Chapter 1: Ấn tượng đầu tiên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chắc cũng 5 năm rồi nhỉ?! Kể từ ngày tôi và cậu xa cách nhao...



À mà thôi, đừng quan tâm, chỉ là tự dưng tôi lại nhớ tới truyện cũ thôi :))


Tôi, là Hạ Băng, hôm nay, vẫn như thường ngày, tôi sẽ ra cửa hàng trông nom giúp mẹ. Mẹ tôi chắc lại lên bệnh viện khám sức khỏe định kì rồi. Cứ tới ngày, tới tháng thì bà lại lên bệnh viện z đó, cơ mà tôi có làm sai 1 việc vặt nhỏ xíu đi chăng nữa bà cũng la tôi ì xèo hết cả lên. Dẫu sao thì tôi vẫn thương bà là dc rồi :)) Lạc đề, lạc đề qá... 

Cửa hàng này là cửa hàng bán thức ăn nhanh do mẹ tôi hùng tiền vs bà bạn gì gì đó. Bả tên gì thì kệ bả đi, đừng hỏi tên :> Bây giờ là giấc trưa, khách đến ko nhiều cũng chẵng ít, tàm tạm thoy. Tôi ngủ ngày cũng quen ròi, thế lại bắt tôi trông nom cửa hàng vào buổi trưa cơ đấy. Thế lỡ tôi ngủ gật thì cái quái gì sẽ xảy ra ._. Thôi thôi chẳng dám nghĩ đến :v Coi phim Conan miết rồi cũng bị nhiễm =]]......


-Reng reng - Tiếng chuông điện thoại vang lên

-Alo, cửa hàng House Food xin nghe?! Chúng tôi có thể giúp gì cho quý khách ạ?! - Tôi liền bắt máy và trả lời.

-À à, tôi đang đói, muốn ăn đồ ăn ngay lập tức - đầu dây kia trả lời
Chỉ là ăn thôi mà, có cần hối z ko. Chội ôi làm như lần đầu làm chuyện ấy. Làm như lần đầu ăn đồ ăn hay sao mà hối dữ z .-.

-Nè cô gì ơi - Đầu dây kia
-Dạ dạ vâng. - Tôi nhanh miệng đáp

- Cô mang đại cho tôi cũng được, nhanh nhanh dùm nha. Địa chỉ nè: XYZ

- Dạ vâng, Ok anh, trong vòng 10-15p nữa sẽ có đồ ăn cho anh - Tôi đáp

- Rồi rồi Ok cô. Nhanh dùm tôi- Ng bên kia nói

-Tít tít tít..... -Tôi cúp máy


Hơiss, sắp tới giờ nghỉ trưa rồi cũng phải đi giao hàng. Trời xui qỷ khiến gì hong à. Xui gê à.


Nói xong, tôi cầm đồ ăn bỏ vào thùng, ngồi lên xe và phi thẳng lên địa chỉ đó một cách nhanh nhất .-.  Có lẽ người khách này cũng là một người khó, trễ giờ giao hàng thì mất uy tín của mẹ lắm... Càng nghĩ, tôi càng gồ ga, phi xe như ngựa :v Địa chỉ nhà của tên này ở đâu nhỉ?! 


Do tôi đi với tốc độ bàn thờ cho nên lại gây hoạ cho cái bạn trai gì đó rồi ><


-Ké..t....Kétttttt.....Đùng....Á


Tôi thắng xe gấp, tôi văng ra khỏi chiếc xe, té lên người một người con trai. Khoảng cách của tôi và cậu ta rất gần. Lúc đó, tôi nhận ra, cậu bạn này rất quen thuộc đối với tôi, nhưng tôi lại ko nhớ ra được đó là ai?!... Tôi vội vàng phủi áo rồi đừng dậy.


- Tôi xin lỗi, tôi đang gấp, tôi đi trước nhé, đây là số của tôi, có gì cần bồi thường anh cứ call cho tôi nhé!! -tôi vội vàng nói
-Ấy ấy, làm thế này nói một lời xin lỗi là xong à, hơisss - Một giọng nói quen thuộc, ấm áp vang lên.
-Nhưng tôi còn phải đi giao hàng nữa - Tôi vừa dắt chiếc xe lên trước, vừa nói

Anh ta chặn đầu xe tôi lại bảo - Ok, ko cần cô bồi thường đâu, hãy nhớ kĩ mặt tôi nhé, nếu chúng ta còn gặp lại nhau 1 lần nào nữa, thì cô phải trả nợ cho tôi đấy nhé :)) Nợ của tôi không phải muốn trả thì trả đâu :))- Hắn vừa nói vừa nở một nụ cười toả nắng, nói chứ ko phải khen miễn cưỡng, hắn ta vừa có răng khểnh lại đẹp trai nữa trứu .-. Nói chung, lần đầu tiên tôi gặp hắn, có lẽ khá là đặc biệt và ấn tượng đầu rất tốt =]] Ko biết còn gặp lại ko nhờ :P



.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net