Bầu Trời Thương Số 6 : Vẽ Mặt Trời

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Ăn sáng no nê với đồ ăn mà Bố lớn làm sẵn, MinWon nằm lăn qua lăn lại gần bệ cửa chơi đùa với Bột Xù. Để con mèo ú lên chân làm xích đu hươ qua hươ lại. Wonwoo lôi laptop ra để ở bàn, nhìn con trai cười đùa cùng con vật nhỏ cũng bất giác cười theo.

- Con đừng bắt nạt Bột Xù đấy nhé, cứ lấy nó ra làm đồ chơi suốt thôi.

- Vâng ạ !


Dù miệng dạ vâng nhưng MinWon lại đang lấy cái miếng thảm lót sàn cuộn Bột Xù lại và lăn tròn tròn thành một cục ú nu. Bột Xù mặc kệ cậu chủ đang bày trò, mặt xụ xuống như đang muốn nói ' làm tiếp đi, tôi sắp vui rồi '.


Chơi chán chê với Bột Xù rồi thì MinWon bò lại ngồi gần Bố nhỏ. Wonwoo ngồi bệt dưới đất, tựa lưng vào sofa, tay liên tục gõ phím. Từ ngày có MinWon anh không đến toà soạn làm việc mà ở nhà hoàn thành các tác phẩm của mình, họ cũng có chế độ tự do cho nhà văn để có thể phát huy hết khả năng viết lách. Nhờ thế mà anh vừa có thể kiếm tiền vừa có thời gian chăm con. MinWon kê cằm lên chân bố, thấy bố tập trung quá nên không dám quấy rầy. Được một lát thì chạy đi lấy xấp giấy trắng, vài cây bút màu và lại chạy đến cạnh Bố nhỏ, hí hửng nói.

- Bố ơi, MinWon cũng làm việc giống bố này.

Wonwoo cười, đưa tay xoa đầu con.

- Con làm gì nào?

- Con vẽ ạ.

- Ừ, vẽ xong đưa bố xem nhé !

- Dạ vâng !


Thế là MinWon lui cui ngồi vẽ, bút màu dính vào tay rồi lại quệt lên mặt làm khuôn mặt bầu bĩnh kháu khỉnh lem nhem xanh đỏ. Nhưng nó vẫn rất tập trung, vẽ những gì mình nghĩ, sau khi xong thì cười toe, giơ lên, khều khều vai bố.

- Bố ơi, bố nhìn xem này, con vẽ xong rồi !

Dừng lại việc đang làm, Wonwoo xoay mặt nhìn con và tác phẩm vừa hoàn thành của chú nhóc. Nhìn thấy xong anh phụt cười, cầm lấy bức vẽ, cười đến hai vai run run.

- Con vẽ gì thế này?!

- Mặt trời ạ !

MinWon vẽ một dáng người bé xíu nghệch ngoạc, rồi dáng người to hơn với đôi mắt hơi díp lại, nét vẽ rất vụng về, đang đi trên một con đường có vài bụi cỏ, có hoa, có cả con mèo xấu xí tròn vo một cục, nhưng điểm nhấn ở đây là ở trên cao, ông mặt trời mà MinWon vẽ lại có mắt tròn xoe, cái mũi cao cao và khuôn miệng chu lên y như cái người nào đó. Wonwoo cười một trận với sự đáng yêu của con rồi mới có thể hỏi.

- Mặt trời của con sao lạ thế?

- Là Bố lớn ý ạ. Bố lớn là ' mặt trời ' mà, đúng không bố?

Wonwoo ôm chầm lấy con vào lòng, để con ngồi vào chân, cúi xuống hôn mái tóc nâu mượt y như mình. Giọng anh dịu dàng, vừa cười đùa vừa nói.

- Con trai ạ, đáng yêu thế này hai bố sẽ chiều con đến hư mất. Để bức vẽ này chiều cho Bố lớn đi làm về xem nhé, Bố lớn sẽ thích lắm cho coi !

- Hehe, vâng ạ. Nhưng con vẽ đẹp đúng không bố?!

- Ừ, đẹp lắm, sau này MinWon đi học sẽ được điểm tuyệt đối môn mỹ thuật cho xem.

MinWon thích chí lăn lộn trong lòng bố, giơ cao bức vẽ dưới ánh nắng ngoài cửa sổ rọi vào. Wonwoo ngắm nhìn con ngây ngô tròn mắt tưởng tượng về mặt trời của riêng mình.



Con yêu bố, mặt trời của con.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net