CHAP 15: THÀNH QUẢ CỦA TÌNH YÊU

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Truyện: Thanh mai trúc mã.
Tác giả: Dao anna
Chap 15: Thành quả của tình yêu
💙💙💙💙💙💙💙💙💙💙💙💙💙💙💙💙
👉 Vậy là Gulf đã rời xa Băng Cốc, Mrw đến công ty làm việc mà trong lòng trống trải. Anh xin chủ tịch cho Tony sang giúp anh phụ trách dự án đang xây dựng resort phía tây. Tony xuống phòng anh gõ cửa bước vào nói
👨‍💼 Tổng giám đốc anh lại nuốn tôi giúp anh gì nữa đây?
🌞 Cậu sang công ty Trappi của Gulf cùng Ađam đi xem công trình phía tây xây dựng thế nào?
👨‍💼 Tôi đi Trappi thị sao?
🌞Có vấn đề gì sao?
👨‍💼 Không có, để tôi đi.
🌞 Chúc cậu may mắn.
Tony quay lại hỏi
👨‍💼 Anh chúc tôi may mắn chuyện gì?
🌞 Công việc chứ chuyện gì, cậu còn chuyện gì sao?
👨‍💼 Không có.
🌞 Vậy có thể đi. Cậu tự đi xe hay Ađam qua chở cậu
👨‍💼 Ai mượn anh ta chở chứ.
Tony nói rồi ra ngoài đóng cửa lại còn anh thì gọi điện cho Ađam nói
🌞 Cậu ta đang xuống mọi việc còn lại tùy cậu định liệu tôi chỉ giúp cậu đến đây thôi đó.
👤 Cảm ơn...bữa nào rãnh tôi mời cậu uống rượu.
Mọi việc anh biết được là Ryu đã kể cho anh nghe, vì Ađam thay đổi mục tiêu theo đuổi không phải là Gulf của anh nữa mà là Tony ,dĩ nhiên anh vui mừng không kịp mà tự nguyện tác hợp giúp đỡ Ađam. Xem như giúp đỡ mình luôn.
Tony vừa đi xuống hầm lâdy xe thì Ađam trên xe bước xuống vouws bó hoa hồng đỏ gọi
👤 Tony, tôi ở đây.
Tony quay người lại thấy anh đã đi đến trước mặt mình đưa bó hoa về phía cậu nói
👤 Tặng cậu
👨‍💼 Sao anh lại tặng hoa cho tôi?
👤 Thì tôi đang theo đuổi cậu mà
👨‍💼 Cũng đúng
Tony nhận bó hoa nói
👨‍💼 Cảm ơn...hoa rất đẹp...tôi định đến công ty anh.
👤 Tôi đến chở cậu đến công trình phía tây luôn.
👨‍💼 Đi chung xe với anh sao
👤 Phải, đỡ tốn xăng. Cũng tiết kiệm một khoảng.
👨‍💼 Vậy được , trưa nay tôi mời anh ăn cơm.
👤 Rất hân hạnh.
Vậy là cả hai lên xe của Ađam lái đi. Trên lầu cao nhìn xuống thành phố Mew lain nhớ đến Gulf của mình. Bên ngoài Mild vừa có người đưa đến một bó hoa hồng đỏ nói
👨‍🦱 Mild, hoa của cậu.
🧑 Ai tặng tôi?
👨‍🦱 Cậu tự xem thiệp đi.
Mild nhận hoa và xem thiệp thấy tên người gởi là Ryu  cậu làm bàm nói
🧑 Anh ta bị thần kimh sao, tự nhiên tặng hoa cho mình.
Vừa lúc Ryu gọi đến, đầu dây bên kia nói
🧑🏻‍💼 Cậu nhận được hoa của tôi rồi chứ?
🧑 Sao anh biết số điện thoại của tôi?
🧑🏻‍💼 Nếu như muốn biết rất dễ.
🧑 Tại sao lại tặng hoa cho tôi.
🧑🏻‍💼 Vì tôi chính thức tán cậu
🧑 Anh điên à? Chúng ta là đàn ông mà.
🧑🏻‍💼 Nhưng tôi thích cậu thì tán thôi đâu phân biệt trai hay gái.
🧑 Không hiểu nổi, anh bị bệnh thật rồi.
