[Kira x Siro] Lật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đơn 1:

Cảnh báo: Có H, từ ngữ tục tĩu nên không phù hợp thì xin mời OUT!

'...' - suy nghĩ ; ''...'' - thì thầm ; /.../ - biểu cảm ; //...// - hành động ; (...) - chú thích ; |...| - nhắn tin, gọi điện,.. ; _..._ - tên nhân vật

-----------------------------------------------------------------------------------------------

_NV phụ_ //Nắm chặt bảng điểm trên tay// Kira...Con muốn làm ta tức chết có phải không...

_Kira_ Đ-đâu có, đ-điểm con nó đ-đâu đâu có thấp đến mức đó /đổ mồ hôi hột/

 Hiện tại, vì suốt ngày ngủ nên điểm số của cậu bây giờ cực kì tệ, cha cậu giờ đang rất giận may có mẹ ra can nên cũng bình tĩnh lại. Và chuyện gì đến thì cũng phải đến, Kira, bố cậu đã thuê gia sư riêng về để kèm cậu học, và thế là những ngày tháng chơi bời thoả thích đã chấm dứt. 

_NV phụ_ Ta đã thuê gia sư về cho con, chiều nay cậu ta sẽ tới nên chuẩn bị tinh thần học đi

_Kira_ Ha?!! Chiều nay?? Có gấp quá không vậy????

_NV phụ_ À không, chỉ là sắp xếp lịch với xem năng lực của con tới đâu thôi. Ta nói trước, liệu mà học cho đàng hoàng không là tao tống mày ra khỏi nhà //lườm//

_Kira_ Hic vâng ạ /rén/

_Kira_ 'Ughhh đang yên đang lành tự nhiên thuê gia sư về, trời ơiiiii...ngày nghỉ của tui.....'

_Kira_ 'Mà khoan, mình có thể phá ổng mà! Hẹ hẹ để coi ông gia sư đó dạy nổi tui không>:)' //cười nham hiểm//

_Nv phụ_ //Nhìn thấy// 'Nó có ổn không vậy??? Nhìn nó cười mà thấy bất an quá'

-------~Tua-------đến-------chiều~------->

_Siro_ Hum đúng nhà chưa nhỉ? //Ngước lên//

_Siro_ Nhà X....nhà X...//Lượn qua lượn lại//

_NV phụ_ A cậu đây rồi! Đây, nhanh nhanh vào dạy thằng đó chứ tôi đang có việc gấp //Lôi anh vào//

_Siro_ E-Ể??! K-khoan khoan khoan kéo từ từ thôi!! //Bị lôi đi//

_NV phụ_ Đây rồi đó, cậu làm gì thì làm đi, tôi đi đây

_Siro_ 'Trời ơi kéo gì kéo nhanh vậy trời...tí nữa ngã rồi;-;' /Ngó qua thấy Kira/

_Siro_ A chào cậu, tôi là Huỳnh Thiên Tân, cứ gọi tôi là Siro

_Kira_ À ừm, tôi là kira ' What the-Sao trông ổng trẻ vậy??? Tưởng ổng phải là mấy ông già già có đống tóc bạc chứ????'

_Kira_ Khoan anh bao nhiêu tuổi rồi??

_Siro_ Ha- hả à thì 25, có chuyện gì không?

_Kira_ 'Mới 25 thôi á???' / hoang mang-ing /

_Siro_ Nếu không có gì thì ta bắt đầu nhé //lấy tài liệu ra//

- - - - - - -Skip là chân ái Y^Y - - - ->

 Hiện giờ Kira chỉ vừa mới về nhà, dường như cậu rất mệt mỏi, bạn bè trên lớp cũng lấy làm lạ khi thấy cậu có quầng thâm, đối với một đứa mê ngủ như cậu thì đây là điều bất thường nhất. Nhưng không quan trọng, cậu chỉ chờ tới giây phút được gặp người gia sư của mình thôi và dường như đã quên bẵng đi mục tiêu phá ông thầy của mình.

_Kira_ //Mở cửa// 

_Siro_ Hé lô Kira, về rồi hả, sao học ổn không?

