#4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Namjoon đang đọc sách ở phòng khách, mèo nhỏ kia lặng lẽ chui vào lòng anh nằm. Anh cũng không thấy khó chịu ngược lại còn rất thích thú, lâu lâu mèo nhỏ mới mang cái mặt phụng phịu đó làm nũng với anh mà.

- Sao thế?

- ...

- Nói anh nghe nào!

- Em tức quá!

- Có chuyện gì làm Jiminie của anh bực bội vậy chứ!

- Em bị leo cây!

Jimin xụ mặt làm Namjoon muốn cười cũng không được, thể nào cũng bị mèo con giận.

- Leo cây? Ý em là sao?

- Bộ game em hóng nửa năm nay dời ngày ra mắt, không vui chút nào!

Jimin vùi mặt vô bụng Namjoon, anh cũng chẳng thể nào tiếp tục đọc sách nữa với sự càn quấy này của Mèo nhỏ.

- Vậy... Không có game chơi nên ra đây quyến rũ anh hả?

- Ưm.. Không có nha, người ta buồn nên kiếm anh để ôm ấp thôi.

- Thôi được rồi đừng buồn nữa, mai anh dắt đi chơi.

- Thật ạ??

- Mai là thứ bảy mà, giờ thì đi ngủ thôi.

- Em chưa buồn ngủ.

Jimin vừa nói đã bị ai đó ôm chặt, môi mềm bị áp chế. Một lúc lâu Namjoon dứt ra, hỏi ngược lại:

- Giờ em chịu đi ngủ chưa ? Hay muốn nữa?

Jimin thẹn thùng, mặt đỏ ửng chạy vô phòng để Namjoon một mình cảm thán "Đáng yêu quá! "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net