Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi thoát khỏi tửu lâu, Tử Đinh Đang vừa đi vừa mắng tên mỹ nam kia thật không đúng lúc xuất hiện, cướp mất cái túi nàng may mắn có được. Ra tới gần lương đình cạnh hồ nước, nàng giơ chân đá cục đá dưới chân hòng giải tỏa tâm trạng chán ghét, cũng không nhìn xem đã đá đi đâu...

"A!" một tiếng kêu vang lên làm Tử Đinh Đang giật mình vội chạy tới núp sau thân cây gần đó

"Công tử, người có sao không? là ai to gan như vậy, dám hành thích công tử nhà ta, mau ra đây!" ai đó lại lên tiếng, mà hai giọng người này nghe quen quen nha, Tử Đinh Đang thò đầu ra nhìn lén, thư đồng nhìn quanh rồi chợt thấy nàng, la lên: "là ngươi!? mau ra đây, này, không được chạy!"

Tử Đinh Đang biết bị phát hiện liền chạy mất, hơn nữa còn phải chạy thật nhanh, vì sao đâu, hai người đó chính là vừa nãy gặp ở tửu lâu, không chạy để mà bị tóm ư, nàng đâu có ngốc chứ! Mỹ nam quay qua nói với thư đồng:"hẳn là người ta không cố ý, không cần đuổi theo". Thư đồng vội lên tiếng "nhưng công tử, cái người đó, chính là người ban nãy cầm túi của công tử", "Cái gì? Mau, đuổi theo cho ta!"

Tử Đinh Đang lại chạy ra phố, nàng hai tay chống gối vừathở hồng hộc vừa quay đầu ra sau nhìn xem có bị đuổi theo không, phát hiện không có liền cười cười nhẹ nhõm, bất chợt phía sau có tiếng kêu la:"vị công tử phía trước, mau đứng lại a, công tử nhà ta có điều muốn nói ". Tử Đinh Đang sửng sốt quay đầu, liền thấy thư đồng đuổi theo ở khoảng cách gần, không nói hai lời liền co giò mà chạy. Nàng thực sự chính là chạy rất nhanh, từng đạt quán quân các cuộc thi chạy thành phố nên hẳn thư đồng kia không phải đối thủ của nàng, một lần nữa thành công cắt đứt đuôi hắn.

Nàng vừa đi đường vừa liếc mắt đưa tình, chòng ghẹo mấy cô nương nhà người ta, một bộ dạng hoa hoa công tử rất không đứng đắn, thấy phía trước có đám đông náo nhiệt, Tử Đinh Đang ham vui chạy lại xem. "Vị huynh đài này, nơi này có sự gì mà náo nhiệt thế a?" Vị huynh đài kia một phen ngơ ngẩn trước nhan sắc của nàng, đoạn mới ho khan hai tiếng trả lời: "công tử chắc từ nơi khác đến không biết, Phương tiểu thư, hòn ngọc quý trên tay Phương đại nhân, Phương tri phủ tổ chức ném tú cầu chọn rể, ai may mắn có được Phương tiểu thư, chắc chắn đường tiền tài, danh lợi rộng mở a, ai mà chẳng cầu, công tử xem, trừ người già trên ngũ tuần ra, dường như toàn bộ nam nhân thành này, dù có thê thiếp cũng đều đến a, còn có nữ nhân cũng tới xem rất đông" nói đoạn lại huých tay nàng, cười cợt "công tử có hay không cũng nên thử vận may đi, Phương tiểu thư là đệ nhất tài nữ Liên Châu thành này đấy!ha ha"

Tử Đinh Đang nghe đến thú vị, vỗ vai vị huynh đài kia, lại nói:"hảo, chúng ta cùng cố gắng đi, haha". Đúng lúc trên đài cao một trận ồn ào, Phương tiểu thư một thân hỷ phục hồng y đỏ chói, xinh đẹp yêu kiều bước ra, toàn bộ nam nhân kêu gào bên dưới, đòi nàng mau ném. Nàng đảo mắt một lượt, hôm nay thật nhiều nam nhân tới giành tú cầu a, nhưng nhìn mãi vẫn là không thấy ai đủ tiêu chuẩn phong thái mỹ mạo nho nhã như nàng đặt ra. Đôi mắt đẹp chợt để ý đến thân ảnh lam y công tử đứng lẫn trong đám người-cũng chính là Tử Đinh Đang đang phẫn nam trang. Mắt vừa động đến khuôn mặt như thiên tiên ấy, nàng liền kìm lòng không đậu mà lưu luyến, mỹ nam nhân kia, nàng nhất định phải có được. Từng luyện qua chút võ, lực ném không tồi, nàng âm thầm tính toán chính xác cự ly từ đài cao lới địa phương Tử Đinh Đang đang đứng, vận lực ném đi...Nam nhân Liên Châu thành sôi sục hắn lên khi tú cầu được phóng ra, Tử Đinh Đang cũng vui vẻ xem đoàn người sắp náo loạn. Trong khoảnh khắc ấy,  nàng lại nghe gần đó có tiếng kêu:" vị lam y công tử phía trước, công tử nhà chúng ta có chuyện cần thương lượng a!" theo sau còn có mỹ nam cũng đuổi tới, đúng lúc Tử Đinh Đang quay mặt qua bên nhìn thì nàng liền cảm thấy một thứ gì đó mềm mềm nhột nhột đáp trúng mặt nàng, lực đạo của nó khiến nàng choáng váng ngã xuống, cũng theo phản xạ đưa tay lên mặt liền tóm lấy thứ gây họa cho nàng. Khoảnh khắc đó diễn ra rất nhanh...

Một trận ồn ào, Tử Đinh Đang một tay ôm mặt, một tay ôm cái thứ chết tiệt đã đập vào mặt nàng ngồi dậy, vừa mở mắt đã thấy đám đông vây quanh nàng nhìm chằm chằm, còn có...hai nam nhân ở tửu lâu cũng đang tròn mắt nhìn nàng chòng chọc. Đang lúc nàng không hay biết gì, một vị đại thúc rẽ đám đông đến trước mặt nàng, chắp tay cúi người, ra tư thế mời:

"Cô gia, xin chúc mừng, mời theo tiểu nhân vào Phương phủ làm lễ bái đường!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net