Nói rồi cậu tắt máy. Mặt có vẻ bực mình. Câmc bó hoa trên tay mà không biết làm gì, cạu dfi cào phòng tổng giám đốc nói
🧑 Tổng giám đốc, anh đang cô đơn đúng không? Tặng anh hoa hồng nè.
🌞 Cậu bị bệnh sao? Nếu tặng thì chỉ có Gulf mới có thể tặng tôi, cạu khôbg vó cửa đâu. Đừng nói cậu yêu tôi nha.
🧑 Anh bị thần kinh mới đúng, tôi không hiểu sao thằng bạn tôi lại yêu anh nữa.
🌞 Chúng tôi là thanh mai trúc mã đó nha.

🧑 Anh vừa lạnh lùng vừa bá đạo vậy mà cũng có người yêu . Bạn tôi nó mù.
🌞 Cậu vừa nói gì, có tin tôi đuổi việc cậu không? Mà ai khùng lại tặng hoa cho cậu vậy?
🧑 Là bạn tốt của anh ở phòng tranh đó.
🌞 Ryu sao?
🧑 Còn ai vào đây? Anh đã cho anh ta số điện thoại của tôi đúng không?
🌞 Tôi không hề. Hôm đó nó mượn điện thoại của tôi là lấy số của cậu...thằng nay gian manh ghê ta.
🧑 Hai người đều giống nhau chẳng có gì tốt lành.
Nói rồi cậu vác bó hoa ra ngoài vứt lên bàn làm việc mà lòng càng tức giận. Bên trong anh cũng tức giận không kém liền gọi cho Ryu quát lớn trong điện thoại.
🌞 Ê Ryu mày cũng dùng chiêu lừa tao sao, hôm đó mày mượn điện thoại của tao là lấy số của Mild. Thằng bạn chết bầm, tao mà mày còn dám gạt.
🧑🏻‍💼 Đừng giận, tao không cố ý nhưng tao muốn theo đuổi cậu ta. Mày giúp tao nha
🌞 Mày đừng có mơ...miễn bàn...
Anh cúp máy trong tức giận mà Ryu không làm gì được.
👉 Hai ngày sau cậu đã đến Mĩ, tập trung vào giải quyết công việc bù đầu mà quên gọi về cho anh. Tối nay vừa về đến nhà anh hỏi bà Mean
🌞 Mẹ, Gulf có gọi điện về không?
Bà Mean cười nói
👩‍💼 Con nhớ thằng bé rồi à? Về bên đó đâm đầu giải quyết công việc có thời gian đâu mà nhớ đến con chứ, mẹ chỉ đang lo không biết thằng bé ăn uống thế nào vì Ya không giỏi nấu nướng.
Nghe mẹ nói anh càng lo cho cậu hơn nên bắt máy gọi cho cậu. Đầu dây bên kia giọng cậu ngáy ngủ
🌻 A lô, Gulf nghe...ai vậy?
Anh lên tiếng
🌞 Gulf...mau mở camera lên cho anh thấy mặt em coi.
🌻 Pi Mew là anh sao? Em vừa về được một lúc, em buồn ngủ lắm, mấy ngày nay giải quyết hồ dơ đến 2,3 giờ sáng mới về đến nhà. Mặt em hốc lắm không nên nhìn thì hơn.
🌞 Anh nói mở camera lên có nghe gì không? Đây là lệnh.
Cậu đành mở camera cho anh nhìn thấy mặt cậu. Anh nhìn cậu hốc hác mà nóng ruột hỏi
🌞 Em đã ăn gì chưa?
🌻 Ai nấu đâu mà ăn, em ngủ một lát rồi dậy ăn mì tôm cũng được.
🌞 Không được ăn mì tôm. Đặt cơm bên ngoài mà ăn . Ráng ăn uống còn có sức mà chống chọi với công việc.
🌻 Em biết rồi.
Cậu vừa nói xong thì điện thoại cũng rơi khỏi tay cậu vì quá buồn ngủ mà cậu đã ngủ thiếp đi. Anh nhìn gương mặt cậu qua màn hình mà nói
🌞 Gulf , vất vả rồi...cố lên nha...ngủ ngon.
