Có những ngày

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh cùng em dạo quanh phố dưới tiết trời se lạnh của mùa đông, bỗng anh chợt nhớ về những ngày cũ

Ngày mà anh nhìn thấy em qua hàng cây dưới ánh nắng ban trưa, một hình ảnh khiến anh nhớ mãi không quên

Ngày mà anh bị lôi kéo đến xem trận bóng rổ chung kết ở sân vận động, để rồi bị cái vẻ siêu ngầu siêu đẹp trai khi chơi bóng của em làm cho ngẩn ngơ

Ngày mà anh bị em thu hút bằng giọng hát trầm mà ấm áp vô cùng trong lễ hội trường

Ngày mà chúng ta gặp nhau lần đầu, làm quen lần đầu khi cả hai đều bị tên bạn thân lôi kéo đến công viên giải trí vào kì nghỉ xuân

Ngày mà em nhắn cho anh dòng tin nhắn đầu tiên, hỏi anh có thể giúp em một số bài tập không

Ngày mà anh gọi cho em lần đầu, để hỏi rằng có thể giúp anh giữ một chỗ ở giảng đường hội thảo hay không

Ngày mà anh đứng sau lưng em khi xếp hàng ăn trưa, vì em bảo để em lấy những món chính, anh theo sau muốn ăn gì thì chỉ để em lấy, khi đó anh chợt thấy ngay cả khi anh cao hơn 1m8 cũng vẫn là quá nhỏ bé so với chiều cao của em, và rồi bất giác anh thấy thích cái sự chênh lệch này

Ngày mà em ôm chầm lấy anh từ phía sau chỉ để che cho anh khỏi bị trái bóng bị đá văng ra ngoài khi anh đi ngang sân bóng

Ngày mà em hỏi anh rằng, em thích anh có được không, anh nhớ rằng mình đã mỉm cười khi nhìn chàng trai cao hơn mình cúi đầu lí nhí rồi sau đó nắm tay em mà nói lời đồng ý

Ngày mà em ráng chạy bài vì muốn học ngang bằng với anh, để có thể cùng anh tốt nghiệp

Ngày mà em xếp hàng dưới trời tuyết lạnh cóng chỉ để mua cho anh cuốn sách vừa xuất bản với số lượng có hạn mà anh thích, để rồi sau đó quýnh quáng cả lên vì anh khóc

Ngày mà em không ngủ vì anh nhập viện do căn bệnh đau dạ dày tái phát

Ngày mà em nấu cho anh bữa ăn đầu tiên sau khi học nấu ăn

Ngày mà anh cùng em, được xướng tên bước lên sân khấu nhận bằng tốt nghiệp, cùng ra trường, cùng trưởng thành

Ngày mà anh và em góp tiền mua được căn hộ riêng, một tổ ấm nho nhỏ của hai đứa

Ngày mà anh và em lần đầu cãi nhau vì stress, sau đó em là người làm hòa trước vì không muốn anh giận dỗi mà bỏ ăn, không muốn hai đứa đã stress lại thêm stress, không muốn hai đứa xa nhau

Ngày mà em vùi đầu vào cổ anh thều thào câu xin lỗi vì em bị bệnh để anh phải chăm sóc, lúc anh cốc nhẹ em một cái bảo nói linh tinh thì nước mắt em đã lưng tròng rồi

Ngày mà em bảo mỗi ngày mệt mỏi được thấy anh, được ôm anh là lòng liền nhẹ hẳn, làm anh chưa kịp nói gì thì bị em ôm lấy mà đặt lên môi anh một nụ hôn thật mềm

Ngày mà em cùng anh đón đợt tuyết đầu mùa đầu tiên của hai đứa, rồi em nắm tay anh thật chặt, nói một câu em yêu anh, dù có luân hồi chuyển kiếp, vẫn nguyện mãi yêu anh, rồi sau đó lại ôm anh vào lòng dỗ anh nín khóc

Ngày mà em vừa lấy được bằng lái, rồi lại mua được xe, liền bảo sẽ chở anh đi làm, đến kì nghỉ sẽ đưa anh đi tận hưởng niềm hạnh phúc của hai đứa

Anh cứ nghĩ rồi lại cười, em nắm lấy tay anh cho vào túi áo em, hỏi anh nghĩ gì mà vui vậy

Anh hơi nhón lên nói khẽ vào tai em: anh nghĩ về chúng ta, nghĩ về hạnh phúc cả đời của chúng mình.
______
End.
181209
- JHaneul -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC