Chương 4: Náo loạn đấu giá phường (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
cũng không rảnh, một bên cẩn thận lau chùi miệng vết thương cùng băng bó, một bên còn phải không ngừng hướng hùng thú giải thích. "đau đớn là không thể tránh khỏi, ngươi còn ở đó làm phiền ta ,đến lúc đó nàng ta có việc cũng là do ngươi quấy nhiễu ta, làm hỏng việc. Cho nên, mời ngươi im lặng, để ta tập trung làm việc! "

Hùng thú đành im lặng.

Hươu thú bị thương quá nặng, này sợ là khó giữ chính mình tính mạng chứ đừng nói là đứa bé yếu ớt trong bụng nàng. Ta liền mò tay trong ống tay áo, chỗ cổ tay sờ soạng một chút không gian, móc ra một quả đan dược. Hùng thú cùng hươu thú kinh ngạc không thôi. Phải biết rằng đan dược trên thế giới còn cực kì hiếm có, là vật báu vô giá (giá trị liên thành). Không chỉ nhân tộc mà thú tộc tăng trưởng, thăng cấp cũng phụ lực không nhỏ. Đây cái này lai lịch bất minh nhân tộc thế nhưng không gần ngại đưa cho bọn hắn cái người xa lạ ,qua đường này, thậm chí còn là đang uy hiếp, dọa nạt người ta đâu. Miễn không nói đến phẩm cấp của nó chắc chắn không thấp, thì tự thân hùng thú cùng hươu thú tâm đều sinh ra một loại tôn kính, tự xấu hổ .

"này, ân... Ân công... Đây.... đây là... đan dược đi? " Hươu thú lắp bắp hỏi, quên luôn việc mình đang bị trọng thương cùng khó sinh.

"ân "

"phẩm cấp khẳng định là không thấp đi...? " này là hươu thú đoán, vì khi nó xuất hiện, nàng quanh thân ngoại thương đều tự động khép lại, thân thể thập phần thoải mái, hơn nữa còn ẩn ẩn muốn thăng cấp dấu hiệu. Này quá quý giá đồ vật, nàng tự thân thấy xấu hổ khi nghĩ rằng vị trước mặt xa lạ đại phu này sẽ đưa nó cho nàng.

"thánh đan nhị phẩm xác thực có chút thấp. Bất quá ngươi thân thể thực yếu, chịu đựng được đã muốn là miễn cưỡng rồi! " Sau đó không nhanh chậm nhét vào miệng nàng ta, vận công đem nó tiêu hóa, cùng điều chỉnh nàng linh khí trong cơ thể, tránh bị bạo khí mà chết.

Như sét đánh ngang tai hai người. Hùng thú triệt để ngây ra . Hươu thú cũng không kém. Còn định từ chối, nói nó quá quý hiếm ,chính mình không xứng. Khả chưa kịp nói thì một cổ cường đại lực truyền tới, may mà có y hỗ trợ giúp nàng 'tiêu hóa' ,nếu không khẳng định muốn bạo xác mà chết.

Cường đại linh lực tiến vào thân thể nàng ta khi, ta nhanh chóng tung ra kết giới ,đem hai người bọn hắn tiến vào trong chính mình không gian.

"đây là? " Hùng thú nhìn cảnh vật xung quanh biến đổi, ngẩn người.

"đây là ta không gian, nàng ta chuẩn bị tiến giai, vì đề phòng an toàn, tránh có kẻ phá đám, nên ta đưa các ngươi vào đây. Không ý kiến? "

"không! Không! " Đây là hùng thú đối với y càng thêm kính trọng. Phải biết rằng thú tộc tiến giai thời điểm cùng nhân tộc giống nhau, sẽ gây ra những biến dị nhất định tùy vào cấp độ tiến giai. Như vậy cảnh tượng dễ gây sự chú ý của những người xung quanh, dễ dẫn đến tình trạng thú, nhân tộc tấn công phá đám, như vậy bảo hộ quả thực rất chu toàn, không còn gì để nói.

Hươu thú sau khi ăn vào đan dược, dưới sự trợ giúp của ta, lập tức tiến giai vì thần thú nhị phẩm , hóa thành nhân hình, mỹ thiếu phụ lõa lồ hiện ra. Mà đứa bé trong bụng cũng chịu ảnh hưởng không nhỏ. Hấp thụ nàng một phần công lực, sinh ra khi, là thánh thú nhất phẩm hậu kì ,linh trí cũng được mở ra. Giọng một cái tiểu cô nương vang lên. " mẫu thân....! " Yếu ớt bò đến rồi gục vào người nàng tiểu hươu con.

