Chap 6: Bắt đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạn ko thể trốn tôi, có chăng đó đã là 1 quy luật ???

Vào trường sớm, Mĩ ko lên lớp vội mà rẽ vào khu vườn của trường, đây là một khu vườn tuyệt đẹp với những cây hoa đầy màu sắc. Ngồi tựa mình vào 1 gốc cây to, nó ko ngừng xoa lấy bả vai mình, " dư âm" của cuộc chiến hắn " tặng" cho nó quả thật là lớn, cơn đau âm ỉ cứ kéo dài, những cái buốt tới tận xương; hôm qua vì biết hắn cũng mệt như mình cho nên nó đã rút 1 cách " nghệ thuật" như thế, hắn cũng chẳng đuổi theo còn gì, hòa êm xuôi! Trận đấu đó làm Jun cũng cay cú lắm, hắn chưa bao giờ để xổng "con mồi" của mình, nhất là 1 đứa CON GÁI, ko phải hắn chưa solo với đứa con gái nào, nhưng những đứa đó hầu như đều có phần vị nể hắn, phần vì vẻ đẹp của hắn đã khiến mấy nhỏ đó lung lay, phần vì ko lại sức, chỉ có nó là ra tay với hắn mạnh bạo nhất, hắn ko trực tiếp "thụ lí" vụ nào thì thôi, nếu có phải toàn thắng, từ điển của hắn ko có từ " hòa" và "thua cuộc", vì từ đó tương đương với nghĩa là " thất bại", nếu hôm qua phần xương chậu hắn ko bị tác động đến mức khó di chuyển như thế thì nó đã " xong" với hắn rồi! Chuông báo học vang lên, nó chỉnh trang lại y phục rời khỏi khu vườn.

- Jun, coi kìa!- Ken huých hắn.

Men theo ánh nhìn của Ken, hắn bắt được thân ảnh nó đang di chuyển, lạnh lùng quay đi, ko nói gì, ánh mắt ko có chút gì là ấm áp.

- Con nhỏ này cũng ghê nhỉ? Đúng thật, ngoài cái mã ra xem chừng cũng được nhỉ?- Ken đá đểu.

- Biến đi cho đẹp trời!

Ko biết hắn nói Mĩ hay Ken mà thanh âm lạnh đến đáng sợ, nguýt Ken 1 cái thật sắc rồi quay lưng đi vào lớp khiến trán Ken phải rớt 1 giọt mồ hôi "lạnh".

.

Từ khi vào tiết cho đến lúc ra chơi nó toàn ngủ với ngủ, giáo viên biết nhưng ko có cớ la mắng nó vì thành tích học tập của nó vốn rất tốt. Xoay qua nhầm lúc Nhi đang gọi điện thoại.

- Mon, em với 1 số đứa lên lớp chị!

Nó nhìn Nhi với ánh mắt khó hiểu nhưng ko hỏi han gì thêm, chưa đầy 2 phút, tụi đàn em kéo tới lớp nó đông vui như đi hội. Nhi đưa túi đựng áo cho Mon, nhờ cô nhóc trả lại cho Ken. Bọn chứng kiến nhìn há hốc miệng ko biết mô tê gì, ko biết vì sao nhỏ lại có áo của Ken. Chuyện ngày hôm đó, Nhi vẫn chưa nói gì cho Mĩ nghe, nhưng tò mò vốn ko phải là tính cách của nó nên nó cứ im im như thế!

Chuông báo học vừa vang lên thì 2 đứa thấy Mon hớt hải chạy vào, tay cầm chặt túi áo.

- Chị... chị Nhi! Có... có chuyện... rồi!

Thấy điệu bộ gấp gáp của Mon, linh tính có chuyện ko hay xảy ra, Nhi châu mày lại.

- Sao ?

- Em vừa tới đòi gặp Ken thì tụi SMT chặn lại, thấy mình mang người theo, họ nói là mình định gây chuyện. Khi em đưa lại túi áo cho Ken thì anh ta bảo là ai làm thì tự gánh, nếu 5p nữa chị ko đến thì chuyện này sẽ ko nhỏ đâu!- Mon nói hết một lèo cứ sợ thời gian sẽ ko đủ.

Nhi giận đến đỏ cả mặt, đạp dổ cái bàn trước mặt trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, đoán biết chuyện này cũng bắt nguồn từ hôm thách đấu nên nó cũng đi theo Nhi.
~Hết chap 6~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net