_Kira_  //Tiến tới chỗ anh mà ôm// Học ổn, nhưng mà...

_Siro_ Hả nhưng sao? Có gì khó khăn trong chỗ bài tập sao? Hay là mệt, vậy hôm nay cho cậu nghỉ nhé? //Để yên cho cậu ôm//

_Kira_ Mệt thì cũng có, nhưng mà...nhớ Siro quá.... //Ôm chặt mà vùi đầu vào hõm cổ anh//

_Siro_ Nào-haha nhột quá bỏ ra nào Kira, nhột quá /Gượng/

_Siro_ H-hôm nay cậu mệt thì nghỉ đi nhé, tối nay sẽ không học //Đẩy cậu ra//

_Kira_ Ơ-ơ tôi vẫn có thể học được mà, khoẻ re à không cần nghỉ đâu // Cố níu anh lại//

_Siro_ Ko phải chuyện đó, tối nay tôi có hẹn với bạn mà thấy cậu cũng hơi mệt nữa nên cho cậu nghỉ một bữa,  không cần ráng sức quá đâu, cứ nghỉ ngơi đi rồi hẳn học.

Nói xong anh liền nhấn Kira ngồi xuống ghế rồi rời đi, để lại Kira hụt hẫn vì vừa mới gặp anh đã đi mất.

_Siro_ 'AAA TRỜI ƠIIII, cậu ta dễ thương quá, đã thể còn tỏ vẻ hụt hẫn trông đáng yêu chết đi được!!!' //Lấy tay che mặt//

_Siro_ 'Cứ thế này chắc đau tim mà chết mất' //lấy tay ôm ngực//

Pov _kira_:

 Đã được hơn 4 tháng kể từ cái ngày đầu tiên gặp, cậu đã luôn để ý dung nhan của anh, từ cách anh cười đến chính cái nụ cười của anh khiến cậu phải mê mẩn. Anh rất lịch sự và thân thiện, thậm chí còn rất hài hước nữa cơ, có điều hơi báo và nhanh quên. Thôi bỏ qua chuyện đó, trong suốt 4 tháng đó, cậu đã có tình cảm với anh, cậu đã yêu anh, và dường như cậu cũng có thể cảm nhận được anh cũng thích cậu, chỉ là ngại nên không thể hiện thôi.

Pov _Siro_:

 Kira dạo này rất hay dùng cử chỉ dễ thương với anh như ôm, nũng nịu hay cả dỗi nữa cơ, anh chỉ biết phì cười và tiếp tục dạy như chưa có chuyện gì lạ, có điều anh cũng bắt đầu thấy mối quan hệ mà anh dành cho cậu không phải là tình cảm thầy trò nữa, mà là tình yêu. Ugh anh yêu cậu mất rồi, ai biểu cậu dễ thương quá làm gì.

. . . . . . . . . . . . . . . . . .  . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

 Anh cũng từng nghĩ rằng bản thân Kira cũng có tình cảm với mình nhưng mà đó chỉ là đoán và suy nghĩ, nhỡ đâu người ta không thích mình mà chỉ do mình đang tự đa tình, sợ người kia  sẽ ghét bỏ nên anh coi như những hành động thân mật đó chỉ là đùa giỡn. Cho đến một sự cố...

_Kira_ 'Sao anh Siro giờ này chưa tới nhỉ?' // Ngước nhìn đồng hồ//

 Bây giờ đã là 8 giờ kém 15,  buổi học bắt đầu vào lúc 7 giờ mà đã gần 1 tiếng rồi không thấy anh đâu, cậu bắt đầu thấy bất an, từ hồi chiều đã không thấy anh tới nhà rồi, nhắn tin thì không phản hồi, điện thoại thì không bắt máy, cậu đang xót ruột gần chết rồi đây. Chợt cậu thấy anh từ cửa đi vào, dáng đi loạng choạng, hơi thở thì nặng nề, cậu lo lắng chạy vụt ra chỗ cửa mà đỡ anh.

_Kira_ Trời ơi! Anh Siro, anh bị làm sao thế này??! // Vội chạy lại đỡ anh//

_Kira_ Anh Siro, anh có nghe e nó-Ưm?! //Bị hôn//

_Siro_ //Vừa hôn vừa đẩy Kira xuống Sofa//

_Siro_ //Nhả ra// Kira~...Cậu có biết tôi thích cậu lắm không... //Vùi đầu vào hõm cổ Kira//

_Kira_ ! //bất ngờ//

_Kira_ N-này Siro anh bị sao vậy, anh có ổn không đó?? //Cố gắng đẩy anh ra//

_Siro_ Tôi ổn mà, chỉ là...tôi nhớ Kira thôi~ //ôm chặt lấy cậu//

_Kira_ Ha-haha này anh đùa hơi lố rồi đó, xuống đi hình như anh bị chuốc thuốc rồi //Cố gắng kiềm chế bản thân//

_Kira_ Để tôi đi pha thuốc-Ơ này?!! //Định ngồi dậy thì bị anh đè xuống//

_Siro_ Kira à~ Tôi không có đùa...tôi yêu cậu kia mà... cậu không tin tôi sao... //gục đầu xuống//

 Không để cậu trả lời, anh lập tức cúi xuống mà cắn một cái thật mạnh vào cổ cậu, cậu giờ đang cố để bản thân không mất kiểm soát, cố gắng giữ bản thân tỉnh táo nhất có thể. Ai biết được cậu sẽ làm gì với người gia sư của cậu chứ...

_Kira_ Siro??! Này đau, đừng có cắn chứ để lại vết rồi tính sao!! //Cố đẩy anh ra//

_Siro_ //Nhả ra// Kira...Cậu không thích tôi sao... //Ngước lên nhìn cậu//

Phựt-!

 Sợi giây lí trí của Kira đã đứt, gương mặt đỏ hồng, đôi mắt ngấn lệ, giọng anh nói thì cứ như những lời đường mật rót vào tai cậu, cậu giờ đã không quan tâm đến bất cứ điều gì nữa, trực tiếp ngồi thẳng dậy đè anh xuống mà hôn, anh thì vẫn còn đang hoảng vì bị cậu bất ngờ lật ngược lại. 

1p...

2p.......

3p.........

_Siro_ Ưm...//đập nhẹ vào lưng cậu//

_Kira_ //Nhả ra// Ha-ha hôm nay anh đi quá giới hạn của tôi rồi đó Siro~ //Cười//

_Siro_ H-ha...ha..ha khụ...khụ hả?? //Thở gấp//

 Cậu trực tiếp bế anh lên và bước về phòng, anh thì ôm chặt người cậu vì sợ ngã cũng như chưa load kịp sự kiện đang diễn ra trước mắt.

| Cạch |

Tiếng chốt cửa vang lên, cậu ném mạnh anh lên giường khiến anh vừa choáng vừa đau. Chưa để anh kịp định hình cậu liền đè chặt anh xuống giường mà hôn lấy hôn để, một tay thì khoá hai tay anh lên trên đầu, tay còn lại thì không yên vị mà mò vào bên trong áo của anh.

_Siro_ Um-Ức...k-khó..um..ha thở..//Cố gắng nói//

_Kira_ Sao vậy? Nãy còn đè người ta xuống sofa kia mà, sao giờ lại không ngồi dậy nổi rồi~ //Ghẹo anh//

_Siro_ /Gượng/ Ư...bỏ tay ra...//Quay đầu tránh mắt cậu//

_Kira_ Huh~? Nào anh là người chọc con thú trong người tôi trước nên giúp tôi thoã mãn nó đi chứ //trách móc//

 Không nói nhiều, cậu liền cưỡng hôn anh, luồn lưỡi qua từng nơi mà cố lấy hết mật ngọt trong khoang miệng khiến anh khó thở chết đi được, tay cậu bỗng xuống bên dưới khiến cả người anh gượng đỏ chót, chợt cảm giác đau từ phía bên dưới khiến anh giật bắn mình. Từ bên dưới, cậu đang cho một ngón vào bên trong anh, đột nhiên bị xâm nhập khiến anh đau đến mức phát khóc.

_Siro_ A-hức kh-không...đừng mà... đau!//Bắt đầu hoảng nên khóc//

_Kira_ !... //khựng lại//

_Kira_ Haizzz thôi được rồi, nín đi, tôi không ép anh nữa, ngoan đừng khóc //Rút tay ra mà ôm anh vào lòng dỗ dành//

_Siro_ Hức ư /Dần bình tĩnh/

_Kira_ 'Hum, chắc nãy do tác dụng của thuốc nên anh ấy mới vậy, chắc giờ cũng hơi tỉnh rôi nên mới hoảng vậy' //Vỗ lưng anh//

_Kira_ Huh? Ngủ rồi à //Nhìn anh thở đều//

_Kira_ 'Thôi để mai nói ảnh sau vậy' //Ôm anh nằm xuống giường//

 Cứ như vậy, một người thì ôm, người thì rúc vào trong lòng người kia mà ngủ ngon lành đến sáng hôm sau. (Hôm nay là thứ 6, ngày hôm sau là thứ 7)

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
_Siro_ Ưm //Thức giấc//

_Siro_ 'Đau đầu quá...' // Ôm đầu //

Liếc sang bên cạnh thì anh thấy cậu đang ôm chặt eo anh mà ngủ, não anh tạm thời chưa theo kịp tình hình hiện tại, vẫn còn ở mạng 2G nên vẫn lag lag đơ đơ, anh hoang mang nhìn chằm chằm cậu, chợt cậu mở mắt ra nhìn anh, cả hai nhìn nhau được 1p thì anh mới lên tiếng xua đi bầu không khí gượng gạo.

_Siro_ Ể? Sao tôi lại ở đây?? Sao cậu lại nằm kế tôi??? Sao tôi lại không nhớ chuyện quái gì xảy ra vậy????? /Hoang mang/

_Kira_ Anh không nhớ gì hết sao?? //Ngồi dậy//

_Kira_ Ờm thì chuyện là...//Kể tất tần tật hết chuyện hôm qua// (Trừ lúc cậu lật anh)

 Bây giờ bản thân anh đỏ còn hơn trái gấc nữa, anh muốn tìm cái lỗ nào đó chui xuống mà ở cả đời cũng được chứ nhục quá sống sao trời!!!

Nhưng mà đây là cơ hội thích hợp để anh ngỏ lời với Kira, mặc dù hôm qua có lỡ mồm nói rồi nhưng mà lúc đó là lúc anh nửa tỉnh nửa mê, chắc gì cậu ta đã tin nên khi Kira vừa dứt lời, anh liền quay qua đè Kira thẳng xuống giường khiến cậu không kịp phản ứng.

_Siro_ // Hôn cậu //

_Kira_ / Bất ngờ /

_Siro_ //Nhả ra // H-ha vậy Kira, cậu biết tôi yêu cậu đúng chứ? //Nhìn cậu//

_Kira_ H-hả ờm thì biết /Hơi hụt hẫn/

_Siro_ Vậy thì trả lời đi, cậu có yêu tôi không? Hay ghê tởm và ghét bỏ? //Rũ mi//

_Kira_ 'Ha con sói con này dễ thương đó chứ, trông cách anh ta ũ rũ kìa' //Phì cười nhìn anh//

_Siro_ Này cậu cười cái gì chứ! Trả lời tôi ngay-//Bị cậu đè ngược xuống//

_Kira_ //Cưỡng hôn anh//

_Siro_ Ưm! /Choáng/

 Cứ thế cậu cưỡng hôn anh tới tận 6p khiến anh phải đập liên tục và ngực cậu thì cậu mới nhả, lúc đó anh cứ như bị bòn rút không khí vậy, không thở nổi. Chưa hết vừa nhả thì cậu liền cúi xuống cổ anh mà cắn mạnh một cái.