Cậu yên giấc mà người kia vẫn ngắm hình ảnh của cậu qua điện thoại không rời mắt nếu gần nhau chắc anh nuốt sống cậu luôn rồi, ánh mắt nhớ nhung của anh không thể dấu được. Hơn hai tuần cậu mới giải quyết tạm ổn mọi việc nhưng trong hai tuần cậu ăn uống và ngủ nghỉ không điều độ nên hôm nay sáng ngủ dậy đầu cậu bị choáng. Cậu vừa đến công ty vì sáng nay có một cuộc họp quan trọng. Bà Ya nhìn vẻ mặt xanh xao của con trai lo lắng hỏi
👩‍🦱 Gulf...con không sao chứ? ...ổn không con...nếu không ổn chúng ta có thể dời cuộc họp lại lần sau, sức khỏe quan trọng hơn.
Cậu đưa tay nói
🌻 Mẹ...con không sao có thể họp được.
Cậu bước vào phòng họp hơn 3 tiếng đồng hồ thảo luận đưa ra phương án giải quyết thì cuộc họp chấm dứt. Mọi người vừa ra ngoài chỉ còn lại và Ya và trợ lý Tong. Cậu vừa đứng dậy thì trước mặt cậu trời đất bỗng tối sầm lại, cậu ngất ngay tại chỗ , bà Ya và trợ lý Tong đưa cậu đến bệnh viện. Bà Ya bên ngoài phòng chờ rất lo lắng nói
👩‍🦱 Trợ lý Tong Gulf nhà tôi sẽ không sao chứ? Tôi rất lo cho thằng bé. Nếu có chuyện gì tôi biết ăn nói sao với Mean và Mew đây.
Trợ lý Tong nói
🧔‍♂️Chủ tịch...cậu Gulf không sao đâu chắc là công việc nhiều quá thức khuya và ăn uống không đầy đủ cộng thêm trái múi giờ nên chắc bị suy nhược mà thôi.
👩‍🦱 Hi vọng như cậu nói.
Vừa lúc đó bác sĩ bước ra hỏi
👩‍⚕️ Xin hỏi ai là người nhà của bệnh nhân Anrew?
Bà Ya lên tiếng
👩‍🦱 Là tôi, tôi là mẹ của Anrew. Con trai tôi sao rồi ạ!
👩‍⚕️ Cậu ấy bị suy nhược cơ thể rất nghiêm trọng, đứa bé trong bụng cậu ấy không đủ chất dinh dưỡng nên rất yếu. Cậu ấy phải chuyển qua khoa sản ở lại bệnh viện để theo dõi .
Bà Ya trố mắt nhìn bác sĩ mà hỏi
👩‍🦱 Đứa bé nào cơ?
Bác sĩ cười nói
👩‍⚕️ Đứa bé trong bụng của con trai bà, cậu ấy là omega và đây là trường hợp rất hiếm vì 100 omega chỉ có một hoặc hai trường hợp mang thai được. Chúc mừng bà.
Bà Ya nghe bác sĩ nói xong thì vô cùng vui vẻ nói
👩‍🦱 Nhờ bác sĩ giúp đỡ cho, cả con trai và cháu của tôi nhất định phải bình an.
👩‍⚕️ Vậy thì phải xem cơ địa của cậu ta thế nào, chúng tôi sẽ chuyển cậu ấy qua khoa sản để họ kiểm tra kĩ hơn.
👩‍🦱 Cảm ơn bác sĩ.
Bác sĩ nói rồi bước đi, bà Ya vui mừng nói với Tong
👩‍🦱 Trợ lý Tong, tôi sắp có cháu rồi, tôi sắp làm bà rồi.
🧔‍♂️ Chủ tịch chúc mừng bà nhưng cha của đứa bé là ai ạ!
Bà Ya cười nói
👩‍🦱 Nhất định là của Mew rồi...thằng bé này cũng có bản lĩnh lắm...dám nhanh đến như vậy. Bà Ya lấy máy ra gọi cho bà Mean. Băng Cốc lúc này đang là ban đêm. Bà Ya vừa đi làm về đang định đi nấu bữa tối thì nghe chuông điện thoại nói
👩‍💼 Ya...nhớ mình sao? Gulf ...con trai mình vẫn khỏe chứ?
👩‍🦱 Không khỏe...thằng bé nhập viện rồi...cũng tại con trai cậu mà ra.
👩‍💼 Gulf nhập viện sao? Thằng bé bị sao?Mau nói cho mình biết?
👩‍🦱 Gulf...thằng bé mang thai rồi...bây giờ rất yếu cả Gulf và baby đang chuyển qua khoa sản để kiểm tra. Bác sĩ nói phải nhập viện theo dõi...cậu tính sao thì tính...chưa cưới mà đã làm con của mình có con luôn rồi...không phải cậu và Mew lời lắm hay sao?
