#69: Special Oneshot

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Oneshot đặc biệt kỉ niệm 3 năm tôi viết fic 🎉 🎊 🎆 🎂 👏 👐

Chỉ hoàn toàn là fluff nên nội dung chẳng mấy đặc biệt đâu huhu =)) Có thể các cậu sẽ thấy nhàm lắm đấy huhu ;;^;;

/klq nhưng số đẹp ghê =))/

...
Trong ấn tượng của mọi người, Park Jimin chỉ là một tên mọt sách ít được chú ý.

Cậu luôn mang một cặp kính dày, mái tóc rối xù và gương mặt bầu bĩnh thường bị che đi bởi chiếc mũ lưỡi trai màu nâu.

Cuộc sống học đường của Jimin chỉ có thể tém gọn bằng hai chữ nhàm chán.

Nhưng ít ai biết được, khi cậu được chạm vào bàn phím máy tính, Park Jimin sẽ trở thành một người hoàn toàn khác-một blogger nổi tiếng trên Internet.

Trang blog của cậu gồm rất nhiều nội dung phong phú như truyện ngắn, thời trang, âm nhạc và tất tần tật về mọi thứ giới trẻ thích. Nhờ thế, trang blog của Jimin luôn đứng đầu trong top những blog được ưa chuộng nhất.

Cuộc sống ảo trên mạng là tất cả đối với Park Jimin.

Có lẽ sẽ mãi như vậy nếu như không có sự xuất hiện của một người...

...

Ngày thứ hai đầu tuần, Jimin uể oải khoác ba lô vào lớp. Cậu ngồi xuống vị trí góc lớp rồi nằm sấp xuống bàn.

"Chào buổi sáng."

Một chàng trai quay lưng lại, hất mũ Jimin ra.

"Jeon Jungkook! Tớ đã nói không được làm vậy mà!"

Cậu trừng mắt, vội giật lấy chiếc mũ của mình lại.

"Cậu không nghĩ là đội mũ mãi chính là lí do khiến cậu lùn à?"

Jungkook bĩu môi.

"Im đi, tớ không muốn bạn bè thấy đống mụn này và ghi nhớ nó đâu..."

Jimin càu nhàu.

"Biết rồi. Idol thậm chí còn không giữ hình tượng như cậu nữa, blogger Park ạ!"

Người đối diện mỉa mai rồi lại hướng mặt về phía bảng.

Reng reng

Tiếng chuông báo hiệu giờ học bắt đầu vang lên. Căn phòng xì xào bỗng chốc im bặt, chỉ đọng lại tiếng chạy vội vã ngoài hành lang của những học sinh đi trễ.

"Thứ hai và tiết Toán, quả là combo tồi tệ nhất hệ Mặt Trời rồi."

Nữ sinh nào đó than thở làm cả lớp phì cười, không khí căng thẳng giảm đi nhiều phần.

Jimin gấp rút sắp xếp sách vở lên bàn, buồn chán hướng ánh mắt về phía cửa lớp.

Vài phút sau, một thân ảnh gầy guộc tiến vào bục giảng. Vị thầy giáo già đẩy gọng kính, ho khụ khụ.

"Hôm nay, lớp 3 năm 2 chúng ta có một bạn vừa chuyển từ Daegu tới, các em hãy giúp đỡ bạn nhiều nhé."

Ông vừa dứt lời, một nam sinh cao ráo bước vào lớp, gây không ít sự chú ý của mọi người.

"A, trai Daegu đẹp thật nha."

Vài cô gái rít lên, hai mắt chớp chớp.

Jimin cẩn thận quan sát người kia từ đầu xuống chân, không khỏi trầm trồ khen ngợi. Bộ dạng của học sinh mới trông rất ưu tú, chững chạc, đường nét trên gương mặt không những hài hòa mà còn sắc sảo như tượng điêu khắc, khuôn miệng hình chữ nhật hiện hữu nụ cười xán lạn, hiền lành.

"Xin chào các cậu, tớ là Kim Taehyung. Rất vui được làm quen với các cậu!"

Chàng trai kia tự giới thiệu, giọng nói pha lẫn tiếng địa phương mang lại cảm giác rất đáng yêu.

Cả lớp đồng loạt vỗ tay bộp bộp chào mừng, đâu đó là tiếng huýt sáo hưng phấn.

"Ừm...Em mau chóng tìm chỗ ngồi nhé. Mọi người lấy sách vở ra, chúng ta giải bài tập nào."

Thầy giáo cười nhạt rồi cầm phấn lên.

