều ngạc nhiên nhìn sang ngài thủ tướng, chỉ có Mean là nhanh chóng lấy lại biểu tình bình tĩnh im lặng chờ ngài thủ tướng nói tiếp:

" Cậu , có quan hệ gì với ông trùng xã hội đen chuyên buôn bán vũ khí trái phép ,Wun Phiravich?"

Mean nghe đến đây nghiêm túc gật đầu:

" Vâng, đó là bố của cháu."

Lần này ngài thủ tướng càng kiêng quyết hơn:

" Nếu là vậy tôi tuyệt đối không cho phép hai người đi tiếp, cả hai nhanh chóng cắt đứt đi."

Plan nhăn mày phản đối:

" Nhưng mà chính là lần trước ba đòi gặp Mean, lần này lại phản đối, ba có hiểu lí lẽ không vậy."

Ngài thủ tướng thường ngày nhẹ nhàng, lần này lại lớn tiếng khiến Plan mở to mắt chăm chú nhìn ông:

" Con mới là người không hiểu lí lẽ, lần trước ta đồng ý cứ nghĩ xã hội đen của con chỉ là những tên chuyên đòi nợ thuê hoạt động nhóm nhỏ, còn đây là một tổ chức có quy mô con hiểu không hả, mấy năm nay chính phủ luôn đau đầu với tổ chức này, mạng lưới của ông ta rộng đến nỗi có thể thành lập một đội quân phản động, bảo ta nhận con của tội phạm hàng đầu làm con rễ, ta thật không có lá gan đó!"

Chuyện này nói ra cũng không trách ngài thủ tướng vô lí được, những điều ông nói là sự lo sợ của ông trong tương lai, Plan nghe đến đây hiểu rõ ông không phải là sợ thân phận xã hội đen của Mean, mà ông là lo cho sự an toàn của cậu. Mean bên cạnh đối diện đôi mắt lo lắng của ngài thủ tướng cúi đầu làm lễ:

" Thưa chú, nếu chú lo lắng về sự an toàn của Plan, thì con xin lấy mạng sống của mình ra đổi, dù con có chết cũng nguyện giữ em ấy an toàn, con biết những lời nói này chỉ là nói suông nhưng mà hi vọng hai chú hãy tin tưởng con, để con dùng thời gian  chứng minh tất cả."

" Chuyện này, cứ cho là cậu dùng thời gian chứng minh đi, nhưng thời gian của cậu là bao lâu, cả đời sao?, tôi tìm hiểu sau khi cậu khỏe lại sẽ trở về Ma Cao nhận chức gì đó, tiếp tục tiếp quản tổ chức đầy rẫy nguy hiểm kia, nếu con tôi theo cậu, bị kẻ thù của cậu tìm giết,  thì cậu lấy đì đền cho chúng tôi đây hả?"

Plan nhanh miệng chen vào:

" Thì ba đẻ thêm một đứa là được!"

Ngài thủ tướng trợn mắt tức giận nhìn con trai mình:

" Con ngậm miệng cho ba, cái gì ba cũng theo ý con, nhưng nhất quyết chuyện này không bao giờ ta đồng ý!"

Mean lắc đầu  đưa tay vuốt lưng cậu , anh lễ phép nói tiếp:

" Thưa chú, con biết Plan rất quan trọng với chú, cũng rất quan trọng với con, nếu con không cùng em ấy một chỗ con sẽ rất khó chịu, khó chịu liền khiến bản tính hiểm ác của con trỗi dậy, như vậy đối với xã hội này càng không phải nguy hiểm hay sao?, chỉ có Plan, em ấy luôn khiến con bình tĩnh, khiến con tĩnh táo hơn nhiều, em ấy xem như là một cái gông bằng sắt luôn luôn kiềm chặt con, khiến con không thể thiếu em ấy!"

Ngài thủ tướng cười lạnh:

" Nói như vậy cậu là đang uy hiếp tôi hay sao?"

Mean nghiêm mặt chân thành trả lời:

" Không phải là con quy hiếp chú, con chỉ muốn nói rằng Plan quan trọng với chú bao nhiêu đối với con cũng không kém, con có thể giúp chú gánh một phần trách nhiệm bảo vệ yêu thương em ấy được không?, đây là con tự nguyện, là con yêu thương em ấy!"

Ngài thủ tướng nhìn sâu vào đôi mắt đen láy sâu ngoắm của  Mean, thở dài lắc đầu, ông hiểu rõ thiếu niên trước mặt này vừa mới bước vào đã có phong đạm đứng đầu, bản lĩnh làm chủ , lại đưa mắt nhìn bàn tay  hai người nắm chặt vào nhau, đôi mắt mong đợi của Plan, ông lắc đầu đứng dậy:

" Tùy các người, muốn làm gì thì làm, ta mệt ta muốn nghỉ ngơi!"

Ngài chủ tịch theo đó vỗ tai Mean, gật đầu một cái sau đó dìu ngài thủ tướng vào phòng để lại đôi trẻ bên ngoài ôm nhau hạnh phúc.

Plan cười tươi ôm lấy vai anh:

" Mean, chúng ta qua cữa!"

Mean theo đó nhéo lấy mũi cậu:

" Đúng vậy, chúng ta qua cữa!"

Ngài chủ tịch dìu ngài thủ tướng lên giường dò hỏi:

" Cảm thấy thế nào, không sao chứ?."

Ngài thủ tướng lắc đầu :

" Không sao."

" Cứ như vậy thông qua?"

" Không thông qua thì làm được gì cơ chứ ,Plan còn nhỏ nếu không thông qua nó lại giống chúng ta năm đó bỏ nhà chạy trốn càng không phải chịu nhiều khổ sở, nguy hiểm hơn sao, hơn hết nhà kia cũng từng là ân nhân của anh, chúng ta vuốt mặt cũng phải nể mũi, con trai mình hạnh phúc là được!"

" Vậy tại sao anh thấy em rất không đành lòng nha."

Ngài thủ tướng kéo chăn đắp qua ngực mình:

"Chỉ có một đứa con , nói đành lòng là đành lòng được hay sao?"

Ngài chủ tịch nghe đến đây cười gian, chui vào chăn của ngài thủ tướng :

" Em  đối với vấn đề này lo lắng cái gì?"

Ngài thủ tướng dương mắt đề phòng:

" Lão già, anh muốn làm gì?"

Ngài chủ tịch luồn tay vào áo ngài thủ tướng:

" Hay là......."

" Hay là cái gì?"

"Mình sinh thêm một đứa đi, đã lâu anh không có cảm giác chăm con rồi!"

" Không, không muốn, anh tự đi mà sinh"

" Làm sao có thể,  em yêu anh đến đây!

"..."

......................................................................
~yu~
💙💚💙💚


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net