Mỹ thiếu phụ vỗ về tiểu hươu con ,ôm vào ngực. Không nghĩ tới chính mình có thể thuận lợi sinh con xong còn sống để ở bên, chăm sóc nó. Cảm tạ ông trời... À không. Nàng ta quay ra, hướng ta cúi lạy. "cảm tạ... ân công! "

Đỡ nàng dậy, sau lại quay sang trị thương cho hùng gấu. Vốn lúc đầu hắn còn kiên quyết phản đối, bất quá dưới sự khuyên can của hươu thú mỹ phụ, hắn vẫn là ngoan ngoãn ngồi im để ta trị thương.

Đợi sau khi trị thương xong, trước mắt ta, chỉnh đốn lại hai cái trưởng nhân, một nam một nữ. Vì để tránh họ khỏa thân trước mắt ta, nên đành hi sinh hai lớp áo ngoài cho họ mượn quấn tạm ,che đi này nọ. Nữ khoảng hơn hai mươi, bế một cái tiểu hươu con, dung mạo đoan trang . Nam là cái da nâu, rắn chắc ,trưởng thành nam nhân, râu ria xòm xoàm, dữ tợn . Khả mỗi lần hắn nhìn về mỹ thiếu phụ thì lại nhu vài phần.

Này cứu họ,phần vì tự thân ta muốn vậy, phần cũng vì xây dựng hảo hữu tình cảm 'hàng xóm láng giềng' . Bọn hắn trú trong rừng cũng lâu như vậy rồi, đương nhiên so với ta càng thêm quen thuộc ,có thể từ chỗ họ hỏi han chút thông tin, biết nhiều ít về khu rừng ta đang sinh sống, tốt hơn thì phiến đất đai tiếp quốc gia. Đi ra ngoài càng thêm tiện, tránh được những rắc rối không cần thiết.

Khả hươu thú một lòng muốn báo ân, xin đi theo hầu hạ. Hùng thú thấy hươu thú như vậy cũng đòi đi theo. Lúc đầu nghĩ cũng định từ chối, nhưng mà nghĩ lại, có người giúp trông nhà trong lúc ta đi vắng, không phải không chỗ tốt của nó. Thế là ta đồng ý.

"các ngươi có tên không? Để tiện xưng hồ ấy mà! " Cũng không thể suốt ngày gọi hươu thú, hùng thú mãi được. Hơn nữa nếu để người xa lạ biết được boni hắn là thần thú thì rất nguy hiểm, sẽ trở thành đối tượng truy sát của đại lục mất. Phải biết rằng thần thú như trong truyền thuyết tồn tại, là thực quý hiếm đâu.

"không có! " Cả hai đều cùng lắc đầu. Bọn hắn chưa từng xem trọng cái này quá.

"vậy nữ lấy tên Thuận Linh, nam lấy tên Thiết Ngưu đi! "

"tạ chủ nhân ban tên! " Vốn Thuận Linh còn nằng nặc muốn ta kí kết khế ước để tỏ lòng trung của nàng, khả ta lại từ chối, này đó khế ước rằng buộc nhiều vướng bận. Nếu không phải thật tâm phục tùng, kính trọng, thì còn cần gì khế ước trói buộc.

"vậy còn tiểu nữ hài (thú) này, ngươi nghĩ cái gì tên đặt cho nó chưa? "

Thuận Linh lắc đầu, bọn hắn trong khu rừng này thú cấp cũng tầm trung, trí tuệ cũng bình thường. Kì tích tiến giai thần thú là điều không bao giờ nghĩ đến. Cho nên cũng không yêu cầu quá cao này nọ, thực yên ổn sống. Chính là trước lúc gặp ta, bọn hắn bị nhân tộc tấn công, may mắn trốn thoát, chỉ còn kém một hơi là mất mạng.

"vậy đặt tên là Bình An đi ! " Nó có thể may mắn sinh ra trên thế giới này, thật sự là không dễ.

"Bình An! Tiểu An nhi, ngươi nghe thấy không? Tên của ngươi bây giờ là Bình An! " Nàng ta nắm tay tiểu hươu thú, khẽ lẩm nhẩm cái tên. Hạnh phúc đến rớt nước mắt, không thể tin chính mình còn sống để nhìn thấy mặt đứa bé.