"Lại giải bài tập...Chán chết."

Nghe xong, Jungkook đang rạng rỡ thì ỉu xìu, đập đầu vào vở.

Taehyung quét mắt một lượt khắp phòng học để tìm bàn, rồi hí hửng ngồi xuống bên cạnh Jimin. Cậu ngại ngùng cúi mặt, tránh ánh mắt tò mò của người kia.

Giữa giờ học, Jimin khẽ liếc trộm sang Taehyung đang tập trung nghe giảng rồi đờ người. Tim cậu đập rộn ràng, gò má nóng ran, cõi lòng như muốn gào thét rằng chưa từng thấy góc nghiêng nào hoàn mỹ như của anh.

Jimin chớp chớp mắt rồi nhéo gương mặt đỏ bừng của mình, dở khóc dở cười.

Còn chưa quen biết được 24h, mà chẳng lẽ cậu đã thích anh rồi sao?

...

Sau giờ học, Park Jimin nhanh chóng chạy về nhà và mở máy tính ra.

Ting ting ting

Những thông báo từ trang blog dồn dập kéo đến. Cậu thích thú lướt web rồi chuẩn bị cập nhật bài post mới.

Bỗng, Jimin nhìn thấy bình luận từ người lạ mặt giấu tên.

-Blog có vài chủ đề mà làm hoài. Nhảm hết sức!

-Dẹp blog đi! Chán phèo!

-Tưởng gì mới lạ nên được truy cập nhiều chứ. Hóa ra là mấy cái trào lưu vớ vẩn của bọn trẻ con!

-Vào đây quả là phí thời gian! Chủ blog toàn cung cấp kiến thức sai lệch.

-Tẩy chay! Tẩy chay! Tẩy chay!!!

Tâm trạng cậu chùn xuống, viền mắt ửng hồng. Dù biết đối diện với sự nổi tiếng là sẽ có sự ganh tị, chán ghét nhưng Jimin không khỏi đau lòng khi đứa con tinh thần của mình bị miệt thị.

Chẳng phải đã nói, cuộc sống ảo trên mạng này là tất cả đối với cậu sao?

Jimin thở dài sầu não, không biết nên trả lời bình luận kia thế nào.

Đột nhiên, ánh mắt cậu lóe lên, búng tay một cái.

Jimin đặt tay lên bàn phím gõ với thần tốc, gần 15' đã hơn hai ngàn từ!

Cạch cạch cạch

[Bài viết mới]

***lược bỏ nội dung không liên quan***

Tái bút:

Các độc giả ơi~Mọi người cảm nhận thế nào về blog này nhỉ?

Nhân dịp cán mốc 100k lượt xem, chủ blog sẽ mở một sự kiện đặc biệt! ! !

Trong vòng một tháng tới, blog sẽ chỉ cập nhật những điều độc giả yêu cầu nhằm tương tác và báo đáp sự yêu thích của độc giả ^^

Rất mong mọi người ủng hộ!

Cạch

Nhận được thông báo hoàn tất đăng tải, Jimin hài lòng tắt máy rồi làm bài tập, không ngừng cười tủm tỉm vì gánh nặng trong tim đã mau chóng được gỡ bỏ.

...

Gần khuya, Jimin trằn trọc mãi không ngủ được, bèn lấy điện thoại ra kiểm tra blog.

Bài đăng vài giờ trước đã sớm gây được chú ý, lượt chia sẻ tăng chóng mặt, rất nhiều bình luận xuất hiện.

Cậu cười híp mắt, đọc những yêu cầu quái gở của đọc giả.

-Chủ blog đáng yêu, mau giao pizza đến nhà tôi đi! Đói chết mất rồi hehe

-Show ăn uống chẳng phải đang là trào lưu sao? Quay video một mình cậu ăn hết một bàn tiệc lớn cho tôi xem là được rồi nha!

-Mặc đồ tắm múa giữa sân trường!

-Nhắm mắt trang điểm...

Một tài khoản đăng lại nhiều lần một nội dung khiến Jimin quan tâm.

-Dắt bạn cùng bàn đi chơi.

Cậu chau mày, xem ra ý tưởng này không quá tệ, Jimin còn đang rất muốn làm thân với cậu bạn ngồi kế bên.

Cậu hí hửng hồi đáp.

-Duyệt!

...

Sáng hôm sau, Jimin vừa bước vào lớp đã nhìn thấy Taehyung đang ngồi dựa vào cửa sổ, chăm chú đọc sách. Tia nắng sớm chói lóa làm vóc dáng anh bị phản quang, tối đi vài phần nhưng vẫn có thể nhìn rõ đỉnh đầu đen tuyền và cơ thể khẽ đung đưa theo tiếng nhạc trong tai nghe.

