Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lời cậu vừa nói xong sống lưng của anh lạnh lạnh khẽ nhìn qua người mẹ yêu dấu.

- Con zai cưng có thật không vậy ? Bà Jong cười hiền hậu nhìn con trai mình nói từng chữ rõ ràng.

- Mẹ.. Gulf nói thật mà sao mẹ không tin ? Giọng cậu có chút ủy khuất sao mẹ chồng lại không tin cậu? Chắc mẹ hết thương con rồi.

- Đâu.. đâu mẹ cực kì thương con sao không tin được, chỉ là mẹ muốn đính chính thôi bảo bối. Thấy con dâu có chút buồn bà lập tức an ủi con dâu bà trên hết, sao có dụ để cho ủy khuất! Nghe vậy cậu cười thì ra mẹ vẫn thương cậu.

- CON ZAI CƯNG. Bà gằng từng chữ nhìn con trai.

- Tại con lỡ miệng. Anh đen mặt nhìn cậu về nhà phải dạy lại.

- Lỡ miệng? Thằng con chết tiệt cái đó dám gọi là lỡ miệng hả? Dám nói vợ " Cút" có phải mày muốn ở chuồng heo không? Thấy thằng bé ngốc ngốc là ăn hiếp nó hử? Có phải mày không xem lời bà già này ra gì hử? Thánh này cắt nửa phần trăm tiền sài phản bác thì cắt hết. Mew tính phản bác nhưng lại một lần nữa bị cậu nói trước một bước.

- Mẹ..mẹ đừng mắng anh ấy.. ở đây có rất nhiều người, có mắng thì lên phòng như vậy sẽ không ai nghe! Anh ấy cũng sẽ tuổi thân mà khóc. Gulf nhìn mẹ chồng khẽ nói, chắc chắn mẹ đang mắng chồng cậu tại bà rất lớn tiếng ! Lúc trước cậu cũng bị mẹ mắng cũng có rất nhiều người nhìn nên cậu hiểu có lẽ anh cũng tủi thân như lúc trước cậu cũng vậy! Cho nên nếu vào phòng sẽ không ai biết bị mắng như vậy sẽ không tủi thân!

- "..."

- ... cả mẹ anh và anh đều nghe xong cậu nói thì game over ! Lúc nãy anh nghe câu đầu tưởng cậu sẽ binh anh trong lòng khẽ vui, nhưng chưa kịp vui gì hết thì đã bị đạp xuống hố ! Cậu không hề tốt như anh nghĩ đúng thật là cạn ngôn với cậu mà.

- Mẹ sao vậy ạ ? Gulf thấy mẹ nhìn chằm chằm thì xoa đầu hỏi.

- Không sao ! Con nói đúng nên mẹ suy nghĩ ấy có nên làm theo lời con không thôi. Bà mỉn cười con dâu bà ngốc quá đi , đúng thật là cái thằng trời đánh có phúc không biết hưởng ! Cậu quá tốt thà ngốc mà không biết lừa dối còn hơn tỉnh táo mà lòng dạ rắn độc.

Trước khi trở về nhà Mew bị bà mẹ yêu dấu giáo huấn một trận nhưng chỉ biết im lặng, còn cậu vừa ngồi kế bên vừa vui vẻ nghe anh bị chửi.

- Con zai cưng nhớ kỹ lời mẹ dặn. Bà đứng trước cửa xe cười hiền hậu nói.

- Vâng ạ. Cậu mỉm cười vui vẻ nói sau đó chào tạm biệt bà.

Chiếc xe lăn bánh bà Jong đứng trước cổng nhìn nó rời đi.. lúc Mew mới lấy cậu bà đã kêu là ở đây, nhưng anh một mực không chịu chỉ muốn ở nhà riêng ! Bà chỉ biết vô lực lắc đầu .. người con dâu này chỉ có mỗi ngốc nhưng lại cực kì nghe lời chỉ mong con trai bà biết nhận ra ! Đừng để mất thằng bé.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net