#06 - bồi thường (!)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

mingyu to wonwoo

min9yu_k
ê

everyone_woo
kêu cl
dzụ gì

min9yu_k
tí qua đấy

everyone_woo
mấy giờ
đ/c ?

min9yu_k
khoảng 6g tối
chung cư SVT
khu B

everyone_woo
òoooooooooooo
cần đem gì k 😽

min9yu_k
bồi thường vết thương cho a
a muốn đem gì thì đem

everyone_woo
ố kêyyyyyyyyy

"sao nay đáng yêu dữ vậy má ?" - kim mingyu quăng điện thoại xuống giường và nói.

*tâm trạng kmg lúc này:

-















sau khi nhận được địa chỉ mà mingyu đưa, wonwoo hối hả chuẩn bị đồ đạc để sang nhà mingyu. vì đây là lần đầu, LẦN ĐẦU anh qua nhà của một người trước giờ chỉ mới gặp mặt nhau một lần hoặc chỉ lướt ngang đời nhau mấy giây trong cuộc đời. không nghĩ có một ngày mình lại đến nhà họ với hoàn cảnh như thế này.

mấy khi đến nhà người khác như vậy, ít ra thì wonwoo cũng phải mua vài thứ đến nhà người ta chứ. đi dọc ven đường, anh tình cờ (chắc không có tình cờ lắm) tấp vào một quán cafe yêu thích của mình. gọi ra hai ly cafe đen đá, một ly cho anh và một ly cho người còn lại. wonwoo không biết hắn thích gì nên đành vậy, cứ gọi món yêu thích của mình xem, lỡ hắn cũng thích thì sao hê hê.

mặc dù lần đến nhà này là người ta bồi thường cho mình, nhưng thôi cũng kệ của đi thay người lỡ hắn có hậm hẹ anh điều gì thì còn lấy hai ly cafe ra để nói lại hắn.

dừng chân tại sảnh chung cư, wonwoo thầm nghĩ trong bụng.

"phải đây không ta?"

"thôi kệ, vào hỏi chị lễ tân xem sao?"

"hay đến nhắn cho mingyu xuống đón mình ta?"

sau một hồi suy nghĩ lâu ơi là lâuuuuuuuuuu. wonwoo quyết định dùng điện thoại để nhắn tin cho mingyu xuống đón mình. chứ thật sự là cái lùm mía cái chung cư này bự vờ cờ lờ ấy chả biết đi đường nào.

everyone_woo
ê
xuống đón a đc ko
rộng quá🥲🥲🥲

min9yu_k
ok
chờ dưới sảnh nhé

everyone_woo
ừm

nhận được dòng tin nhắn của mingyu, wonwoo như an tâm phần nào. anh chẳng còn thấy lo lắng hay luống cuốn gì nữa cứ thoải mái làm sao ý.

"ting ting~"

oa là tiếng cửa thang máy mở. xa xa trông thấy bóng dáng ai đó cao cao đang tiến lại gần. wonwoo nheo mắt vội lấy mắt kính từ trong túi ra đeo lên mắt để nhận diện con người có vóc dáng đó. hoá ra là mingyu, mingyu xuống đón anh nè.

"anh mới tới hả?"

"ừm, vừa mới."

"anh mua gì đó?"

"tới nhà người khác ít ra cũng nên mua gì đó chứ!"

"cafe hả?"

"ừm, thích không?"

"thích."

"thôi vào thang máy này!"

khép lại câu chuyện, mingyu đi trước theo sau là anh wonwoo đang cầm 2 ly cafe theo sau.

"em ở một mình à?"

"ở một mình đó giờ quen rồi!"

"sao cứ nói chuyện trống không thế?"

"..."

"em xin lỗi."

"ừ anh cũng xin lỗi."

"sao anh lại xin lỗi?"