Bà Mean nghe xong không tin vào tai mình bèn hỏi lại
👩‍💼 Ya...Gulf có thai sao? Sao có thể?
👩‍🦱 Nè...cậu định không nhận sao... được...mình sẽ không cho thằng bé trở về Băng Cốc nữa...hai người tự lo đi.
Nói rồi bà Ya tức giận cúp máy. Làm bà Mean cứ ngẩn ngơ người ra miệng lầm bầm
👩‍💼 Gulf nhà mình mang được thai sao?...là con của Mew...mình có cháu nội rồi...không thể tin được...Gulf của mẹ thiệt giỏi...mình phải sang Mĩ gấp xác minh trước rồi mới nói với Mew sau.
Bà ra luôn sân bay mua vé gấp bay đến Mĩ. Mew trở về nhà thấy mảnh giấy bà Mean để lại trên bàn là đi vắng vài ngày nhưng không nói đi đâu làm cậu cười nói
🌞 Mẹ còn dám nói là không hẹn hò sao? Vậy bí ẩn mất tích vài ngày là đi đâu? Không hẹn hò là gì? Không khéo chuyến này về.... nhà ta lại có thành viên mới...nhưng con nói trước con không chăm được em như chăm Gulf được đâu.
Anh cười nghĩ về cậu trong lòng rất vui vẻ lạ thường rồi lên lầu đi tắm.
👉 Sau khi Gulf được chuyển sang khoa sản khám tổng quát bên trong thì cũng là lúc cậu đang trong phòng siêu âm bụng vừa tỉnh lại. Bác sĩ nhìn cậu cười nói
👩‍⚕️ Tỉnh rồi sao, ngủ một giấc có phải đỡ hơn không? Cậu phải ăn uống nhiều vào vì đứa bé rất cần dưỡng chất... không lơ là được đâu...
Cậu nhìn bác sĩ nói
🌻 Bác sĩ...đứa bé nào ạ?
👩‍⚕️ Đứa bé trong bụng cậu. Cậu là omega mang được thai...đó là điều kì diệu ....cái thai gần 3 tháng rồi...hình như là bé trai... tuy thiếu dưỡng chất nhưng cái thai không đến nổi quá yếu...cố gắng nghỉ ngơi ăn uống sẽ khỏe lại.
Cậu ngớ người ra mà không thể tin được là mình có thể mang thai. Đây là kết quả tình yêu của cậu và anh. Cậu thấy nhớ anh vô cùng chỉ muốn anh bên cạnh lúc này. Sau khi khám xong cậu được đưa vào phòng bệnh. Bà Ya chạy vào nói
👩‍🦱 Con trai, con không sao chứ?
🌻 Mẹ...con ...con mang thai sao?
👩‍🦱 Phải...con là omega có thể sinh con...vất vả cho Gulf của mẹ rồi...ta sắp có cháu rồi...ta rất vui...
🌻 Mẹ vui gì chứ? Con là đàn ông... mang thai buồn cười chết đi được...mẹ không mắng con sao?
👩‍🦱 Mắng về chuyện gì?
🌻 Thì con chưa kết hôn mà đã có luôn  cả con rồi.
Bà Ya vuốt tóc con trai nói
👩‍🦱 Không sao...có cháu cho mẹ là được.
🌻 Mẹ không muốn biết cha của đứa bé là ai sao?
👩‍🦱 Còn ai ngoài Mew nữa. Mẹ còn phải hỏi sao? Biết thừa rồi.
🌻 Sao mẹ biết là của pi Mew? Con đã nói gì đâu?
Bà Ya cười
👩‍🦱 Nếu trên đời này không là Mew thì không ai có thể dám đụng vào người của con đâu. Với lại mùi hương trên người của con chỉ hợp với Mew mà thôi. Đó chính là lý do tại sao mẹ cho con trở về Băng Cốc.
🌻 Mẹ...mẹ đã biết trước là con sẽ gặp lại pi Mew sao? Là kế hoạch của mẹ.
👩‍🦱 Không phải kế hoạch mà mẹ không muốn con gặp phải một alpha không tốt. Chỉ có Mew mẹ mới yên tâm giao con cho nó.