Cậu cảm thấy có lòng mình xao xuyến, hô hấp khó khăn và mặt lại đỏ chín.

"Tại sao lại có người đẹp trai như vậy chứ?"

Jimin tự hỏi.

Taehyung nghe thấy tiếng chân xào xạc thì ngẩng đầu lên, mỉm cười khi nhận ra người đang tiến tới.

"Buổi sáng tốt lành."

Anh vẫy tay.

"Ừm...Cậu cũng vậy."

Cậu ngập ngừng vì xấu hổ.

Taehyung lại quay về với những trang tiểu thuyết trinh thám đang dang dở. Jimin gãi đầu, không biết nên mở lời thế nào về kế hoạch đi chơi sau giờ học của mình.

"Tớ muốn hỏi cậu một việc..."

Cậu kéo vai áo anh.

"Có chuyện gì sao?"

Taehyung gỡ tai nghe ra.

"A...Tớ...Có...Cậu...Muốn...Không...Chơi...Không phải! Tớ xin lỗi, tớ nói nhầm rồi...Cậu có muốn..."

Jimin lấp bấp, nói năng lộn xộn.

"Cái gì cơ? Bình tĩnh lại đi nào."

Anh phì cười.

"Sau giờ học cậu có rảnh không? Tớ muốn rủ cậu đi xem phim!"

Cậu nhắm tịt mắt, đáp nhanh như đọc rap.

Taehyung sờ cằm, chau mày suy nghĩ. Hành động đó vô tình khiến Jimin thêm phần hồi hộp, lồng ngực đập loạn như trống.

"Được thôi, tớ cũng muốn giải tỏa căng thẳng."

Anh nhún vai.

"Thật sao? Vậy thì tốt quá!"

Cậu thở phào nhẹ nhõm, cười híp mắt.

Suốt buổi học hôm đó, đầu óc Jimin chỉ hiện hữu hình ảnh về cuộc hẹn sắp tới.

...

Jimin đứng trước rạp phim, cắn môi đợi Taehyung xếp hàng mua vé.

"Cậu muốn xem phim gì?"

Anh hỏi vài phút trước.

"Tụi mình đều là con trai mà. Hai thằng thanh niên vào xem phim hoạt hình và tình cảm lãng mạn thì ghê lắm! Coi phim hành động tâm lý đi..."

Cậu đáp.

Jimin không hề biết rằng nhờ quyết định đó, mà cậu ngay cả liếc nhìn màn hình còn không dám nữa, chỉ dám trùm áo khoác trong rạp chiếu phim.

"Tên sát thủ mặt sẹo trợn mắt, cầm con dao cứa cổ nạn nhân...Máu bắn tung tóe!"

Taehyung nhiệt tình thuật lại.

"Cậu không cần thuyết minh đâu, bạn học ạ!"

Cậu trừng mắt với người bên cạnh.

"Sao cậu nhát thế? Tội phạm tâm thần là nhân vật yêu thích của tớ đấy."

Anh thản nhiên nói, miệng vẫn nhai bỏng ngô.

"Đồ kì lạ!"

Jimin bĩu môi.

"Dù sao cũng cám ơn đã rủ tớ đi chơi, học mãi cũng ngột ngạt thật đấy. Cậu thật tốt!"

Taehyung cười khúc khích, nhéo má người kia.

...

Khi Jimin về đến nhà, trời đã tối. Tâm trạng cậu đang cực kỳ hưng phấn, loại trừ bộ phim đáng sợ kia thì buổi đi chơi này rất thú vị. Taehyung và Jimin đã gần gũi và thân thiết với nhau hơn.

Cậu bật máy tính, nhanh chóng truy cập vào trang blog.

[Bài viết mới]

Hôm nay chủ blog đã thực hiện yêu cầu một, dắt bạn cùng bạn đi chơi!

Bằng chứng:

Ngày mai sẽ là yêu cầu gì đây? Sẽ đáp ứng bình luận đầu tiên!

Lập tức, Jimin đã nhận được thông báo bình luận đầu tiên.

-Nhắn tin với bạn cùng bàn đến nửa đêm.

Cậu gãi cằm, yêu cầu này có hơi kì quặc...

Nhưng đã hứa đáp ứng bình luận người ta rồi, nên Jimin đành cắn răng hồi đáp.

-Duyệt!

...