Thuận Linh và Thiết Ngưu theo ta về cùng chung sống. Thiết Ngưu to khỏe, ta để hắn giúp ta dựng nhà ,Thuận Linh thì vừa chăm trẻ vừa giúp ta quản lý dược vườn. Thiết Ngưu đối với Thuận Linh tình cảm, kẻ ngốc cũng có thể nhìn ra, cho nên ta tiện thể giúp hai người thành đôi. Mà tiểu Bình An thánh thú cấp bậc, trí lực cũng phát triển cực nhanh, không giống đứa trẻ khác nhõng nhẽo, ngược lại rất chăm chỉ giúp đỡ nàng mẫu thân, còn cực kỳ đồng ý mối quan hệ của hai người. Thuận Linh vốn vì ngại đã một đời chồng, nhưng dưới sự đồng thuận, ủng hộ (quyết liệt) của người thân xung quanh dưới, đành chấp nhận, về một nhà với Thiết Ngưu. Thiết Ngưu thái độ đối với ta có thể nói càng là nhiều lắm muốn cảm ơn ân tình vì hết lần này tới lần khác giúp bọn hắn . Mà Thuần Linh cũng quá đơn thuần, nàng ta mỗi lẫn đi ra, trở vài bên người lại thêm vài cái thú bị trọng thương. Nhà lại thêm không ít thành viên cùng miệng ăn.

Quay về thực tại. Quần áo của ta vốn có thể tự làm, nhưng là bọn hắn cũng cần có đồ để mặc. Để tránh khi có nhân tộc đi vô rừng gặp được đám Thuận Linh cũng không sinh nghi họ không phải nhân tộc . Nên vẫn là chuẩn bị nhiều điểm quần áo. Hơn nữa tiểu Bình An lớn thực mau, tại nơi dược viên dồi dào linh khí của ta, nàng chẳng mấy chốc đã muốn thăng lên thần cấp, có thể hóa nhân hình. Chính là bình thường trong nhà không có đồ để mặc, nên chỉ có thể ủy khuất nha đầu giữ nguyên thú trạng thái.

Từ xa xa, tiếng bước chân chầm chầm. Tiểu hươu thú vểnh lên cái tai. Nhìn trước mắt nhân ảnh một hiện rõ, nàng vội reo lên. "Vân thúc thúc, ngươi về rồi! " Rồi nhanh chân chạy lại.

Tuy là đối với bọn hắn thân phận ta có điều giấu diếm. Khả cũng không có ác ý ,chỉ muốn tránh những thứ không cần thiết thôi. Ta bế lên tiểu hươu con, tiến lại căn nhà gỗ dưới mái che, ngồi xuống. Xa xa đối với những nhân công đang làm việc nói. "Nghỉ tay chút đi ! Ta đi ra ngoài có mua chút quà cho mọi người nè! "

"Quà? Là gì ạ?"

"Một chút quần áo để các ngươi mặc! Tiểu Bình An cũng lớn rồi, không cần suốt ngày ở trạng thái tiểu thú nữa! "

"Thật ạ?" Tiểu hươu thú biến thành cái tiểu nữ hài 5 tuổi. Ta nhanh chóng khoác lên nàng một cái ngoại bào che đi.

"Nha đầu hấp tấp, cận thận chút! Cầm lấy đồ vào trong nhà rồi thay! "

"vâng! "

Quần áo để cho Thuận Linh chia cho mọi người. Ngoài Thuận Linh cùng Thiết Ngưu, không lâu sau cũng thu nhận vài cái khác trụ, trị thương xong tiến giai thần thú. Phần vì đan dược ta quá bá đạo, này phóng tay thả tay một cái nháy mắt liền ra thánh đan, thần đan, khó trách. Cho dù có đan dược cấp thấp, khả ít đến hiếm hoi. Cho nên ở bên ngoài thần thú cùng thánh thú có bao nhiêu quý hiếm, thì bên trong càng là tập trung đông đúc thành đoàn. Đều muốn thành một cái thị thành, một tiểu vương quốc, một khu rừng thực thụ thuộc về thú tộc quốc gia. Mà ở đó, ta là bọn hắn 'hảo bằng hữu' ,hàng xóm láng giềng , thường thường sẽ đem quần áo, mua vài quyển sách về dậy họ đọc, viết .

"khụ, ngoài ra ta tới để thông báo một tin, chúng ta sắp tới sẽ có cái khách nhân, hắn sẽ trụ ở chỗ ta một thời gian, chắc cũng khá lâu đấy! Hy vọng mọi người chung sống hòa thuận, tử tế! "

"hắn là ta thu tân ....đồ đệ (nói xong hai chữ này liền có bao nhiêu nặng nhọc ,nhẹ thở ra). Mọi người chỉ cần biết mặt thì tốt rồi, không cần quá nhiệt tình đâu! "


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net