🌻 Thì ra mẹ cũng thương pi Mew nhưng không hề nói ra.
👩‍🦱 Mỗi người có một cách yêu khác nhau. Để mẹ về nấu đồ bổ cho con. Vì bây giờ con ăn cho hai người chứ không phải một mình con nữa.
Bà Ya nói rồi ra về để cậu lại một mình, cậu đặt tay lên bụng của mình mà nói
🌻 Pi Mew...em có tiểu bảo bối rồi...là con của anh...em rất muốn có amh bên cạnh em...
Nói rồi nước mắt cậu trào ra vì nhớ anh. Anh bên này tắm xong thấy lòng có chút nhói đau nên cầm máy định gọi cho cậu nhưng khi gọi thì thuê bao không liên lạc được. Qua ngày hôm sau khi chiều vừa buông xuống là lúc bà Mean đã đến Mĩ. Bà điện cho Ya hỏi địa chỉ bệnh viện và đi thẳng đến đó. Trong bệnh viện bà Ya đang ỷong phòng cùng Gulf, cậu nói
🌻 Mẹ...ngày mai mẹ nói bá sĩ cho con về nhà được không? Ở đây ngột ngạc quá.
👩‍🦱 Ờ...để mẹ nói bác sĩ khám lại cho con rồi xem thử có về được không.
Vừa lúc bà Mean đã tìm ra phòng của cậu. Bà gõ cửa bà Ya ra mở cửa.Thấy bà Mean bà Ya nói
👩‍🦱 Cậu đến đây làm gì?
Bà Mean bước vào nhìn Gulf nói
👩‍💼 Gulf của mẹ...con không sao chứ đã đỡ hơn chưa?
Cậu vô cùng ngạc nhiên hỏi
🌻 Mẹ Mean...sao mẹ lại đến đây?
👩‍💼 Là mẹ Ya nói con đã nhập viện còn mang thai nữa nên lo lắng bay liền đến thăm con.
👩‍🦱 Chứ không phải đến để chứng thực chuyện Gulf nhà mình có thai không hả?
👩‍💼 Ya...cậu nói gì vậy?...trước mặt Gulf không được nói lung tung.
🌻 Hai mẹ giận nhau sao? Con không sao? Con vẫn ổn, con có thai là thật...con sẽ tự nuôi baby nên hai mẹ không cần bận tâm.
Cả hai đều đồng thanh
👩‍💼👩‍🦱 Không được.
🌻 Đồng thanh làm gì chứ? Ra ngoài...con nói hai mẹ ra ngoài cho con...pi Mew...con muốn pi Mew...
Cậu òa lên khóc như một đứa trẻ. Cả hai bà mẹ hoảng sợ ra ngoài. Bác sĩ khám cho cậu xong ra ngoài nói với hai bà mẹ
👩‍⚕️ Chú ý tâm trạng cậu ta một chút...vì đang mang thai nên tâm lý có thay đổi thất thường ...nên tốt nhất đừng chọc giận cậu ấy mà ảnh hưởng đến em bé trong bụng.
👩‍🦱 Con trai tôi có thể xuất viện không bác sĩ.
👩‍⚕️ Có thể về nhà nhưng chú ý chìu cậu ta một chút không nên làm việc quá sức.
👩‍💼 Cảm ơn bác sĩ.
Bà Mean nhìn Ya nói
👩‍💼 Ya...chúng ta không nên cãi nhau trước mặt của Gulf...thằng bé dễ xúc động lắm.
👩‍🦱 Ừ...không cãi với cậu.
👩‍💼 Được rồi . Bây giờ chúng ta có cháu rồi vui lên mới phải.
👩‍🦱 Cậu chịu nhận rồi sao? Con trai cậu chưa cưới mà dám ứng trước rồi. Cậu tính sao đây?
👩‍💼 Để mình bàn với Mew và hỏi ý kiến Gulf có cưới luôn thì cho tụi nó cưới chứ sao.
👩‍🦱 Vậy còn nghe được.
Cậu đượ xuất viện về nhà nhưng không cho hai bà mẹ chăm sóc mình, miệng cứ đòi Mew nên và Mean nói
👩‍💼 Gulf...con ăn đi...mẹ sẽ cho Mew qua với con.
🌻 Mẹ nói dối...con không tin mẹ...khi nào thấy người con mới tin.
