chương 70

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Mô-za-a trố mắt nhìn. Hắn nhìn thấy nam nhân đối diện trong trẻo nhưng lạnh lùng, con ngươi thẳng tắp nhìn hắn, nghe được thanh âm trầm thấp quen thuộc kia, đột nhiên liền cảm thấy trái tim chết đi bỗng sống lại , nó giống như thấy được thân nhân đã thất lạc nhiều năm ở trong ngực hắn nhảy lên, thậm chí nghĩ muốn cùng đối diện người cảm nhận được điều đó.

KO đến gần từng bước, như vậy bọn họ trong lúc đó khoảng cách cũng chỉ còn lại không đến một thước, hắn vươn tay, tựa hồ nghĩ muốn đụng vào tóc của nam sinh. Còn không có đụng tới, nam sinh liền như ở trong mộng mới tỉnh né đầu sang một bên, mặt nhanh chóng  trở nên đỏ bừng.

Không khí lại cứng ngắc .

Sau đó người nào đó kéo hành lý trên mặt đất , thập phần ân cần cười mỉm đối với Bùi Diệp nói một tiếng: "Ta giúp ngươi xách hành lý!" Liền cũng không quay đầu lại kéo hành lý thật to đi nhanh ra bên ngoài.

Phía sau truyền đến Chân Suất ai oán la lên: "= = tẩu tử, đó là hành lý của ta . . . . . ."

Kêu một chiếc xe taxi, Bùi Diệp ngồi phía trước, KO ngồi ở phía sau, vẻ mặt thản nhiên xem ngoài cửa sổ, Mô-za-a bị bắt ngồi trung gian, Chân Suất tiểu bằng hữu ngồi bên cạnh Mô-za-a hưng trí dạt dào xem náo nhiệt.

Lại một lần ngồi ở bên cạnh người này, cảm giác nửa bên mặt thực nóng,  cả người cũng không được tự nhiên. Mô-za-a đành phải duy trì tư thế ngồi cứng ngắc nhìn không chớp mắt, yên lặng ở trong lòng cầu nguyện làm ơn nhanh lên đi.... nhanh lên nhanh lên... mau đến nơi đi . . . . . .

"Tẩu tử, ngươi vì cái gì không nói lời nào?" Chân Suất nhìn mặt Mô-za-a,  thanh âm trong trẻo đột ngột vang lên.

Nếu câu hỏi chính là Ngu Công hoặc là người nào khác, Mô-za-a sẽ hung tợn quay đầu lại mắng một câu "Mắc mớ gì đến ngươi" , bây giờ đối với  vẻ mặt vô cùng thuần khiết này, hắn nuốt nuốt nước miếng, đem nghĩ muốn nửa lời thô tục nuốt xuống.

"A, không có gì hay để nói. . . . . ." Hắn rầu rĩ nói.

Chân Suất lại hỏi: "Lão Đại, ngươi vì cái gì không nói lời nào?"

Mô-za-a muốn tìm khối băng dính đem mỗ tiểu hài tử miệng bịt lại. Ngươi thực nhàm chán đi, thực nhàm chán sẽ không tìm người ngồi trước nói nói a, cách một người còn muốn nói chuyện phiếm, ngươi rốt cuộc là nghẹn bao lâu #4$%^XXOO. . . . . . — khẩu —

Bị điểm đến KO nghiêng mặt qua, giương mắt, thản nhiên nói: "Nói cái gì?"

Hắn tuy rằng theo Chân Suất nói chuyện,  Mô-za-a cảm thấy tầm mắt của hắn có thể đem chính nửa bên mặt của mình có thể bốc cháy. Mô-za-a trong lòng cầu khẩn thôi miên chính mình: chuyện không liên quan đến ta không liên quan đến ta bọn họ nói chuyện thì mặc bọn họ, chuyện không liên quan đến ta. . . . . .

Chân Suất nói : "Nói nói chuyện của ngươi cùng tẩu tử đi? Lần trước chúng ta vội vã theo ngươi  rời đi thành phố B, lần này lại vội vội vàng vàng trở về, ta đây đều bị muốn làm cho mặt chết rồi. Có phải các ngươi cãi nhau hay không? Vì cái gì cãi nhau? Lão Đại cũng sẽ cãi nhau a, ta thật muốn nhìn a \(^o^)/~"

Mỗ tiểu hài tử khẩn cấp hỏi ra liên tiếp vấn đề, càng nói càng hưng phấn, ngay cả ánh mắt đều tỏa sáng .

Mô-za-a không khống chế được bình tĩnh. Hắn cân nhắc nếu mỗ tiểu hài tử hỏi lại loại vấn đề mẫn cảm này hắn sẽ liền mở cửa xe đá xuống xe ngay lập tức, sau đó chính mình cũng nhảy ra khỏi xe  lấy chết lấy tạ ơn thiên hạ.