"đáng ra anh không nên cáu gắt như thế!"

wonwoo nhận ra lỗi sai cũng mình.

vòng qua quẩn lại cuối cùng thì mingyu cũng nấu xong đồ ăn để "bồi thường" cho anh. thực đơn hôm nay gồm có cơm trộn, mì lạnh, canh rong biển, thịt nướng và một số món ăn kèm khác. tuy chỉ có hai người, nhưng do mingyu đói con mắt nên làm ra rất là nhiều món luôn bộ tính vỗ béo anh wonwoo hay gì? 🤡

"sao em nấu nhiều thế? rồi sao mà ăn hết..?"

wonwoo ngán ngẩm nhìn đống đồ ăn trên bàn đã được bày ra một cách hài hoà đến lạ.

"mm.. thì dư đỡ hơn thiếu!"

cả hai bất lực nhìn nhau, wonwoo nghĩ thôi kệ dù sao ẻm cũng có công nấu thì mình ăn thoai!

wonwoo động đôi đũa trên bàn, gắp từng miếng thức ăn một mà bỏ vào miệng. trời ơi, đây là lần đầu tiên mà wonwoo ăn một món mà ngon như vậy đó.

mingyu quan sát anh từng cử chỉ, hành động từ lúc anh lấy đôi đũa làm như thế kia rồi xem cả phản ứng trên khuôn mặt anh ra sao. thấy anh phản ứng như vậy với món mình làm là thấy vui rồi.

cả hai vừa ăn, vừa tám đủ chuyện trên trời dưới đất như quen nhau từ kiếp nào.

"để anh rửa bát cho!"

kết thúc bữa ăn "bồi thường" đó wonwoo đề nghị để bản thân rửa bát. kim mingyu nghe xong câu này cái sốc vãi lúa liền từ chối ngay ai lại để khách đến nhà mà rửa bát cơ chứ.

"không được đâu, anh là khách mà! hôm nay đến em còn bồi thường cho anh nữa sao để như vậy được?"

wonwoo nghe cũng có lí, bèn gật gù để cho mingyu rửa vậy hihi.

"à, wonwoo này!"

"hả?"

"tí em đưa anh về nhé? khuya rồi."

mãi lo ăn uống, tám chuyện wonwoo chả để ý đồ hồ xem đã là mấy giờ. chỉ biết hiện tại đã hơn 7 giờ tối mà thôi.

"ây da, phiền em lắm! anh tự về."

"không được, khuya như này về một mình nguy hiểm!"

"anh thanh niên trai tráng mà, sợ gì?!"

"anh bị gì lại kêu em bồi thường như hôm nay à?"

"ơ, không có!"

"thôi đừng cãi, để em đưa anh về!"

wonwoo bất lực rồi bây giờ chỉ còn đợi kim mingyu rửa chén xong rồi đưa anh về thôi.

10p sau

"em xong rồi này, ta về."

"cần phiền em đến vậy không?"

"không!"

kim mingyu kiên quyết lắm, phải đưa về cho bằng được.

"haiz, thôi cũng được.."

-
























everyone_woo

everyone_woo mới được bồi thường hihi

p/s: cam on dong chi kim mingyu @min9yu_k

8,091 likes

therealtiger á-á đù

moonwalker kim mingyu hay ta

-> min9yu_k đa tạ =)))))))))))))

yo_on.angel có bồ rùi ọ
-> everyone_woo có điên mới đi quen =)))
-> w0oahae để t chống mắt lên coi

ichan tay nghề nấu nướng của anh mingyu đúng là không đùa được...

chuyenbandem

-> shipmw mắ =)))))))))))))))))))))))

yenaa tuyệt vời quá ak

dksunshine oa hay quá ta, kêu nấu cho bạn thì ko 😀
-> min9yu_k tại m chả bị j 💀
-> dksunshine bọn t bị tổn thương về tinh thần 😭
-> myungho_o đúng òi đúng òi
-> min9yu_k bữa nào làm sau...

vernonline oa 🍜🍜🍜

ichan e cũng muốn
-> everyone_woo ok a nấu

nước.sôi uầy thường thấy hai a này chẳng nói chuyện với nhau câu nào ai ngờ lại sang nhà nhau ăn thế này 😓
-> nước.lọc bede do pan 🙄
-> nước.suối

nhấn để tải thêm bình luận...














chap kia ngắn nên up chap này bù zô 🫶🏻🍜


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC