7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ khi Apo lái xe đưa Mile bị thương về nhà, cậu đã bị một con Samoyed lớn đeo bám. Mile trở nên thân thiết hơn với cậu. Luôn tìm đủ mọi cách để lừa Apo hôn hoặc ôm anh.

Đối với những người khác, anh là một người đàn ông cao quý, là một công tử khó tiếp cận. Ngay sau khi tiếp xúc với anh rồi, Apo liền muốn chạy thật xa khỏi người đàn ông này. Không chỉ đơn giản là trêu chọc cậu bằng cách nói điều gì đó dễ khiến mọi người bối rối, mà chính là anh ta đã đưa ra một câu nói kinh người trong buổi phỏng vấn của hai người.

Mile luôn có thể dùng nụ cười ngọt ngào và vô hại nhất để nói những lời có thể khiến Apo ngay lập tức hóa đá. Một người dày dặn kinh nghiệm đã gia nhập giới giải trí vài năm như cậu cũng phải thất bại trong việc quản lý biểu cảm.

Cảnh hôn trong bộ phim rất xuất thần, thể hiện tình cảm độc đoán và quyến rũ mạnh mẽ của Kinn một cách sắc sảo và sống động, tình cảm biểu hiện vô cùng tự nhiên, mỗi lần đều leo lên xu hướng.

Trong cuộc phỏng vấn, phóng viên đã thực sự hỏi về kỹ năng hôn liên tục của Mile. Không hỏi thì không sao, nhưng vừa hỏi thì mặt Apo lại nóng bừng lên.

Khi nam phóng viên đặt micro trước mặt và hỏi cậu: "Apo cảm thấy thế nào về kỹ năng hôn của Mile? Cậu có cảm giác gì không?"

Trong tâm trí của Apo, những nụ hôn nóng bỏng và ướt át kiểu Pháp mà hai người đã thực hiện trong quá trình quay phim, đã mất năm hoặc sáu lần để hoàn chỉnh, khiến cậu cảm thấy xấu hổ. Cậu úp mặt vào lòng bàn tay che đi sự ngại ngùng của bản thân.

"Trong đầu tôi tất cả...chỉ có, uh...uh...là P'Mile...P'Mile..."

Cậu hơi lùi lại phía sau Mile, hy vọng rằng Mile khéo ăn nói có thể cứu vớt cậu.

Kết quả là, phóng viên không có dự định buông tha cậu, "Apo có cảm giác như thế nào?"

"Đều nói rồi, em ấy nghiện nụ hôn của tôi" Mile nhìn Apo xấu hổ, khuôn mặt thanh tú đỏ bừng lên, trong lòng liền ngứa ngáy.

Phóng viên lại cầm micro gần hơn, "Có phải sự thật không Apo?"

"À... Không chỉ, không chỉ nghiện...mà tâm cũng nghiện" Không biết tại sao trong một khoảnh khắc nào đó, Apo đã nói ra những suy nghĩ trong lòng của mình mà không cần suy nghĩ.

Sau đó che đậy bằng một trận cười, hy vọng những lời đó không được quan tâm nhiều.

Trong khoảng thời gian này, quay phim với Mile thực sự rất vui và mãn nguyện, vài năm trở lại đây, theo kinh nghiệm đã qua ngoại trừ công việc, Apo sẽ không tiếp xúc quá nhiều với các Alpha khác và loại trừ họ ra khỏi thế giới của riêng mình.

Khi kết thân với Mile, họ hiếm khi có chung sở thích. Mile rất chu đáo và nhiệt tình, mặc dù đó là bản năng của Alpha trong anh nhưng không hề giả vờ mà thay vào đó anh hòa thuận với cậu trên bình đẳng và tôn trọng ý kiến ​​của cậu.

Trong khoảng thời gian này, cậu như trở về những ngày tháng chưa mang thai, chưa chuyển trường, là ánh mặt trời tự tin, nét hồn nhiên, chất phác của đứa trẻ trong cậu vẫn chưa hoàn toàn phai nhạt.

Sau khi Eden được sinh ra, cậu buộc mình phải trưởng thành để trở thành một người cha Omega, tự tay nuôi nấng con trai của mình và chịu trách nhiệm dạy dỗ nhóc con. Thế nhưng, cậu cũng chỉ mới 19 tuổi, tính trẻ con đã vùi dập trong mùi sữa.

Apo nghĩ, có lẽ sáu tháng quay phim sắp tới sẽ là kỷ niệm quý giá nhất trong cuộc đời cậu.

Chưa bao giờ số phận lại thích trêu đùa cậu đến vậy. "KinnPorsche the series" gặp phải sự cố thoái vốn khi chuẩn bị khởi quay. Bộ phận kịch tuyên bố "Sanh non".

Thời điểm Apo nhận được tin, cậu thực sự sụp đổ. Cậu đã cắn răng chống chọi với số mệnh suốt tám năm trời, từng kiện từng kiện sự tình đặt hết trên lưng cậu đến cả thở không nổi. Hôm nay chính là sợi rơm cuối cùng bẻ gãy lưng lạc đà.

Ngày này là một ngày rất áp lực, nhưng nó cũng là một ngày rất ấm áp. Khi Apo không thể chịu đựng được nữa, khi việc quay phim bị dừng lại vì công ty sản xuất đơn phương rút lui, đôi mắt cậu đã rưng rưng.

Là Mile, vòng tay mạnh mẽ của anh ôm lấy cậu, dùng bàn tay ấm áp ấy nhẹ vuốt ve mái tóc của cậu, lại để cho cậu gối đầu lên vai anh, an ủi cậu hết lần này đến lần khác.

"Không sao cả, tin tưởng anh, anh nhất định sẽ làm cho bộ phim quay trở lại, anh sẽ khiến nó thành công, mọi thứ sẽ ổn thôi, được không? Apo?"

Apo như một con thuyền lẻ loi trong mưa, tám năm qua, chìm chìm nổi nổi. Biển không thể dựa vào, gió lại cản trở.

Và Mile tựa như một bến cảng với đèn treo. Lại để cho cậu cập bến, tìm lại cảm giác thân thuộc.

Kế tiếp mấy tháng, Mile đều rất bận rộn, nhưng anh luôn tìm cách rút ra một thời gian trong mớ lịch trình của mình để gặp Apo, đi dạo phố hoặc đi chùa lễ Phật.

Mile thật sự là chuẩn một quý ông Alpha, cái sở thích tồi tệ của anh chỉ nhắm vào Apo, anh thích làm cho khuôn mặt Apo biểu hiện ra ngoài cái vẻ nghiêm túc.

Cùng Apo dạo phố rồi ăn tối, anh rất biết cách chiếu cố và vô cùng kiên nhẫn với cậu. Thậm chí trong lúc chơi game, nếu Apo muốn chụp ảnh anh sẽ lập tức bỏ game chạy đến phối hợp với cậu.

Thời điểm đó, họ chưa nổi tiếng lắm, không nhiều người biết đến, người đi đường tưởng họ là một cặp đẹp đôi. Luôn nói với Apo : "Alpha của bạn thật tốt, thật kiên nhẫn với bạn, anh ấy cũng rất đẹp trai".

Apo chỉ mỉm cười không trả lời, bởi vì đó không phải là Alpha của cậu, tên Alpha khốn nạn đánh dấu cậu không biết giờ đang ở nơi nào.

Tuy nhiên, cậu không thể phủ nhận được, vì cái gì mà cậu từ chối điều tra. Dường như nếu tìm ra, tim cậu sẽ đau.

Có đôi khi, cậu sẽ đưa ra một giả thuyết ngớ ngẩn, Mile cũng là học trưởng của cậu ở đại học, nếu như cha của Eden là anh thì sẽ như thế nào?

Trở lại thực tại, cậu bật cười chế giễu những vọng tưởng của chính mình.





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net