Loại này vấn đề, loại này vấn đề. . . . . . KO sẽ như thế nào trả lời. . . . . .

:| ※※※※※※※※※

Nam sinh không được tự nhiên hít sâu một chút, rõ ràng rất nôn nóng.

KO ngồi dựa lưng về phía sau, miễn cưỡng nâng mắt liếc Chân Suất một cái, thản nhiên nói: "Bùi Diệp không có dạy ngươi sao?"

"Ặc?" Mỗ tiểu hài tử bảo trì bộ dạng ham học hỏi, lại ngốc sửng sốt một chút.

KO không chút để ý thản nhiên nói: "Nói nhiều không tốt."

". . . . . ."

Chân Suất tiểu bằng hữu thức thời trầm mặc .

Mô-za-a thở phào ra một hơi, lau mồ hôi.

Mỗ tiểu hài tử nho nhỏ thanh hỏi: "Tẩu tử, ngươi thực nóng?"

Mô-za-a nghiêm mặt nói: "Không, có thể trong xe nhiều và..... nhiều.....các-bon-đi ô-xít ít."

Mỗ tiểu hài tử nhìn nhìn xe đang mở điều hòa, lại một lần trầm mặc .

Xe trước chạy đến khách sạn, Mô-za-a thập phần ân cần giúp đỡ mang hành lý, Bùi Diệp theo  tay hắn lấy hành lý, ôn hòa từ chối: "Tẩu tử ta tự mình sách, mấy đồ vật này nọ không tính nặng."

"A, " Mô-za-a có điểm xấu hổ, miết liếc mắt một cái bên cạnh KO, lại lập tức kiên quyết quay sang, "Vậy, ta đây giúp các ngươi đi lấy chìa khoá phòng."

Bùi Diệp thiện người am hiểu ý cười cười: "Được, phiền toái ngươi ."

Mô-za-a lập tức chạy vội đi.

Bùi Diệp liếc mắt xem nam nhân đứng ở một bên.

"Cười cái gì?" Đối phương thản nhiên hỏi.

"Không có gì, cảm thấy tẩu tử rất đáng yêu."

Nam nhân nhíu mày, không nói gì.

Mô-za-a cầm chìa khoá phòng, lại biết được bọn người Bùi Diệp đã đi lên phòng trước chờ hắn nên đành phải chạy tới phòng bọn họ. (._.)

Phòng 1069.

Mô-za-a gõ cửa.

Bùi diệp mở cửa ra, thấy hắn, nở nụ cười một chút: "Tẩu tử."

Mô-za-a đem chìa khóa đưa qua: "Chìa khoá phòng của ngươi."

"Cám ơn." Bùi Diệp tiếp nhận, ôn hòa tiếp đón, "Muốn vào ngồi một chút không?"

"Ngô. . . . . ." Mô-za-a mới vừa mở miệng, liền thấy từ trong phòng chạy ra một cái bóng trắng phút chốc nhào tới, từ phía sau ôm lấy cổ Bùi Diệp, cọ cọ: "Diệp Diệp ta tắm xong rồi! Ngươi mau đi đi ~—— di, tẩu tử?"

Mô-za-a trừng lớn mắt, nhìn thấy mặc một thân áo tắm trên người Chân Suất , hắn tựa hồ mới vừa tắm rửa xong, mái tóc nâu còn ướt sũng, trắng nõn, cổ cùng xương quai xanh hiển nhiên lộ ra, dẫn theo vài phần thuần khiết mê hoặc.

Bọn họ.... ở cùng một gian phòng?

Trong đầu mới vừa nghĩ ra những lời này, lại đối chính mình âm thầm kêu ngốc, hai người này yêu nhau, đương nhiên là ở cùng  một gian rồi . . . . . . Chính mình đều đem việc này cấp quên = =

Nhưng trên mặt lại vẫn lập tức đỏ lên, rõ ràng thực đơn thuần 【? 】 hình ảnh, lại giống như nhìn thấy hình ảnh 18+ gì đó, mặt nóng lên.

"Tẩu tử, ngươi làm sao vậy?" Mỗ tiểu hài tử kỳ quái nhìn hắn, vươn tay nghĩ muốn kéo hắn: " Nhanh vào trong này ngồi chơi đi a. . . . . ."

"Không, không cần!" Mô-za-a bật người bối rối cự tuyệt, chạy trối chết.

Chờ một hơi chạy ra rất xa, thật vất vả mới bình tĩnh trở lại, lại đột nhiên phát hiện, trong tay còn cầm một cái chìa khóa.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net