10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Juyeon muốn em và Jaehyun sẽ còn gặp nhau nhiều lần, thậm chí là làm tình trong những lần đó.

"Juyeon đâu?"

Anh Sangyeon cùng Jacob quay lại chỗ ngồi, không nhìn thấy em trai mình và cả bóng dáng Jaehyun vừa nãy ngay trước mắt cũng đi mất. Trong lòng không khỏi nảy sinh chút lo lắng rằng em sẽ bị hại, vì anh biết rõ Jaehyun vô cùng nguy hiểm dù cậu ấy chỉ mới 18 tuổi.

"Juyeon nói đi vệ sinh, mà... cũng hơn nửa giờ rồi vẫn chưa quay lại."

Anh Younghoon trả lời rồi cầm điện thoại Juyeon đưa cho Sangyeon, nhìn vẻ mặt trầm xuống ấy đột nhiên bật cười hai tiếng. Juyeon không còn là đứa nhỏ nữa, em ấy có lẽ không đến nỗi để Jaehyun làm hại mình nhỉ? Mà nếu thật sự có như thế thì Younghoon chắc rằng em ấy còn thấy thích nữa.

"Cậy cười cái gì thế?"

"Thì tôi nghĩ là anh không cần mãi đem Juyeon xem thành trẻ con đâu."

"Chỉ là tôi không yên tâm nếu em ấy gặp phải Jaehyun thôi, nếu là người khác thì không sao."

"Vậy tại sao ban đầu anh lại để em ấy tiếp xúc với Jaehyun?"

"Tôi không biết Juyeon trong vấn đề tình dục lại vượt mức tôi nghĩ nhiều như thế, chỉ vì điều này mà khiến tôi cảm thấy hối hận khi để em ấy ở cùng với Jaehyun. Nếu em ấy không câu dẫn thì Jaehyun sẽ không động vào đâu, cậu ấy vốn không thích những người hiền lành trong việc đó."

"Mà Jacob thầy cũng biết Juyeon cũng có cảm giác với thầy đúng không?"

Younghoon từ nãy giờ đều mang vẻ cợt nhả để nói chuyện cùng Sangyeon và Jacob về vấn đề tình dục của Juyeon. Younghoon thấy việc này thật sự quá buồn cười, trước mắt có phải cậu anh trai đang đứng ngồi không yên vì em trai mình đi câu dẫn bạn thân mình hay không?

Bae Jacob lơ đãng gật đầu, có vẻ hơi khó chịu khi ngoài giờ học mà Younghoon vẫn gọi mình là thầy.

"Tôi biết. Khi nhìn vào Juyeon, như muốn nuốt sống tôi vậy."

Sangyeon bỗng dưng lườm nguýt hai người. Chuyện ở lớp học anh chẳng biết gì cả, chỉ nghe nói rằng Juyeon luôn đờ đẫn mỗi khi Jacob cố tình liếm môi hay hướng ánh mắt khiêu khích đến em, bởi vì Jacob biết điều đó nên nhiều lần còn đến sát bên em rồi xoa nhẹ tấm lưng em.

"Bây giờ thì không phải thầy nữa, mà là Jaehyun."

Younghoon nói đến câu này bất giác trong tiếng nhạc ồn ào cười lớn một hồi như đang đối mặt với một chuyện quá hài hước.

"Tôi có cảm giác em ấy đang ở gần Jaehyun, vậy nên cậu ngồi ở đây mà cười đi, tôi đi đây."

Juyeon bỗng dưng được tiếp xúc hờ hững thân thể của Jaehyun, cả người em vô thức ưỡn lên để chạm vào nhiều hơn. Đôi mắt ngấn nước mông lung nhìn xuống anh đang làm gì đó với phần dưới của em, cả dục vọng và phía sau đều ngứa ngáy không thôi. Em thật sự rất muốn cầu xin anh, nhưng lúc này em không thể phát ra bất cứ âm thanh nào ngoài rên rỉ thở dốc.  "J-Jae, Jae..."

"Nói rõ ràng đi chứ, em đang muốn gì?"

"T-tôi..."

Hai bàn tay em nắm chặt khăn trải giường, nói không thành câu, mồ hôi trên trán chạy dọc xuống cổ rồi mất hút.
Jaehyun không ngừng đùa giỡn em bằng que kẹo mút đầu tròn, dường như anh đang tìm cách cho nó vào người em, vậy nên đã không chần chừ cho ngay dục vọng của em vào miệng để kích thích chất lỏng nhớp nháp chảy ra.

"Đ-đừng mà..."

Em cảm thấy vô cùng khổ sở và ngượng ngùng, Jaehyun thật sự điêu luyện trong việc làm tình, trong phút chốc dịch nhờn đã dần rỉ ra từng chút. Thế rồi anh ngưng lại việc chăm sóc dục vọng đang cương lên dang dở mà bình thản đợi hứng lấy tinh dịch để làm bôi trơn, khi nó chảy ra quá chậm thì anh còn đanh mặt miết nhẹ nó lên xuống.

"Juyeonie, em chậm chạp quá đi."

Jaehyun mất kiên nhẫn buông một câu khiến Juyeon mím môi đỏ mặt, là do em chưa đủ thoải mái nên "nó" không thể xuất ra được, mà anh thì chỉ khiến em thỏa mãn trong vài chục giây ngắn ngủi.

Vậy là anh không chờ đợi nữa, số chất nhầy đã lấy được bây giờ cũng không cần mà đổ hết vào miệng Juyeon, em khó khăn muốn nhả ra thì bị anh ánh mắt lạnh lẽo dọa sợ, đành chịu đựng mà ngậm trong miệng không nuốt. Anh mạnh bạo đem hai chân em đẩy lên cao, cầm cây bút đã bỏ hết ruột nhét thẳng vào phía trong em, em vì đau mà hét lên một tiếng.

"A-anh... Jae-hyun... đ-đau..."

Vì không có dịch nhờn nên sự ma sát khô khốc giữa cây bút và da thịt khiến em đau đến chảy nước mắt. Cho dù trước đó em đã từng tự thỏa mãn phía sau mình bao nhiêu lần, nhưng lúc này không dùng bôi trơn vẫn khiến em cảm thấy ê ẩm.

"Oh my Juyeon, đừng khóc, tôi xin lỗi, tôi không nên làm thế."

Dùng giọng điệu ôn nhu mà vỗ về một người là việc trước giờ Jaehyun chưa từng làm với ai, chỉ là khi thấy Juyeon bất mãn khóc vì mình mạnh tay thì bất giác thở dài dỗ ngọt muốn khiến cho em ngoan ngoãn nín đi.

"Nào Juyeon đừng khóc, bây giờ em muốn tôi làm gì? Tôi sẽ làm cho em."

Jaehyun dùng giọng điệu ôn nhu vỗ về khiến em cũng ngạc nhiên quên cả việc đang đau mà tròn mắt nhìn anh. Anh giữ lấy cây bút rồi xoay tròn nó trong khi đợi câu trả lời của em.

"J-Jaehyun, đừng chuyển động nó..."

"Được rồi."

"T-tôi muốn... chúng ta gặp nhau thường xuyên được không? V-và không để anh Sangyeon biết."

"Điều đó tất nhiên rồi, nhưng em phải nghe lời tôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net