Jimin chuẩn bị đi ngủ, cầm điện thoại lên thì thấy một tin nhắn lạ.

sweetie1230: Cậu ngủ chưa?

jimpark: Cậu là...?

sweetie1230: Kim Taehyung.

sweetie1230: Cậu không nhận ra à? Tớ buồn đấy.

jimpark: Xin lỗi, username của cậu đáng yêu quá thôi haha Sao cậu biết tài khoản của tớ?

sweetie1230: Jungkook.

jimpark: tên phản bội— —

sweetie1230: haha, ngủ ngon

jimpark: đợi đã

jimpark: chúng ta phải nhắn tin đến nửa đêm!

sweetie1230: tại sao?

jimpark: ừ thì...tại tớ chán!

sweetie1230: okay haha

Và cứ thế, cậu và anh ngồi tám chuyện đủ thứ trên đời, nội dung hết sức vô nghĩa nhưng nhờ vậy mà cả hai đều cảm thấy rất vui vẻ.

...

Gần hai tuần trôi qua, Jimin và Taehyung bắt đầu có thói quen đi đâu cũng dính lấy đối phương, hàng giờ đều nhớ đến người kia.

Cậu ngồi xem lại trang blog của mình. Jimin đã thực hiện đến yêu cầu thứ 16: phá nội quy trường học, vẽ chân dung bạn thân, học một ngôn ngữ mới,...

Đặc biệt là một phần hai trong số đó là về những việc làm cùng người bạn cùng bàn như ăn vụng, chơi khăm,...

Jimin cười tủm tỉm, tình cảm của cậu đối với anh đang ngày một lớn dần. Đó không chỉ là sự cảm nắng nhất thời, mà là tình yêu.

Cậu ngồi trên xe buýt cùng với anh, vì nhàn rỗi mà lại lấy điện thoại ra.

[Bài viết mới]

Chủ blog đang thầm thích một người.

Phải làm sao đây?

Cậu kéo xuống đọc bình luận thì thấy một dòng bình luận.

-Yêu cầu thứ 17: Skinship thật nhiều với đối phương!

-Ý cậu là sao?

-Ôm này, nắm tay, quàng vai, vân vân mây mây đó!

-Ây...Được thôi!

Jimin ngượng đỏ mặt, liếc trộm sang con người đang cầm điện thoại bên cạnh.

"Cậu đang làm gì vậy? Nhắn tin với bạn gái à?"

Cậu mở lời.

"Không, tớ đang tìm vài truyện ngắn thôi."

Taehyung mỉm cười.

"Vậy...Cậu đã từng hẹn hò chưa?"

"Hai, ba lần gì đó hồi ở Daegu...Sao vậy?"

"Tớ chỉ muốn hỏi thôi...Cậu có hay skinship không? Với người yêu, bạn bè hay gia đình?"

Jimin cắn môi.

"Hừm...Tớ không biết. Nhưng tớ thích ôm, nắm tay, quàng vai, hoặc những hành động giống vậy!"

Dứt lời, anh tiến sát gần cậu rồi choàng tay qua cổ người kia, kéo Jimin vào lòng rồi đan tay còn lại vào bàn tay ướt đẫm mồ hôi của cậu.

"Ôi trời! Cậu làm tớ bất ngờ quá đấy..."

Jimin cúi đầu để che đi gương mặt nóng ran, tim đập mạnh như mở hội. Cậu chưa từng nghĩ người bên cạnh sẽ chủ động vậy đâu!

Taehyung không đáp, chỉ cười nhạt và xoa mái tóc rối xù của Jimin.

...

Từ ngày Jimin tiết lộ mình đang đơn phương ai đó trên trang blog, mỗi ngày cậu đều nhận được những yêu cầu đáng yêu về người mình thầm thích.

Ví dụ như cùng ăn một món gì đó, về nhà nhau chơi,...

Điều kì lạ là, Kim Taehyung đều không ngại ngần gì mà đáp ứng cùng Jimin. Một niềm hi vọng nhỏ nhoi nhen nhóm trong lòng cậu: lẽ nào anh cũng thích mình?

Thời gian trôi qua thật nhanh, thoáng chốc, Jimin đã thực hiện được yêu cầu thứ 30.

Chỉ còn một ngày nữa thôi...Một ngày nữa để cậu lấy hết sự can đảm để làm những việc mình chưa từng dám!

Ting ting ting

Bỗng, hàng chục bình luận được gửi đến cho Jimin. Tất cả đều có nội dung như nhau.

-Đến trường học đi.