Bà Mean đành chịu thua cậu đành bay về Băng Cốc để sắp xếp cho Mew qua với Gulf. Vừa về đến Băng Cốc bà gọi cho Mew nói về nhà có chuyện gấp cần nói. Anh về nhà thấy mẹ đang đứng ở sofa liền hỏi
🌞 Mẹ...mẹ vừa về gọi con gấp có chuyện gì? Mẹ muốn kết hôn sao?
👩‍💼 Phải mẹ muốn kết hôn.
Anh hoảng hốt nói
🌞 Là thật sao? Sao mẹ nói không yêu nữa mà.
Bà đánh vào đầu con trai mình nói
👩‍💼 Người kết hôn là con, không phải là mẹ.
🌞 Con sao?
👩‍💼 Phải...gấp...ngay và liền.
🌞 Tại sao lại gấp vậy?
👩‍💼 Vì Gulf có thai rồi. Việc tốt con làm ra đó. Chưa cưới mà con dám vác cháu cho mẹ luôn rồi.
Anh nghe như nghe nhầm điều gì hỏi lại
🌞 Mẹ...mẹ nói ai mang thai?
👩‍💼 Là Gulf...Gulf mang thai...con phải bay qua Mĩ gấp gặp thằng bé...nó muốn có con...không chịu ăn uống gì cả...mẹ lo chết đi được...
🌞 Gulf có thai sao? Thật sao mẹ?
👩‍💼 Con ngạc nhiên đúng không , Gulf là omega đặc biệt và hiếm có thể mang thai được. Nhà họ Jong chúng ta có phước rồi.
🌞 Mẹ...là tình yêu của con và em ấy nở hoa rồi. Con bay liền đây...
Anh chạy vội ra ngoài lập tức đến sân bay book vé đi Mĩ gấp. Cuối cùng anh cũng đến Mĩ, anh đến địa chỉ mà mẹ Mean nhắn cho mình. Cậu hôm nay ngồi bên cửa sổ mà nhớ anh nói
🌻 Bảo bối...ba tất nhớ pi Mew...phải làm sao đây?
Anh vừa vào nhà bà Ya nói
👩‍🦱 Mew con qua đến rồi sao? Mean không lừa ta.
🌞 Mẹ Ya...em ấy đâu?
👩‍🦱 Trong phòng ở trên lầu phòng thứ hai bên tay trái.
Anh vứt hành lý xuống chạy đi lên lầu mở cửa vào thấy cậu đang ngồi khóc. Thấy anh cậu vô cùng ngạc nhiên gọi
🌻 Pi Mew...pi Mew...là anh thật sao?
Anh nhìn cậu không kìn nén được mà lao tới ôm lấy thân ảnh của cậu thật chặt mà nói
🌞 Gulf...là anh đây...là pi Mew của em.
🌻 Pi Mew...em rất nhớ anh.
Anh cúi xuống lau nước mắt cho cậu nói
🌞 Ngoan. Đừng khóc...anh ở đây rồi...
Anh đặt nụ hôn lên môi của cậu. Nụ hôn ngọt ngào và khát khao. Anh sờ bụng cậu nói
🌞 Gulf...tình yêu của chúng ta có kết quả rồi...anh rất vui và hạnh phúc... chúng ta kết hôn nha.
🌻 Em cũng rất vui...chúng ta có thể đăng ký kết hôn trước...sau khi sinh bảo bối xong chúng ta chọn ngày tổ chức sau được không pi Mew.
Anh cười nói
🌞 Chìu theo ý em. ...Vợ anh là nhất.
Vậy là cả hai đăng ký kết hôn mà không tổ chức hôn lễ, đợi bảo bối ra đời. Suốt chín tháng mang thai của cậu luôn có anh bên cạnh. Sau khi bảo bối chào đời anh phải bay về Băng Cốc để giải quyết công việc ở công ty. Tình yêu của họ bây giờ đã có thêm một tiểu bảo bối nhỏ rất đáng yêu. Anh quyết định đặt tên cho bảo bối là Max. Cậu và Max cùng ở lại Mĩ. Anh mỗi tháng bay sang thăm cậu và con trai của mình. Tình yêu của hai người vẫn mặn nồng như thuở ban đầu, càng tăng chứ không hề giảm.
❤ Hết chap 15❤ Mewgulf❤

P/s: Chap này dài quá rồi..🥰 Định cắt nhưng vẫn để lại....có lẽ vì yêu.







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net