_Siro_ A-Ức đau!! //Cố đẩy cậu//

_Kira_ Siro, đây chính là câu trả lời của tôi, đủ đáng tin rồi chứ //Nhìn thành phẩm của bản thân//

_Siro_ Ư được rồi tôi tin, tôi tin! /Bắt đầu hơi hoảng/

_Kira_ //Ôm anh// Vậy là giờ anh là người của tôi, anh là của tôi rõ rồi chứ

_Siro_ R-rõ-rồi...//Từ hoảng dần cảm thấy sợ//

 Kira thấy anh như thể thì phì cười, trông kìa, người thì run như cầy sấy, nước mắt thì cứ như sắp trào ra vậy, dáng vẻ sợ hãi của anh khiến cậu cảm thấy thích thú/ Bây giờ anh đã là người của cậu, cậu có thể bộc lộ mọi tình cảm với anh mà cậu cố kiềm chế bản thân bấy lâu nay rồi.

_Kira_ Siro à~ Nếu anh đã là người của tôi thì đồng nghĩa với việc tôi có thể làm bất cứ chuyện gì với ảnh đúng chứ //Cười nham hiểm//

_Siro_ Ha?? Cậu nói thế là sao-Ức??! /bất ngờ/

_Kira_ //Luồn tay vào áo anh// Nghĩa là tôi có thể làm với anh ngay bây giờ~

_Siro_ K-Không ức-ư...khoan đừng??!! /Sợ tột độ/

_Kira_ Haha giỡn anh tí thôi, tôi sẽ nhẹ nhàng với anh, được không /Nhẹ nhàng/

 Khi thấy anh sợ thì cậu biết bản thân mình đang khiến anh hãi rồi nên thay vì cưỡng ép thì cậu sẽ từ từ mà nhẹ nhàng với anh, để tạo ra cảm giác an toàn thay vì lúc nào cũng phải căng thẳng.

_Kira_ Tôi sẽ nới lỏng nó bây giờ được chứ?

_Siro_...Đ-được /Gượng chín mặt/

 Khi được anh cho phép, cậu bắt đầu rụt tay ra khỏi áo anh mà trực tiếp luồn xuống bên dưới, anh cảm giác như bản thân đã từng bị cậu sờ mó thế này...có điều là không nhớ. Cậu nhẹ nhàng đưa 1 ngón từ từ ra vào, mặc dù đã làm chậm hết mức nhưng cậu có thể nghe thấy hơi thở gấp gáp cũng với tiếng rên rỉ của anh, từ 1 ngón từ từ thành 2, rồi tăng lên 3 cho đến khi cậu cho hết cả 4 ngón vào.

_Siro_ H-ha..ức-ha...ư...

_Kira_ Siro~ Anh đang dẫn dụ tôi đó à~? Tiếng rên của anh đang khiến anh đứng trước miệng rồng đó //Ghẹo anh//

_Siro_ Ư-ức..im..đ-đi..ha-ức// Cố gắng thở đều //

_Kira_ Này, hôm qua lúc anh đè tôi xuống tôi khá bất ngờ đấy, nhưng mà...//Tăng tốc độ//

_Siro_ Ức?!-C-chậm..lại! //La lớn//

_Kira_ Anh không ngờ một người trông dễ thương như tôi lại có thể làm top được đúng chứ~? Hãy nhìn đi, anh đang bị tôi đè đấy~ //Châm chọc anh//

 Cậu cứ thế mà liên tục tăng tốc độ khiến anh thở không kịp, chỉ biết cắn môi để kìm lại tiếng rên của bản thân để không kích thích con quái thú này. Cậu thấy anh cắn môi thì xót lắm, nên cúi xuống mà hôn anh. Khi nới lỏng xong, cậu trực tiếp cho cậu nhỏ của mình vào, không một lời cảnh báo cậu trực tiếp đâm lút cán nhưng chỉ vào được nữa vì anh trong anh khít quá chặt khiến cậu cũng phải đau.
Đó là bên Kira, còn bên cậu? Dĩ nhiên nó cũng chẳng khá khẩm hơn là bao, anh khi bị xâm nhập đột ngột từ bên dưới thì đau như chết đi sống lại, cơ thể anh giờ co giật liên tục, thực sự đau chết anh rồi.

_Kira_ A-này đau anh thả lỏng ra đi nào, anh tính thắt chặt cậu nhỏ của tôi đến đứt đấy à?

_Siro_ HA-Ức..ha...đau..đau quá r-rút ra..đi!//Trợn mắt lên//

_Kira_ Haiz anh phải thả lỏng thì tôi mới rút ra được chứ, không thì tôi cũng chẳng làm gì được // dỗ dành //

_Siro_ Ha-ha...//Cố gượng thả lỏng//

 Thề, mặc dù đúng là anh phải thả lỏng thì cậu mới rút ra được nhưng mà thay vì rút thì cậu ta đâm thẳng vào anh, đúng là sống trên đời không nên tin mấy thằng top mà;-;
Khi anh chỉ vừa mới thả lỏng, cậu lập tức đâm sâu vào khiến cho bên trong cậu bây giờ còn chặt hơn lúc đầu.

_Kira_ N-này thả lỏng, anh làm tôi đau quá đấy

_Siro_ H-HA...Ức..ha.ha // Trợn mắt lên//

 Và cứ như thế, một người hành còn người còn lại thì bị hành lên bờ xuống ruộng, cậu ban đầu nhẹ nhàng chứ khúc sau thì mạnh bạo như muốn giết người ta hay sao á. Sau tầm gần 3 tiếng thì anh ngất đi mất, còn cậu thì nhẹ nhàng bế cậu đi tắm rửa rồi dọn bãi chiến trường của cả hai, ôm anh nằm trên giường mà cậu phấn khích biết bao, cuối cùng anh cũng chính thức thuộc về cậu.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

_NV phụ_ Trong lúc ta đi vắng thì chuyện gì đã xảy ra vậy...//Nhìn chằm chằm hai người//

_Siro_ ->Trông thiếu ngủ, thiếu sức sống, người thì tả tơi, chỗ thì có mấy vết cắn, chỗ thì có mấy chấm đỏ, bên dưới thì đau vãi cả linh hồn, người còn không nhích nổi nói chi là đi đứng.

_Kira_ ->Trông khoẻ khoắn, tinh thần vui vẻ, trông cậu tốt hơn bình thường gấp trăm lần.

_Kira_ A haha như bố thấy đó, anh ấy giờ là người của con rồi nên không cần thuê đâu, con dâu bố đó^^ //Ôm anh vào lòng// /tỉnh bơ/

_Siro_ /gượng/ //rúc đầu vào trong hõm cổ Kira//

_NV phụ_ //Shock không nói nên lời//

 Anh và cậu giờ đây đã thành cặp, đi dạy mà hốt được người yêu thì tốt khỏi phải bàn, có điều anh lại là bot...Thôi không sao, dù gì thì vậy cũng được rồi, anh chỉ cần một người yêu thương anh, không cần quá hoàn hảo đâu. Cậu bây giờ chính là người anh cần, anh yêu cậu rất nhiều và dường như cậu chưa bao giờ chịu thiệt, cậu luôn đáp lại lời yêu của anh, luôn nhẹ nhàng lo lắng cho anh.
 Anh thành hôn với cậu sau 2 tháng kể từ lúc chuyện đó xảy ra, sống với cậu thì anh chả cần phải động vào bất cứ chuyện gì, cứ nằm dài ra yêu cậu là được. Cứ thế cả hai người cứ quấn lấy nhau mà sống hết đời còn lại.



























Bonus:
3292 từ=)...


TRUYỆN KHÔNG ĐĂNG TẢI TRÊN BẤT KÌ WEB NÀO NGOÀI WATTPAD, ĐCM ZINGTRUYEN LÀ TRANG REUP TRUYỆN CỦA TÔI! (Từ giờ cứ đầu hay cuối truyện tôi sẽ để một câu tục tĩu hoặc thẳng tay tố cáo web nên nếu cảm thấy khó chịu thì out hoặc bỏ qua)


-----------------------------------------------------------------------------------------------
13/7/2024__1:40

Nothing_Special


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net