Cậu nhíu mày, nhìn ra ô cửa sổ phòng ngủ. Trời đã sớm tối, gió khá lớn khiến cây kiểng trước nhà đung đưa, rụng vài lá đồng hồ điểm gần hai mươi giờ.

-Tại sao?

-Đến trường học đi.

Jimin thở dài, định lười biếng nằm ra giường nhưng tay chân không hiểu vì sao mà vội vàng mặc áo khoác, chạy khỏi nhà.

Cơn gió thổi qua khiến tóc cậu thêm rối bời, Jimin khẽ run lên vì lạnh, nhưng bước chân dồn dập vẫn không giảm tốc độ.

Cậu dừng lại trước cổng trường, thở hổn hển vì mệt.

Jimin quay đầu nhìn xung quanh, ngoài những cửa hàng tiện lợi và trung tâm học thêm đông đúc, không có người nào đặc biệt cả.

-Tôi đến rồi.

-Đây là yêu cầu cuối cùng cậu nhận đúng không? Vậy hãy hoàn toàn nghe theo nhé.

-Đừng quá đáng là được.

-Hít thở sâu vào.

Cậu bĩu môi, hít vào một ngụm khí lạnh.

-Ngẩng đầu lên.

Jimin tò mò ngước mắt lên nhìn, vô tình bắt gặp bóng dáng quen thuộc đội mũ beanie, đang mỉm cười xán lạn, hai tay đút trong túi áo khoác.

"Cậu cũng ở đây sao? Trùng hợp thật."

Cậu vô tư nói rồi lại cúi mặt vào điện thoại.

-Tất cả những gì cậu nghe sắp tới đều là thật, chỉ cần nói đồng ý thôi.

Jimin nuốt nước bọt, vừa hồi hộp vừa nghi hoặc.

"Tớ thích cậu, làm người yêu tớ nhé?"

Anh cười ấm áp.

"Hả...?'

Cậu ú ớ vì bất ngờ, tim như hẫng một nhịp, sung sướng tột cùng.

"Tớ nói: Tớ thích cậu. Cậu làm người yêu tớ nhé?"

Taehyung lặp lại.

"C...Cậu...Thích tớ? Th...Thật không?"

Jimin ngây người, không tin vào tai mình.

"Ừ. Cậu không được từ chối đâu đó, cậu hứa rồi mà."

Dứt lời, anh giơ màn hình điện thoại lên.

Cậu trợn mắt vì bất ngờ khi nhìn thấy hình ảnh trang blog của mình.

"T...Taehyung...Cậu cũng là người bình luận đó...?"

Jimin sửng sốt, đáp lại chỉ là nụ cười hiền và cái gật đầu của anh.

"Vậy...Câu trả lời của cậu là...?"

Taehyung nhướn mày.

"TỚ ĐỒNG Ý, TAE, TỚ HOÀN TOÀN ĐỒNG Ý!"

Cậu như ở cõi thần tiên, vừa khóc vừa cười nhảy cẫng lên.

Anh bật cười rồi ôm lấy người nhỏ nhắn hơn.

Jimin bị ôm bất ngờ thì có chút hoảng hốt, nhưng sau đó vẫn vùi mặt vào lòng Taehyung đầy âu yếm.

"Ừm...Làm sao cậu biết tớ là blogger đó? Lại là Jungkook nói sao?"

Cậu tò mò.

"Thực ra, từ hồi còn ở Daegu, tớ đã rất thích theo dõi trang blog của cậu rồi...Sau những lần chúng ta đi chơi, tớ phát hiện ra điều cậu kể trên blog trùng hợp với 《cuộc hẹn》 của chúng ta nên..."

Anh chậm rãi đáp.

"À...Vậy chúng ta là duyên tiền định rồi."

Cậu cười khúc khích, hôn lên chóp mũi anh một cái.

...

[Bài viết mới]

Sự kiện 31 ngày trưng cầu dân ý đã chính thức kết thúc hoàn toàn thành công 👏👏👏

Trong một tháng qua, trang blog đã đạt cột mốc 500k thành viên, một con số siêu siêu lớn!!!

Chủ thớt chân thành cám ơn mọi người rất nhiều /khóc/ Hãy ở bên nhau mãi mãi nhé ♡

Đặc biệt là @/sweetie1230 đó ♡ Cám ơn vì tất cả, tớ yêu cậu ㅋㅋㅋ

...

-Off đi và xuống đi chơi với tớ nè >○<

-Được rồi, dân tình đang vote up ầm ầm kìa!!!

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net